Chương 431: Xoắn ốc đột thứ!
Chương 431: Xoắn ốc đột thứ!Chương 431: Xoắn ốc đột thứ!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Đại hải chợt nổ vang, cự lãng bắn lên tận trời, từng đợt sóng trùng kích hội tụ thành từng đạo khí hoàn khuếch tán ra bốn phía, toàn bộ tu chân giả đều bị thổi bay ra hơn trăm mét!
Ngực của Hài Cốt Long Ma lập tức tuôn ra vạn đạo ngân quang, thân thể to lớn như núi cao của hắn cũng kịch liệt lay động, bị bắn ra mấy chục mét.
Tuy nhiên, khí thế quyết chí xung kích tiến lên của Hỏa Hoa Hào cũng bị lưu ngân hài cốt chồng chất như núi mạnh mẽ ngừng lại.
Không chui vào?
Trong lòng toàn bộ tu chân giả chợt mát lạnh, đáy mắt bọn họ tràn ra ánh sáng tuyệt vọng.
Trên hạm kiều của Hỏa Hoa Hào, Lý Diệu lỗi lạc đứng thẳng, trên mặt hắn rất bình tĩnh không buồn không vui, mái tóc của hắn đột nhiên tràn qua vai, có hai phần ba mái tóc đều biến thành màu máu, không có gió nhưng vẫn nhẹ nhàng phiêu động tỏa ra khí thế hừng hực!
Ở sâu trong não vực có vô số đạo linh năng ngưng tụ thành từng viên châu long lanh, không ngừng oanh kích khắp nơi tạo thành vô số quang điểm rạng ngời.
Linh chủng!
Nguyên Anh tu sĩ, linh chủng của Thiết Thần Nghiêm Phách.
Oanh!
Sau trăm lần, ngàn lần va chạm trong một giây đồng hồ, đạo hào quang rực rỡ này đột nhiên co rút lại, thả ra vô cùng vô tận quang nhiệt, giống như một viên siêu tân tinh bạo phát ở trong đầu Lý Diệu, từng luồng linh năng mạnh mẽ tới cực điểm trong nháy mắt liền bao phủ toàn thân hắn, gột rửa mỗi một tế bào của hắn!
Luồng sức mạnh đến từ quá trình tiến hóa khởi nguồn của sinh linh Hồng Hoang ẩn chứa ở sâu trong tế bào đã bắt đầu thức tỉnh!
Nỗi một tế bào của Lý Diệu dường như cũng trải qua một lần tiến hóa chớp nhoáng từ sinh vật phù du đến Tam Diệp Trùng, từ Tam Diệp Trùng đến Xuyên Cực Sa, từ Xuyên Cực Sa đến Đế Vương Ngạc, từ Đế Vương Ngạc đến Khủng Long Bạo Chúa.
Lực lượng Hồng Hoang bên trong cánh cửa cổ lão to lớn phủ đầy bụi từ ngàn vạn năm trước như tuôn trào ra.
Hống!
Lý Diệu chợt ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tiếng gầm của hắn như ngưng kết thành thực chất, phun ra một đoàn sát khí nồng nặc. Đột nhiên thân hình Lý Diệu vọt lên, làn da hắn xuất hiện từng lộ tuyến kim sắc, trong hai con mắt đỏ ngàu của hắn cũng hiện ra từng điểm sáng kim sắc.
Trong nháy mắt độ sinh động tế bào não của hắn được đề thăng lên gấp mười lần, lập tức tiến vào trạng thái bạo chủng!
Bất chợt có vô số thân ảnh to lớn màu vàng sậm hiện ra như Long Xỉ Sa, Đế Vương Ngạc, Cửu Đầu Xà, Khủng Long Bạo Chúa, Huyễn Hải Long. . . Những sinh mạng này đều là độc tôn bá chủ vô địch đã từng xuất hiện trong lịch sử tiến hóa của Bát Hoang, tất cả những thân ảnh này đều chồng chất xuất hiện ở sau lưng Lý Diệu!
Rào! Rào!
Đột nhiên những tuyến đường ống như mãng xà ở bốn phía hạm kiều thoát khỏi giá cố định nhảy múa một cách cuồng loạn ở xung quanh Lý Diệu.
