Chương 427: Cổ Yêu, giáng lâm!
Chương 427: Cổ Yêu, giáng lâm!Chương 427: Cổ Yêu, giáng lâm!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Trong mắt Lý Diệu như nổ đom đóm, yết hầu phát ngọt, nhưng trong lòng là sinh ra một tia cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
Hắn cảm thấy tình cảnh trước mắt thực sự rất quen thuộc, nhưng vị trí của song phương lại được trao đổi lại.
Trước kia đều là hắn phải đối mặt với sự truy sát của cường địch, không thể không thiết trí lượng lớn cạm bẫy để đào mạng; nhưng không nghĩ tới ngày hôm nay hắn lại đang đuổi giết người khác, mà Vương Kích, một cao thủ của Yêu tộc nhưng bên dưới uy thế của hắn lại chỉ có thể chạy trối chết, dựa vào cạm bẫy thiết trí từ trước mà khổ sở giãy dụa.
Quả thực là quá bất cẩn, ta tự cho là có được Chiến Thần trang phục liền vô địch thiên hạ, nhưng lại không nghĩ tới Vương Kích cũng biến thành kẻ giảo hoạt như vậy!
>
Lý Diệu ta thân là chuyên gia về bom nhưng giờ phút này lại bị kẻ địch nổ tới váng đầu hoa mắt, lần này thực sự là lật thuyền trong mương!
Lý Diệu cau mày, chỉ trong nháy mắt hắn liền phân tích ra, uy lực của cạm bẫy lần này hết sức kinh người, nếu như Vương Kích thiết trí những cạm bẫy này ở vị trí thoả đáng thì uy lực của vụ nổ này đủ để san bằng cả tòa thành trấn dưới đáy biển này.
Chiến Thần trang phục nguyên chỉ là pháp bảo dùng một lần, trải qua sóng trùng kích lần này khiến cho từng cấu kiện đều mất đi pháp lực, dần dần tách ra khỏi Huyền Cốt chiến khải, rơi xuống dưới đáy biển.
Nhất thời, quang thân Lý Diệu trở nên rách rưới, phong quang trên thân hắn trở nên vô cùng ảm đạm.
Nhưng lúc này việc khiến hắn càng lo lắng hơn chính là tình huống trong động phủ của Hài Cốt Long Ma.
Tên ngu ngốc này. . . Sẽ không chơi bom đến trình độ như vậy chứ!
Lý Diệu cắn răng, hai hàng lông mày trên trán hắn gần như khép lại cùng nhau, hắn thiên toán vạn toán đều không tính tới việc Vương Kích sẽ phát điên đến trình độ như thế. Ly Diệu không hề nghĩ đến việc Vương Kích lại sử dụng phương thức bạo lực như vậy để mở ra động phủ của Hài Cốt Long Ma.
Ha ha, Kền Kền Lý Diệu, chắc hẳn là ngươi sẽ không nghĩ tới đúng không? Vương Kích ta liên tiếp bại trong tay ngươi nên bản thân ta đã học được rất nhiều thứ từ trên người ngươi! Tư vị nếm phải thiệt thòi từ loại pháp bảo bộc phá mà ngươi yêu thích nhất như thế nào?
Tiếng cười càn rỡ đến cực điểm của Vương Kích từ dòng nước ngầm trong một mảnh hỗn độn truyền đến:
Hiện tại Chiến Thần trang phục của ngươi đã mất đi hiệu lực, ta muốn nhìn xem ngươi còn có thế dựa vào cái gì để đấu cùng ta!
Hai mắt Lý Diệu có quang mang chợt lóe lên, dường như hắn hoàn toàn không nhìn thấy sự khiêu khích của Vương Kích. Lúc này thần niệm của hắn đang tiến hành tìm kiếm thứ gì đó trong thành trấn dưới đáy biển.
Sau vụ nổ vừa rồi, nửa toà thành trấn dưới đáy biển đã bị san thành bình địa, đáy ngân hải dường như bị mưa sao băng oanh tạc ba ngày ba đêm khiến cho tràn ngập vết loang lổ.
