Chương 2551: Cường thế bắn ngược, hắc vương hành cung!
Chương 2551: Cường thế bắn ngược, hắc vương hành cung!Chương 2551: Cường thế bắn ngược, hắc vương hành cung!
Bình tĩnh mà xem xét, người tu tiên nào nếu thật sự tin tưởng đoạn lời ma quỷ “Các ngươi cứ xông về phía trước, ta ở phía sau cung cấp yểm hộ” này của Lý Diệu, đó đơn thuần là đầu óc bị nước vào, căn bản không sống được tới hôm nay.
Nhưng, thế giới tu tiên, cường giả vi tôn, so với hạm đội nho nhỏ trong tay bọn họ nắm giữ mà nói, hạm đội Hắc Phong tuyệt đối là tồn tại như hồng hoang hung thú, không phải thứ mà bọn họ có thể ngăn cản.
Huống chi, những người tu tiên này nghĩ đi nghĩ lại, cũng cảm thấy lời Lý Diệu nói cũng không sai, một núi khó chứa hai hổ, huống chi là ở ngoài bốn con hổ lại thêm con hổ thứ năm cùng hung cực ác? “Hắc Phong chi vương” quân phiệt biên cảnh dã tâm bừng bừng như vậy, tuyệt đối không có khả năng chung sống hoà bình với bốn đại tuyển đế hầu gia tộc.
Hắc Phong Vương cùng bốn đại tuyển đế hầu nhất định có một trận chiến, trước mắt chẳng lẽ không phải thời cơ tốt nhất?
Cho nên, Hắc Phong Vương tuy sẽ không vì bọn họ lấy hạt dẻ trong lò lửa, nhưng nếu bọn họ thật sự toàn lực ứng phó, làm hạm đội liên hợp bốn đại gia tộc lộ ra sơ hở, hạm đội Hắc Phong nhất định sẽ xuất hiện, một kiếm phong hầu, giải quyết dứt khoát.
Nghĩ đến đây, lại hồi tưởng lời Lý Diệu lúc trước nói, ánh mắt không ít người tu tiên đều nóng bỏng hẳn lên.
Lý Diệu căn bản không cho bọn họ cơ hội xâm nhập tự hỏi, giơ lên cao cao cánh tay phải, nắm tay siết rất chặt, đầu tiên là hung hăng đấm vào ngực, ngay sau đó cấp tốc vung ra, như chiến đao, như chùy sắt, lại như là chiến hạm lao về phía trái tim vũ trụ.
“Đế quốc vạn tuế!”
Hắn hít sâu một hơi, dùng thần hồn kích động thanh âm gầm nhẹ: “Sự nghiệp của chúng ta nhất định thành công, đế quốc hoàn toàn mới cuối cùng sẽ buông xuống, đế quốc vạn tuế, người tu tiên vạn tuế, văn minh nhân loại—— vạn tuế!”
Đám đông người tu tiên đã rất lâu chưa nghe được tiếng rống chiến đấu chân tình thực lòng, phát ra từ phế phủ như thế.
Thanh âm này là chân thành, thuần túy thậm chí cực đoan như thế, giống như làm thân hình “Hắc Phong Vương Lý Diệu” không ngừng bành trướng, trở nên càng lúc càng lớn, lại áp bức ra tư tâm cùng nhỏ bé ở sâu trong thần hồn bọn họ —— Không sai, so sánh với một vị Hắc Phong Vương “Trời lớn đất lớn ta lớn nhất, mệnh ta do ta không do trời” như vậy, bọn họ rốt cuộc tính là người tu tiên cái gì chứ!
“Đế quốc vạn tuế!”
“Người tu tiên vạn tuế!”
“Văn minh nhân loại vạn tuế!”
Mặc kệ là thật lòng hoặc là giả ý, là cuồng nhiệt hay là lấy lệ, toàn bộ người tu tiên đều theo tiếng rống chiến đấu của Lý Diệu bắt đầu hô to gọi nhỏ.
Thanh âm “đế quốc vạn tuế” như sấm sét ngưng tụ thành dòng lũ cuồn cuộn, từ cao ốc tổng bộ Vạn Giới Thương Minh tuôn trào ra, nháy mắt nhét đầy cả nội khu, lại từ nội khu tràn đầy đến ngoại khu thậm chí cả tinh vực Thất Hải.
