Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2522 - Chương 2478: Một Đao, Là Đủ!

Chương 2478: Một đao, là đủ! Chương 2478: Một đao, là đủ!Chương 2478: Một đao, là đủ!

Hào quang yêu dị mà tanh máu đan xen, như gợn sóng bị chiến ý của Lý Diệu tiêm nhiễm mà nhộn nhạo, ở trong vũ trụ chân không hóa thành một mạng lưới thần kinh cùng mạch máu không ngừng khuếch tán.

Sau đó, các đơn nguyên pháp bảo cùng bộ kiện cơ thể Cự Thần Binh lấy mạng lưới này làm chỗ dựa, đánh vỡ giới hạn không gian ba chiều mà xuất hiện, lại như là một người khổng lồ hỗn loạn phẫn nộ cùng không cam lòng, từ sâu trong Minh hà vô hình bò ra!

Cự Thần Binh “Kẻ Phóng Hỏa” xuất hiện ở nơi lửa đạn dày đặc nhất trên chiến trường vũ trụ, xuất hiện ở trước mặt hơn trăm chiếc chiến hạm chủ lực lao đi như bão của hạm đội Phi Hồng!

“Tít tít tít tít tít tít tít!”

Năng lượng lượng phản ứng siêu cao như siêu tân tinh nổ tung, ở trên pháp bảo quét của tàu vũ trụ hai bên phác họa ra một hình người hừng hực thiêu đốt, không ngừng phóng đại, quy luật vận động của gợn sóng hình thành ngọn núi cao ngất trong mây cùng khe hẹp sâu không thấy đáy, làm người ta lấy phương thức trực quan nhất, cảm nhận được chân nghĩa của hai chữ “khủng bố”.

Thậm chí có chút người tu tiên Nguyên Anh kỳ trở lên, thông qua cảm giác sâu sắc, trực tiếp linh thính được Kẻ Phóng Hỏa rống giận như đói khát.

...

“Đây là lực lượng gì!”

Hàn Đặc, Lưu Ly, tầng chỉ huy hạm đội Phi Hồng còn có ngàn ngàn vạn vạn chiến sĩ bình thường của hai bên, đều không kịp trở tay đối với năng lượng phản ứng cao bất thình lình, phát ra tiếng kinh hô không thể tin được.

Bọn họ không phải chưa từng suy xét khả năng trên chiến trường xuất hiện Cự Thần Binh, nhưng mặc dù lấy Cự Thần Binh mà nói, bộ Cự Thần Binh từ trong Minh hà bò ra, linh diễm quanh thân lại càng thiêu đốt càng vượng này, cũng ở trong nháy mắt xuất hiện, đã mang tất cả giới hạn thưởng thức đều nghiền nát.

Mạnh, năng lượng phản ứng cao như vậy, mạnh không thể tưởng tượng!

...

“Đây là... Lý Diệu sao?”

Quyền Vương nhanh chóng phân tích linh năng dao động “Kẻ Phóng Hỏa” phóng ra, trong thanh âm lạnh như băng mang theo nghi hoặc nồng đậm, “Cự Thần Binh của hắn, tựa như khác với bộ nọ đại náo ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, cũng không hoàn toàn giống ‘Hoàng Kim Đại Thứu’ sau này hiện thân ở trong phái cách tân, trở nên mạnh hơn rồi, mạnh đến mức hầu như không thể tính toán.

“Điều này sao có khả năng? Rốt cuộc là xác suất như thế nào, mới tạo nên như vậy —— “

...

“Ha ha, Lý Diệu, Lý Diệu!”

Quyền Vương thông qua thông tin cự ly dài bảo trì liên lạc với Bạch lão đại, nghi hoặc của hắn tự nhiên bị Bạch lão đại nghe được, Bạch lão đại vừa cười điên cuồng, vừa nói: “Cái gì xác suất, đều là thứ kẻ yếu mới sẽ để ý, cường giả thật sự, chính là ta trước kia đã nói với ngươi, chỉ cần có một phần ức vạn khả năng, liền dám xắn tay áo mà làm!

“Lý Diệu, ngươi không có lý do đoán không ra tình trạng của chúng ta, đã dám mang nhiều tàu vũ trụ của hạm đội Phi Hồng như vậy đều dẫn tới chỗ ta, vậy chính là có biện pháp một lần giải quyết xong? Đến đi, để ta nhìn xem ngươi tên khốn kiếp, đồ điên cùng quái vật này, sau khi tới tinh hải trung ương, rốt cuộc đã bành trướng tới trình độ nào đi!”

...

