Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2639 - Chương 2621: Tình Yêu Lớn Không Biên Giới!

Chương 2621: Tình yêu lớn không biên giới! Chương 2621: Tình yêu lớn không biên giới!Chương 2621: Tình yêu lớn không biên giới!

Ý niệm của Vũ Anh Kỳ thật sự hóa thành tinh tú lấp lánh đầy trời, mà những tinh tú này lại ở nháy mắt bị dã tâm của hắn ăn mòn thành màu đen, cuồn cuộn không ngừng ùa vào sâu trong thần hồn của Lý Diệu.

Lý Diệu như bị điện giật, như rơi vào vực sâu, vô cùng gian nan làm ra sự phản kháng cuối cùng: “Nhưng, nhưng kế hoạch của ngươi sẽ hại chết rất nhiều người, chỉ riêng ở Cực Thiên giới, liền ít nhất sẽ chết mất ba năm chục tỷ người, bọn họ lại tính là cái gì?”

“Bọn họ xem như vết thương cắt lúc giải phẫu, xem như đau bụng sinh khi thai nghén sinh mệnh mới, tính là nhiên liệu văn minh nhân loại hát vang tiến mạnh, tính là cái giá chúng ta không thể không trả.”

Hai mắt Vũ Anh Kỳ trở nên thâm thúy mà cổ sơ, giống như có thể nhìn thấu ức vạn năm thời gian biến ảo, hắn dùng một loại giọng điệu hoàn toàn không giống nhân loại nói, “Nhìn từ lâu dài, mỗi người chúng ta đều phải chết, không những chúng ta, ngay cả Liên minh văn minh Bàn Cổ, người mạnh nhất trong mười ba chủng tộc sinh mệnh hữu cơ, không, không chỉ Bàn Cổ, còn có văn minh cường đại trong mấy chục tỷ năm phía trước Bàn Cổ, từng tồn tại ở trong mảng vũ trụ này, hết thảy đều bị thời gian cắn nuốt, bị vũ trụ bao phủ, hóa thành tro bụi, không còn manh giáp.

“Trong hơn chục tỷ năm quá khứ, mấy trăm nền văn minh thái cổ cường thịnh đến cực điểm hết thảy hủy diệt, mà văn minh nhân loại cũng sắp giẫm vào vết xe đổ của bọn họ—— Ở dưới bối cảnh to như thế, vẻn vẹn vài cá thể sống chết, thật sự quan trọng như vậy sao?

“Nhìn ra được, Lý Diệu ngươi cũng là có khuynh hướng không thể ngồi chờ chết, muốn lao ra tìm đường sống, vậy ngươi có từng nghĩ bên ngoài vũ trụ là nguy hiểm cỡ nào hay không, có từng nghĩ hay không mặc dù chúng ta có thể tìm kiếm đến mục tiêu cuối cùng, làm văn minh nhân loại đạt thành... ‘vĩnh sinh huy hoàng’ nào đó, quá trình này cũng là một hồi hành quân cực khổ, có lẽ sẽ có 99% số người chết ở nửa đường, chỉ có 1% số người có thể sống hưởng thụ thắng lợi, trở thành thuỷ tổ của nhân loại mới?

“Không có cách nào cả, mặc dù biết rõ phải hy sinh nhiều người như vậy, chúng ta vẫn phải không chút quay đầu tiến lên, bởi vì đây chính là ý nghĩa của sinh mệnh.

“Nghĩ xa xôi ức vạn năm trước, con cá đầu tiên vụng về trèo lên đất liền, ta tin tưởng nó cũng không phải có một không hai, mà là có vô số đồng bạn cùng nhau tiến tới, nhưng 99% con cá trong đó đều ở trong không khí trí mạng khô cạn mà chết.

“Tương tự, khi vượn cổ nơm nớp lo sợ từ rừng rậm tới đồng bằng, khẳng định cũng ở dưới nanh vuốt của hung thú đồng bằng trả giá vô số hy sinh.

