Chương 2578: Uống rượu độc giải khát!
Chương 2578: Uống rượu độc giải khát!Chương 2578: Uống rượu độc giải khát!
Lý Diệu không ngờ sát chiêu của Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ dày đặc cùng tàn nhẫn như thế, như nước lũ cuồn cuộn, liên miên không dứt, căn bản không cho bọn họ cơ hội thở dốc, ngay trong vòng nửa ngày ngắn ngủn hắn hôn mê bất tỉnh, đã làm tình thế xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ở sâu trong lòng khâm phục đối với Vũ Anh Kỳ lại dần sinh ra, giống như trí nọc độc mạng xâm nhập não vực của hắn.
Trước mắt giống như xuất hiện hình tượng uy vũ Vũ Anh Kỳ ở cao trên vương tọa, chỉ điểm cả mảng tinh hải, hắn nhịn không được muốn quỳ bái đối với Vũ Anh Kỳ.
“Ta nhổ vào!”
Lý Diệu hung hăng nhổ một bãi, nước bọt xỏ xuyên qua ảo giác Vũ Anh Kỳ.
Ảo giác như cung điện thủy tinh ầm ầm sụp đổ, hóa thành ngàn vạn con bướm yêu ma nhẹ nhàng bay múa, sau lưng mỗi một con bướm đều sinh trưởng hoa văn như vòng xoáy, hai vòng xoáy tổ hợp cùng một chỗ, vừa vặn biến thành đôi mắt của Vũ Anh Kỳ.
Mặc dù Lý Diệu nhắm mắt, cũng không thể mang ngàn ngàn vạn vạn ánh mắt sắc bén của Vũ Anh Kỳ từ trong đầu dời đi.
Hắn chỉ có thể ra tay như tia chớp, tát mình hai cái thật mạnh, mới có thể miễn cưỡng đè nén xuống kính sợ cùng sùng bái đối với Vũ Anh Kỳ.
“Cái này —— “
Lệ Gia Lăng bị động tác bất thình lình của Lý Diệu dọa nhảy dựng, nhìn gò má Lý Diệu nhô lên cao cao, hai dấu tay máu đặc biệt rõ rệt, có thể thấy được hai cái tát này là thật sự bỏ sức, tiểu sư tử trợn mắt há hốc mồm nói: “Diệu ca, ngươi làm cái gì vậy, cho dù thật sự thua một nước cờ, cũng không cần thiết tự trách như vậy chứ. Chúng ta, chúng ta lại nghĩ cách là được.”
“Ai nói ta tự trách?”
Lý Diệu chảy máu mũi, nhe răng trợn mắt nói: “Ta chẳng qua dùng thủ pháp đặc thù, nâng cao tinh thần tỉnh não, đối kháng khí phách của Vũ Anh Kỳ mà thôi, nguyên lý cụ thể rất huyền diệu khó giải thích, trong thời gian ngắn không giải thích rõ được, nhỡ đâu ta một lát nữa còn muốn tiếp tục tát chính mình, ngươi tuyệt đối đừng kỳ quái.
“Còn có, lập tức mang ta đi tìm Kim Ngọc Ngôn, cả sự kiện là Vũ Anh Kỳ một tay bày ra, nhưng sẽ tuyệt đối không chỉ như thế, hắn khẳng định còn có sự chuẩn bị ở sau!”
Lệ Gia Lăng khó có thể tin nói: “Diệu ca làm sao biết?”
“Rất đơn giản, dựa theo thế cục trước mắt, nếu không có gì thay đổi, Vạn Giới Thương Minh trực tiếp sụp đổ rồi!”
Lý Diệu nói: “Ta tin tưởng cái này tuyệt đối không phải bổn ý của Vũ Anh Kỳ, ít nhất không phải mục đích duy nhất của Vũ Anh Kỳ, Vạn Giới Thương Minh đột nhiên sụp đổ đối với hắn không có chút lợi ích nào —— Nếu ta là Vũ Anh Kỳ, để Vạn Giới Thương Minh và bốn đại gia tộc lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận, mới là lợi ích lớn nhất.
“Cho nên, ta tin tưởng bố cục của Vũ Anh Kỳ sẽ không đơn giản như vậy, kế tiếp, khẳng định còn có biến hóa. Hừ, vừa rồi một ván đó, bị hắn thắng một bậc rồi, kế tiếp liền đến lượt chúng ta tuyệt địa phản kích!”