“Vì sao, đây không phải Cự Thần Binh ‘Liên Hoa Tôn Giả’ của Lệ Vô Tật, trong kho số liệu của chúng ta căn bản không có tư liệu một bộ Cự Thần Binh như vậy!”

“Rốt cuộc là tên điên từ đâu toát ra, thật muốn đồng quy vu tận với chúng ta sao?”

“Mau tránh ra chút, tên điên!”

Trong phòng chỉ huy của tàu chỉ huy hạm đội Phi Hồng cũng phát ra một đợt quỷ khóc sói tru.

Tầng chỉ huy của hạm đội Phi Hồng đương nhiên biết Vĩnh Xuân hầu Lệ Vô Tật có được một bộ Cự Thần Binh, nhưng Cự Thần Binh không phải tồn tại tuyệt đối vô địch, bọn họ co rút lại thành trận hình dày đặc như vậy, lấy phương thức vạn khẩu pháo cùng nổ vang lao đi như bão, mặc dù Lệ Vô Tật khống chế “Liên Hoa Tôn Giả” cũng phải nhượng bộ lui binh.

Nếu không, cho dù Lệ Vô Tật có khả năng xử lý mấy chiếc chiến hạm chủ lực của hạm đội Phi Hồng, cũng tránh không được phải trả giá thê thảm nặng nề, thậm chí đối với cảnh giới cùng Cự Thần Binh của mình cũng tạo thành tổn thương nặng không thể nghịch chuyển.

Quan chỉ huy hạm đội Phi Hồng nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không ra có khả năng gì, Lệ Vô Tật phải chơi với bọn họ trò chơi nguy hiểm ngọc đá cùng vỡ, lưỡng bại câu thương như vậy.

Ai biết xuất hiện ở trên đường hạm đội Phi Hồng lao đi như bão không phải “Liên Hoa Tôn Giả”, mà là một bộ Cự Thần Binh thần bí linh năng dao động so với “Liên Hoa Tôn Giả” mãnh liệt hơn... Không biết bao nhiêu lần!

Nghe đáy lòng Lý Diệu rống giận hội tụ mà thành thủy triều linh năng, lặp đi lặp lại đánh vào phòng điều khiển của bọn họ phát ra tiếng nổ vang, pháp bảo quét truyền về từng mục số liệu hầu như nổ tung, bảo bọn hắn có thể nào trong lòng không run sợ, hồn phi phách tán?

Nhưng tốc độ chiến lực trung tâm của cả chi hạm đội đã tăng vọt đến cực hạn, tựa như một con trâu đực bị khơi mào toàn bộ lửa giận, lúc này còn giảm tốc thậm chí đổi hướng cũng không còn kịp rồi.

Huống chi ở trên khoảng cách gần như vậy, sự nhanh nhẹn của Cự Thần Binh lớn hơn xa xa tốc độ của tàu vũ trụ, bọn họ căn bản không chỗ nào để trốn, chỉ có thể kiên trì lao lên, chờ mong kẻ địch chỉ là tốt mã dẻ cùi, dùng thần thông quỷ dị nào đó nhiễu loạn pháp bảo quét của bọn họ, thể hiện ra số liệu sai lầm mà thôi.

“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, nếu năng lượng phản ứng như vậy là thật, quả thực là cao thủ số một số hai đế quốc —— Cao thủ như vậy, sao có khả năng xuất hiện ở trên chiến trường bé nhỏ không đáng kể như thế, lại nào sẽ có rảnh rỗi, đến quản việc rảnh rỗi của chúng ta?”

“Giả, giả, đều là ảo giác, không lừa được ta!”

Trên phòng điều khiển tàu chỉ huy của hạm đội Phi Hồng, tiếng tru lên tái nhợt hội tụ thành một mảng sóng đục ngầu sôi sục.

...

Nếu hai bên còn không thay đổi tuyến đường, như vậy mười giây sau, quần thể chiến hạm chủ lực lấy tàu chỉ huy làm trung tâm của hạm đội Phi Hồng, sắp hung hăng va chạm với “Kẻ Phóng Hỏa” của Lý Diệu.

Trên thực tế, bây giờ đã có cột sáng cùng màn đạn rợp trời rợp đất, như muốn nhét đầy cả mảng vũ trụ, hướng Kẻ Phóng Hỏa phủ đầu đánh tới.

Lý Diệu hít khí, thở ra, cảm giác trên mỗi một đám bọt sóng ở chỗ trong đầu mình đều có ngàn vạn nụ hoa tế bào não dần dần nở rộ, trong lúc hoảng hốt, tiến vào một cái thế giới mới cực kỳ mâu thuẫn.