Thân ảnh của Vương Kích vẫn đứng trước động phủ của Hài Cốt Long Ma động, thể hiện ra vẻ vô cùng hung hăng, kiêu ngạo.
Thời điểm này, trái tim Lý Diệu chợt run lên, thần niệm của hắn vẫn chìm luôn quan sát tỉ mỉ hoàn cảnh động phủ của Hài Cốt Long Ma!
Bên ngoài tòa kiến trúc to lớn kia được điêu khắc lít nha lít nhít linh văn cùng phù trận, nhưng lại tồn tại hai loại phong cách tuyệt nhiên không giống, như nước và lửa.
Một loại trong đó là linh văn cùng phù trận, thô lệ, đơn giản, xiêu xiêu vẹo vẹo, lại giống như là dã thú mạnh mẽ giương nanh múa vuốt, tràn ngập mùi vị dữ tợn cùng khát máu. Chỉ cần liếc mắt nhìn thì người khác cũng cảm thấy không rét mà run.
Một loại linh văn cùng phù trận khác lại mang theo phong cách đường đường chính chính, tràn ngập chính khí, chấn động lòng người.
Hai loại linh văn cùng phù trận này giống như là hai chi đại quân có phong cách khác nhau, gắt gao quấn lấy nhau, lao vào chém giết lẫn nhau!
Chỉ có điều, ở dưới uy lực mãnh liệt của vụ nổ vừa rồi, kiến trúc to lớn kia liền bị phá ra từng tảng đá vụn to lớn, hai loại phong cách linh văn cùng phù trận kia đều có chút loang lổ không rõ, có không ít linh văn cùng phù trận đều bị phá hủy!
Không được!
Lúc này trái tim Lý Diệu tràn ngập cảm giác kinh hoàng. Trong khoảng khắc vừa rồi hắn đã phát hiện ra một vết nứt hẹp dài hơn nửa mét giống như sợi tóc ở bên ngoài tòa kiến trúc to lớn này!
Đạo khe nứt này là tồn tại từ ở đây từ trước hay là do vụ nổ vừa rồi gây ra? Không biết nó có nối thẳng tới bên trong động phủ của Hài Cốt Long Ma hay không?
Trên trán Lý Diệu chợt chảy ra mồ hôi lạnh, hai mắt hắn không nháy dù chỉ một cái, nhìn chằm chằm vào vết rạn nứt kia.
Sau khi quan sát kỹ càng thì Lý Diệu cảm thấy vết nứt hẹp dài giống sợi tóc này dường như có được sinh mệnh, giống như rễ của một loài thực vật vậy, không ngừng sinh trưởng, phân liệt, lan tràn, rất nhanh mở rộng đến chu vi mười mấy mét ở bên ngoài động phủ của Hài Cốt Long Ma. Hình thành một vết nứt vô cùng tỉ mỉ!
Đi ra!
>
Mau rời khỏi động phủ của Hài Cốt Long Ma!
Lý Diệu vận chuyển linh năng, quát lên một tiếng. Âm thanh của hắn hóa thành rung động mãnh liệt trong nước biển mang theo tư thế như phong lôi cuốn động lan tràn về phía Vương Kích.
Sắc mặt Vương Kích chợt biến, khóe miệng hắn nở nụ cười giận dữ, hắn nghiến răng nghiến lợi noí:
Kền Kền Lý Diệu, không có Chiến Thần trang phục thì nhiều nhất thực lực của ngươi cũng chỉ ngang hàng với ta, vậy ngươi nghĩ bản thân có thể nắm chắc phần thắng hay sao?
>
Bản vương tử phát ra huyết thệ trước mặt 108,000 Đại Yêu, chỉ cần lần này không chết thì nhất định ta sẽ không chết không thôi cùng ngươi, ta muốn ngươi muốn sống không được, muốn chết...
