Chương 2476: Vô số tinh quang, vô số anh hùng!
Chương 2476: Vô số tinh quang, vô số anh hùng!Chương 2476: Vô số tinh quang, vô số anh hùng!
“Có chuyện như vậy?”
Lý Diệu phất phất tay, “Không sao cả, chúng ta mau xông ra ngoài đi, chiến đao khát máu dài mấy trăm mét này của ta đã sớm đói khát khó chịu rồi nha!”
Hắn đội dư âm lửa đạn chấn động, hướng khoang sau chạy như điên.
Kết cấu con tàu vận tải này cũng không phức tạp gì cả, rời khỏi phòng điều khiển, xuyên qua một hành lang thật dài, chính là kho lớn dùng để chứa hàng.
Giờ phút này, đẩy ra cửa áp suất hợp kim dày nặng, một mùi tanh hôi cùng sợ hãi lại đập vào mặt, trong kho hàng chở đầy người quần áo tả tơi, đầy người máu bầm, vẻ mặt kinh sợ cùng bi ai, như là một cái hũ bị thịt nát nhét đầy.
Tiểu Minh và Văn Văn ngược lại đang tận tâm hết sức an ủi những người tìm được đường sống trong chỗ chết này, nhưng hai đứa bé nhìn từ bề ngoài, dù sao vẫn là đứa bé bảy tám tuổi, lại thêm khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu cùng thanh âm non nớt, nào có sức thuyết phục gì?
Vừa thấy Lý Diệu, mọi người đều như là kẻ chết đuối gặp được cọng cỏ cứu mạng, trong mắt tất cả đều phát ra ánh sáng hy vọng, tranh nhau hướng Lý Diệu vươn hai tay.
“Lý chân nhân, bên ngoài lửa đạn thật mãnh liệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là truy binh đuổi tới rồi sao?”
“Xin cứu chúng ta đi, Lý chân nhân, chúng ta không muốn đánh trận, chúng ta chưa từng tiếp nhận chút huấn luyện quân sự nào, căn bản không biết đánh trận đâu!”
“Chúng ta chỉ muốn yên tĩnh với cuộc sống của mình, hàng năm nộp lên cho đế quốc thuế chiến tranh đã là con số thiên văn, chúng ta đã cống hiến tất cả cho đế quốc, sống sức cùng lực kiệt rồi, sắp sống không nổi nữa! Chúng ta cũng không biết bây giờ đế quốc là chuyện gì xảy ra, không phải nói chúng ta ở tiền tuyến vừa mới thắng lớn sao, vì sao hậu phương lại dấy lên chiến hỏa? Cái gì phái cách tân cùng bốn đại gia tộc, chúng ta căn bản không biết ai đúng ai sai, nhưng chúng ta thật sự không muốn đánh trận, cũng không biết đánh trận!”
“Lý chân nhân, chúng ta còn có rất nhiều người thân bị giam giữ ở trong tàu vũ trụ của hạm đội Phi Hồng, bọn họ không có việc gì chứ, bọn họ... Hu hu hu hu...”
Người lớn, người già, trẻ con, phụ nữ, người bệnh nặng cùng thanh niên trai tráng xương tỳ bà bị xuyên xích sắt, chịu đủ người tu tiên tra tấn, đám người sắp chết mất hồn mất vía này đều phát ra tiếng gào thét thê thảm.
“Ba ba...”
Tiểu Minh và Văn Văn cũng có chút luống cuống chân tay, quay đầu nhìn Lý Diệu, khuôn mặt nho nhỏ cau lại, tựa như rất khó hiểu, vì sao chiến tranh của thế giới nhân loại, sẽ lấy phương thức vớ vẩn cùng không biết xấu hổ như thế để tiến hành.
Lý Diệu hít một hơi thật sâu, thật sâu, cố gắng khống chế cơn phẫn nộ của mình.
Đặc biệt khi hắn nhìn thấy ngay cả đứa bé chưa tròn mười tuổi cũng bị người tu tiên bắt lấy, phải đi làm “Đồng tử quân” chịu chết, loại phẫn nộ đó gần như bùng nổ.
