Chương 456: Âm u chúa tể.
Chương 456: Âm u chúa tể.Chương 456: Âm u chúa tể.
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Nửa ngày sau, trong tinh hạm của Phong Vũ Ngục.
Chiếc tinh hạm này tên là Quỷ Ngục, bây giờ đã thật sự biến thành một mảnh Quỷ Vực gió lạnh âm, u nặng nề.
Khắp nơi đều là lối đi bị sụp đổ, đường ống vặn vẹo, pháp bảo bị thủng trăm ngàn lỗ, trên đó còn có thi thể vài tên thâu tinh chưa xử lý sạch sẽ cùng tinh khải đồng thời ẩn núp ở trong góc phòng.
Khoang giữa tinh hạm vốn là khu tu luyện của thâu tinh.
Đối với một gã tu chân giả mà nói, tu luyện là đại sự hàng đầu, cho nên tinh hạm đặc biệt chuẩn bị cho tu chân giả một khu tu luyện quy mô cực lớn, trong đó có công trình xa hoa nhất, pháp bảo tối tân nhất.
Nhưng bây giờ, khu vực này đã bị hơn trăm lần nổ mạnh làm cho nát bấy, giống như một tòa cung điện đắp từ cát đá bị gió lốc tàn phá bừa bãi, chỉ còn lưu lại cái xác.
Khu vực vỡ vụn như mê cung này là một mảnh tối tăm, phù trận soi sáng phát ra một điểm ánh sáng nhạt màu xanh, như một con đom đóm bồng bềnh theo gió, càng tôn lên vẻ âm u của phiến không gian này.
Lý Diệu mặc kệ không gian âm u, hắn vẫn hết sức hài lòng đối với hoàn cảnh nơi này.
Hiện tại nhân viên trên chiến hạm không đủ, phần lớn luyện khí sư đều ở trên Kim Giác Hào làm việc, người có khả năng một chút đều được điều đi đến Quỷ Ngục thanh lý chiến trường.
Chiều dài Quỷ Ngục Hào vượt qua một nghìn mét, không gian bên trong cực lớn, thợ bảo trì được phân chia một khu vực rất rộng, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho một khối không gian, không có người ngoài làm phiền.
Khu tu luyện do một mình Lý Diệu chịu trách nhiệm.
Hắn chính là chúa tể của phiến thế giới âm u này.
Bắt đầu đi!
Lý Diệu không nhanh không chậm bắt tay vào làm việc, mười ngón như độc xà co dãn một cách quỷ dị, khớp xương phát ra âm thanh ca ca, ánh mắt bắn ra một tia lửa điện, lẩm bẩm nói.
Thật lâu không có chơi game như này rồi, không biết có kém đi hay không?
Ở trước mặt hắn, chính là loại thuốc hoà tan pháp bảo thường thấy nhất ở Phi Tinh Giới.
Loại dược liệu này tồn tại ở dạng bột phấn, lúc sử dụng chỉ cần bỏ vào trong nước, khuấy đều lên là nó sẽ biến thành loại thuốc ẩn chứa linh năng có tác dụng tẩy sạch pháp bảo, tính năng làm mới pháp bảo tương đối hiệu quả.
Mặc dù nó vẫn thua kém dầu bảo dưỡng do Lý Diệu dùng cổ pháp điều chế ra nhưng hiệu quả như thế đã tạm rồi.
Lý Diệu nhìn bốn phía, hai con mắt đen nhánh liên tục tỏa ra tinh mang, sức tính toán tăng lên như nước thủy triều thủy, rơi vào mỗi cái hài cốt pháp bảo trong ngóc ngách.
Hắn hít sâu một hơi, hai tay cắm vào trong thuốc, hai tròng mắt co lại như hai cây châm, trên song chưởng xuất hiện muôn vàn tĩnh mạch, giống như muôn vàn con giao long đang hướng về mười ngón, thông qua đầu ngón tay, hung hăng đâm vào trong nước thuốc.
