Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2548 - Chương 2504: Thật Sự Là Quá Bất Công!

Chương 2504: Thật sự là quá bất công! Chương 2504: Thật sự là quá bất công!Chương 2504: Thật sự là quá bất công!

“Này, ngươi lừa Lệ Gia Lăng theo ngươi cùng đi chợ lớn Thất Hải như vậy, sẽ quá nguy hiểm hay không?”

Nhìn bóng lưng tiểu sư tử kích động rời đi, Bạch lão đại khẽ nhíu mày, nói với Lý Diệu: “Ngươi biết rõ hắn là ‘thể xác’ Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ chí ở nhất định phải đạt được, còn dẫn hắn xâm nhập đầm rồng hang hổ, thế này... Không tốt lắm nhỉ?”

“Chợ lớn Thất Hải tính là đầm rồng hang hổ cái gì?”

Lý Diệu mỉm cười, nói: “Chúng ta không phải câu thông với Tả Thiên Ưng chấp sự Vạn Giới Thương Minh rất vui vẻ, xâm nhập tìm hiểu hình thức vận hành của Vạn Giới Thương Minh, quả thực có không gian bù trừ nhau rất lớn với chúng ta, hơn nữa đừng quên, ta cùng Địch Phi Văn nhân vật quan trọng lúc đầu của Vạn Giới Thương Minh hơn một trăm năm trước rời khỏi đế quốc cũng có giao tình không phải là cạn.

“Cho nên, lần này đi chợ lớn Thất Hải, nếu vận khí tốt, căn bản không cần động đao động thương, ngay cả một đầu ngón út cũng không cần động, đã có thể mang Kim Ngọc Ngôn và toàn bộ thương minh đều tranh thủ được.”

Bạch lão đại lạnh lùng nói: “Chỉ tiếc, vận khí của ngươi trước nay không tốt gì cả.”

Lý Diệu chớp chớp mắt nói: “Muốn nói nguy hiểm, các ngươi ở chiến trường vũ trụ cũng vẫn nguy cơ tứ phía nha, nếu nói trận chiến chợ Lam Thiên là ‘lấy rắn nuốt voi’, như vậy trận chiến chợ lớn Thất Hải phải đồng thời đối mặt mấy chục con voi, hà mã cùng bò tót, không cẩn thận sẽ bị giẫm chết.

“Mặc dù ‘hạm đội liên hợp Kẻ Phóng Hỏa’ vừa mới hoàn thành chỉnh biên và thăng cấp, lại có Tả Thiên Ưng cùng Lệ Vô Tật cung cấp tình báo hai bên giao chiến, vẫn là kinh tâm động phách, cực kỳ nguy hiểm, có thể nói cửu tử nhất sinh.

“Hắc Tinh Đại Đế thật muốn tìm được Lệ Gia Lăng, luôn có biện pháp tìm được hắn, hắn ở trong tầm mắt của ta, có tình huống gì ta có thể kịp thời ra tay, như vậy còn tương đối yên tâm chút —— thật muốn không chút sai sót, tuyệt đối an toàn, trừ phi hắn chạy trốn tới tinh vực hoang vu hiếm thấy vết chân đi trốn ba năm năm, nhưng sao có khả năng? Lệ Gia Lăng thế nào cũng phải đi cứu hoàng hậu điện hạ, muốn cứu Lệ Linh Hải, nhất định phải trực diện Vũ Anh Kỳ, đây là trách nhiệm hắn không trốn tránh được, cũng không muốn trốn tránh.”

Bạch lão đại trầm mặc một lát, thở dài một tiếng nói: “Nói cũng đúng, làm cha mẹ người ta, làm con cái người ta, luôn là như thế, nếu là Bạch Khai Tâm xảy ra chuyện gì, đừng nói phải trực diện Vũ Anh Kỳ, mặc dù phải trực diện Đế Hoàng cùng Huyết Thần Tử, ta chỉ sợ cũng chỉ có thể... Không chút quay đầu!”

“Cho nên!”

Lý Diệu cười rạng rỡ, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, “Đừng không có lòng tin với ta như vậy, tuy tổ đội với ta là có khả năng gặp phải một ít... nguy hiểm nho nhỏ, nhưng một lần nào đến cuối cùng không phải gặp dữ hóa lành? Không có việc gì không có việc gì, yên tâm yên tâm!”

