Chương 462: Ám Viêm Tinh Mang
Chương 462: Ám Viêm Tinh MangChương 462: Ám Viêm Tinh Mang
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Ám Viêm Tinh Mang không phải là tinh mang loạn thạch phổ thông, một vạn năm trước, vùng này là một trong những chiến trường chính của 'tận thế biến', tình hình chiến đấu rất quyết liệt, thậm chí nó khiến cả Phi Tinh Giới bị xé rách ra!
>
Ngươi có thể coi Ám Viêm Tinh Mang như là một vết thương của thành thị trên Phi Tinh Giới, một vết nứt vô cùng to lớn.
Một vạn năm qua, có vô số hành tinh nhỏ, mưa thiên thạch cùng mảnh vỡ thế giới đã bị vết nứtnày nuốt chửng, sau đó khiến chúng va đập vào nhau, vỡ nát ra, tụ tập thành ngàn vạn đạo linh năng dung hợp cùng một chỗ, sinh ra vô số phản ứng huyền bí, cuối cùng thì hình thành Ám Viêm Tinh Mang.
Thiên thạch trong Ám Viêm Tinh Mang ẩn chứa linh năng hỏa hệ cực kỳ cường đại, lực phá hoại so với thiên thạch phổ thông cao hơn trăm lần, thậm chí trong đó còn có một số xác đại chiến vạn năm trước, vẫn để lại một chút phù trận có tính công kích, chưa hoàn toàn mất đi hiệu lực, chúng giống như là một quả bom nổ chậm, không ai biết lúc nào bọn chúng sẽ phát nổ.
Tiến vào Ám Viêm Tinh Mang giống như là tiến vào một cái sơn cốc đầy gió lạnh, sông lớn đầy nước lũ vậy, cho nên những người có kinh nghiệm đều gọi nơi này là "Quỷ Nộ Xuyên", nếu không thể chọn đường khác thì buộc phải vào, còn không thì tuyệt đối không nên tiến vào Ám Viêm Tinh Mang.
Nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác, vì Ám Viêm Tinh Mang tồn tại, nên nó đã hút tất cả vật chất cùng linh năng của mấy cái tinh vực xung quanh vào trong, khiến những tinh vực này biến thành vùng đất hoang vu thiếu dinh dưỡng không người ở.
Nếu như không muốn xuyên qua Ám Viêm Tinh Mang, thì cần ít nhất ba tháng mới có thể tìm được những mảnh thế giới có giá trị.
Với tình huống hiện tại của chúng ta, chúng ta không thể chống đỡ được hai đến ba tháng, linh năng sẽ khô cạn trong chốc lát, ngay cả việc tu luyện cũng biến thành chuyện cực kỳ khó khăn.
Mà nếu như thuận lợi xuyên qua Ám Viêm Tinh Mang thì chúng ta chỉ cần ba ngày.
Sau đó di chuyển hơn mười ngày là có thể đến được Nộ Giao Vực. Nộ Giao Vực là một mảnh thế giới có quy mô cực lớn, bên trong có mấy cái phân đà của những tông phái tu luyện, còn có một cái xưởng sửa chữa tinh hạm quy mô vừa, có thể làm nơi nghỉ ngơi, chỉnh đốn đơn giản, lấy được rất nhiều tiếp tế.
Từ Nộ Giao Vực tiến quân về phía trước sẽ đến gần trung tâm Phi Tinh Giới. Dọc theo đường đi có rất nhiều mảnh vỡ thế giới của tông phái tu luyện cùng với tinh không chi thành, tuyến đường này cũng rất an toàn, bốn phương thông suốt, có thể lấy được rất nhiều tiếp tế.
Cho nên, chúng ta không thể không đi xuyên qua Ám Viêm Tinh Mang!
Bạch Trạch đối mặt với tinh đồ trên màn sáng, giải thích chi tiết cho Lý Diệu hiểu.
Băng qua Ám Viêm Tinh Mang sẽ là thử thách không nhỏ đối với linh năng hộ thuẫn, ngày hôm qua ta đã giao nhiệm vụ cho ngươi, ngươi đã hoàn thành chưa? tình huống ở khu số bảy như thế nào rồi?