Phía ngoài pháp bảo màu đỏ nhạt có vô số bong bóng nhỏ, giống như nhân ao hồ tỏa ra rất nhiều sương mù màu đỏ nhạt.
Lý Diệu dùng hai tay dao động với tần số cao khiến nước thuốc hóa hơi trong nháy mắt!
Lý Diệu rút hai tay lại, trên mỗi một bàn tay đều ngưng tụ một quả cầu màu đỏ nhạt, mười ngón tay mạnh mẽ bung ra, phân tách hơn chục cái linh tuyến ép buộc quả cầu phân liệt thành mười quả cầu nhỏ nhe nanh múa vuốt đánh về tứ phía, chúng như một cơn lốc cuốn trở về rất nhiều hài cốt pháp bảo.
Tâm tư Lý Diệu thay đổi thật nhanh, sức tính toán tăng đến cực hạn, liên tục thả ra linh tuyến, xâm nhập vào giữa đám sương mù màu đỏ nhạt. Nghiên cứu cùng thu thập đống hài cốt pháp bảo kia vô cùng sạch sẽ.
Trong đó có vô số thứ không thể sử dụng, được hắn bắn đến góc phòng bên trái.
Chỉ có một chút đồ có giá trị lợi dụng được hắn dùng thuốc làm sạch đánh bóng lại, loại trừ tạp chất, khôi phục tính năng cùng cường độ.
Sau nửa phút đồng hồ Lý Diệu vung hai tay lên, sương mù màu đỏ nhạt tan thành mây khói.
Trôi nổi ở trước mặt hắn là một trăm hai mươi sáu mảnh cấu kiện pháp bảo sáng ngời như mới, giống như vừa mới từ trong lò luyện khí luyện chế ra!
So sánh với dự liệu chậm mười bốn giây! quả nhiên cấu kiện pháp bảo ở Phi Tinh Giới có điểm khác với cấu kiện pháp bảo ở Thiên Nguyên giới.
Lý Diệu mỉm cười.
Như thế cũng tốt, thông qua công việc này, ta có thể tiếp xúc rất nhiều với cấu kiện pháp bảo của Phi Tinh Giới, làm cho ta mau chóng quen thuộc pháp bảo của thế giới này.
Ngón tay nhẹ gẩy, hơn một trăm cấu kiện pháp bảo chiếu theo từng loại thuộc tính cùng phạm vi sử dụng, được sắp xếp chỉnh tề, biến thành bảy loại, Lý Diệu khe khẽ chuyển dời chúng đến một chỗ trống đã mở ra từ trước ở phía sau khu tu luyện.
Làm xong Lý Diệu lại nhúng hai tay vào trong thuốc làm sạch, tinh mang trong mắt lại lóe lên.
Bắt đầu làm nhóm thứ hai!
>
Nhất định lần này phải ở trong ba mươi giây giải quyết đám pháp bảo này!
Thực hiện công việc với cường độ cao trong hai tiếng đồng hồ, khiến nước thuốc làm sạch pháp bảo đều bị hắn vụ hóa đến mức kiệt quệ, hai tay run nhè nhẹ, da dẻ như biến thành màu đỏ như tôm hùm, lúc này Lý Diệu mới thở phào một hơi, hắn đã xử lý xong hai vạn bảy ngàn hai trăm năm mươi lăm cái cấu kiện pháp bảo.
Như một gã quân chủ hả lòng hả dạ, kiểm duyệt đại quân uy vũ hùng tráng chính mình khiến Lý Diệu rát có cảm giác thành tựu ở trong lòng.
Hắn lấy ra một cái bánh bao lạnh ngắt, mặt trên bánh bao có dán một tấm linh phù hỏa hệ, linh phù bị xé rách, một đạo hỏa linh ba động được kích thích ra trong nháy mắt, bánh bao lập tức trở nên nóng bừng, truyền đến mùi hương nức mũi.
Lý Diệu cắn một miếng bánh bao nhồi thịt lớn, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống đất hát nghêu ngao vài câu.