Từng đạo cự ảnh màu vàng sậm này hóa thành ngàn vạn đạo kim sắc lưu quang xoay tròn xung quanh đám đường ống tinh tuyến này, thông qua sự chủ khống của tinh não nhào về phía mũi khoan huyền quang.
Trong phút chốc, mặt ngoài của mũi khoan huyền quang liền hiện ra từng đạo kim văn hình xoắn ốc đang cực tốc xoay tròn với tốc độ trước nay chưa từng có!
Bạo cho ta!
Lý Diệu chợt gào thét lên.
Ầm!
Lúc này chợt có một tiếng nổ vang kinh thiên động địa truyền ra. Dưới sự gia trì của lực lượng Hồng Hoang lực lượng gia trì mũi khoan huyền quang liền mạnh mẽ phá tan lưu ngân cốt giáp ở trước ngực, sau đó liền chui vào trong cơ thể của Hài Cốt Long Ma!
Một mét! Ba mét! Năm mét!
>
Đột thứ! Đi tới! Xuyên thấu!
Bất luận là thân nhuyễn thể dẻo dai, vô cùng quỷ dị của Hài Cốt Long Ma cản trở ra sao thì đều không thể ngăn cản thế tiến của huyền quang mũi khoan. Dường như yêu mang màu đỏ kia cũng ý thức được tình thế nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc liền co lại thành một đoàn, giống như ngọn nến run rẩy trước gió.
Trong thời khắc mấu chốt này, chín cánh tay của Hài Cốt Long Ma đột nhiên co rút lại, cứng rắn đánh lên Hỏa Hoa Hào!
Ầm! Ầm! Ầm!
Vỏ ngoải của Hỏa Hoa Hào đã trải qua sự ăn mòn của thời gian qua mấy ngàn năm cũng chưa được hoàn toàn chữa trị, lúc này lại gặp phải Hài Cốt Long Ma toàn lực oanh kích nên rất nhanh liền bị hãm xuống. Có không ít địa phương đều xuất hiện vết rạn nứt, thậm chí là lỗ thủng to lớn!
Cánh tay của Hài Cốt Long Ma giống như là Giao Long vào biển, liên tiếp đâm vào trong Hỏa Hoa Hào!
Lý Diệu cắn răng, mạnh mẽ thao túng tinh não, bỏ qua toàn bộ tính tổn hại của các khoang phong kín!
Nhất thời, cánh tay của Hài Cốt Long Ma cũng không có cách nào đánh vào trong hạm kiều, chỉ có thể mạnh mẽ đẩy Hỏa Hoa Hào ra ngoài.
Đi tới cùng lùi về sau!
Hai cỗ sức mạnh tuyệt cường giằng co không thôi, toàn thể kết cấu của Hỏa Hoa Hào đều chịu phải áp lực thật lớn, phát ra âm thanh khiến cho người ta kinh hãi, dường như chỉ một giây sau liền sụp đổ xuống!
Hai tay Lý Diệu chợt mở ra. Trái tim hắn nhảy lên như trống, ngọn lửa sinh mệnh tỏa ra đến cực hạn, thôi thúc mũi khoan huyền quang, liều lĩnh xoắn ốc, đột thứ!
Năm mét! Bảy mét! Mười mét!
Huyền quang mũi khoan đâm thật sâu vào thân thể Hài Cốt Long Ma, khoảng cách từ mũi khoan đến đoàn hồng mang kia chỉ còn năm mét cuối cùng!
Mấy chục kiện pháp bảo thượng cổ ẩn chứu trong cơ thể Hài Cốt Long Ma đều bị kích thích điên cuồng lên.
Bốn đạo pháp bảo hình thuẫn nhanh chóng ngăn cản ở phía trước mũi khoan huyền quang.
Bảy chuôi phi kiếm kích phát ra kiếm quang năm màu rực rỡ, mạnh mẽ chém lên mũi khoan huyền quang.
Hai kiện pháp bảo hồ lô lại không ngừng dâng trào ra từng đạo chướng khí huyết sắc cùng tử sắc.
Những kiện pháp bảo còn lại giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, tranh nhau đánh tới mũi khoan huyền quang!
