Chương 419: Trên trời có linh, kề vai chiến đấu!
Chương 419: Trên trời có linh, kề vai chiến đấu!Chương 419: Trên trời có linh, kề vai chiến đấu!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Tinh Hải lịch ngày mùng 5 tháng 5 năm 1121.
>
Ta lại một thân một mình, ở trong bóng tối vượt qua hơn 100 năm.
Lần này, ta thật sự là ngọn đèn cạn dầu, ngọn lửa sinh mệnh sắp tắt.
Hình thái sinh mệnh của quỷ tu vô cùng yếu đuối, dễ dàng bị các loại phóng xạ cùng gợn sóng linh năng tập kích, ngã xuống trong nháy mắt.
Ta ở trong lòng đất kéo dài hơi tàn hơn 200 năm, đã là cực hạn.
Ta cũng không sợ chết.
Sau khi sinh hoạt một mình hơn 200 năm dưới nền đất vạn mét trên một viên tinh cầu không người, đối với ta mà nói thì Cửu U Hoàng Tuyền lại giống như là Lăng Tiêu Bảo Điện.
Mỗi một giây đồng hồ, ta đều ở sát biên giới của sự tẩu hỏa nhập ma, muốn tự kết thúc mình.
Có mấy năm, ta thậm chí phi thường, phi thường, đố kị với những con khôi lỗi sửa chữa kia.
Bởi vì chỉ cần phù trận của nó đóng lại, là nó có thể vĩnh viễn nằm ở trong trạng thái hôn mê.
Mà thần hồn của ta chỉ bình tĩnh được mấy giờ, là lại bắt đầu không ngừng nhảy lên.
Ở bên dưới một lần suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, ta đã đập nát con khôi lỗi sửa chữa này.
Hiện tại, ta chỉ có thể dựa vào pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ để chậm rãi chữa trị Hoả Hoa Hào, nếu muốn triệt để chữa trị nó e sợ phải tiêu hao vạn năm.
Nếu ta chết rồi, ai sẽ tới nói cho những nhóm thám hiểm mới biết chân tướng, để bọn họ không mở ra động phủ của Long Ma?
Có biện pháp gì, có thể để cho tính mạng của ta như Hoả Hoa Hào, tiếp tục thiêu đốt vạn năm đây?
Tinh Hải lịch ngày 10 tháng 5 năm 1121.
Vĩnh sinh bất tử, là thứ mà giới cổ tu ngu xuẩn ích kỷ ba vạn năm trước theo đuổi.
Thứ mà tu sĩ hiện đại chúng ta theo đuổi chính là những giây phút ngắn ngủi nhưng huy hoàng trong sinh mệnh, được như thế chết cũng đáng!
Nhưng hiện tại, ta bắt đầu làm như những người tu chân cổ đại đáng buồn cười kia, theo đuổi cảnh giới bất lão bất tử.
Ròng rã năm ngày, ta vẫn đang suy tư làm sao để mình sống được lâu hơn, mãi đến tận vừa nãy linh quang bỗng nhiên lóe lên.
Khi làm người tu chân ngọn lửa sinh mệnh của ta thiêu đốt thực sự quá nhanh, lấy cường độ thần hồn của ta, căn bản không chống đỡ được trạng thái thiêu đốt mấy năm như vậy.
Nhưng nếu như lấy 1 %, thậm chí là 0,1 % trạng thái đó chậm rãi thiêu đốt thì sao đây?
>
Tàn hồn của ta đủ để thiêu đốt thời gian rất lâu!
Mà ta chỉ muốn lan truyền ra một cái tin tức mà thôi, chỉ cần bảo lưu 0,01 % ngọn lửa sinh mệnh, có được một chút xíu lực tính toán, thậm chí không cần năng lực suy nghĩ cùng ý thức bản thân, là có thể hoàn thành sứ mệnh cuối cùng rồi!
Tình cảm, ký ức, lực tính toán, năng lực suy nghĩ... Tất cả những thứ này đều không cần thiết, có thể xóa tất cả chúng đi, ép sự tiêu hao ngọn lửa sinh mệnh đến cực hạn!
Đúng, đây chính là sự lựa chọn của ta, ta muốn tự hủy linh hỏa, xoá bỏ mình!
Tinh Hải lịch ngày 20 tháng 5 năm 1121.