>
Hệ thống cân bằng khí bị thiêu hủy gây ra hiện tượng linh áp đột nhiên tăng cao, dẫn đến việc tất cả phòng ngự phù trận số chín mươi đều bị phá hoại, ta đã thay đổi một hệ thống cân bằng khí cấp bậc cao hơn và khắc lại phù trận phòng ngự số chín mươi lần nữa, bên cạnh đó còn nâng cấp hệ thống cảnh báo, khiến áp lực đạt đến mức 80% cực hạn là nó sẽ phát ra ánh sáng xanh, đạt đến 90% phát ra ánh sáng đỏ. Đạt đến mức 95% thì sinh ra âm thanh cảnh báo chói tai, như vậy chúng ta có thể biết trước hiện tượng dị thường của linh áp.
Lý Diệu nhanh chóng nói.
Hắn vẫn phi thường tôn kính đối với Bạch Trạch.
Mặc dù Bạch Trạch chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, cùng hắn chênh lệch không nhiều lắm, luận thực lực luyện khí tổng hợp, nói không chừng hắn còn cao hơn một đường.
Nhưng Bạch Trạch là một chuyên gia dùng vài thập niên vào nghiên cứu phù trận phòng ngự cùng linh năng hộ thuẫn, bất kể lý luận hay là khả năng thực thì người này đều có trình độ rất cao, xứng đáng là chuyên gia về linh năng hộ thuẫn.
Kiến thức của Lý Diệu lại phi thường ngổn ngang, trên lĩnh vực nghiên cứu phù trận phòng ngự cùng linh năng hộ thuẫn, hắn còn lâu mới là đối thủ của Bạch Trạch.
Lý Diệu luôn luôn tôn kính đối với những chuyên gia như vậy, đừng nói cảnh giới người ta cao hơn hắn, cho dù người ta chỉ là một gã Trúc Cơ sơ kỳ thì hắn vẫn kính trọng, vì dù sao người ta cũng dành nửa đời người nghiên cứu lĩnh vực linh năng hộ thuẫn, có thể nói kinh nghiệm phong phú tới cực điểm, Lý Diệu rất muốn học tập người ta.
Hơn nửa tháng qua, hắn đã học được không ít thứ từ trên người Bạch Trạch.
Cái khác không nói, chỉ là chín mươi bảy loại cấu hình linh năng hộ thuẫn hoàn toàn mới, cũng đầy đủ cho hắn nhai nửa năm đến một năm rồi.
Lý Diệu vẫn chiếm được rất nhiều cảm hứng từ hệ thống linh năng hộ thuẫn, hắn còn trù tính ra mấy chủng pháp bảo phòng ngự loại nhỏ, sau này có cơ hội, hắn sẽ dùng chúng lên Huyền Cốt chiến khải khiến lực phòng ngự của nó tiến lên một bậc.
Tốt lắm, còn ba ngày nữa, chúng ta cần phải kiểm tra lại các pháp bảo một lần nữa, ta sẽ nói với Hùng đại sư điều một chút nhân công đến đây, mang tất cả cấu kiện của hệ thống linh năng hộ thuẫn còn lợi dụng được trên Quỷ Ngục Hào qua đây.
>
Bão tố, sắp đến rồi!
. . .
Ba ngày sau, Kim Giác Hào tiến vào Ám Viêm Tinh Mang.
Lý Diệu thông qua màn sáng ba trăm sáu mươi độ vờn quanh người, lẳng lặng thưởng thức cảnh đẹp rạt rào trước mặt.
Xa xa nhìn lại, Ám Viêm Tinh Mang giống như là một dòng sông nham thạch nóng chảy bắt ngang qua tinh hải vô tận, vô số thiên thạch màu đỏ bốc cháy rừng rực ở trong đó, va chạm vào nhau, vỡ nát rồi lại ngưng tụ, nham thạch nóng chảy bốc lên muôn vàn bọt sóng, mỗi một đám bọt sóng đều óng ánh tráng lệ như ánh mặt trời.
Cái tên Quỷ Nộ Xuyên quả nhiên không gọi sai, chỉ sợ chư thiên thần phật tới nơi này rồi, cũng đều phải kinh hoàng khiếp sợ.
Lý Diệu âm thầm nhéo lòng bàn tay một cái.
Muốn xuyên qua một đám tinh mang loạn thạch cùng hung cực ác như thế, đúng là không dễ dàng.
Theo Kim Giác Hào hoàn toàn tiến vào Ám Viêm Tinh Mang, cảnh tượng trên màn sáng lại biến đổi.
Kỳ thật, phần lớn thiên thạch màu đỏ còn đang cách bọn họ hết sức xa, lúc này nó chỉ phóng xuất ra ánh sáng cùng nhiệt độ vô cùng kinh khủng như từng đạo gió lốc thổi qua Kim Giác Hào.