Tuy nhiên mũi khoan huyền quang vẫn tiếp tục nỗ lực tiến tới!
Pháp bảo hình thuẫn chợt nổ tung!
Bảy chuôi phi kiếm lập tức bị bẻ gẫy!
Pháp bảo hồ lô cũng bị xoắn đến tan nát!
Bốn mét! Ba mét! Hai mét!
Nỗ lực, nỗ lực!
Tất cả số tu chân giả đang quan chiến cách đó không xa đều nhào lên, thừa dịp chín cánh tay của Hài Cốt Long Ma rơi vào sự dây dưa của Hỏa Hoa Hào, không thể tự kiềm chế, tất cả bọn họ đều dồn dập triển khai công kích quấy nhiễu Hài Cốt Long Ma.
Tuy nhiên bọn hắn đều rõ ràng trong lòng, tất cả công kích của bản thân cũng chỉ như gãi ngứa cho Hài Cốt Long Ma.
Then chốt của thắng bại lần này cần phải xem vào Lý Diệu!
Giờ khắc này, khoảng cách giữa mũi khoan huyền quang cùng hạt nhân hồng mang trong thânn thể Hài Cốt Long Ma chỉ còn 1 mét cuối cùng!
Tuy nhiên, dưới sự ảnh hưởng của chín cánh tay hài cốt cùng vô số cổ pháp bảo, tốc độ đi tới của Hỏa Hoa Hào càng ngày càng chậm lại.
Trên hạm kiều, ánh mắt Lý Diệu như bị hãm lại, hơi thở của hắn dần trở nên gấp gáp, trong mỗi một lỗ chân lông quanh thân hắn đều có những giọt máu màu đen thẩm thấu ra.
Thân thể Lý Diệu chợt lảo đảo một cái, hắn quỳ một chân trên đất, đầu ngửa lên, chết lặng nhìn chằm chằm vào hồng mang yêu dị trên màn sáng. Lúc này Lý Diệu liền liều mạng thôi thúc một đốm lửa sinh mệnh cuối cùng, điều khiển động lực phù trận nghiền ép ra một tia lực đẩy cuối cùng, đi tới, đi tới, đi tới!
Hai mét, 1 mét, nửa mét!
Mỗi khi mũi khoan huyền quang tiến tới một centimet, đều phải va chạm hàng trăm lần cùng những pháp bảo thượng cổ kia. Thời điểm nay, trên mũi khoan huyền quang nhiễm từng sợi tạp sắc, tốc độ của Hỏa Hoa Hào càng ngày càng chậm, khi khoảng cách giữa mui khoan cùng hồng mang còn lại nửa mét cuối cùng thì lại bị mười mấy mảnh vỡ của những pháp bảo hình khiên kia kẹp lại, hoàn toàn đình trệ!
Dừng lại rồi!
>
Ngay cả huyền quang mũi khoan cũng không thể công kích tới hạt nhân của Hài Cốt Long Ma!
Nhìn thấy một màn này, tâm của tất cả những tu chân giả đều nguội hơn nửa.
Uổng phí, tất cả nỗ lực đều uổng phí! Hài Cốt Long Ma là tuyệt thế hung yêu từ bốn vạn năm trước, những Trúc Cơ tu sĩ như chúng ta căn bản không thể chiến thắng nó! Căn bản không thể!
Sự đề phòng giảm xuống, não vực của một tên tu chân giả bị thương nặng lập tức bị Hài Cốt Long Ma công kích tinh thần xâm nhập, phát ra âm thanh hò hét tuyệt vọng trong tần số truyền tin.
Dường như để xác minh lời nói của hắn, dưới hai cỗ sức mạnh to lớn đối đầu, Hỏa Hoa Hào liền điên cuồng run rẩy đầy đủ một phút. Sau đó liền lùi lại từng chút một!
Mũi khoan huyền quang vẫn cao tốc xoay tròn. Nhưng rất nhiều động lực phù trận của Hỏa Hoa Hào liền dồn dập nổ tung, những phù trận còn sót lại căn bản không đủ để cung cấp lực đẩy mạnh mẽ như vậy, đang chậm rãi bị Hài Cốt Long Ma đẩy ra!