Ta dùng thời gian mười ngày, xử lý tốt tất cả mọi chuyện trên thuyền, Hoả Hoa Hào triệt để chuyển vào hình thức ngủ đông, chỉ để pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ vận chuyển bình thường.
Qua mấy ngàn năm, nó sẽ tự động hấp thu linh năng trong nham thạch và nước biển, đồng thời chuyển hóa các loại vật chất trong nham thạch thành vật liệu chữa trị chiến hạm, lấy tốc độ như sên bò chầm chậm sửa chữa lại.
Cuối cùng, ta lấy thân phận hạm trưởng tạm thời, ra lệnh cho tinh não chủ khống vừa hoàn thành 1 % sửa chữa rằng, sau khi người tu chân nhân loại thứ nhất tiến vào Hoả Hoa Hào liền mở ra quyền khống chế vô hạn.
Hiện tại ta sẽ vận chuyển linh năng, mạnh mẽ oanh kích ngọn lửa sinh mạng của chính mình, bắt đầu tự xoá bỏ mình.
Ta muốn triệt để xoá bỏ trí nhớ, năng lực suy nghĩ cùng với ý thức của mình, để tránh khỏi chuyện tiêu hao thần hồn quá độ.
Đầu tiên xóa đi ký ức.
Đầu tiên là quãng thời gian niên thiếu ở trong cống ngầm hôi thối, được cao thủ quân phản kháng nuôi nấng, bí mật tu luyện... Lần thứ nhất chém giết Yêu tộc... Phản bội cùng hủy diệt... Lưu vong cùng phản kích... Tất cả những thứ này, đều bị xóa đi!
Những ký ức cùng thần niệm bị xóa đi, đã được ta lưu lại ở trong thẻ ngọc, nếu như ngày sau có người lấy được, thì coi như đó là một phần lễ vật đặc thù đi.
Tinh Hải lịch ngày 21 tháng 5 năm 1121.
Trải qua chuyện xoá bỏ ngày hôm qua, lực tính toán của ta đã bị áp súc đến trạng thái đỉnh cao 70 %, tốc độ tư duy chậm đi rất nhiều, đại não trống rỗng, cái gì cũng không nhớ ra được, giống như là có người nhét vào trong đầu ta rất nhiều thứ dính nhơm nhớp, trong đó là một mảnh hỗn độn.
Suýt chút nữa thì quên, ta căn bản không có đại não.
Hôm nay ta muốn xóa đi phần lớn ký ức, trong đó có cả ký ức về đế quốc và quân đội.
Hơn 200 năm qua, từ đầu đến cuối không có người đến thăm dò Hài Cốt Long Tinh, có lẽ đế quốc đã thật sự không còn tồn tại nữa, thế nhưng muốn ta xóa đi đoạn ký ức kiêu ngạo này vẫn là cảm giác đau đến tận xương cốt.
Ta sinh ra ở Bàn Sơn giới, trước mười hai tuổi, quê hương vẫn bị Yêu tộc thống trị, quân phản kháng không cam lòng bị nô dịch, sống giống như là chuột chui dưới cống nước ngầm vùng Trung Đông.
Ta đã từng có thời gian một năm, chưa từng nhìn thấy thái dương.
Mãi đến tận khi tu sĩ Tinh Hải xuất hiện, giải phóng Bàn Sơn giới, ta mới biết văn minh nhân loại mạnh mẽ nhường nào, và từ đó ta cũng biết vinh quang của nhân loại!
Gia nhập đế quốc, rốt cuộc ta cũng biết, nhân loại chúng ta không phải chuột dưới nền đất, mà là vạn tộc chi linh, chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trong Tinh Hải! Không có bất kỳ nhân vật nào, có thể ngăn cản bước chân tiến tới của chúng ta!
Có lẽ Tinh Hải đế quốc đã thật sự suy sụp, ta tin tưởng, ngọn lửa của văn minh nhân loại sẽ vĩnh viễn không tắt! Một ngàn năm cũng được, mười ngàn năm cũng thế, nhất định sẽ có cái Tinh Hải đế quốc thứ hai, thứ ba xuất hiện!
Để ta lấy thân phận một người tu chân, một tên thủ hộ giả của văn minh nhân loại hô to.
Nhân loại vạn tuế! Văn minh nhân loại vạn tuế!
Tinh Hải lịch ngày 3-6-7 tháng 1 năm 11211.