“Nếu con cá và vượn cổ đều có trí tuệ, nếu ngươi chính là thống soái của con cá cùng vượn cổ, mà ngươi không đành lòng trả giá một chút ‘hy sinh nho nhỏ’ như vậy, ngươi dao động, lùi bước, ngươi nói cho đồng bạn —— Phía trước quá nguy hiểm, trở về đi, trở về đi, chúng ta nhanh chóng trở lại sào huyệt ấm áp cùng an toàn thôi! Đúng, sinh mệnh của đồng bạn có lẽ tạm thời có thể bảo toàn, nhưng tương lai của văn minh, sẽ hoàn toàn bị lòng dạ đàn bà của ngươi đánh mất!”

“Xin tin tưởng, nếu có khả năng, trẫm cũng muốn tận lực giảm bớt thương vong, nhưng đây là chiến tranh, không những là chiến tranh của phái cách tân đối với quý tộc, cũng không chỉ có là chiến tranh của đế quốc đối với Thánh Minh, đương nhiên lại càng không phải chiến tranh của người tu tiên đối với người tu chân, mà là —— chiến tranh của nhân loại mới đối với nhân loại cũ, là chiến tranh cách cựu cách tân, thay trời đổi đất! Xung đột cũ mới như vậy, không có khả năng ôn hòa vô hại như ngươi tưởng tượng, tiến hành tuần tự, dễ dàng nhẹ nhàng, nó nhất định sẽ nhấc lên xung đột kịch liệt nhất, phải nghiền nát vô số tập đoàn ích lợi cũ bảo thủ, phải có người chết, phải chết rất nhiều người.

“Mỹ đức của tướng quân, không phải bảo toàn sinh mệnh mỗi một binh sĩ dưới trướng, mà là tận lực để toàn bộ binh sĩ đều chết có giá trị, có thể sử dụng sinh mệnh bọn họ đổi lấy chiến quả lớn nhất và thắng lợi cuối cùng, ở dưới rất nhiều tình huống, biết rõ bộ đội xung phong hoặc đánh ngăn chặn sẽ toàn quân bị diệt, tướng quân cũng cần ý chí sắt đá mang bộ đội yêu quý nhất, tinh nhuệ nhất đưa đến trong hố lửa hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chẳng lẽ tướng quân là sát nhân cuồng tội ác tày trời sao? Không, đây là thiên chức của một thống soái!”

Lý Diệu thật sự nhịn không được, gầm nhẹ: “Quân nhân đã sớm làm tốt chuẩn bị hy sinh, nhưng ngươi sắp giết chết không phải quân nhân, mà là bình dân!”

“Sai! Cái gọi là phân chia ‘quân nhân’ cùng ‘bình dân’, chỉ áp dụng cho nội chiến của văn minh nhân loại, ở chiến tranh đại vũ trụ chúng ta sắp gặp phải, trong huyết chiến vô tận của vô số văn minh, mỗi người đều là chiến sĩ, đều phải vì toàn bộ văn minh làm hết phận sự, kính dâng tất cả!”

Thanh âm Vũ Anh Kỳ cũng sắc bén hẳn lên, “Ngẫm xem, nếu có một ngày chúng ta thật sự lao ra khỏi đại vũ trụ, đối mặt ‘văn minh đàn côn trùng’ nào đó toàn diện xâm nhập, chẳng lẽ nó sẽ phân chia ‘quân nhân’ cùng ‘bình dân’ khác nhau trong nhân loại? Hoặc là chúng ta đối mặt văn minh đơn thể nào đó, một tinh cầu chính là một tồn tại cực mạnh, mà khi nó hướng thế giới chúng ta nghiền áp tới, muốn dùng lực triều tịch mang tinh cầu của chúng ta lần lượt xé nát, nó sẽ phân chia ‘quân nhân’ cùng ‘bình dân’ khác nhau? Thậm chí, có lực lượng thần bí nào đó cao hơn không gian ba chiều buông xuống, muốn mang thế giới chúng ta tăng chiều hoặc là giảm chiều, mang chúng ta biến thành trạng thái quỷ dị không thể dùng văn chương hình dung, nó sẽ để ý cái gì ‘quân nhân’ cùng ‘bình dân’ ?

“Đừng ngốc nữa, bắt đầu từ một khắc chúng ta phát hiện đại vũ trụ tồn tại, quan niệm đạo đức cũ liền không còn sót lại chút gì, toàn bộ văn minh tự nhiên mà vậy tiến vào thời đại mới ‘toàn dân đều là binh’, vì ở trong vũ trụ hắc ám giãy dụa cầu sinh, mọi người đều có thể hy sinh, mọi người cũng phải hy sinh! Không có nhận biết lạnh lùng tàn khốc mà tỉnh táo như vậy, căn bản không xứng đảm đương thống soái văn minh nhân loại!”