Hai chữ cuối cùng vẫn còn chưa ra khỏi miệng, thì đúng lúc này từ trong khe hở trên động phủ Hài Cốt Long Ma có một luồng sức mạnh quỷ dị thẩm thấu ra mạnh mẽ đánh gãy huyết thệ của Vương Kích.
Phù phù!
Ở sâu trong não vực của Lý Diệu bỗng nhiên truyền đến tiếng tim đập rất rõ ràng.
Cảm giác này quả thật là vô cùng quỷ dị, âm thanh kia dường như được truyền tới từ sâu trong động phủ Hài Cốt Long Ma, nhưng lại hoàn toàn bỏ qua sự ngăn cách của ngân hải mà trực tiếp nổ tung ở trong đầu Lý Diệu.
Cùng lúc đó, dường như có người đang nắm lấy trái tim của hắn, mạnh mẽ nắn một cái rồi lại đột nhiên buông ra khiến hắn khó chịu đến không nói nên lời.
Phù phù, phù phù!
Âm thanh trái tim của hắn nhảy lên giống như từng nhịp trống, bình tĩnh mà vang lên, tần suất càng lúc càng nhanh, âm thanh càng ngày càng vang dội.
Phù phù phù phù phù phù phù phù phù phù phù phù phù phù!
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trái tim của hắn đã nhảy lên vô số lần như hóa thành cuồng phong bạo vũ nhấc lên sóng to gió lớn ở trong não vực cùng lồng ngực của Lý Diệu!
Lúc này đầu Lý Diệu đau như búa bổ, hai con mắt hắn trở nên đỏ đậm, dường như trước mắt hắn xuất hiện từng hình ảnh huyết tinh đến cực điểm.
Dường như hắn đang nhìn thấy cảnh tượng đau đớn rít gào của vô số tu chân giả cùng người thường trong Tu Chân giới từ mấy vạn năm trước.
Trong mắt hắn cũng không có thiếu cảnh tượng tu chân giả đang ngự kiếm phi hành tiến lên chém giết cùng Yêu tộc.
Nhưng đúng lúc này lại xuất hiện một trận gió quỷ dị thổi tới khiến cho huyết nhục của tất cả người bình thường, tu chân giả cùng Yêu tộc đều bị ăn mòn, hóa thành hài cốt trắng toát.
Chỉ chốc lát sau, những hài cốt này lại tự động đứng thẳng lên, tổ hợp thành từng khôi lỗi giết chóc cực kỳ dữ tợn, giống như cá diếc sang sông, hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán ra!
Đây là...
Lý Diệu cắn chóp lưỡi, dùng sức vung đầu một cái, khiến bản thân miễn cưỡng tỉnh lại từ trong ảo cảnh, lúc này hắn liền phát hiện ra thân thể hắn đã ướt đẫm mồ hôi, đại não của hắn lại như bị người đào hết ra, có cảm giác trống vắng tới cực điểm!
Lúc này âm thanh kêu gào của Vương Kích trở nên im bặt, giống như một con rối bị bắn hỏng trôi nổi trong nước biển. Trong cơ thể của con Sinh Hóa chiến thú màu đen kia liên tiếp phát ra từng tiếng nổ vang, toàn bộ khớp xương nổ tung thành từng mảnh, đầu lâu, tứ chi cùng đoạn cốt vĩ của nó đều trở nên vặn vẹo, dùng tư thế cực kỳ cứng ngắc trùng kích xuống động phủ của Hài Cốt Long Ma.
Ầm!
Vị trí mà Vương Kích mạnh mẽ va vào động phủ của Hài Cốt Long Ma chính là ở giữa vết nứt!
Nhất thời, vết nứt kia liền được mở rộng, lộ ra cảnh tượng đen sì bên trong động phủ.
Chẳng biết vì sao, Lý Diệu lại cảm thấy ở sâu trong động phủ đen sì kia có hàng ngàn, hàng vạn con mắt đang theo dõi hắn. Những ánh mắt ấy xuyên thấu qua tinh khải, xuyên thấu qua huyết nhục, đâm vào nơi sâu trong cốt tủy của hắn.