Không bao lâu, toàn bộ thương nhân, sát thủ, lính đánh thuê thậm chí gián điệp ngưng lại ở chợ lớn Thất Hải đều đã biết tin tức kinh người này ——quân phiệt phái thực lực, Hắc Phong chi vương có thể so với Liêu Hải hầu Lôi Thành Hổ, so với Lôi Thành Hổ càng dã tâm bừng bừng hơn gấp trăm lần đã trở lại, hơn nữa cờ xí tươi sáng đứng ở bên này của phái cách tân cùng Vạn Giới Thương Minh, thề sống chết phản kháng bốn đại gia tộc!
Tin tức kinh thiên động địa này, không thua gì tiêm một liều thuốc trợ tim hiệu quả nhanh cho chợ lớn Thất Hải lòng người hoảng sợ.
Vạn Giới Thương Minh có là tư bản, nhưng tư bản còn cần kết hợp với bạo lực, mới có thể xảy ra phản ứng huyền diệu, đôi bên đều phát ra lực lượng gấp trăm lần.
Trước đây, Liêu Hải hầu Lôi Thành Hổ tuy đã đứng về phía phái cách tân, nhưng “phái cách tân” và “Vạn Giới Thương Minh” không phải cùng một câu chuyện, hơn nữa hạm đội Kinh Lôi của Lôi Thành Hổ cùng hạm đội tinh nhuệ nhất bốn đại gia tộc kiềm chế dây dưa lẫn nhau, lúc nào cũng phải trợ giúp chiến trường đế đô, không có khả năng dễ dàng nhảy đến thế giới ngoại vi đế quốc.
Chỉ dựa vào hạm đội hộ tống Vạn Giới Thương Minh, lại thêm đoàn lính đánh thuê và tổ chức sát thủ lâm thời chiêu mộ, nhiều nhất thêm một ít đám ô hợp lắp ghép lại, có thể ngăn được hạm đội liên hợp bốn đại gia tộc cường thế nghiền áp hay không —— Đây là chuyện trong lòng ai cũng không tự tin.
Lại thêm trước khi quyết chiến, ngay cả tổng chấp sự Kim Ngọc Ngôn cũng bị ám sát, càng khiến lòng tin và sĩ khí đều ngã xuống đáy vực.
Không ngờ, gió đổi chiều, lại thấy hi vọng, Kim Ngọc Ngôn không những chưa chết, còn dứt khoát lưu loát tan rã một chuỗi âm mưu của bốn đại gia tộc, càng mời tới Hắc Phong chi vương nhân vật cường quyền như vậy trợ chiến!
Binh quý tinh bất quý đa, hạm đội Hắc Phong như hổ rình mồi, tuyệt đối có thể mang đến cho hạm đội liên hợp bốn đại gia tộc áp lực rất lớn, thêm vài phần biến số khó bề phân biệt cho “trận chiến Thất Hải”.
Lòng tin cùng sĩ khí vừa mới ngã xuống đáy vực lập tức bắn ngược mang tính trả thù—— biểu hiện rõ ràng nhất chính là chỉ số kỳ hạn giao hàng của “chợ giao dịch thương phẩm bán buôn”.
Vốn, ở sau khi tin tức Kim Ngọc Ngôn gặp chuyện truyền ra, toàn bộ thị trường đều đánh mất lòng tin đối với Tự Do Tinh Tệ, mọi người đều tranh nhau muốn mang Tự Do Tinh Tệ trong tay đổi thành các loại hàng hóa, giành ở trước khi hạm đội liên hợp bốn đại gia tộc đến chạy đi.
Trong lúc nhất thời giá hàng tăng cao, Tự Do Tinh Tệ trên thực chất bị giảm giá trị trên diện rộng, mắt thấy sắp đánh mất trật tự thương nghiệp.
Đợi tới lúc tin tức Kim Ngọc Ngôn chưa chết, Hắc Phong Vương Lý Diệu cường thế hàng lâm truyền ra, thị trường nhất thời bình tĩnh lại, đường cong kỳ hạn giao hàng đột nhiên tăng lên lại tới cái giảm xuống kiểu nhảy vực, tỷ lệ hối đoái Tự Do Tinh Tệ và Đế Quốc Tinh Tệ rất nhanh ổn định, thậm chí còn cao hơn so với trước khi Kim Ngọc Ngôn gặp chuyện.
Cái này ý nghĩa, Tự Do Tinh Tệ so với một ngày trước càng thêm đáng giá!