Mỗi lần, mỗi một lần, nhìn thấy trường hợp như vậy, hắn đều cảm thấy công phu ngưng thần tĩnh khí mình tu luyện hơn một trăm năm sắp kiếm củi ba năm thiêu một giờ, giống như lại về tới thiếu niên ngày xưa không kiêng nể gì, muốn làm là làm, muốn không để ý tất cả mang lũ rác rưởi đó đều đánh thành “Nhân tra” thực sự (nhân tra: vốn là câu chửi kẻ cặn bã, nhưng tra cũng mang nghĩa cặn, bã, ý chỉ băm vằm xác)!
“Ngày hôm qua đã nói với mọi người, ta không phải chân nhân gì cả —— ta cùng đám ‘chân nhân’ chết tiệt kia của đế quốc hoàn toàn là hai việc khác nhau.”
Lý Diệu chậm rãi nói: “Mọi người gọi ta ‘A Diệu’ hoặc là ‘Lý ca’ đều được, nếu muốn nói chân nhân, chúng ta ai lại không phải nhân loại thật sự, ai lại không phải đồng bào của nhau?
“Kế tiếp lửa đạn có thể sẽ có chút mãnh liệt, tuy chưa chắc sẽ oanh kích đến con tàu vận tải này của chúng ta, nhưng linh năng dao động có lẽ sẽ tạo thành quấy nhiễu đơn nguyên động lực của chúng ta, làm tàu vận tải sinh ra chấn động kịch liệt, cho nên, ta tới nhắc nhở mọi người một tiếng, mời dùng keo bảo hộ bọc chặt chẽ bản thân cũng cố định ở trên vách khoang tàu. Nhớ, vô luận tay chân hay là đầu đều không thể lộ ra, đặc biệt đầu —— bằng không, bị va đập vỡ đầu chảy máu thì không được rồi!
“Việc khác, cứ giao cho ta!”
“Ta cam đoan, ta lấy danh nghĩa người tu chân hướng các ngươi cam đoan, tất cả các ngươi đều sẽ không có việc gì, toàn bộ người thân bị người tu tiên bắt đi của các ngươi cũng đều sẽ không có việc gì, ta nhất định sẽ mang bọn họ đều cứu hết ra, sau đó để lũ súc sinh làm bẩn tôn nghiêm cường giả, gạt bỏ vinh quang quân nhân, chà đạp điểm mấu chốt của văn minh nhân loại... Trả giá gấp trăm lần!”
Trong nháy mắt, trong đôi mắt Lý Diệu, tia máu cùng ánh vàng đan xen, chiến ý và sát ý cùng dâng cao!
“Lý Diệu ca ca...”
Mọi người đều bị sát khí của Lý Diệu rung động, trong lúc nhất thời lặng ngắt như tờ.
Lại có một tiểu cô nương tóc rối tung, sắc mặt tái nhợt, khẽ cắn môi tiến lên nói: “Bà ngoại nói, ngươi là đại anh hùng lợi hại nhất lợi hại nhất lợi hại nhất, cho nên nhất định có thể đánh đuổi những người xấu kia, cứu mẹ ra giúp ta, là như thế sao? Ta nhớ mẹ, ta nhớ mẹ, hu hu...”
Tiểu cô nương khóc nức nở hẳn lên.
Vô số đứa nhỏ đều mở to đôi mắt đen trắng rõ ràng, tràn ngập chờ mong nhìn Lý Diệu, bọn họ cũng giống với tiểu cô nương này, bị bắt chia lìa với cha mẹ của mình.
Hạm đội Phi Hồng chính là dùng loại phương pháp này, để bức bách bình dân “cam tâm tình nguyện” trở thành thiêu thân chịu chết —— người tu tiên bắt trẻ em vị thành niên lại, giam giữ riêng ở trên một con tàu vũ trụ, bức bách cha mẹ bọn nó nói, nếu kẻ làm cha mẹ không xông lên trước nhất, thì để tàu vũ trụ chở đầy trẻ con xông lên dẫn đầu.
Kể từ đó, bộ đội vật hi sinh tự nhiên đạt được “sĩ khí dâng cao”, bình dân có những đứa con bị bắt đi làm con tin, ngay cả xương tỳ bà cũng không cần khóa, cũng có thể ngoan ngoãn nghe lời đi chịu chết.
Trước khi tìm được Bạch lão đại, Lý Diệu thế đơn lực cô, không có cách nào cứu mọi người ra, tự nhiên đưa đi tàu vận tải giam giữ lượng lớn trẻ con trước, cho nên, trẻ con nơi này đặc biệt nhiều.