Một mặt, trải qua Tiểu Minh và Văn Văn trị liệu cùng thăng cấp, lại giải khóa bộ phận bí mật Địa Cầu, hắn lý giải đối với vũ trụ tăng lên tới một cảnh giới hoàn toàn mới, có thể bình tĩnh hơn, lý trí hơn, khách quan hơn đối đãi toàn bộ vũ trụ.

Chiến trường vũ trụ hừng hực khí thế xung quanh, màn đạn cùng cột sáng giương nanh múa vuốt phía trước, hết thảy hóa thành đường nét, xác suất và con số thuần túy nhất, không nhấc dậy nổi chút gợn sóng nơi hắn.

Nhưng một mặt khác, rất nhiều hành vi tội lỗi người tu tiên phạm phải đối với người thường—— Trò chơi giết chóc của “khu vui chơi Nghiệt Thổ”, áp bức tối tăm dưới lòng đất đế đô, cùng với sau khi tới thế giới ngoại vi đế quốc, nhìn thấy người tu tiên thế mà lại vô sỉ bắt lấy người thường, dùng xích sắt khóa lại, dùng trẻ con để uy hiếp, bức bách bọn họ đi đánh trận.

Xấu xí cùng tà ác như vậy, đã khơi dậy thật sâu phẫn nộ thuần túy nhất ở sâu trong lòng Lý Diệu, làm cường giả mơ hồ vượt lên trên Hóa Thần này, vẫn như là thiếu niên nhiệt huyết mười tám tuổi, phẫn nộ đến mức đại não trống rỗng, trong mỗi một lỗ chân lông đều chảy ra ngọn lửa như thực chất.

“Các ngươi lũ cặn bã này, không phải tự xưng là ‘tinh anh đế quốc, cường giả nhân loại’ sao? Chiến tranh tranh quyền đoạt lợi của các ngươi, chẳng lẽ không thể mình tự mình ra sân đi đánh, cứ phải dùng phương thức tàn khốc cùng xấu xí như vậy để tiến hành sao?

“Nói cái gì tài nguyên có hạn, nói cái gì nhân tính hắc ám, vũ trụ rõ ràng rộng lớn như vậy, vì sao không thể cố lấy dũng khí cùng trí tuệ của các ngươi, đi khai thác thế giới vô biên ở ngoài ba ngàn thế giới, đi tìm tài nguyên mới! Cho dù tìm không thấy, cho dù không thể vượt qua bức tường đen gần như vô ngần, kết cục của văn minh nhân loại ít nhất cũng có thể quang minh lỗi lạc, oanh oanh liệt liệt!

“Không có dũng khí hướng ra bên ngoài khai thác, chỉ biết làm rùa đen rút đầu trốn ở nhà, lại quay đầu đi bắt nạt người nhỏ yếu hơn so với các ngươi—— cái này tính là ‘cường giả’ gì chứ, đồ nhu nhược, căn bản là một đám nhu nhược uất ức nhất, không biết xấu hổ nhất, xấu nhất!

“Hừ, các ngươi người nhu nhược như vậy, căn bản không có tư cách hưởng thụ mọi thứ của tinh hải trung ương, để ta đưa các ngươi lũ giòi bọ ti tiện này đi Cửu U hoàng tuyền ăn cứt đi!”

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!

Quanh thân Kẻ Phóng Hỏa, ánh lửa màu đỏ, màu đen, màu vàng không ngừng bành trướng, nổ tung cùng nhảy múa, làm thân hình bộ siêu cấp Cự Thần Binh này giống như tăng vọt đến trên trăm mét, vài trăm mét, gần ngàn mét, không thua kém gì tàu vũ trụ khổng lồ!

“Này này này, ngươi sẽ không lại muốn nổi điên chứ!”

Huyết Sắc Tâm Ma kêu lên quái dị, nhắc nhở Lý Diệu khống chế lực lượng cuồng bạo, “Cho dù vừa mới đột phá cảnh giới hoàn toàn mới, cũng đừng không kiêng nể gì khoe ra như vậy chứ —— dựa theo ngươi bây giờ dẫn bạo thần hồn, kích động linh năng đến mô hình cực hạn, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể chém ra một đao! Sau một đao, là hết sức rồi!”

“Ta biết.”

Hai mắt đỏ lên một đen Lý Diệu khảm vòng vàng, vòng vàng chậm rãi xoay tròn, “Số lượng tàu vũ trụ của hạm đội Phi Hồng quá nhiều, hơn nữa trong không ít tàu vũ trụ đều giam giữ lượng lớn bình dân, nếu đánh thành trận chiến tiêu hao, bất lợi đối với hạm đội của Bạch lão đại và Quyền Vương, đối với bình dân cũng sẽ tạo thành thương vong quá lớn.