Bạch lão đại bĩu môi, đổi cái đề tài nói: “Vừa thấy Lệ Gia Lăng, ta bỗng nhớ tới Hàn Đặc, nói Hàn Đặc tiểu tử này nửa tháng gần đây tựa như lập tức đổi tính, không giống mấy tháng trước bộc lộ sắc bén, kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, mà là trở nên phi thường thu mình cùng thành thật, cả ngày đều hết sức chuyên chú tu luyện, đã không ra ngoài gây chuyện, càng không ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

“Bây giờ nhìn đến, tiểu tử này thật có chút thiên phú thao túng hạm pháo, là quan khống chế hỏa lực tương lai có tiềm chất nhất ta từng thấy, trước kia hắn quá tự tin, tự tin tới mức có chút thấp thỏm hừng hực, mấy ngày nay có thể trầm quyết tâm đến tu luyện, đột phá nhưng thật ra cực nhanh, tin tưởng dùng không được bao lâu, có thể một mình đảm đương một phía.”

“Thật sự?”

Đối với Hàn Đặc và Lưu Ly hai đứa nhỏ quen biết ở trên Nghiệt Thổ này, Lý Diệu vẫn phi thường thích, chỉ là hắn bình thường bận rộn công việc, lại thường xuyên bị các loại nguy hiểm quấn quanh, thật sự không có thời gian ở chung cùng dạy dỗ thêm hai đứa nhỏ.

Đối với tình hình gần đây của Hàn Đặc, Lý Diệu cũng có chút nghe nói, chẳng qua, bản thân hắn tuy là người ủng hộ chế độ một vợ một chồng kiên định, nhưng cũng biết tinh hải mênh mông, vũ trụ vô biên, các tinh cầu có thể ở lại hoàn cảnh và sinh thái không giống nhau, cũng sẽ diễn biến ra chế độ xã hội cùng hôn nhân khác nhau, bao gồm cái nhìn đối đãi tình yêu khác nhau.

Ở Nghiệt Thổ trong loại hoàn cảnh ăn bữa hôm lo bữa mai, trong chớp mắt sẽ chết oan chết uổng đó, ở dưới bản năng sinh tồn cùng sinh sản thôi thúc, mọi người đều dốc hết khả năng muốn sống sót, hơn nữa phải bắt lấy mỗi một cơ hội quý giá, gieo rắc hạt giống, sinh con đẻ cái.

Như vậy, mặc dù mình không thấy được mặt trời ngày mai, gien mình vẫn có thể truyền thừa xuống.

Chế độ một vợ một chồng ổn định, chỉ có dựa vào kết cấu xã hội ổn định mới có thể tồn tại, ở Nghiệt Thổ chiến loạn không ngừng, như địa ngục nhân gian, những kẻ không nắm chắc cơ hội sinh con đẻ cái, còn muốn cái gì tình yêu, gien bọn họ nhất định không có cơ hội truyền thừa xuống.

Hàn Đặc là một tên dân Nghiệt Thổ điển hình “Có hôm nay không có ngày mai”, chỉ là dựa theo “đạo đức” cùng “pháp tắc xã hội” của dân Nghiệt Thổ làm việc mà thôi, Lý Diệu từng tìm hiểu, phương diện này không có chút thành phần bắt buộc cùng dụ dỗ, tự nhiên sẽ không ăn no rửng mỡ, dùng đại bổng đạo đức của mình, đi quản chuyện rảnh rỗi nửa thân dưới của Hàn Đặc.

Nhưng, Lý Diệu không để ý Hàn Đặc nam nữ hoan ái, nhưng người trẻ tuổi quá độ sa vào chuyện này, hoang phế học tập cùng tu luyện, vậy thì không tốt!

Cho nên Lý Diệu cũng cân nhắc trước khi rời khỏi chợ Lam Thiên, muốn tìm Hàn Đặc tâm sự kỹ —— chuyện này tuy rất tốt, nhưng vẫn phải có tiết chế, đừng ỷ vào bản thân tuổi còn trẻ liền hàng đêm sênh ca, ăn thùng uống vại, ăn lắm vỡ bụng.

