Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2564 - Chương 2546: Nhà Giàu Mới Nổi Hữu Dũng Vô Mưu

Chương 2546: Nhà giàu mới nổi hữu dũng vô mưu Chương 2546: Nhà giàu mới nổi hữu dũng vô mưuChương 2546: Nhà giàu mới nổi hữu dũng vô mưu

Ở trong hệ thống chiến công của Đế Quốc Chân Nhân Loại, tiêu diệt nước cộng hòa Tinh Hải chính phủ lưu vong kỳ công hiếm có trên đời như vậy, có thể nói gần với đánh bại Thánh Ước Đồng Minh, không ngờ từ miệng Lý Diệu nhẹ nhàng bâng quơ nói ra như thế, vẻ mặt thật đúng là khinh thường để ý tới.

Đám đông chấp sự cao cấp, chấp sự, cổ đông, nhà đầu tư cùng đồng bạn hợp tác của Vạn Giới Thương Minh, đều là ở trong tinh hải gió mây biến ảo xông pha hơn trăm năm, kiến thức rộng rãi, hạng người cáo già, nhưng đối mặt Lý Diệu “quái vật” như vậy, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.

Việc liên quan to lớn, bốn chấp sự cao cấp bất chấp cấp bậc lễ nghĩa, phân biệt thu lấy mấy ngọc giản, bắt đầu vùi đầu nghiên cứu, tập trung tinh thần địa nghiên cứu một hồi lâu, mới đối mặt nhau, khẽ gật đầu. Bọn họ nhất trí kết luận, những ngọc giản này quả thật là pháp bảo thời đại nước cộng hòa Tinh Hải ngàn năm trước, hơn nữa đều có cái gọi là phong ấn của “chính phủ chính thống”, người khác tuyệt đối không phỏng chế được, nhật ký hàng hải và văn kiện cơ mật bên trong chất chứa cũng ra dáng, nếu không thực sự có việc đó, rất khó giả tạo được tinh tế như thế.

Lý Diệu lạnh lùng nhìn, lại từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra một nắm ngọc giản, tinh tủy, huân chương, ném về phía bốn chấp sự cao cấp, lạnh lùng nói: “Quyết chiến sắp tới, quả thực nên đề cao cảnh giác, bổn vương cũng biết mình tới kỳ quái, các ngươi lưu tâm nhiều hơn, cũng là đúng.

“Những ngọc giản này là thứ hạm đội Hắc Phong dùng gần trăm năm, trên huân chương cũng có dấu ấn rất nhiều cường giả của hạm đội Hắc Phong. Đúng rồi, nơi này còn có một phong thư mật của phó thống soái hạm đội Hắc Phong Địch Phi Văn, hắn đồng thời cũng là một trong các chấp sự cao cấp của Vạn Giới Thương Minh các ngươi, trong thư tự nhiên nên lưu trữ bí phù chỉ có các ngươi mới có thể đọc hiểu nhỉ?

“Yên tâm, Địch Phi Văn chưa chết, bây giờ còn làm tài chính đại thần, toàn quyền nắm giữ xây dựng ‘lãnh thổ tự trị Hắc Phong mới’, sống so với các ngươi nơi này dễ chịu hơn nhiều. Hắn hẳn là ở trong thư hướng các ngươi nói rõ bổn vương là người bạn cùng đồng bạn hợp tác tuyệt đối có thể tín nhiệm, mặc kệ các ngươi trăm năm trước từng đạt thành với Hắc Dạ Minh mật ước thế nào, đến chỗ ta, đều có thể tiếp tục đàm phán, đàm phán hẳn hoi!”

“Thư mật của Địch Phi Văn?”

Bốn chấp sự cao cấp tinh thần rung lên, không dám sơ ý, vội vàng ghé tới cùng nhau nghiên cứu.

Địch Phi Văn rời khỏi đế quốc đã suốt trăm năm, trên thực tế là chấp sự cao cấp thế hệ trước nữa, giống Tề Nguyên Báo vãn bối người sau vượt người trước như vậy, có thể nói chính là bổ khuyết chỗ trống của Địch Phi Văn.

Năm đó Vạn Giới Thương Minh chưa bành trướng tới trình độ hôm nay, giúp hạm đội Hắc Phong làm một vụ lớn, đặt vào quyết tâm cùng tiền đặt cược tương đối lớn.