Lý Diệu và Lệ Gia Lăng thúc dục tinh khải, hóa thành hai luồng hào quang, hướng trung tâm chỉ huy của Kim Ngọc Ngôn bay đi.
Dọc theo đường đi nhìn thấy vô số quân nhân đóng ở các nơi phố lớn ngõ nhỏ của chợ lớn Thất Hải, rất nhiều chỗ yếu hại đều dựng lên chướng ngại vật trên đường phố, giữa không trung cũng có lượng lớn thoi bay chiến đấu, con rối linh năng và khải sư đang tuần tra, cảnh giới, bộ dáng thần hồn nát thần tính, như gặp đại địch.
Giữa không ít phố ngõ, tựa như vừa mới trải qua chiến đấu trên đường phố kịch liệt, để lại lượng lớn hố bom, tinh thạch chiến xa và hài cốt tinh khải, còn có binh sĩ mang từng cái xác kéo ra, xếp thành một đống be bét máu thịt, càng tăng thêm vài phần sát khí lạnh lẽo.
Thị dân vốn đã ở chợ lớn Thất Hải, còn có nhà buôn bốn phương tám hướng chạy tới mậu dịch, chỉ dám tránh ở phía sau cửa sổ thủy tinh, lộ ra những đôi mắt kinh hoàng bất định, trong lòng run sợ nhìn thế giới chiến hỏa bay tán loạn bên ngoài.
Từng hình ảnh tràn ngập hương vị rỉ sắt, máu tanh cùng khói thuốc súng, làm Lý Diệu thở dài ở trong lòng.
Tuy Kim Ngọc Ngôn tạm thời lấy thủ đoạn mạnh mẽ khống chế được cục diện, nhưng chỉ nhìn từ hình ảnh căng thẳng như vậy của nội khu, Vạn Giới Thương Minh đã thua hơn phân nửa rồi.
So sánh với bốn đại tuyển đế hầu gia tộc và Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ, ưu thế lớn nhất của Vạn Giới Thương Minh chính là hai chữ “tự do”, mọi người có thể tự do lui tới xuyên qua nơi này, tự do tự tại mậu dịch, ít nhất ở mặt ngoài không cần chịu bất luận kẻ nào giám thị, chỉ cần tuân thủ quy củ cơ bản, chính là tuyệt đối tự do, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, muốn làm cái gì cũng được.
“Hoan nghênh tới nơi tự do nhất toàn vũ trụ”, màn hình phiêu đãng ở bên ngoài tinh vực Thất Hải, một lời đã điểm ra chỗ giá trị lớn nhất của Vạn Giới Thương Minh.
Ngàn ngàn vạn vạn người tu tiên, cũng chính là vì “tự do” mà chiến.
Nhưng bây giờ, Kim Ngọc Ngôn gặp biến hóa bất ngờ không kịp đề phòng, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, lại mang tự do Vạn Giới Thương Minh xưa nay quảng cáo rùm beng giẫm dưới chân, lại dùng bạo lực trấn áp những nhà buôn không thuộc về Vạn Giới Thương Minh—— Người ta chỉ là tới nơi này mậu dịch, bây giờ muốn đào tẩu đi tránh né chiến hỏa, Kim Ngọc Ngôn có tư cách gì cưỡng chế không cho người ta đi?
Đây là điển hình uống rượu độc giải khát.
Nếu muốn chơi “bạo lực”, mười cái Vạn Giới Thương Minh cộng lại một chỗ, cũng không phải đối thủ của bốn đại tuyển đế hầu gia tộc, càng đừng nói Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ.
Nếu người ta thật sự muốn thần phục bạo lực, dựa vào cái gì thần phục Kim Ngọc Ngôn ngươi, mà không phải bốn đại tuyển đế hầu hoặc là Hắc Tinh Đại Đế?
Chợ lớn Thất Hải giờ phút này, như là một ngọn núi lửa bị gắt gao đè nén, mặc dù Kim Ngọc Ngôn có thể tạm thời khống chế cục diện, nhưng không cần bao lâu, hỗn loạn nhất định bùng nổ dữ dội gấp trăm lần.