Bây giờ Hàn Đặc còn trẻ tuổi, không hiểu chuyện, ỷ vào mình long tinh hổ mãnh, cứ mãi khinh xuất, cho rằng mình có thể xử thiên xử địa, chờ hắn đến tuổi này của Lý Diệu, gặp những cô gái như sói như hổ, lòng tham không đáy kia, muốn hối hận đã không còn kịp!

Chẳng qua, lời này chung quy có chút khó có thể mở miệng, Lý Diệu cân nhắc thật lâu cũng chưa nghĩ ra lời lẽ tốt.

Không ngờ bản thân Hàn Đặc đã tự tỉnh ngộ lại, biết đạo lý giấu tài, tinh hoa nội liễm, tiểu tử, có tiền đồ, ngay cả chuyện này cũng có thể nhịn được, còn có việc lớn gì không thể thành tựu?

Lý Diệu rất cao hứng hướng phía Bạch lão đại nói tiếng cảm ơn, Bạch lão đại lại liên tục xua tay nói không phải công lao của hắn —— Hắn một gã tinh đạo làm xằng làm bậy quen rồi nào biết nói giáo dục người trẻ tuổi? Đều là Quyền Vương chỉ điểm.

“Không ngờ Quyền Vương còn có một chiêu này!”

Lý Diệu kinh ngạc nói: “Thật không biết hắn là điểm hóa Hàn Đặc như thế nào, thế mà có thể khiến một gã lãng tử như vậy quay đầu? Thực có kiên nhẫn, thực biết giáo dục người trẻ tuổi!”

Hai người đang nói nói cười cười, lại một bóng người xinh xắn lanh lợi xuất hiện ở trong tầm mắt, là Lưu Ly.

“Diệu lão, nghe nói ngài ngày mai phải đi?”

Tiểu cô nương hốc mắt đỏ lên, rất không nỡ chia lìa với Lý Diệu, bổ nhào lên kéo tay Lý Diệu nói: “Ta đến tiễn ngài lên đường!”

“Tiệc tiễn biệt...”

Lý Diệu rất cảm động, lại vẫn nói: “Không cần đâu, nếu tất cả thuận lợi, chúng ta không cần bao lâu có thể gặp lại rồi.”

“Cần, nhất định cần.”

Tiểu cô nương trịnh trọng gật gật đầu, có chút chột dạ hỏi: “À ừm, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm được không, coi như tiệc tiễn biệt cho Diệu lão.”

“Ăn cơm đương nhiên có thể, nhưng ta nơi này lại không có gì ăn ngon cả.”

Lý Diệu cười tủm tỉm nói.

Hắn giống với toàn bộ cường giả tu luyện đến cấp số Nguyên Anh, Hóa Thần, có cơ chế quản lý thân thể dị thường nghiêm khắc, bình thường ăn cần chú ý dinh dưỡng toàn diện, đối với khẩu vị cũng không để ý thế nào, phần lớn là bình bình lọ lọ thuốc cường hóa cùng thuốc dinh dưỡng tổng hợp, cho dù là có chút thiên tài địa bảo chất chứa năng lượng cường đại, hương vị lại không nhất định tốt, rất nhiều thứ đều vị như ăn sáp, vẫn phải cứng rắn nuốt vào.

Thật muốn thay đổi khẩu vị, nhiều nhất cũng chỉ là các loại hũ lọ, thật sự không tính là mỹ vị gì cả.

“Không sao, ăn gì cũng được.”

Tiểu cô nương liên tục gật đầu, như là sắp vui quá mà khóc, nghĩ chút, lại nhanh chóng lắc đầu, “Ồ, mì không được, ta không cần ăn mì, trừ mì cái gì cũng được!”

“Tình huống gì vậy?”

Lý Diệu vò đầu, “Vì sao ngươi nhắc tới mì thì sắc mặt trắng bệch, toát mồ hôi?”

“Bởi vì...”