Địch Phi Văn có tư cách mưu tính cùng thực thi ván cược kinh thiên như vậy, địa vị ở Vạn Giới Thương Minh có thể nghĩ mà biết, hơn nữa Lý Diệu bây giờ mang theo tin tức hạm đội Hắc Phong trở về, cũng chính là nói, Vạn Giới Thương Minh trăm năm trước đầu tư đã đến thời điểm hồi báo, bọn họ sao có thể không coi trọng?

Mấy chấp sự cao cấp mang ngọc giản của Địch Phi Văn lật đi lật lại nghiên cứu hồi lâu, dùng bí pháp của Vạn Giới Thương Minh mở khóa, phát hiện Địch Phi Văn ở trong thư nói khá hàm hồ, cũng chưa nhắc tới quá nhiều chi tiết, chỉ nói mình chẳng những bình yên vô sự, còn triển khai kế hoạch lớn, lại muốn các vị Vạn Giới Thương Minh tuyệt đối tin tưởng Hắc Phong chi vương nhiệm kỳ mới. Mỗi một chữ Kền Kền Lý Diệu nói, bảo đảm bọn họ kiếm được đầy bát đầy chậu.

Lời tuy đơn giản, nhưng Địch Phi Văn ở trong những hàng chữ để lại “chữ chìm kim ấn” chỉ có cao tầng Vạn Giới Thương Minh mới có thể cảm giác được, đây là một loại thần thông cực kỳ đặc thù, thông qua vuốt ve “chữ chìm kim ấn”, thậm chí có thể cảm ứng được tình trạng thân thể cùng tinh thần kẻ để lại ấn ký lúc đó.

Bốn chấp sự cao cấp lần lượt vuốt ve, đều xác định Địch Phi Văn ở lúc sáng tác phong thư mật này, thân thể và tinh thần đều ở trạng thái cực kỳ khỏe mạnh cùng ổn định, tuyệt đối không chịu bất cứ sự tra tấn cùng uy hiếp nào.

Lại nghiên cứu các loại ngọc giản, huân chương cùng nhật ký hàng hải vân vân Lý Diệu lấy ra, tất cả đều vàng thật không sợ lửa, trên chi tiết không có bất cứ vấn đề gì.

Thẳng đến giờ phút này, bốn chấp sự cao cấp rốt cuộc thở phào một hơi, đối với lời nói không thể tưởng tượng của Lý Diệu đã tin bảy tám phần.

Bọn họ mang ngọc giản cùng thư đẩy về phía Tề Nguyên Báo, ý tứ đó là hỏi Tề Nguyên Báo muốn cũng đến nghiên cứu một lần hay không.

Tơ máu trong mắt Tề Nguyên Báo nổ tung từng sợi, nhìn ngọc giản của Lý Diệu, như là nhìn một đống bom tinh thạch vang lên “Xèo xèo”, nói cái gì cũng không muốn đưa tay, chỉ là như cương thi uể oải treo ở giữa không trung, ngược lại ứng với biệt hiệu Quỷ Treo Cổ của hắn!

Nhìn vẻ mặt mấy tên chấp sự cao cấp, chấp sự, cổ đông, nhà đầu tư còn có đồng bạn làm ăn xung quanh ùn ùn động dung, đều biết thân phận “Hắc Phong chi vương” của Lý Diệu phải đúng tám chín mười, hẳn là khẳng định rồi.

Thật ra không cần xem chứng cớ, một ít hạng người tâm tư nhanh nhẹn trong bọn họ đã sớm tin không nghi ngờ.

Bởi vì Lý Diệu vừa rồi nói trơn tru, không lưu ý mang gốc gác lộ ra hắn nói mình vốn là hạng người vô danh, là tu luyện một môn thần thông tên là 《 Hấp Tinh Quyết 》, mới chợt quật khởi, mà《 Hấp Tinh Quyết 》này, thế mà có năng lực cắn nuốt linh năng của người khác, lớn mạnh bản thân!

Loại công pháp hại người ích ta này, sẽ phá hoại thật lớn tu tiên giới yên ổn đoàn kết, là tối kỵ của tu tiên giới, giống tiền nhiệm thủ tướng đế quốc Đông Phương Vọng, chính là ngã ở trên việc này.