Vừa mới tiến vào Ám Viêm Tinh Mang nửa tiếng đồng hồ, nhiệt độ bốn phía Kim Giác Hào liền vượt quá một nghìn năm trăm độ.
Linh năng hộ thuẫn vốn có màu vàng kim, nhưng dần dần tản mát ra màu đỏ thẫm, chống đỡ nhiệt độ cao ở bốn phía.
Chú ý, chúng ta đang đi vào khu vực có nhiệt độ cực cao, mau điều tiết linh năng hộ thuẫn thành trạng thái kháng nhiệt độ cao, mở phù trận làm lạnh, hạ nhiệt vỏ ngoài cùng khoang động lực; mở phù trận phong hệ, thải tất cả nhiệt lưu ra ngoài!
Dưới sự chỉ huy của Bạch Trạch, màn sáng phía trước Lý Diệu đột nhiên biến đổi, từ cảnh tượng trong vũ trụ biến thành một chuỗi phù văn chi chít, nhìn như gió mạnh, mưa rào từ trên màn sáng rơi xuống.
Mặt Lý Diệu không chút thay đổi, trong nháy mắt hai tay biến hoá khôn lường thành hai luồng hắc vụ, đột nhiên hắc vụ bay khắp nơi, vờn quanh một vòng quanh thân hắn, sau đó vờn quanh màn sáng.
Theo thao tác của Lý Diệu nhoáng lên, trên mười sáu khối kim loại có vô số linh phù nhanh chóng khởi động, ánh sáng giao thoa, tạo thành một tòa kết cấu hoàn toàn mới.
Dung dịch làm lạnh tỏa ra bốn phía, bắt đầu tạo ra rất nhiều bọt khí, nhưng tất cả đều bị vây trong nhiệt độ cực cao.
Tốt! thiết giáp của tinh hạm được bảo trì ở nhiệt độ tám trăm năm mươi độ, nhiệt độ này là mức chúng ta có thể thừa nhận, giữ linh áp bất biến, ngoài ra kiểm tra một chút hệ thống trọng lực vặn vẹo xem nó có ở nhiệt độ cao mà mất đi hiệu lực hay không, thiên thạch vùng này bay lượn cực kỳ hỗn loạn, căn bản không có quy luật, phải cẩn thận thiên thạch công kích.
Lời Bạch Trạch còn chưa dứt, trong màn sáng đã nổi lên màu hồng nguy hiểm.
Đó là một khối thiên thạch có nhiệt độ cực kỳ cao, đường kính vượt quá năm trăm mét, tản mát ra hồng quang yêu dị công kích thẳng tới Kim Giác Hào.
Căn cứ vào quỹ đạo di chuyển của nó, mười ba giây nữa nó sẽ công kích lên Kim Giác Hào!
Trong hoàn cảnh nhiệt độ cao và cực độ hỗn loạn của Ám Viêm Tinh Mang, pháp bảo thăm dò trên Kim Giác Hào đã bị nhiễu loạn, bởi vậy mãi đến bây giờ, bọn chúng mới bị phát hiện.
Đáy lòng Bạch Trạch trầm xuống, đang do dự xem hắn có nên tiếp nhận thao tác hay không thì lông mi Lý Diệu chưa từng run rẩy nửa cái, mới vừa rồi động tác như gió mạnh mưa rào, bây giờ lại mềm mại xuống, giống như là mèo con vừa mới ngủ dậy đang chải chuốt bộ lông vậy, mười ngón tay thon dài mềm yếu như không có xương trượt ở trên màn sáng, lưu loát như nước chảy mây bay, trong năm giây đã hoàn thành việc điều chỉnh hệ thống trọng lực vặn vẹo cùng cường độ của nó.
Hô!
Bị hệ thống trọng lực vặn vẹo gây ảnh hưởng, nên những đám thiên thạch có khí thế hung hăng kia, thay đổi quỹ đạo bay lượn, bay sát qua Kim Giác Hào.
Khoảng cách ngắn nhất của hai bên chỉ có chín mươi chín mét!
Bị thiên thạch chứa đựng linh năng quấy rối, khiến Kim Giác Hào khẽ run lên, trên màn sáng xuất hiện từng gợn sóng vặn vẹo màu đỏ hồng.
Bạch Trạch kinh hô, trên người xuất hiện một chút mồ hôi lạnh.
Mặt Lý Diệu vẫn không chút thay đổi như cũ, trong ánh mắt nhưng ẩn chứa ý cười, thậm chí hơi hơi liếm khóe miệng, làm ra một bộ dáng thích thú.