Lực tính toán cùng lực tư duy thiếu hụt, khiến ta quên rất nhiều thứ, ta dùng ròng rã một ngày mới viết xong một đoạn hội thoại đứt quãng, sau lại sửa chữa hơn trăm lần, nhưng luôn cảm thấy chỗ nào đó hơi quái dị.
Ký ức cùng ý thức đều bị cắt bỏ, hiện tại ta chỉ còn dư lại một chút cuối cùng, thứ tiêu hao lượng lớn thần hồn của ta chính là —— tình cảm của ta.
Thứ xuất hiện sau đó, không phải là tin tức văn tự mà là một đoạn hình ảnh vặn vẹo.
Ở trong một mảnh phong cảnh như rừng, trên đường mòn tràn ngập lá vàng tung bay có một tên nhân loại vóc người thấp bé, khuôn mặt có chút bình thường, cùng một tên phụ nhân hơi mập ăn mặc quần áo trắng như tuyết, tay nắm tay chậm rãi đi dạo.
Trong tay người kia nắm một viên cầu màu xanh nhạt, cười cười nói nói cùng vị trung niên nữ tử kia, hai người càng lúc càng dựa gần vào nhau.
Sau lưng bọn họ còn có một đôi tiểu đồng một nam một nữ hoạt bát đáng yêu, ở trong rừng vui chơi đến mức hai ta đầy bùn. Chúng nhảy nhảy nhót nhót hướng về phía hai người chạy đến, không biết trong miệng lầu bầu cái gì.
Đáng tiếc chỉ có hình ảnh, không nghe được nửa điểm âm thanh, nhìn như là một giấc mộng câm.
Phía dưới hình ảnh, văn tự lại xuất hiện lần nữa.
Lão bà, Tiểu Quả, Mập Mạp, ta yêu các ngươi... Ta yêu các ngươi... thương các ngươi...
Văn tự tiếp theo đã biến thành một đoạn chữ viết đứt gãy.
Ở trong những chữ viết hỗn loạn này, có hai cái ký tự mới. Từng từ rõ ràng không ngừng hiện lên:
Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy... Cạm bẫy...
Nhật ký đến đây là kết thúc.
Trong ngọc giản chất chứa vô số tin tức cùng thần niệm, bao gồm phương thức khởi động cùng với kích phát linh văn của mỗi một cái pháp bảo đơn nguyên trên Hoả Hoa Hào. Trong đó còn có kinh nghiệm chinh chiến cùng với những lý niệm trong cuộc đời hắn, còn có cả lý luận thương đấu thuật và lượng lớn bút ký.
Lý Diệu không có xem những thứ đồ này.
Hắn bị nhật ký của tên Cao Tinh Sách này làm rung động thật sâu.
Thì ra là như vậy, chúng ta có thể cảm ứng được đáy biển ẩn giấu phản ứng kim loại cùng gợn sóng linh năng quỷ dị, đều là do Cao Tinh Sách chủ động phát ra tín hiệu!
>
Bởi vì ở trong thời gian dài mấy ngàn năm không ngừng phát sinh tín hiệu cùng lưu lại cảnh báo mà vị tiền bối Cao Tinh Sách này áp súc ngọn lửa sinh mệnh đến mức tận cùng, còn sống sờ sờ lại đi xoá bỏ lực tính toán cùng năng lực suy nghĩ của chính mình. Thậm chí trong đó còn bao gồm tất cả tình cảm, biến mình thành 'xác chết di động'. Tất cả chỉ vì để cho một điểm sinh mệnh cuối cùng, thiêu đốt lâu hơn một chút...
Con khôi lỗi tàn tạ cuộn mình ở trong góc, nhỏ gầy như vậy.
Nhưng ở trong mắt Lý Diệu, lại lập tức giống như thiên thần hạ phàm, cao to, nguy nga, oai hùng bất phàm!
Thời đại Tinh Hải đế quốc, thật không hổ là đỉnh cao của văn minh tu chân hiện đại, ngay cả một người tu chân không có gia nhập quân viễn chinh, lưu ở phía sau cũng có được lòng dũng cảm, dũng khí cùng nghị lực như vậy, không biết những anh hùng hào kiệt trong quân viễn chinh kia lại hùng dũng cỡ nào!
>
Đây mới là tu sĩ trong điển tích của chúng ta!