Tự Do Tinh Tệ chính là lòng tin, chính là lòng tin của người tu tiên lớn nhỏ thế giới ngoại vi đế quốc, thậm chí là người tu tiên trong bốn đại gia tộc, đối với Vạn Giới Thương Minh còn có phái cách tân.
Chỉ số giá trị của Tự Do Tinh Tệ, hầu như đã quyết định kết cục của “trận chiến Thất Hải”.
Rất nhanh, ngay cả binh sĩ trong trạm cảnh giới kiểu phù du đóng ở ngoài cùng nhất của tinh vực Thất Hải, cũng tràn ngập lòng tin đối với quyết chiến, tràn ngập lòng tin đối với Hắc Phong Vương Lý Diệu —— cái này gọi là, lòng quân có thể dùng nha!
Kim Ngọc Ngôn rèn sắt khi còn nóng, buông ra thủ đoạn, vỗ nát bộ ngực, bí mật gặp gỡ lượng lớn quân phiệt có thực lực cùng giàu có thương gia của biên thuỳ đế quốc, đạt thành một rồi lại một cái hiệp nghị, ký kết một rồi lại một mật ước.
Đặc biệt quan chỉ huy trung tầng và thanh niên quan quân cơ sở của bốn đại gia tộc, càng là đối tượng hắn cố ý lung lạc, thả ra trăm loại chỗ tốt, ngàn loại điều kiện dụ hoặc chỉ có một —— hy vọng những người này chiến trường khởi nghĩa, lâm trận phản chiến, lao vào trong lòng của quang minh cùng chính nghĩa.
Ngoài ra, còn cần vội vàng chỉnh đốn lại trật tự hỗn loạn của chợ lớn Thất Hải, hơn nữa cần xử lý đám người Tề Nguyên Báo, Vũ Anh Cầm Tâm cùng Hồng Nương Tử—— vô luận Kim Ngọc Ngôn đối với mấy tên “phản đồ” này hận nghiến răng nghiến lợi như thế nào, giờ phút này cũng không thể vọng động sát ý, dù sao bọn họ không phải người cô đơn, còn có vô số thủ hạ cùng minh hữu, ví dụ như “Huyết Khô Lâu sát thủ đoàn” cùng “Vô Thường sát thủ đoàn” bọn họ một tay điều chế, 99% thành viên đều không biết bọn họ làm phản, càng không biết gì đối với âm mưu ám sát Kim Ngọc Ngôn của bọn họ.
Đại chiến sắp tới, những người này đều là trụ cột vững vàng bảo vệ chợ lớn Thất Hải, lúc này mang thủ lĩnh của bọn họ xử tử, muốn những người này nghĩ như thế nào? Muốn tư bản “Vũ Anh hệ” bình thường đi lại thân mật với Vũ Anh Cầm Tâm nghĩ như thế nào?
Cho nên, Kim Ngọc Ngôn cũng chỉ có thể tiếp nhận đề nghị của Lý Diệu, trước mang đám người Tề Nguyên Báo, Vũ Anh Cầm Tâm cùng Hồng Nương Tử giam lỏng lại, chờ sau khi trận chiến Thất Hải lấy được thắng lớn rồi nói tiếp.
Về phần tiểu đội ám sát tinh nhuệ bốn đại gia tộc thẩm thấu đến chợ lớn Thất Hải, thì không tốt số như vậy.
Ở dưới Tề Nguyên Báo cùng Hồng Nương Tử chỉ ra và xác nhận, những người này bị lôi ra không sót một ai, toàn bộ cứ điểm bí mật và mạng lưới tình báo đều bị nhổ tận gốc.
Bọn họ đều là thành viên chủ mạch, tộc nhân trung tâm của bốn đại gia tộc, hầu như không có khả năng đầu hàng.
Kim Ngọc Ngôn mí mắt cũng không chớp, ngay tại trước chợ giao dịch thương phẩm bán buôn, mang toàn bộ thích khách bốn đại gia tộc đều chém giết tế cờ, máu tươi tanh hôi chảy đầy đất, thể hiện quyết tâm không chết không ngừng của Vạn Giới Thương Minh cùng bốn đại gia tộc.
Như thế, ngựa không dừng vó bận rộn hơn nửa ngày, mới bước đầu hoàn thành chuẩn bị trước khi quyết chiến, Kim Ngọc Ngôn rốt cuộc có thể thở một hơi, tìm đến Lý Diệu bàn bạc hành động một bước tiếp theo, cũng... Cởi bỏ rất nhiều bí ẩn đáy lòng.