Đương nhiên, Đông Phương Vọng là mang người sống dỡ thành tám mảnh, thậm chí cứng rắn mang người sống hút thành thây khô, còn cấy ghép linh căn và Kim Đan, loại công pháp tà ác “ăn thịt người để tu luyện” này, cùng cắn nuốt linh năng cũng không thể quơ đũa cả nắm.

Tu tiên giới có không ít thần thông cùng loại 《 Hấp Tinh Quyết 》, công hiệu có cao có thấp, chưa hẳn là không có ai âm thầm tu luyện, rất nhiều thần thông cũng sẽ không tạo thành kẻ bị cắn nuốt tử vong, xem như đánh cầu sát biên, có cực ít người sẽ tự lộ ra cái xấu của bản thân.

Không ngờ Lý Diệu lại tùy tiện nói ra, hoàn toàn không để trong lòng.

Điều này liền để lại cho đám đông người tu tiên hai ấn tượng:

Thứ nhất, cả sự kiện hắn nói hẳn là thật, nếu không tuyệt không có ai sẽ chủ động hướng trên đầu mình úp chậu cứt như vậy.

Thứ hai, đây là nhà giàu mới nổi căn cơ nông cạn, hữu dũng vô mưu, vận khí tốt, ở di tích nơi nào đó phát hiện một bộ kỳ công tuyệt nghệ, lại thừa dịp tuyệt đại đa số cường giả của hạm đội Hắc Phong đều đang ngủ đông mới được việc, cho dù có được sức chiến đấu siêu phàm nhập thánh, nhưng tâm tính tu luyện còn kém xa!

Tóm lại, ấn tượng đầu tiên của bọn họ không tệ, đây là một tên vũ phu oai hùng đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, sức chiến đấu mạnh như thế nào nữa, vẫn sẽ bị bọn họ bán, còn đếm tiền giúp bọn họ!

Ít nhất, hợp tác với nhà giàu mới nổi như vậy, nhiều nhất chịu đựng hắn ở mặt ngoài kiêu ngạo ương ngạnh, ngược lại không cần lo lắng bị hắn lừa.

Về phần hắn tu luyện 《 Hấp Tinh Quyết 》 có cái gì cấm kỵ không, đám đông người tu tiên ước gì có. Chẳng may tương lai trở mặt, đây cũng là một món vũ khí cực có lợi nha!

Trong lúc nhất thời, trên mặt đám đông người tu tiên hiện ra nụ cười thần bí khó lường, không hẹn mà cùng tin lời Lý Diệu nói, mang hắn coi là... Người tu tiên trong người tu tiên thật sự, ác mộng đáng sợ nhất của người tu chân, Hắc Phong chi vương!

“Hắc Phong Vương, xin tha thứ chúng ta cẩn thận, dù sao ngài cũng biết, Vạn Giới Thương Minh vừa mới xảy ra việc lớn kinh thiên động địa, mất đi thủ lĩnh của chúng ta.”

Tên chấp sự cao cấp lão luyện thành thục kia rất cung kính mang toàn bộ ngọc giản và huân chương đều lăng không đưa về cho Lý Diệu, thật cẩn thận hỏi, “Chỉ là, chúng ta vẫn như cũ không biết hạm đội Hắc Phong trăm năm qua rốt cuộc đã trải qua cái gì. Còn có, ngài sau khi trở lại đế quốc, lại đã xảy ra cái gì với hoàng hậu điện hạ?”

“Rất đơn giản, ta vốn là thật tâm thực lòng hợp tác với hoàng hậu, muốn cùng bà ta cùng nhau giơ lá cờ ‘Cách tân đế quốc’, thuận tiện đàm phán một vụ làm ăn.”

Lý Diệu bĩu môi, vẻ mặt rất hung hăng, “Không ngờ khẩu vị hoàng hậu so với trong tưởng tượng của ta còn lớn hơn, thế mà muốn thừa dịp ta thế đơn lực cô, nuốt chửng cả da lẫn xương của ta.