Bên trong đài chỉ huy, từng kiện pháp bảo đơn nguyên đều liên tiếp nổ tung, từng khối hình ảnh trên màn sáng rơi vào bóng tối.
Toàn bộ kết cấu của Hỏa Hoa Hào cũng xuất hiện lượng lớn tổn thương, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì thêm ba năm phút đồng hồ nữa liền sụp đổ.
Đáy mắt Lý Diệu chợt hiện lên ánh lửa vô cùng quật cường, hắn đứng lên, nhưng thân hình hắn chợt run rẩy. Chỉ chốc lát sau, đầu gối của hắn liền đập xuống đất, trong miệng phun ra một cái đạo hắc huyết ảm đạm.
Cực hạn, đây chính là. . . cực hạn của ta!
>
Đánh không lại nó, nó là tuyệt thế hung yêu từ bốn vạn năm trước. Tại thời kỳ đỉnh cao, thực lực của nó còn cao hơn thực lực của Hóa Thần tu sĩ, coi như hiện tại thực lực của nó chỉ còn dư lại không tới một phần mười thời kỳ nhưng ta vẫn đánh không lại nó!
Tâm thần Lý Diệu chợt lâm vào sự hoảng hốt. Lúc này Hài Cốt Long Ma đã bắt được nhược điểm của hắn, từng đạo sóng tinh thần giương nanh múa vuốt mạnh mẽ đâm vào đầu óc của hắn.
Lúc này, trước mặt Lý Diệu lại xuất hiện một đoạn hình ảnh địa ngục giữa trần gian.
Trước mặt hắn hiện lên hình ảnh về Phù Mâu Thành, gia hương của hắn cùng Đại Hoang chiến viện đều có thây chất thành núi, máu chảy thành sông.
Tất cả những người quen biết, cùng toàn bộ người thân, bằng hữu của hắn, Đinh Linh Đang, Nguyên Mạn Thu, Bành Hải, Quan Hùng, Mạnh Giang, Giang Thiểu Dương, Mao hiệu trưởng, Vương gia gia. . . đều đang thống khổ kêu rên trong huyết hải, hóa thành từng đám bạch cốt đầy rẫy.
Đột nhiên một đạo lôi đình không thể kháng cự nổ vang ở nơi sâu trong não vực của hắn, nghiền ép qua laị:
Chỉ là một con giun dế Trúc Cơ kỳ lại có thể khiến ta tổn thương đến trình độ như thế này? Chẳng mấy chốc những hình ảnh này sẽ giáng lâm đến trong thế giới của ngươi. Quê hương của ngươi, trên người thân nhân cùng bằng hữu của ngươi!
>
Mà ngươi cũng sẽ triệt để hòa làm một thể cùng ta, trở thành một phần của ta, tự tay nhấc lên biển máu này, ha ha, ha ha ha ha!
Hô. . . Hô. . .
Lý Diệu gian nan thở dốc, khóe mắt hắn chảy xuống hai đạo huyết tuyến uyển chuyển uốn lượn.
Từng khối hình ảnh tàn khốc đã kích thích ra một tia chiến ý ở sâu trong cốt tủy của hắn.
Đó là chính là thứ duy nhất mà hắn có lúc này.
Không. . .
>
Ta không thể để ngươi thực hiện được mục đích, ta không thể để ngươi hủy diệt quê hương của ta, thân nhân của ta, bằng hữu của ta, đồng bào ta, văn minh của ta!
Làm sao bây giờ? Lực đẩy của động lực phù trận không đủ, trạng thái bạo chủng cũng sắp kết thúc, linh năng sắp cạn kiệt, cường độ cùng tốc độ xuyên phá của mũi khoan huyền quang đang không ngừng suy yếu, trên Hỏa Hoa Hào cũng không còn vũ khí, coi như là ta muốn tự bạo, đồng quy vu tận cũng đều không làm được!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Lý Diệu cực kỳ thống khổ ôm đầu, một bên chống đỡ cong kích tinh thần của Hài Cốt Long Ma, một bên nhanh chóng kiểm tra toàn bộ pháp bảo trên Hỏa Hoa Hào. Lúc này Lý Diệu đang chìm trong tận cùng tuyệt vọng nhưng hắn vẫn mang theo một tia hy vọng mong manh, có thể tìm ra một đại sát khí được ẩn giấu!