Nói đến kỳ quái, Lý Diệu vốn cũng không phải người thích trẻ con bao nhiêu, đặc biệt đối với những “đứa nhỏ gấu” đã không nghe lời lại không thể làm gì, quả thực tránh không kịp.
Nhưng, sau khi phát hiện mình đã làm phụ thân, có Tiểu Minh và Văn Văn hai đứa nhỏ siêu cấp gấu siêu cấp không nghe lời, siêu cấp khó có thể nắm lấy này, hắn thế mà cảm thấy trẻ con trên đời này đều càng ngày càng thuận mắt, rất có một loại xúc động —— muốn đánh bạc tất cả vì bọn nó mà chiến, bảo hộ bọn nó.
“Tiểu Linh Đang...”
Lý Diệu quì một gối, tận lực thu liễm sát ý, bày ra một gương mặt hòa ái dễ gần, khóe miệng run rẩy kéo lên trên.
Vì tiểu cô nương này cùng tên với Đinh Linh Đang, Lý Diệu đối với cô bé có ấn tượng phi thường khắc sâu, ngày hôm qua còn hàn huyên rất nhiều với tiểu cô nương, an ủi đến khuya, mới dỗ Tiểu Linh Đang mệt mỏi ngủ say.
Đây cũng là nguyên nhân “Tiểu Linh Đang” hôm nay dám to gan nói chuyện với hắn đang đằng đằng sát khí.
“Ngày hôm qua Lý Diệu ca ca không phải kể cho ngươi rất nhiều chuyện xưa, kể rất nhiều anh hùng trong tinh hải sao?”
Lý Diệu không nhẹ không nặng bắt lấy bả vai Tiểu Linh Đang, mang một luồng linh năng ngưng thần tĩnh khí truyền tống qua, như dòng nước ấm chậm rãi lưu chuyển quanh thân Tiểu Linh Đang, “Đại anh hùng lợi hại nhất lợi hại nhất lợi hại nhất, Lý Diệu ca ca khẳng định không tính, mặc dù thật sự là anh hùng, ta cũng chỉ là người nhỏ nhất nhỏ nhất nhỏ nhất, bé nhỏ không đáng kể nhất mà thôi, ừm, nhỏ như đầu ngón út này.”
Lý Diệu nhẹ nhàng lay động ngón út của mình, lại thêm vẻ mặt rất buồn cười, lại khiến tiểu cô nương thấp thỏm lo âu nín khóc mà cười, phía sau còn có rất nhiều trẻ con đều cười lên.
Bản thân Lý Diệu cũng cười, ho khan vài tiếng, nói: “Ta nói cho các ngươi, còn có rất nhiều siêu cấp anh hùng lợi hại hơn ta, lợi hại hơn vô số lần, cái gì Bạch lão đại này, Quyền Vương này, bọn họ đều là người rất tốt, rất chính nghĩa, rất hiệp can nghĩa đảm, chân thực nhiệt tình, thích nhất gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ!
“Chỉ dựa vào lực lượng một mình ta, tự nhiên không đủ để cứu ra cha mẹ các ngươi, càng không thể kết thúc trận chiến tranh chết tiệt này, nhưng cộng thêm lực lượng của những anh hùng và người tốt này, vậy thì xấp xỉ.
“Nghe, nghe được tiếng ù ù của linh năng dao động đánh vào vỏ tàu của chúng ta sao, nhiều như là vạn khẩu pháo cùng bắn, đó là Bạch lão đại và Quyền Vương những anh hùng này, thu được tín hiệu cầu cứu của Lý Diệu ca ca, biết chuyện đã xảy ra ở nơi này, cho nên không để ý tất cả chạy tới cứu các ngươi, cứu cha mẹ các ngươi!”
“Thì ra...”
Tiểu Linh Đang đã cảm động, lại có chút hoảng hốt, lẩm bẩm: “Lý Diệu ca ca không gạt chúng ta, thì ra thật sự có anh hùng, còn có nhiều anh hùng như vậy à!”
“Cái đó chắc chắn rồi.”
Lý Diệu gật đầu thật mạnh, ánh mắt kiên định nhìn quét toàn bộ các bạn nhỏ một vòng, “Tin tưởng Lý Diệu ca ca, mặc kệ thế giới các ngươi nhìn thấy tối tăm bao nhiêu, nhưng quang minh là có, chính nghĩa là có, anh hùng cũng có, hơn nữa là ngàn ngàn vạn vạn, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, vĩnh viễn đều sẽ có!