“Hê hê, bổn vương đã có đảm lượng một mình một ngựa trở lại đế quốc, tự nhiên có chỗ dựa của ta, sao có thể dễ dàng đi vào khuôn khổ? Sau khi chạy khỏi đế đô, bổn vương mới phát hiện mình sai lợi hại. Những kẻ cầm quyền thân ở đế đô, vô luận hoàng đế bệ hạ, hoàng hậu điện hạ hay là bốn đại tuyển đế hầu, cùng chúng ta những hào cường thế giới ngoại vi đế quốc phát tích này từ trước tới giờ không phải người chung đường, không phải một lòng, bổn vương thật sự nên nghe lời Địch Phi Văn, sớm tới Vạn Giới Thương Minh, tìm Kim Ngọc Ngôn còn có các vị đàm phán!”

Mấy chấp sự cao cấp liếc nhau, chấp sự cao cấp lão luyện thành thục kia hỏi: “Xin hỏi Hắc Phong Vương, ngài muốn tìm Kim tổng chấp sự đàm phán làm ăn gì?”

“Không phải ‘muốn tìm’, là đã đàm phán xong rồi, chính là liên quan xây dựng lại các thế giới tàn phá hoang vu ở biên thùy tinh hải!”

Lý Diệu nói: “Chúng ta ở trong chiến dịch tiêu diệt chính phủ lưu vong của nước cộng hòa Tinh Hải, từ trên tàu Đom Đóm sưu tập ra không ít tư liệu tuyệt mật, thì ra tàu Đom Đóm ở trong mấy trăm năm qua, một hơi tìm được mấy chục hơn trăm chỗ thế giới hoang phế, chỉ là đế quốc quân đuổi quá rát, bọn họ trước giờ không có thời gian dừng lại thở, tự nhiên càng không rảnh đi khai phá những thế giới này.

“Bây giờ, tọa độ những thế giới bỏ hoang này, hết thảy rơi vào trong tay hạm đội Hắc Phong chúng ta. Nói là thế giới bỏ hoang, thật ra đại bộ phận tinh cầu có thể ở lại tầng khí quyển cũng chưa hủy hoại nghiêm trọng, cơ sở công nghiệp nặng nhẹ cũng bảo trì hoàn hảo, hành tinh cũng cực kỳ củng cố vận hành ở trên quỹ đạo thích hợp cho sự sống, chỉ cần một khoản tài chính khởi động nho nhỏ cùng một dúm nhân lực vật lực, xây dựng lại là rất nhanh.

“Thậm chí, dựa theo tư liệu thăm dò tàu Đom Đóm lưu lại, có một số thế giới bỏ hoang dưới lòng đất còn ẩn chứa di tích thời đại hồng hoang, nếu tốt số, khai quật ra một di tích, có thể thu hồi phí tổn xây dựng lại mười mấy đại thiên thế giới!

“Còn có, bổn vương không phải mới chinh phục vài cái thế giới man tộc vùng khỉ ho cò gáy sao. Những thế giới này tuy cằn cỗi, cũng may chiếu sáng và không khí coi như thích hợp, người dã man rất thích tranh đấu tàn nhẫn cũng là chiến sĩ đủ tư cách, sâu trong lòng đất cũng ẩn chứa vài mỏ quặng, lấy năng lực của man tộc không thể đào móc, nhưng có kỹ thuật tiên tiến của đế quốc chúng ta thì khác.”

Đám đông người tu tiên, càng nghe cổ duỗi càng dài.

Lý Diệu chớp chớp mắt, bĩu môi nói: “Nói thực, vốn ta cũng không tính mang những tọa độ, quyền khai phá này chia sẻ với bất luận kẻ nào, dù sao hạm đội Hắc Phong mang theo lượng lớn tàu vũ trụ cùng dân cư khai thác thực dân, chỉ cần cho chúng ta mấy trăm năm thời gian, nhiều Man hoang thế giới cùng thế giới bỏ hoang nữa, cũng có thể tiêu hóa hấp thu.

“Nhưng, bổn vương trở lại đế quốc, phát hiện thế cục thế mà vi diệu như vậy, thật ra đã động tâm tư, muốn mang một bộ phận tọa độ cùng quyền khai phá lấy ra, tìm đồng bạn hợp tác có thực lực, làm một vụ giao dịch nho nhỏ.”
Bình Luận (0)
Comment