“Ta, ta không làm được!”

Lý Diệu ôm đầu, đau khổ vạn phần nói, “Ta không có cách nào mang nhiều cá thể tươi sống như vậy coi là ‘nhiên liệu’, không có cách nào nhẹ nhàng bâng quơ tiếp nhận mấy chục tỷ người tử vong, không có cách nào từ góc độ vài tỷ năm để đối đãi vấn đề, vô luận như thế nào, ta chính là không làm được!”

“Đúng vậy, 99% mọi người đều không làm được, đều không có cách nào mang bản thân từ góc độ cá thể rút ra, nhảy lên tới độ cao toàn bộ văn minh để đối đãi vấn đề, cho nên, người tu chân Lý Diệu, vô luận thực lực của ngươi cường đại như thế nào nữa, cho dù cường đại thêm một trăm lần, ngươi nhất định không đảm đương nổi một lãnh tụ xứng chức, nếu văn minh nhân loại do kẻ lòng dạ đàn bà, sợ đầu sợ đuôi như ngươi thống soái, không tới mấy trăm năm sẽ diệt vong!”

Vũ Anh Kỳ thản nhiên cười nói, “Nhưng, không sao, ngươi không làm được, trẫm lại hoàn toàn có thể, cho nên trẫm mới là thống soái hoàn mỹ nhất của văn minh nhân loại, mà các ngươi chỉ cần phò tá trẫm là được.

“Lý trí của ngươi biết rõ lời nói việc làm của trẫm đều là đúng, nhưng cảm tình của ngươi nhất thời lại không cách nào tiếp nhận, bản thân ngươi không đảm đương nổi thống soái, lại muốn ngăn cản trẫm làm thống soái, đây là đạo lý gì? Văn minh nhân loại luôn cần một thống soái tuyệt đối lý trí cho nên cũng tuyệt đối lãnh khốc, không phải trẫm, còn có ai, chẳng lẽ đổi một thống soái ‘thiện lương, yếu ớt, giàu lòng đồng tình’ như ngươi, chuyện tới trước mắt liền khóc sướt mướt hoặc là kêu những khẩu hiệu nhiệt huyết hoàn toàn vô dụng, sẽ càng tốt hơn?”

Lý Diệu mở to hai mắt nhìn, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

“Loại thiện lương cực hạn ở tình cảm một người cùng sinh tử trước mắt này của ngươi, chỉ là ‘tiểu thiện’ thậm chí ‘giả nhân giả nghĩa’, ngươi chỉ nhìn thấy sống chết mấy chục tỷ người trước mắt, lại hoàn toàn không nghĩ tới toàn bộ đế quốc, mấy trăm tỷ người sống chết!”

Giọng Vũ Anh Kỳ vừa mới dịu đi một chút, bỗng nhiên lại nghiêm khắc hẳn lên, “Ngươi còn chưa hiểu sao, mấy chục tỷ người này của Cực Thiên giới, nhất định phải chết —— Nếu trẫm không phát động ‘kế hoạch Ngày Mai’, hạm đội hoàng bài bốn đại gia tộc sẽ chiếm lĩnh Thiên Cực tinh, tàn sát khắp nơi, người chết bởi giết chóc, nạn đói cùng ôn dịch vẫn không thể ít!

“Càng tệ hơn là, lấy đám giá áo túi cơm năm bè bảy mảng này của bốn đại gia tộc, căn bản không ngăn cản được hạm đội chủ lực Thánh Minh, đế quốc khẳng định sẽ sụp đổ ở dưới Thánh Minh đánh bất ngờ!

“Đến lúc đó, chẳng những người chết sẽ so với ‘mấy chục tỷ’ cao hơn một vài lượng cấp, đạt tới hơn một trăm tỷ thậm chí mấy trăm tỷ, hơn nữa người sống sót cũng tránh không được bị Thánh Minh tẩy não —— dùng phương thức tệ nhất tẩy não!

