Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 449 - Chương 440: Lần Đầu Tiếp Xúc.

Chương 440: Lần đầu tiếp xúc. Chương 440: Lần đầu tiếp xúc.Chương 440: Lần đầu tiếp xúc.

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com
Răng rắc răng rắc!

Cánh tay trái bắn ra năm cái lợi trảo, tất cả đều dùng Lưu Ngân hài cốt cùng mảnh vỡ cổ pháp bảo luyện chế mà thành, nó vừa có khí tức hung tàn dữ tợn của yêu thú, lại có một tia mùi vị cổ kính tự nhiên.

Độ cứng, độ dẻo dai, khả năng vận chuyển linh năng cao hơn gấp mấy chục lần so với hợp kim phổ thông.

Lý Diệu hơi suy nghĩ, lợi trảo liền chấn động tần số cao, kích thích ra hồ quang màu tím cùng minh hỏa màu xanh, phong mang nội liễm như thực chất, uy lực Tử Điện Thanh Minh Trảo so với quá khứ tăng lên năm lần!

Tay phải rút ra Liệt Huyết Trảm Phong Đao, thân đao màu đỏ thắm nhìn như không khác biệt lắm với trước kia, nhưng mặt trên lại có vô số đạo linh phù lượn lờ tạo thành sóng gợn.

Lý Diệu nhẹ nhàng vung đao một cái.
Bá!

Thân đao giống như là xương sống, phân liệt thành mấy chục mảnh, mỗi một mảnh đao đều dùng huyết nhục mảnh như sợi tóc của Long Ma liên kết lại, bên dưới sự khuấy động của linh năng, nó liền kéo dài ra gần trăm mét trong nháy mắt, lượn lờ, xoay quanh người hắn, giống như một con quái mãng đang nhe răng trợn mắt!

Liệt Huyết Trảm Phong Đao trải qua cường hóa, phạm vi công kích tăng lên tới chu vi trăm mét, hình thức công kích càng thêm đa dạng hóa, góc độ công kích càng quỷ dị!

Kể cả khẩu súng máy sáu nòng Lý Diệu yêu thích nhất cũng được nâng cấp, nòng súng đã được cường hóa rất nhiều, càng quan trọng hơn chính là, không ít Lưu Ngân hài cốt cùng mảnh vỡ cổ pháp bảo, thực sự vỡ vụn đến mức không cách nào gây dựng lại, đều bị hắn luyện chế thành những viên đạn đặc thù, sau đó phong ấn yêu khí nồng nặc của Long Ma ở bên trong, lại lấy tâm huyết ở đầu ngón tay, đầu lưỡi của chính mình hợp nhất lại, dung nhập thêm thần niệm vào tế luyện nó!

Một khi kích phát, sẽ dễ dàng điều khiển chúng như là vô số phi kiếm loại nhỏ, từ đó hắn có thể khống chế viên đạn thích làm gì thì làm.

Sau khi toàn bộ tính năng của Huyền Cốt chiến khải tăng lên, nhìn vẻ ngoài của nó vô cùng hung thần ác sát, đằng đằng sát khí. Tuyệt đối có thể xưng tụng hai chữ "dữ tợn", đặt ở Thiên Nguyên giới, cho dù phải so sánh cùng Nguyên Anh lão quái điều động siêu cấp tinh khải, thì phương diện tính năng tham số cũng không kém bao nhiêu.

Ngoài ra, Mạc Huyền còn tiến hành nâng cấp rất nhiều với tinh não chủ khống của Huyền Cốt chiến khải. Khiến tinh não chủ khống của Huyền Cốt chiến khải cùng tinh não chủ khống của Hỏa Hoa Hào tiếp xúc cùng nhau.

Ở trong phạm vi nhất định, mặc dù Lý Diệu không ở bên trong Hỏa Hoa Hào, cũng có thể thông qua thần niệm đến thao túng nó.

Coi như khoảng cách song phương cực kỳ xa xôi, chỉ cần tồn tại ở trong một cái đại thế giới, tình huống quấy rầy không nghiêm trọng lắm, hắn vẫn cũng có thể xây dựng tần số truyền tin, liên hệ lẫn nhau.