Nếu chiến cuộc trong vũ trụ vẫn không thể nghịch chuyển, Lý Diệu nhắm chừng nhiều nhất trong vòng hai ba ngày, chợ lớn Thất Hải sẽ hoàn toàn rối loạn.
Nhưng mà ——
Ngay tại lúc bọn họ sắp trở lại tòa nhà tổng bộ Vạn Giới Thương Minh, quanh mình bỗng vang lên tiếng hoan hô như thủy triều, các binh sĩ một lát trước đó còn lòng người hoảng sợ, ủ rũ, thế mà như là tiêm vào thuốc hưng phấn, hoan hô nhảy nhót, hoa chân múa tay vui sướng.
“Đây lại là tình huống gì?”
Lý Diệu hơi ngẩn ra, biết khẳng định lại đã xảy ra biến hóa ra ngoài dự liệu, nhưng cũng không cần thiết đến hỏi các binh sĩ hoan hô này, chui thẳng vào trung tâm chỉ huy của Kim Ngọc Ngôn.
Trung tâm chỉ huy một mảng hỗn độn, tựa như vừa mới trải qua một hồi hỗn loạn quy mô nhỏ, máy tính vỡ nát cùng dây nhợ đứt gãy nằm rải rác ở trên mặt đất, không ít nơi còn có dấu vết hố bom cùng vụ nổ nho nhỏ, thậm chí có binh sĩ đang tay chân lanh lẹ chà lau vết máu.
Nhưng lượng lớn cao tầng cùng quan chỉ huy quân sự bao gồm Kim Ngọc Ngôn ở trong, tinh thần đều tương đối không tệ, “Không tệ” đến trình độ phấn khởi.
Mỗi người bọn họ đều con mắt lồi ra, che kín tơ máu, môi cắn thật chặt, hai tay không tự chủ được run rẩy, quanh thân tràn ra một ngọn lửa nôn nóng, cả người đều đang phát sốt.
Lý Diệu từng ở trên người vô số dân cờ bạc thấy vẻ mặt cùng bộ dáng của bọn họ.
Chính là những kẻ cờ bạc thua hết tài sản, hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng, lại bỗng nhiên có một khoản ngoài dự liệu, một lần nữa đặt lên chiếu bạc, được ăn cả ngã về không.
Kim Ngọc Ngôn rõ ràng nhìn thấy Lý Diệu tiến vào, lại không để ý hỏi hắn nửa ngày qua rốt cuộc đã đi đâu, có bắt được chủ mưu vụ nổ hay không hoặc là lão bà hắn Vũ Anh Cầm Tâm vân vân các vấn đề đòi mạng, vẫn nhìn không dời mắt, nhìn chằm chằm bản đồ tinh vực trực tiếp.
Giống như, tin tức trên bản đồ tinh vực trực tiếp, so với “Hắc Phong chi vương, Kền Kền Lý Diệu” càng thêm quan trọng.
“Tình huống gì, những người này đều điên rồi sao?”
Lý Diệu theo ánh mắt bọn họ nhìn lại, trên bản đồ tinh vực trực tiếp, điểm sáng màu lam đại biểu hạm đội hộ tống Vạn Giới Thương Minh tình trạng quả thực không tốt lắm, tuyệt đại đa số điểm sáng màu lam đều bị điểm sáng màu đỏ vượt qua mình mấy lần bao vây và dây dưa, đại biểu hạm đội hai bên đang kịch chiến.
Càng đáng sợ hơn là, ở nơi rời xa điểm sáng màu lam, có một mảng lớn điểm sáng màu đỏ rậm rạp đang ngưng tụ, ngưng tụ thành quả cầu ánh sáng màu đỏ chói mắt, hơn nữa bốn phương tám hướng còn có càng nhiều điểm sáng màu đỏ tạo thành dòng lũ hội tụ vào trong đó, khiến quả cầu ánh sáng màu đỏ này càng lúc càng lớn, lớn đến mức sắp cắn nuốt toàn bộ tinh vực.
Quả cầu ánh sáng màu đỏ này, hẳn chính là hạm đội chiến đấu Vân Tuyết Phong dẫn dắt.