Lý Diệu không ở lại cao ốc tổng bộ Vạn Giới Thương Minh, mà là mời Kim Ngọc Ngôn chuyên môn dọn ra cho hắn một tòa cao ốc mười mấy tầng lầu, không cao không thấp, làm hành cung của “Hắc Phong Vương”.
Lại từ trong kho hàng của chợ lớn Thất Hải lấy ra vô số cấu kiện pháp bảo, mang tòa cao ốc chuyên thuộc về Hắc Phong Vương võ trang hẳn lên, ngay cả Kim Ngọc Ngôn cũng không biết hắn rốt cuộc đã làm hoạt động gì ở bên trong.
Khi Kim Ngọc Ngôn bước vào tòa “hành cung Hắc Phong Vương” này, bên trong đã bị Lý Diệu cải tạo hoàn toàn thay đổi.
Cả tòa cao ốc các nơi đều bố trí đại trận phòng ngự thần bí khó lường, toàn bộ tầng trệt đều bị bao phủ ở trong sương mù đưa tay không thấy năm ngón, trong sương mù đen mê ly lờ mờ có thể nhìn thấy vô số hình cắt giương nanh múa vuốt, thỉnh thoảng còn truyền đến yêu ma châm biếm, ác quỷ khóc lóc, các kiểu thanh âm lông tóc dựng cả lên như thế.
Kim Ngọc Ngôn bước vào tòa nhà lớn này, như là bước vào một cơn ác mộng hoang đường lại khủng bố đến cực điểm, cũng không cảm giác được chút thanh âm cùng tin tức nào bên ngoài nữa.
“Đại trận quấy nhiễu thần hồn thật cao minh!”
Kim Ngọc Ngôn âm thầm kinh hãi, biết mình nhìn thấy cùng nghe được tuyệt đại đa số đều là ảo giác ——đại trận phòng ngự Lý Diệu bày ra thế mà ngay cả hắn cao thủ cấp số Hóa Thần như vậy cũng có thể mê hoặc, nơi này mặc dù có nhân tố thần hồn cùng đại não hắn không phối hợp được, nhưng cũng có thể nhìn ra Lý Diệu thực lực mạnh mẽ, đặc biệt trừ chiến đấu, cải tạo pháp bảo, bố trí đại trận phòng ngự, tiến hành công kích thần hồn thực lực mạnh mẽ.
“Tên quái vật này rốt cuộc là từ nơi nào toát ra, chẳng những sức chiến đấu kinh người như thế, thế mà còn tinh thông nhiều bàng môn tả đạo như vậy, thật sự là...”
Kim Ngọc Ngôn đang trầm ngâm, một hình cắt màu đen hoa lệ mà phô trương từ giữa không trung chậm rãi buông xuống.
Chiều cao tầng của tòa cao ốc này khoảng giữa ba năm mét, nhưng hình cắt màu đen này lại như bị ngàn vạn con quạ đen quanh quẩn, từ trên không trăm mét bay xuống, vô thanh vô tức bay xuống phía sau Kim Ngọc Ngôn.
Kim Ngọc Ngôn sợ hãi cả kinh, chợt quay đầu, liền nhìn thấy ngàn vạn ngọn lửa đen từ trên hình cắt “xẹt xẹt xẹt xẹt” tản ra, lộ ra mặt mũi thật của Lý Diệu.
Giờ phút này, làn da Lý Diệu tái nhợt như cương thi, ở dưới sương mù đen phụ trợ đặc biệt tươi sáng, trên người chỉ khoác một cái trường bào màu đen rộng thùng thình, nhìn như không có bất cứ trang sức gì, nhưng nhìn kỹ thì có thể phát hiện, trên trường bào màu đen thế mà thêu vô số trường hợp giết chóc vô cùng thê thảm, như biển máu khô cạn ngưng kết, mới biến thành màu đen nhìn ghê người của lúc này.
Hai mắt Lý Diệu thâm thúy như bầu trời đêm, lại dính vết máu loang lổ, ở trong vết máu mơ hồ nở rộ ra những luồng ánh sáng màu vàng khí phách và sát khí đan xen, nhếch miệng cười, lộ ra răng nanh bén nhọn, thanh âm xa xa gần gần, đồng thời từ bốn phương tám hướng vang lên, như là vô số con rắn độc từ lòng bàn chân Kim Ngọc Ngôn trườn lên, bơi tới tận phía sau lỗ tai gã: “Kim tổng chấp sự, ngươi đã đến rồi.”