“Cho nên, phải tốc chiến tốc thắng.

“Một đao, vậy là đủ, ta muốn một đao giải quyết trận chiến đấu này!”

Đối mặt màn đạn cùng cột sáng rợp trời rợp đất, Kẻ Phóng Hỏa nháy mắt hóa thành một ảo ảnh khó nắm bắt, trực tiếp xuyên thấu chiến trận của hạm đội Phi Hồng, xuất hiện ở ngay phía trước tàu chỉ huy.

Trên cánh tay phải giơ lên cao cao, trong nhẫn Càn Khôn không ngừng phun trào ra lưỡi đao màu vàng mỏng như cánh ve, lưỡi đao như lông vũ ở trong vòng xoáy linh diễm kích động chợt trào ra, như là suối phun màu vàng, không, là núi lửa màu vàng!

Núi lửa màu vàng bộc phát ra vô tận cánh chim, ngưng tụ thành chiến đao dài hơn trăm mét, mà ánh lửa hừng hực thiêu đốt của chiến đao này càng kích động đến ngoài mấy ngàn mét, mũi nhọn xuyên qua cả chiến trường.

Hai tay Kẻ Phóng Hỏa giơ cao chiến đao, sau lưng phun trào ra hào quang so với tàu vũ trụ tiến lên hết tốc độ càng thêm chói mắt, hướng tàu chỉ huy của hạm đội Phi Hồng phóng đi, lấy tư thái không sợ hãi cùng hùng tráng nhất, trở thành tiêu điểm duy nhất của vạn sự chú ý trên cả chiến trường.

Hai bên đều lấy tốc độ cao nhất đột kích, không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản bọn họ va chạm nữa.

“Làm… làm cái gì!”

Vô luận Hàn Đặc, Lưu Ly chiến sĩ bình thường ngây thơ vô tri như vậy, hay là Bạch lão đại và Quyền Vương thủ lĩnh biết một chút chân tướng như vậy, trinh sát được ý đồ của Lý Diệu, hết thảy mở rộng tầm mắt —— Chiến pháp thường quy Cự Thần Binh đối kháng tàu vũ trụ chính là chui vào bên trong tàu vũ trụ, phá hư phòng điều khiển, kho đạn cùng đơn nguyên động lực, nhưng xem tư thế Lý Diệu bây giờ, căn bản không có chút ý tứ chui vào, hắn lại là muốn từ bên ngoài, từ chính diện, trực tiếp hủy diệt con tàu vũ trụ này!

“Sao có khả năng!”

Trên phòng điều khiển của tàu chỉ huy hạm đội Phi Hồng bộc phát ra tiếng kêu thảm xé tim xé phổi, “Đây rốt cuộc là quái vật gì, ngươi thật sự điên rồi sao?”

Ở trong tiếng kêu thảm không thể tin của những người tu tiên, giữa hai tay Kẻ Phóng Hỏa phun trào ra linh diễm hơn một ngàn mét, đã bị Lý Diệu cuồng nộ ngưng tụ thành lưu kim nửa đọng lại, căn bản lười tìm tìm điểm yếu cùng sơ hở gì, liền hướng về phía đầu tàu chỉ huy của hạm đội Phi Hồng, nơi khiên linh năng cùng bọc thép dày nhất, hung hăng chém xuống.

“Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!”

Linh diễm dài hơn một ngàn mét, chính là dòng lũ bẻ gãy nghiền nát, thế không thể đỡ, ở sau nửa giây giằng co đã mang khiên linh năng của tàu chỉ huy hạm đội Phi Hồng xé nát, lại ở trong bọc thép siêu hợp kim chém ra khe rãnh thật sâu—— Sự sắc bén của bản thân Lý Diệu là một mặt, nhưng càng quan trọng hơn là tốc độ nhanh như tia chớp của hai bên, hết thảy chuyển hóa thành lực phá hoại không gì không phá được, giống như Lý Diệu giơ thẳng chiến đao bất động, mà tàu chỉ huy của hạm đội Phi Hồng tự mình lấy tốc độ nhanh nhất lao lên, kết quả của nó chính là ——

“Bá!”

Ánh đao lửa giận dài mấy ngàn mét, thế mà trực tiếp xuyên thấu cả tàu chỉ huy, khiến giữa hai nửa trước sau của tàu chỉ huy xuất hiện một vết thương gần như hòa tan, nhìn thấy ghê người, hoàn toàn tách ra.

Ở dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú gần như dại ra, Lý Diệu một đao, trực tiếp mang tàu chỉ huy của hạm đội Phi Hồng chém đầu rồi!
Bình Luận (0)
Comment