Lúc này Vương Kích mới bị sự đau đớn thức tỉnh. Sau khi nhận ra tình trạng của bản thân, Vương Kích lập tức hoa tay múa chân, mãnh liệt giãy, phát ra tiếng gầm rú sợ hãi.
Hắn cũng không quan tâm đến kẻ địch mà mình đang tranh đấu, hắn chỉ muốn liều mạng trốn khỏi nơi này, nhưng hết lần này đến lần khác hắn vẫn bị hút trở lại, thân thể hắn đập mạnh lên phía trên vết nứt.
Lý Diệu kích phát tinh mắt đến cực hạn mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy vô số xúc tu gần như trong suốt đang quấn quanh trên người Sinh Hóa chiến thú màu đen kia, những đạo xúc tu này đang không ngừng nhúc nhích, lôi kéo, ăn mòn Sinh Hóa chiến thú. Chúng xé rách lớp giáp xác cùng huyết nhục của Sinh Hóa chiến thú, trực tiếp chui vào công kích bản thể của Vương Kích!
Sau bảy, tám lần va đập mạnh mẽ như vậy, nơi rộng nhất củ vết nứt đã vượt qua hai mét. Lúc này nhìn vào vết nứt này Lý Diệu cảm thấy nó giống một cái miệng lớn như chậu máu đang mạnh mẽ hút vào, khiến cho Sinh Hóa chiến thú cùng Vương Kích ở bên trong đều bị động phủ của Hài Cốt Long Ma nuốt chửng!
Răng rắc răng rắc!
>
Oạch oạch!
Kẽo kẹt kẽo kẹt!
Từ trong khe hở đen sì kia truyền đến từng đạo âm thanh khiến người nghe tê cả da đầu, hai chân bủn rủn vô lực. Âm thanh như từng cây kim thép thiêu hồng đâm thẳng vào sâu trong não vực của Lý Diệu.
Lúc này trong miệng Vương Kích phát ra tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng. Hoàn toàn không giống như là một tên cao thủ Yêu tộc mà lại giống như một con vật bị lột da rút gân, nhưng còn chưa chết!
Tiếng kêu to cực kỳ bi thảm từ từ biến thành tiếng kêu rên uể oải, sau đó lại biến thành từng đạo âm thanh đứt quãng, cuối cùng biến thành tiếng nghẹn ngào cực kỳ yếu ớt.
Lúc này lại có một loại khí tức nguy hiểm khác càng ngày càng dày đặc, giống như có yêu ma vô hình đang thì thầm nói nhỏ ở sau tai hắn.
Bạch!
Lúc này, trái tim Lý Diệu dường như bị mũi kim mạnh mẽ đâm vào. Từng sợi tóc trên đầu hắn đều dựng đứng lên, hắn lắc người một cái, Liệt Huyết Trảm Phong Đao trong tay hắn lập tức gào thét mà ra.
Thoạt nhìn thì trong nước biển không hề có thứ gì nhưng thanh đao trong tay Lý Diệu lại chém trúng một đồ vật cực kỳ cứng cỏi!
Lúc nay, Lý Diệu liền vận lên toàn bộ thần niệm, cẩn thận cảm nhận mới miễn cưỡng nhìn ra được đó là một sinh vật cổ quái có xúc tu tráng kiện hơn mấy lần so với loài sứa đang di động một cách vô cùng linh hoạt.
Đám xúc tu này nhìn thì mềm nhẹ như nước, nhưng lại cứng cỏi đến cực điểm, Lý Diệu nắm Liệt Huyết Trảm Phong Đao trong tay, kích phát ra ánh đao dài mười mấy mét nhưng cũng chỉ có thể cắt vào nửa phần mà những xúc tu kia lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, trái lại còn bò lên trên thân đao.
Đột nhiên âm thanh kêu gào thảm thiết của Vương Kích lại vang vọng ở bên tai của Lý Diệu. Lúc này hắn cũng không dám liều mạng cùng đám xúc tu quỷ dị này nữa mà vội vàng rút đao lại, nhanh chóng thối lui về phía sau.