Quỷ Ngục Hào đã triệt để mất đi động lực, hai chiếc tinh hạm này dùng xiềng xích buộc chặt vào nhau, từ nay Quỷ Ngục Hào không cách nào rời khỏi Kim Giác Hào nữa.
Cho nên những nhân viên như bọn họ mang theo rất nhiều đồ tiếp tế, muốn ở trên Quỷ Ngục Hào làm việc mấy ngày, chỉ có làm như vậy họ mới chuyển được một nhóm lớn vật tư trở về.
Ở trong khoảng thời gian này, bọn họ tương đối tự do.
Hơn hai vạn cấu kiện pháp bảo đủ cho một nhân viên bình thường xử lý trong vài ngày rồi, Lý Diệu cũng không muốn trong một lúc hủy đi cả khoang tu luyện, sau khi gặm hết hai mươi cái bánh bao nhân thịt lớn, hắn thoải mái nằm dưới đất, lấy ra ngọc giản Bạch Khai Tâm cho hắn.
Từ bên ngoài nhìn thì miếng ngọc giản này có năm đầu, hình dạng phi thường cổ xưa.
Nhưng chủ nhân của nó bảo quản rất tốt, hắn có thể nhìn thấy mỗi một cái phù trận nhỏ bé phía ngoài ngọc giản, dường như trên đó có một đạo linh khí nhàn nhạt chậm rãi lưu chuyển, sở hữu một loại mùi vị dịu dàng.
Dưới đáy ngọc giản, có khắc một chữ "Gấu" nho nhỏ.
Xem ra cuốn sổ tay này chính là của thủ tịch luyện khí sư khải sư đoàn, Hùng Đào đại sư tự thân viết rồi, cái ngọc giản này cũng là pháp bảo hắn dùng rất nhiều năm rồi.
>
Như thế cuốn sổ tay sửa chữa này không hề giống những cuốn sổ tay thông thường được, nhất định trong này ngưng tụ không ít tâm huyết của đại sư, dám chắc bình thường hắn sẽ không dễ dàng cho người khác mượn.
Bây giờ luyện khí sư trong khải sư đoàn thiếu hụt rất nhiều, lại phải nhanh chóng bảo trì tinh hạm, mới có thể khiến ta nhặt được cái tiện nghi này.
Lý Diệu mang ngọc giản cắm vào tinh não, dùng thần niệm điều tiết tốc độ đọc tới mức cao nhất.
Cấp độ truyền tải tin tức thấp nhất trong ngọc giản, cũng vượt quá năm vạn năm nghìn cái ý niệm trong một giây đồng hồ, tin tức như kinh đào hãi lãng hiện lên trên màn sáng, chỉ có thị thực lực cường đại của tu chân giả mới có thể đọc được chúng.
Lèo xèo lèo xèo!
Trong nháy mắt, tinh não trên cổ tay Lý Diệu rung động với tốc độ cao, chuyển rất nhiều thần niệm thành tranh ảnh cùng tin tức.
Bá!
tinh não cỡ nhỏ bắn ra ánh sáng màu vàng kim dài sau trượng, vờn quanh cái đầu của Lý Diệu, rồi nhanh chóng xoay tròn lên.
Vừa xoay tròn, tranh ảnh trong màn sáng vừa biến hóa, mỗi một giây đồng hồ xuất hiện một trăm hai mươi hình ảnh, biểu diễn ra rất nhiều bản vẽ kết cấu tỉ mỉ của tinh hạm!
Lý Diệu nhìn không chớp mắt, tập trung tư tưởng để nghiên cứu.
Tại Thiên Nguyên giới, phương diện hắn nghiên cứu chính là pháp bảo đơn nguyên, mũi tiến công chính chính là tinh khải, hắn khát vọng mình biến thành một gã luyện khí sư có thể luyện chế ‘khải tượng’ !