Một đạo ánh sáng bạc chậm rãi chảy xuôi ở trong khe hở của Huyền Cốt chiến khải, đây là một phần pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ được Lý Diệu mang theo bên người, thỏa mãn bài tập sửa chữa đơn giản của hắn.

Trong Càn Khôn giới của Lý Diệu, cất giữ lượng lớn Lưu Ngân hài cốt, mảnh vỡ cổ pháp bảo cùng với huyết nhục Long Ma, có thể tiến hành nâng cấp càng thêm phức tạp.

Có thể nói giờ khắc này Lý Diệu được vũ trang đến tận răng.

Có điều hắn vẫn không vừa lòng, song chỉ lại một lần nữa vuốt ve cái trán, trên Huyền Cốt chiến khải lại xuất hiện không ít cấu kiện.

Đây là bọn hắn dựa theo nguyên lý thiết kế "trang phục Chiến Thần" luyện chế ra một ít cấu kiện cường hóa, nhưng không có nửa điểm sức chiến đấu, thuần túy là để ngụy trang.

Nhất thời bên ngoài Huyền Cốt chiến khải khoác lên lên một tầng giáp trụ rách rách rưới rưới, thủng trăm ngàn lỗ, không ít địa phương bị rỉ sét loang lổ, giống như là bị ăn mòn nghiêm trọng.

Bất kể là ai nhìn thấy cũng sẽ cho rằng cái tinh khải này sẽ triệt để tan vỡ trong vài giây tiếp theo.

Lý Diệu thông qua tinh mắt quét vẻ ngoài của mình, lúc này mới hài lòng gật gật đầu, đi vào bên trong chiến hạm.

Một cái phi thuyền hình bầu dục dùng để chạy trốn trong tình huống khẩn cấp đã được chuẩn bị tỉ mỉ từ sớm, yên tĩnh chờ đợi ở đó, vỏ ngoài che kín vết xước dài hẹp như bị vẫn thạch loại nhỏ và vũ khí oanh kích qua, nhìn nó người ta như liên tưởng tới nó đã trải qua một lữ trình dài và hung hiểm.

Chờ sau khi ta rời đi, các ngươi liền ẩn núp ở trên chiến trường cổ này, cố gắng thu thập hài cốt rách rưới một chút, bao trùm ở mặt ngoài Hỏa Hoa Hào, ẩn giấu mình đi.
>
Nơi này có tới hàng ngàn, hàng vạn xác tinh hạm, các ngươi ẩn náu ở đây, lại như là một khối đá cuội yên tĩnh nằm ở lòng sông, sẽ không bị ai chú ý cả.

Các ngươi có thể lặng lẽ thăm dò cổ chiến trường, sưu tầm đồ vật có giá trị, có điều phải chú ý an toàn là số một!

Nếu như có tình huống khẩn, ta sẽ thông báo cho các ngươi, lúc đó các ngươi lập tức giết tới là được!


Lý Diệu tiến vào tàu cứu hộ, dặn dò đám người Mạc Huyền.

Đây là kế hoạch mọi người đã thương nghị rất lâu rồi mới quyết định, nếu như gặp phải thế giới tu chân mới, mà không xác định được nội tình của đối phương, thì Lý Diệu cùng Hỏa Hoa Hào sẽ tạm thời phân nhau ra hành động.

Dù sao thể tích của Hỏa Hoa Hào cũng quá lớn, chiều dài chiến hạm lên đến hai trăm mét, ở trong vũ trụ thì nó là một chiếc thuyền con giữa biển cả mênh mông, thế nhưng ở bên trong tầng khí quyển nó vẫn hết sức chói mắt, sẽ bị người khác phát hiện.

Nếu gặp phải thế lực cường đại có được cường giả cấp bậc Nguyên Anh lão quái, vậy thì đó chính là tự chui đầu vào lưới.

Một mình Lý Diệu đi do thám thì mục tiêu sẽ không lớn lắm, có thể tùy cơ ứng biến.

Một khi gặp phải nguy hiểm, Hỏa Hoa Hào có thể làm lá bài tẩy cuối cùng, nói không chừng có thể tạo được tác dụng được nghịch chuyển Càn Khôn.
Yên tâm, trong khoảng thời gian ngươi không ở đây, chúng ta sẽ nâng cấp Hỏa Hoa Hào càng mạnh mẽ hơn!