Những xúc tu này cũng không tiếp tục truy kích mà lại thu về trong khe hở kia. Trong khoảnh khắc, ở nơi sâu trong động phủ Hài Cốt Long Ma liền truyền ra một tiếng gào thét cực kỳ sắc bén, giống như có vô số bom tinh thạch đồng thời nổ tung ở sâu trong não vực của mọi người!
Tất cả những tu chân giả cùng Yêu tộc đang chém giết trên chiến trường không xa đều bị âm thanh rít gào này kinh sợ, trong nháy mắt thân thể của tất cả mọi người đều trở nên cứng ngắc như tượng gỗ.
Đó là vật gì?
>
Khí tức thật mạnh!
Yêu khí, là yêu khí cực kỳ mãnh liệt!
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng rít gào này đại diện cho việc tuyệt thế hung thú bốn vạn năm trước đã triệt để thức tỉnh. Từ sâu trong động phủ truyền đến tiếng va chạm đinh tai nhức óc, sóng âm nhấc lên từng trận loạn lưu ở trong ngân hải, nhất thời tạo thành từng đạo cự lãng, khiến cho sơn nguyên dưới đáy biển gặp phải địa chấn!
Mười hai tên tu chân giả kia cũng cảm nhận được khí tức của một con đại yêu sắp giáng lâm, hơi thở của nó đang bao phủ lên toàn bộ động phủ của Hài Cốt Long Ma!
Ầm!
Sau khi có một tiếng động kinh thiên truyền ra, một nửa tòa kiến trúc to lớn kia đã bị đánh nổ một cách triệt để.
Vẩn đục trong nước biển từ từ tiêu tan, trong tất cả những tu chân giả cùng Yêu tộc phía dưới đều xuất hiện một thân ảnh khủng bố có độ dài vượt qua ba mươi mét đang chậm rãi giãn ra.
Hài Cốt Long Ma cũng giống như kỳ danh của hắn, thân thể của hắn là do vô số khối hài cốt tỏa ra nhạt hào quang màu bạc tạo thành, chủ thể của hắn laii giống như một quả trứng to lớn không gì so sánh được. Những hài cốt cấu tạo nên thân thể vô cùng lộn xộn. Nếu như quan sát thật kỹ thì thân thể của Hài Cốt Long Ma có được đặc điểm của các loại sinh linh, dường như thân thể của hắn là do xương của vô số chủng tộc ghép lại với nhau.
Bốn phía bản thể hình trứng kia của hắn duỗi ra chín cái xúc tu do hài cốt tạo thành. Ở đầu của mỗi một đạo xúc tu đều là một bộ xương sọ khác loại, tất cả những xương sọ này đều mở ra cái miệng lớn như chậu máu, thoạt nhìn thì Hài Cốt Long Ma có chút giống với Cửu Đầu Xà bên trong các Hồng Hoang cự thú, chỉ là bản thể của hắn còn dỡ tợn, xấu xí hơn so Cửu Đầu Xà.
Bên trong khoảng trống giữa các hài cốt đầy rẫy những vật nhuyễn thể giống như con sứa, thoạt nhìn lại giống như là một đống “quả đông “ đang run rẩy được bị đám hài cốt vững vàng bảo vệ, tỏa ra óng ánh long lanh, gần như trong suốt.
Những "Quả đông" này ở trong trang thái vừa đông lại, chầm chậm lưu động hướng về phía chín cái hài cốt trên xúc tu, tiến hành những khống chế tinh diệu với mỗi một khối xương.
Mà đám "quả đông" ở nơi sâu xa nhất trong ở trung tâm của bản thể hình trứng kia lại thẩm thấu vào một đoàn ánh sáng đỏ như máu, co rụt lại thành một đoàn giống như trái tim của nhân loại, thỉnh thoảng lại nhảy lên.
Tuyệt thế hung yêu Hài Cốt Long Ma ngủ say trong bốn vạn năm, rốt cục đã phá tan cấm chế, tái hiện nhân gian!