Nhìn từ số liệu biến ảo không ngừng lóe ra bên cạnh, Vân Tuyết Phong đã tụ tập vài chiếc tàu kho vũ khí siêu cấp cấp Kim Cương, hủy diệt dòng lũ sắp thành hình!
Toàn bộ điểm sáng màu lam trên cơ bản đều bị điểm sáng màu đỏ dây dưa và lôi kéo, không có cách nào vượt ở trước khi hạm đội Vân Tuyết Phong hoàn toàn thành hình đi ngăn cản hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hạm đội Vân Tuyết Phong như khối u dị dạng càng lúc càng to.
Nhưng Lý Diệu chú ý tới một chuyện rất kỳ quái —— ở cách hạm đội Vân Tuyết Phong không xa, một hành tinh trên quỹ đạo đưa lưng về phía chiến trường, lại có mấy điểm sáng nhỏ hình tam giác đang dồn dập lóng lánh, hơn nữa ba điểm sáng nhỏ hình tam giác, lại hợp thành một hình tam giác mới.
Đây là —— Dấu hiệu cánh cổng vũ trụ chậm rãi mở ra!
Tình hình chiến đấu nguy cơ như thế, phương diện Vạn Giới Thương Minh thế mà mở ra một cổng vũ trụ khác, bọn họ rốt cuộc đang chỉ dẫn người nào tới, chẳng lẽ còn có thể có viện quân sao?
Mặc dù Vạn Giới Thương Minh còn có hạm đội phân tán ở các nơi trong tinh hải muốn nhảy về, nhưng cách hạm đội chiến đấu của Vân Tuyết Phong gần như thế, chẳng phải là đến một mũi hạm đội sẽ bị đánh nổ chết tươi một mũi?
Đây là tự tìm đường chết, bọn họ rốt cuộc đang làm gì vậy!
Lý Diệu lao hai bước đến trước mặt Kim Ngọc Ngôn, lôi gã đến một bên, nhỏ giọng hỏi: “Kim tổng chấp sự, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, các ngươi vì sao mở ra một cổng vũ trụ mới, rốt cuộc đang chỉ dẫn người nào nhảy tới? Cho dù thực có viện quân, cách hạm đội chiến đấu của quân địch cũng quá gần rồi nhỉ! Khoảng cách như vậy, viện quân nhảy tới không lâu, sẽ bị Vân Tuyết Phong phát hiện cùng hủy diệt!”
Kim Ngọc Ngôn con mắt cứng ngắc chuyển động, sửng sốt rất lâu, mới lộ ra một vẻ mặt như khóc như cười, đành chịu, thấp giọng nói: “Sẽ không, có lẽ viện quân khác đều có thể bị tàu kho vũ khí siêu cấp cấp Kim Cương của Vân Tuyết Phong đánh nổ, nhưng chi hạm đội này tuyệt đối sẽ không —— bọn họ là hy vọng cuối cùng chúng ta thắng được trận chiến Thất Hải!”
Lý Diệu trợn to mắt nói: “Không phải chứ, dưới trướng Vạn Giới Thương Minh, còn có hạm đội hộ tống sắc bén như vậy sao, viện quân rốt cuộc là loại người nào?”
“Không phải hạm đội hộ tống của Vạn Giới Thương Minh, mà là Liêu Hải hầu Lôi Thành Hổ.”
Kim Ngọc Ngôn vẻ mặt ngưng trọng nói: “Hạm đội Kinh Lôi của Lôi Thành Hổ, tự mình đến giúp chúng ta!”
“Cái gì!”
Trong đầu Lý Diệu nổ vang một tiếng sét, mang mỗi một tế bào não đều chiếu lập lòe tỏa sáng. Vũ Anh Kỳ, Lệ Linh Hải, Lôi Thành Hổ, người tu tiên chân chính, người tu tiên trung thành và tận tâm, người tu tiên thề sống chết nguyện trung thành Hắc Tinh Đại Đế, rất nhiều manh mối cùng mảnh vỡ đều trộn lẫn với nhau, giống như mở rộng sáng bừng, lại ở nháy mắt lâm vào mê mang, trước khi làm rõ toàn cục, theo bản năng kêu lên, “Không được, ngươi không thể để hạm đội của Lôi Thành Hổ nhảy tới, nhanh đóng lại cổng vũ trụ, đây là âm mưu!”