Đột nhiên, tâm thần hắn giống như bị thiểm điện bắn trúng, trong nháy mắt thân hình hắn liền đọng lại.
Đáy mắt hắn phóng ra vẻ mừng như điên.
Trong nháy mắt, Lý Diệu trở nên cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh tới mức đáng sợ.
Hỏa Hoa Hào vẫn đang bị Hài Cốt Long Ma đẩy ra ngoài từng chút một. Lúc này lại có một toà động lực phù trận phát nổ, lực đẩy liền giảm xuống 7 %, tạo nên độ nghiêng vô cùng rõ ràng.
Giờ khắc này, khóe miệng Lý Diệu lại nổi lên một nụ cười gằn, hắn hít sâu một hơi, hai tay chợt động, biến ảo ra mấy trăm đạo tàn ảnh, đánh ra một loạt thao tác giống như cuồng phong loạn vũ trên màn sáng!
Đinh Linh Đang.
Lý Diệu căng thẳng mà thực hiện toàn bộ thao tác, một bên đóng mở từng cái pháp bảo đơn nguyên, lộ tuyến linh năng tuần hoàn được hắn bố trí lại một lần nữa, một bên lại nhẹ mở miệng nói nhỏ trong tần số truyền tin:
Tất cả mọi người đều đình chỉ công kích, di chuyển tới vị trí cách Hỏa Hoa Hào ít nhất 200 mét.
Lời nói của hắn quá mức bình tĩnh, khiến cho Đinh Linh Đang từng cùng hắn ở chung sớm chiều nhận biết được thứ gì đó, liền mở miệng hét ầm lên:
Lý Diệu, ngươi, ngươi muốn làm gì, sẽ không là ngươi muốn chơi tự bạo chứ?
Lý Diệu mỉm cười:
Ta không đần độn tới mức đó, ta sao có thể lần nào cũng đều chơi tự bạo cũ kỹ như vậy? Lại nói linh năng dự trữ trên Hỏa Hoa Hào rơi vào tình trạng thiếu hụt rất nghiêm trọng, coi như muốn bạo thì cũng không có đồ vật để cho ta bạo, chỉ là uy lựv tự bạo của một đài Huyền Cốt chiến khải thì cũng không thể làm thịt Hài Cốt Long Ma được.
>
Ít nói nhảm, ta hiểu rất rõ về ngươi! Ngươi tuyệt đối là muốn bày ra âm mưu quỷ kế gì đó!
Đinh Linh Đang rống giận:
Nói mau, đến tột cùng là ngươi muốn làm gì?
Lý Diệu cắn răng không nói, tốc độ động thủ của hắn lại tăng vọt. Lúc này hắn cũng chỉ dùng ba phần mười lực tính toán của hắn để duy trì mũi khoan huyền quang cùng động lực phù trận vận chuyển, mà bảy phần mười lực tính toán còn lại được hắn sử dụng để xây dựng ra một mô hình tuần hoàn linh năng rắc rối phức tạp hoàn tàn mới.
Một tổ hợp pháp bảo đơn nguyên chưa được sử dụng trong ác chiến vừa rồi được khởi động!
Lý Diệu, Lý Diệu!
Thấy Lý Diệu không đáp lại, âm thanh của Đinh Linh Đang liền truyền ra tiếng khóc, nhưng lời nói của nàng vẫn rất cường ngạnh.
Ta chưa từng có ngăn cản ngươi làm bất cứ chuyện gì, bất luận ngươi làm gì, ta đều tin tưởng ngươi, ủng hộ ngươi!
>
Có điều, ngươi hãy nghe cho kỹ!
Mặc kệ ngươi làm gì thì ta cũng không cho ngươi chết!
Ta không cho ngươi chết!
Nếu như ngươi dám tùy tiện chết đi, ta xin thề, coi như hồn phách của ngươi rơi vào tầng thấp nhất của Cửu U Hoàng Tuyền thì ta cũng sẽ đạp phá cửa lớn của âm tào địa phủ, tiến tới bắt lấy hồn phác tên ma quỷ ngươi nhét vào trong một bộ khôi lỗi của quỷ tu, sau đó lại đánh nổ đầu ngươi!