“Sao trên trời có mấy ngôi, anh hùng trong tinh hải liền có bấy nhiêu, có lẽ có lúc ánh sao sẽ bị mây đen che lấp, nhưng chung quy...
“Mây đen sẽ bị chúng ta hoàn toàn xé nát!”
“A...”
Lời Lý Diệu nói, khiến toàn bộ các bạn nhỏ đều tạm thời quên mất sợ hãi do lửa đạn xâm nhập và đau khổ người thân chia lìa, trong lúc hoảng hốt giống như tiến vào thế giới hoàn toàn mới, một cái thế giới mới... Mây đen xé nát, bóng tối lui tan, anh hùng sáng lạn như những ngôi sao!
“Cho nên, Tiểu Linh Đang, đừng miên man suy nghĩ, mau theo các bạn nhỏ của ngươi cùng nhau tiến vào trong keo đông lạnh, ngủ một giấc thật ngon đi.”
Lý Diệu cười nói: “Chờ sau khi các ngươi tỉnh lại, ba ba mụ mụ tự nhiên sẽ xuất hiện ở trước mặt các ngươi.”
“Vâng!”
Tiểu Linh Đang gật đầu thật mạnh, “Ta tin tưởng Lý Diệu ca ca, cảm ơn Lý Diệu ca ca, Lý Diệu ca ca vạn tuế!”
“Ha ha, ta không có gì để cảm ơn, chủ yếu là cảm ơn Bạch lão đại mới đúng.”
Lý Diệu gãi mái tóc rối, nói: “Đúng rồi, chưa quên ta ngày hôm qua dạy các ngươi, sau khi gặp được Bạch lão đại nên làm như thế nào chứ?”
“Chưa quên, Lý Diệu ca ca nói Bạch lão đại là lão gia gia rất hiền lành rất hòa ái dễ gần, hơn nữa thích nhất trẻ con.”
Tiểu Linh Đang ngây thơ nói: “Cho nên, chờ đánh đuổi xong người xấu, Lý Diệu ca ca sẽ mang chúng ta đi gặp Bạch lão đại, sau đó vừa nhìn thấy hắn, chúng ta liền chạy vội lên, ôm chặt đùi hắn không buông, dùng giọng ngọt ngào nhất gọi hắn ‘Bạch gia gia’, vậy hắn sẽ rất cảm động, vừa cảm động sẽ lấy ra rất nhiều tài nguyên, thậm chí tặng chúng ta một ít tàu vũ trụ tạm thời ở lại, để chúng ta có thể cùng ba ba mụ mụ ông nội bà nội ông ngoại bà ngoại cùng nhau, tìm chỗ không có người trốn đi, chờ đánh trận xong thì có thể trở về quê hương rồi!”
“Không sai, Lý Diệu ca ca mang chuyện này giao cho ngươi, Tiểu Linh Đang, nhớ rõ luyện tập nhiều hơn với các bạn nhỏ nha.”
Lý Diệu xoa đầu tiểu cô nương, “Nhớ kỹ, nhất định phải ôm chặt lấy đùi hắn, tuyệt không thể bị hắn giãy ra, còn có bộ lí do kia ta dạy ngươi, ặc, chính là siêu cấp anh hùng, hiệp can nghĩa đảm, chân thực nhiệt tình cái gì, nhất định phải học thuộc làu, sau đó thừa dịp trường hợp nhiều người nhất lớn tiếng nói ra —— tin tưởng ta, Lý Diệu ca ca người tốt như vậy, sao có khả năng lừa các ngươi? Các ngươi làm như vậy, Bạch lão đại nhất định cảm động đến muốn khóc, sau đó liền ta cần ta cứ lấy, cái gì cũng đáp ứng các ngươi!”
“Vâng!”
Toàn bộ trẻ con đồng thời gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, bẻ tay rôm rốp.
Còn có người đã sốt ruột không chờ nổi bắt đầu luyện tập ôm đùi Bạch lão đại như thế nào, cùng với lời lẽ chân thực nhiệt tình nọ.
“Đi đi!”
Lý Diệu ngưng tụ lại chiến ý, hăng hái, hướng Tiểu Minh và Văn Văn trợn mắt há hốc mồm ở bên cạnh vung tay lên, “Chúng ta xuất phát, đi đánh nổ hạm đội Phi Hồng, thắng lợi hội quân cùng Bạch lão đại đi!”