Nhưng khi tới Phi Tinh Giới thì khác, phần lớn dân cư nơi này đều ở trong tinh hải, tu chân giả hoạt động ở trong trung tâm tinh không, vậy nên hắn nhất định phải tiếp xúc với tinh hạm.
Tinh thần con người là có hạn, cho dù Lý Diệu có được thần hồn của Âu Dã Tử gia trì thì hắn cũng không cho mình có thể đồng thời biến thành đại sư luyện chế tinh hạm cùng tinh khải.
Có khả năng luyện chế tinh khải, mục tiêu biến thành một gã luyện khí sư có thể luyện chế khải tượng cũng không có thay đổi, đối với tinh hạm, hắn chỉ cần có khả năng bảo trì cùng nâng cấp là được rồi.
Mà cái tinh hạm Kim Giác Hào này chính là tài liệu nhập môn tốt nhất.
Thì ra là như thế, chiếc tinh hạm này có kết cấu khác với tinh thạch chiến hạm ở Thiên Nguyên giới, cho dù 70% khoang thuyền đều bị đánh bạo, nhưng nó vẫn có thể duy trì một nửa sức chiến đấu, thật lợi hại, so sánh với tinh thạch chiến hạm của Thiên Nguyên giới, xác suất sinh tồn của nó là rất lớn!
>
Bố cục trong khoang động lực cũng rất xuất sắc, trừ việc phía sau tinh hạm có một khoang động lực ra, ở phía trước vẫn còn một khoang động lực phụ trợ, cứ như vậy độ cơ động sẽ linh hoạt hơn rất nhiều! Chỉ có điều hai khoang động lực này được sắp xếp như thế nào đây? Thông qua ống dẫn tinh tuyến truyền tống thần niệm? kết cấu này. . .
Mười hai khẩu đại bác ở mũi tàu, được tinh não tính toán cùng điều khiển, nên nó có thể điều tiết ra bảy loại công kích khác nhau, dưới tình huống tối cực đoan, một gã tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng có thể miễn cưỡng khống chế, tiết kiệm rất nhiều sức người, rõ là quá tiên tiến mà! sau này có thể vận dụng loại hệ thống khống chế hỏa lực này, vì nhân viên khống chế hỏa lực trên tàu cũng thiếu hụt nghiêm trọng!
Lý Diệu hoàn toàn trầm mê vào vào trong đó, hai mắt tỏa sáng lấp lánh.
Cuốn sổ tay này đích thực là của Hùng Đào dựa trên thực tế tự hành biên soạn, trong đó chứa rất nhiều ghi chép cùng tâm đắc của hắn, có một chút kinh nghiệm bảo trì pháp bảo đều hết sức thực dụng.
Cẩn thận nghiên cứu bản ghi chép này, Lý Diệu giống như là nhìn hai gã tuyệt thế cao thủ lấy tốc độ siêu chậm so chiêu, mỗi một chỗ tinh diệu đều bị hóa giải ra, làm cho hắn thấy rất rõ, rất nhiều vấn đề thắc mắc ở trong lòng lâu nay, đều sáng tỏ thông suốt, khiến hắn không khỏi hô to ‘đã ghiền’.
Rất nhanh, ba chương đầu trong tài liệu của Hùng Đào được Lý Diệu đảo qua không thiếu chút nào, những hắn như uống rượu ngon chưa đã ghiền.
Tiếp tục đọc tài liệu có độ khó cấp bốn.
Chiếu theo cách nói của Bạch Khai Tâm, tài liệu có độ khó sau trọng thứ ba mới là thứ chân chính chuẩn bị cho người chuyên nghiệp, lính mới như Lý Diệu không cần nghiên cứu, nhìn không hiểu, chỉ là tự kiếm phiền não mà thôi.
Qua vài ngày nữa Hùng Đào sẽ đến kiểm tra, nhưng hắn không dùng vấn đề có độ khó vượt qua trọng thứ ba để hoạnh hoẹ hắn.
Lý Diệu nhếch mép cười một cái, không một chút chần chừ, mở tài liệu ra, dùng tốc độ bão táp tiến lên!