Mạc Huyền lão sư cười nói.

Lý Diệu khẽ mỉm cười, thần niệm tung bay, khởi động tàu cứu hộ khẩn cấp, nhẹ nhàng trượt ra khỏi Hỏa Hoa Hào, hướng về phía mảnh vỡ thế giới bị khói xám bao phủ phóng đi.
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Mười sáu toà động lực phù trận loại nhỏ xung quanh tàu cứu hộ phun ra khí lưu nhàn nhạt, Lý Diệu điều khiển tàu cứu hộ, nhẹ nhàng né tránh từng mảng từng mảng hài cốt.

Có điều thỉnh thoảng hắn vẫn cố ý thao túng tàu cứu hộ va vào một hai mảnh hài cốt, khiến vỏ ngoài tàu cứu hộ lưu lại dấu vết mới, khiến nó càng thêm chân thực.

Lúc sắp đến vùng khói xám, hắn thậm chí cố ý va vào một khối hài cốt cực kỳ sắc bén, khiến tàu cứu hộ bị thủng một lỗ nhìn thấy mà giật mình, tất cả không khí bên trong đều bị rò rỉ ra ngoài.

Như vậy, hắn mới tìm được một lý do thích hợp vì sao mặc tinh khải trên người.

Tàu cứu hộ con đâm vào trong khói xám, tiến đến mảnh vỡ thế giới.

. . .

Mục Bình rên lên một tiếng, nuốt xuống mấy lần, rốt cục không thể chịu được nữa, phun ra một ngụm máu đen.

Nhất thời quanh hắn tràn ngập một luồng khí tức nồng nặc mùi máu tanh.
Xong đời rồi, bỏ ra nhiều tiền như vậy từ bên trong khải sư đoàn mời cao thủ về đều bị chết oan chết uổng, trong trấn chỉ còn sót lại mấy tên lính tôm tép thì dùng cái gì!

Nội tâm Mục Bình một mảnh tuyệt vọng.

Năm nay hắn hơn sáu mươi tuổi, trên mặt có tám vết sẹo nhằng nhịt răng khắp nơi, mới nhìn có chút hơi doạ người, nhưng nó cũng biểu lộ ra kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú của hắn.

Có điều trong mắt Mục Bình lúc này không phải là chiến ý, mà là sự hoảng sợ sâu không thấy đáy.

Ở trước mặt hắn là một cánh đồng kim loại liên miên không dứt, trên đó có hơn mười tên khải sư đang quay chung quanh một con yêu thú dài mấy chục mét, lúc này mọi người đang không ngừng phát sinh ra công kích phí công vô ích về phía nó.

Bên cạnh còn có vài tên khải sư, trên người mặc tinh khải vụn vỡ, ngã vào trong đống rác kêu rên rất thống khổ.

Có vài tên khải sư thậm chí không nói tiếng nào, máu tươi chảy ròng ròng, sinh tử không rõ.

Con yêu thú này. . .

Như là một con quái vật do nham thạch tạo thành, nhìn như con cua được phóng to vô số lần, không ít vị trí then chốt tỏa ra ánh sáng kim loại âm u.

Trên giáp xác của nó sinh ra từng vòng hoa văn hình xoắn ốc, trong không ít hoa văn lưu lại dấu vết phù văn yêu dị.

Trên phần lưng của nó còn có một khẩu Song Liên Tinh Từ Pháo!

Con con cua to lớn này như là yêu thú cùng linh giới hợp lại với nhau, như là ác ma trong địa ngục nổi lên nhân gian!
Rầm rầm rầm rầm!

Tinh từ pháo sau lưng con cua so với pháp bảo viễn trình khải sư sử dụng mạnh mẽ hơn rất nhiều, nó liên tục nổ súng, mỗi một lần nổ súng đều đánh bay từ ba đến năm người.

Cũng không ít người luống cuống tay chân, bị cái kìm sắt to lớn kẹp lại, một tiếng răng rắc vang lên, kết cục chính là xương gãy gân đứt, tay chân chia lìa!
Thôn trấn xong đời rồi!