Lưu Ly không phải người có thể giấu được chuyện gì, nháy mắt sụp đổ, khuôn mặt nhỏ hoàn toàn suy sụp, rất tủi thân và uất ức nói: “Ta đã ăn mỳ sắp nửa tháng rồi! Quyền Vương đại nhân nói, vì ta làm việc trạng thái hoàn mỹ, hắn muốn quản lý một ngày ba bữa của ta, kết quả bảo ta mỗi ngày ăn mỳ! Buổi sáng là mỳ sợi, giữa trưa là mỳ sợi, buổi tối là mỳ sợi, làm việc đến nửa đêm, lúc mệt muốn chết, bụng óc a óc ách, bữa ăn khuya vẫn là mỳ sợi! Hơn nữa đều là thuần một sắc mỳ gói, ngay cả nửa cọng rau xanh, nửa miếng thịt cũng không có, chưa từng có!

“Tính toán, ta đã ăn cả thảy bốn năm mươi bữa mỳ trứng lòng đào rồi. Diệu lão, ngài biết ta thực không phải nữ hài tử yếu ớt gì, ta khổ gì cũng có thể chịu, nhưng thế này cũng quá khoa trương rồi nhỉ! Ta bây giờ vừa ngửi thấy mùi mỳ gói là muốn nôn, không đúng, là nhắc tới mỳ sợi hai chữ này đã muốn nôn rồi!

“Cho nên, van cầu ngài, đêm nay để ta ở chỗ ngài thay đổi khẩu vị đi, bánh bao, bánh nướng, cơm rang, tùy tiện cái gì cũng được, chỉ cần không phải mỳ sợi, không có mỳ sợi cũng không có trứng gà là được!”

Tiểu cô nương nói xong, kìm lòng không được, rơi nước mắt tủi thân và uất ức.

“Lại có việc này!”

Lý Diệu ngạc nhiên, từ trên xuống dưới đánh giá Lưu Ly vài lần, phát hiện tiểu cô nương quả nhiên có chút sưng húp, không khỏi nhíu mày thật sâu, “Vừa mới khen Quyền Vương biết giáo dục người trẻ tuổi, sao hắn đối với Hàn Đặc có kiên nhẫn như vậy, dùng ân cần dạy bảo giúp Hàn Đặc lãng tử quay đầu, kết quả đối với ngươi lại cay nghiệt như vậy—— liên tục bốn năm mươi ngày cho ngươi tiểu cô nương đáng yêu như vậy ăn mỳ, chuyện tàn nhẫn như vậy, hắn cũng làm ra được? Hắn quá bất công rồi nhỉ!”

“Không sai, ta hoài nghi có phải mình nơi nào đắc tội Quyền Vương đại nhân, hắn cố ý dùng loại phương pháp này để nhắc nhở ta hay không? Ngay từ đầu Quyền Vương đại nhân nấu mỳ cho ta ăn, ta vẫn rất vui vẻ, rất cảm động, hắn dựa theo sách dạy nấu nướng để làm, hương vị cũng rất ngon, ta ăn đến cuối cùng, phát hiện hắn ở phía dưới mỳ sợi còn bỏ một quả trứng chần nước sôi, khiến ta lập tức nhớ tới hương vị của mẹ, thật sự vừa ăn vừa khóc!”

Lưu Ly sụt sịt nói: “Nhưng mà, đồ ăn ngon nữa cũng không thể ăn mỗi ngày như vậy nha, hơn nữa Quyền Vương đại nhân mỗi ngày đều nói muốn cho ta niềm vui bất ngờ mới —— kết quả niềm vui bất ngờ của hắn chính là ở phía dưới mỳ sợi bỏ càng ngày càng nhiều trứng chần nước sôi!

“Ngày đầu tiên là một quả trứng chần nước sôi, ngày hôm sau là hai quả, ngày thứ ba là ba quả, đến cuối cùng hắn ở phía dưới mỳ vụng trộm giấu mười quả trứng chần nước sôi, mười quả!

“Mười quả trứng chần nước sôi, căn bản không giấu được đúng không, mỳ bên trên cũng sắp có ngọn rồi phải không, một bát mỳ so với đầu ta còn lớn hơn được không! Kết quả lão nhân gia hắn còn một bộ dáng thần bí, như không có việc gì, bưng mỳ tới, đứng ở bên cạnh, rất chờ mong nhìn ta, chờ ta ‘phát hiện’ phía dưới mỳ sợi có mười quả trứng chần nước sôi ‘niềm vui bất ngờ’, ta, ta còn kinh hỉ cái gì chứ, hoàn toàn là ‘kinh sợ’ được không!”
Bình Luận (0)
Comment