Lý Diệu có rất nhiều cảm xúc, lần thứ hai đi tới trước mặt di thể của Cao Tinh Sách, cung kính vái ba vái.
Hắn khâm phục sát đất đối với vị tiền bối cao nhân này.
Trong nhật ký còn có một đoạn văn, khiến hắn suy nghĩ rất lâu.
Trước khi Cao Tinh Sách xoá bỏ mình, hắn đã tiến hành cài đặt tinh não chủ khống của Hoả Hoa Hào, toàn diện mở ra quyền khống chế cho người đầu tiên tiến vào Hoả Hoa Hào?
Đây chẳng phải là nói, hắn có cơ hội thao túng tinh hải chiến hạm sao?
Cái ý niệm này nhấc lên sóng to gió lớn ở trong lòng Lý Diệu, chóp mũi hắn ngưng tụ ra một giọt mồ hôi óng ánh tròn trịa.
Không sai, chỉ có chữa trị Hoả Hoa Hào, thao túng mũi khoan huyền quang của nó, mới có thể lao ra từ dưới nền đất!
>
Đừng quên, khoảng thời gian từ lúc Hoả Hoa Hào mắc kẹt đến nay đã gần vạn năm, Long Ma lại ngủ đông lâu như vậy, nói không chừng hắn đã khôi phục năng lực tàn phá!
Yêu tộc sớm không phát hiện, muộn không phát hiện, lại một mực ở lúc Long Ma có khả năng thức tỉnh liền đi đến Hài Cốt Long Tinh, hơn nữa bất luận là chúng ta hay là Yêu tộc, dọc theo đường đi đều hữu kinh vô hiểm, căn bản không có gặp phải trở ngại quá to lớn, dễ dàng tìm đến chỗ động phủ của hắn!
Thuận lợi như vậy, cảm giác rất là quỷ dị a!
Nói không chừng, hết thảy chuyện này đều là quỷ kế của Long Ma, chúng ta hay Vương Kích đều là quân cờ, bị Long Ma dụ dỗ lại đây!
Không được, tiền bối Cao Tinh Sách đã trả giá lớn như vậy để đánh đổi đưa đoạn tin tức này cùng Hoả Hoa Hào cho ta, ta nhất định phải hoàn thành di nguyện của hắn, triệt để hủy diệt Long Ma!
Lý Diệu phi thường rõ ràng, hai cái đại thế giới gần Hài Cốt Long Tinh nhất, chính là Thiên Nguyên giới cùng Huyết Yêu giới, hơn nữa nơi này lại lưu lại nhiều sinh linh của Thiên Nguyên giới cùng Huyết Yêu giới như vậy, sau một tháng, còn có thể có tinh toa xuất hiện từ Thiên Nguyên giới.
Nếu như Long Ma thật sự thoát ra khỏi cấm chế, hắn sẽ phải gấp rút khôi phục thực lực, nhất định lựa chọn đi tới Thiên Nguyên giới!
Thiên Nguyên giới sẽ biến thành địa ngục giữa trần gian, so với việc Huyết Yêu giới xâm lấn, càng thêm đáng sợ!
Hoả Hoa Hào, là cơ hội duy nhất!
Lý Diệu hít sâu một hơi, hai mắt rạng ngời, nhẹ giọng nói với khôi lỗi cuộn mình ở trong góc:
Tiền bối Cao Tinh Sách, tuy ta không phải người của Tinh Hải đế quốc, nhưng ta cũng là một thành viên của văn minh nhân loại, Tinh Diệu Liên Bang chúng ta cũng là truyền thừa của Tinh Hải đế quốc.
>
Vì lẽ đó, vinh quang của người cũng là vinh quang của ta, sứ mạng của người cũng là sứ mạng của ta!
Người ở trên có linh, kề vai chiến đấu cùng ta đi!
Nói xong, hắn dựa theo chỉ thị trong nhật ký, dùng linh tuyến thăm dò vào trong lồng ngực khôi lỗi, một lát sau, hắn như tìm tòi ra một cái gì đó toả ra ánh sáng màu hồng,óng ánh long lanh như thủy tinh, nhưng trung gian lại có từng điểm từng điểm hỏa tinh không ngừng nhảy lên.
Dùng cái pháp bảo này là có thể khởi động tinh não chủ khống của Hoả Hoa Hào!