Mục Bình cảm thấy cực kỳ thống khổ, hai mắt trợn tròn, nổi giận gầm lên một tiếng, vung vẩy cự kiếm, xông lên lần thứ hai.

Đúng lúc này, giữa bầu trời truyền đến một tiếng sét đánh, một đoàn ánh sáng mạnh gấp trăm lần so với lưu tinh gào thét mà tới, vừa vặn oanh kích ở trung tâm chiến trường, đập ra hố sâu mấy mét, khiến vô số đá vụn cùng mảnh kim loại bắn lên, nhìn như thiên nữ tán hoa, bụi mù tràn ngập.

Bất luận là khải sư hay là yêu thú, tất cả đều giật mình, chiến trường nhất thời rơi vào yên tĩnh trong nháy mắt.

Đây là cái gì?
>
Một con tàu cứu hộ?


Lý Diệu một cước đá văng cánh cửa đã vặn vẹo biến hình, tinh não liền lập tức bắt lấy hình ảnh cái kìm sắt to lớn của con yêu thú trong nháy mắt, nhất thời cau mày.

Vì ngụy trang mình phiêu lưu khắp nơi trong tinh hải, trong lúc vô tình rơi vào mảnh thế giới này, sau khi vọt vào trong đám khói xám, Lý Diệu liền từ bỏ việc thao túng động lực phù trận, tùy ý để tàu cứu hộ theo quán tính rơi tự do.

Không nghĩ tới lúc hắn vừa rơi xuống liền rơi trúng vào trung tâm một cái chiến trường.

Tinh mắt của Huyền Cốt chiến khải xẹt qua tất cả mọi người trong nháy mắt .

Lý Diệu lấy con mắt phi thường chuyên nghiệp, cẩn thận nghiên cứu tinh khải trên người bọn họ.

Hắn phát hiện tinh khải mọi người mặc, tuy có hình thức không giống, nhưng phong cách đều là ther loại cổ xưa, độ cao ít nhất là trên hai mét rưỡi, nhưng thiết giáp quá dày, những chỗ nối tiếp then chốt phi thường thô cứng, có vẻ không giống tinh khải chiến đấu chuyên nghiệp, nhưng vẫn mang không ít dấu vết pháp bảo.

Không thể nào, chẳng lẽ cái thế giới này đã xa xỉ đến mức, có thể dùng tinh khải tiến hành làm bài tập nghiên cứu sao?
>
Hơn nữa trên người những tên khải sư này, làm sao không cảm ứng được nửa điểm khí tức linh năng? Lẽ nào bọn họ đối với việc che giấu linh khí, đã tinh diệu đến trình độ như thế này, có thể khiến mình ngụy trang thành người bình thường?

Không đúng, vậy mấy người nằm trên đất là sao, hẳn là họ đã bị dồn đến mức sinh tử, mỗi người đều như phát cuồng, còn ai đi ẩn giấu thực lực vào lúc này!


Con yêu thú sau lưng, cũng làm cho Lý Diệu sợ hết hồn.

Không phải là yêu khí của nó mạnh mẽ đến mức nào, mà là sau lưng nó có một khẩu Song Liên Tinh Từ Pháo!

Loại tinh từ pháo này có phong cách luyện chế rất khác biệt so với các loại pháp bảo Lý Diệu từng nhìn thấy, nòng pháo thon dài bốn phía bố trí dày đặc vật sắc bén, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ tà ác, liếc mắt nhìn liền hãi hùng khiếp vía.
Yêu thú cùng pháp bảo hợp thành một thể? Chuyện này là sao?

Nguyên bản Lý Diệu muốn ở tình huống không có làm rõ tình hình, trước tiên ẩn giấu thực lực.

Có điều xem ra là không thể rồi.

Bởi vì con cua to lớn này, bị tàu cứu hộ đột nhiên rơi xuống làm cho giật mình, tiếp theo liền giận tím mặt, trên thiết giáp bốc ra từng tầng từng hồng quang giống như cuộn sóng, vung vẩy gọng kìm lớn che kín răng nhọn, mạnh mẽ đâm tới chỗ Lý Diệu!
Bình Luận (0)
Comment