“Nhìn đi, ‘thiện lương’ của ngươi căn bản cái gì cũng không thay đổi được, sẽ chỉ mang sự tình càng làm càng tệ, đến lúc đó nếu ở trong bốn đại gia tộc tàn sát và Thánh Minh xâm nhập thật sự chết mấy trăm tỷ người, bọn họ đều là ngươi hại chết, đều là bị giả nhân giả nghĩa của ngươi hại chết, đều là bị chính nghĩa cùng đạo đức khiết phích* buồn cười của ngươi hại chết!”

(*: bệnh sạch sẽ, sợ bẩn một cách thái quá)

Lý Diệu trợn mắt cứng lưỡi, không còn lời nào mà chống đỡ.

Mặc dù hắn ngay từ đầu chỉ là muốn kéo dài thời gian, “làm bộ” bị Vũ Anh Kỳ tẩy não.

Nhưng bây giờ, đạo tâm của hắn thật sự đang bị ăn mòn từng chút một, rót vào vô số thứ băng lạnh cùng tối tăm.

“Sự tình phát triển đến bây giờ một bước này, luôn có vô số người phải chết, cũng luôn có vô số người phải bị tẩy não, ngươi và trẫm, đều không có cách nào ngăn cản.”

Vũ Anh Kỳ thở dài nói, “Trẫm chỉ có thể dùng mấy chục tỷ người chết, để ngăn cản mấy trăm tỷ người chết, chỉ có thể dùng tẩy não quang minh chính nghĩa, để ngăn cản loại tẩy não tái nhợt tà ác kia của Thánh Minh, chỉ có thể tận lực để vô số cá thể hy sinh, đổi lấy giá trị lớn nhất, làm bọn họ có thể ‘chết có ý nghĩa’ ! Cho dù làm như vậy, sẽ làm trẫm gánh vác tiếng xấu vạn thế, nhưng chỉ cần có lợi đối với tương lai văn minh nhân loại, trẫm liền không chút do dự. Trẫm hôm nay giết chết một trăm vạn phụ nữ trẻ em vô tội, nhưng ngày mai lại có một chục tỷ phụ nữ trẻ em vô tội có thể bởi hành động của trẫm mà sống, đây mới là đại thiện lương, đại chính nghĩa, mới là ‘đại ái vô cương*’ !

(*Tình yêu lớn không biên giới)

“Người tu chân Lý Diệu, trẫm thật sự thưởng thức ngươi là một nhân tài, mới tận tình khuyên bảo như vậy, chẳng lẽ ngươi còn muốn chấp mê bất ngộ? Nếu ngươi còn muốn kiên trì lý niệm của mình, vậy nghĩ ra một đạo lý vững chắc có thể phản bác trẫm, nghĩ ra một biện pháp như thế nào không đánh mà thắng giải quyết bốn đại gia tộc thậm chí Thánh Ước Đồng Minh!”

Lý Diệu sửng sốt hồi lâu, thanh âm càng lúc càng mỏng manh: “Nhưng… nhưng ngươi làm như vậy, sẽ hủy toàn bộ Cực Thiên giới! Trái tim đế quốc cũng bị hủy diệt, nào còn có lực lượng đối phó Thánh Minh?”

“Ha ha, ha ha ha ha, xem ra ngươi đã từ trên đạo lý tiếp nhận chủ trương của trẫm, chỉ là trên chi tiết còn cần thương thảo, đây là việc nhỏ, rất dễ dàng giải quyết!”

Vũ Anh Kỳ cười ha ha, vung tay lên nói, “Ở trên chuyện này, ngươi lại tái phát sai lầm tương tự, đó chính là dùng ánh mắt cũ để đối đãi thế giới mới —— Cái gọi là ‘đế đô’ thứ này, gần là thực thể chính trị văn minh tinh cầu cần có, văn minh vũ trụ đích thực căn bản không cần thiết cũng không nên làm ra đế đô cái gì, nó không những không phải trái tim của đế quốc, quả thực là khối u của đế quốc, trói buộc lớn nhất của đế quốc!

“Hoặc là nói, mặc dù văn minh vũ trụ thật sự cần một trung tâm chính trị, cũng không nên cố định ở trên một tinh cầu nào đó, mà nên di động, như thế mới có thể mang lực lượng trung tâm chính trị kịp thời phóng tới địa phương.”
Bình Luận (0)
Comment