Đối với Lý Diệu mà nói, lưu lạc trong Ám Viêm Tinh Mang tràn ngập nguy cơ ở tứ phía, chẳng qua chỉ là một hồi chơi game hứng thú mà thôi.
Bạch Trạch thở phào một hơi, hoàn toàn yên tâm rồi.
Làm không tồi, điều chỉnh linh năng của trạng thái trọng lực vặn vẹo cùng năng lượng có tính trung hoà rất vừa lúc, thời điểm thiên thạch đi qua bên người nhiệt độ vỏ ngoài của tinh hạm cũng không có tăng cao, thật sự rất tốt!
>
Nhưng kế tiếp, nhiệt độ sẽ càng lúc càng cao, thiên thạch càng lúc càng nhiều, chúng ta hãy nghiên cứu một chút, dự trù nhiều phương án xử lý một chút!
Bạch Trạch hồn nhiên không nhớ tới Lý Diệu chỉ là một gã vừa mới lên thuyền một tháng, coi hắn thành đồng nghiệp hoàn toàn bình đẳng với mình, hứng thú bừng bừng bàn bạc với nhau.
. . .
Pháp bảo thứ ba trăm ba mươi bảy bị vỡ, nhanh thay thế đi!
>
Phía trước có một mảnh mưa thiên thạch, trong đó ẩn chứa hơn mười viên thiên thạch đường kính ba trăm mét trở lên! Dùng hệ thống trọng lực vặn vẹo quấy rối quỹ đạo của những quả thiên thạch này! nếu thật sự không cách nào gây ảnh hưởng cho chúng, lập tức báo tin cho khoang điều khiển, dùng đại bác ở mũi tàu ứng phó!
Nhiệt độ của thiết giáp đã vượt qua một nghìn ba trăm độ, các khu vực khác vượt qua một nghìn chín trăm độ! Mười sáu khu vực sắp bị nấu chảy, mau báo cáo tình huống này tới khoang điều khiển, báo tin cho nhân viên làm việc tại mười sáu khu vực này mặc tinh khải vào, báo cho đội phản ứng nhanh chuẩn bị tu bổ bất cứ lúc nào!
Hai ngày sau, hoàn cảnh bên trong khoang thuyền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Linh năng hộ thuẫn phát sinh bốn lần nổ tung quy mô nhỏ, bốn phía là một mảnh bừa bộn, trong khoang tràn ngập một cỗ mùi vị cháy khét nhàn nhạt, pháp bảo vốn có màu trắng óng ánh giờ đã biến thành màu đen như mực, tóc tai của Lý Diệu và Bạch Trạch bù xù, hai mắt đỏ hồng, áo quần rách rưới, vẻ mặt dính đầy dầu mỡ.
Hai người hồn nhiên không để ý những thứ này, giống như hai đầu tinh tinh phẫn nộ, hơi một tí là xông về phía đối phương, điên cuồng hét lên, theo sau là những thao tác điên cuồng.
Cảnh tượng giống vậy, đều xuất hiện ở các khoang điều khiển, khoang động lực và mỗi một cái khoang khác.
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của toàn thể nhân viên, bọn họ sắp hoàn thành một cái nhiệm vụ bất khả thi, điều khiển một chiếc chiến hạm bị hư hỏng, đi xuyên qua Ám Viêm Tinh Mang!
Tất cả cố gắng lên, tối đa chỉ còn ba tiếng đồng hồ nữa là chúng ta có thể lao ra khỏi Quỷ Nộ Xuyên!
>
Đến lúc đó, chúng ta sẽ biến thành kỳ tích lớn nhất Phi Tinh Giới!
Tất cả mọi người vứt bỏ những khu vực không cách nào phục hồi, chờ khi lao ra khỏi Quỷ Nộ Xuyên lại nói!
Thành công rồi, thành công rồi!
Lý Diệu cùng Bạch Trạch đã gào thét khàn cả giọng, giúp nhau sốc lại tinh thần, thôi miên chính mình.
Dưới những thao tác với cường độ siêu cao, thần hồn hai người đã thiêu đốt tới cực hạn, hoàn toàn khô kiệt, chỉ cần hơi có chút buông lỏng, là họ sẽ như một đoạn gỗ, ngã quỵ trên mặt đất.
Đúng lúc này.
Kim Giác Hào run lên rất mạnh, dưới bàn chân bọn họ truyền đến một hồi âm thanh kim loại đứt gãy!
Hai người đồng thời ngã ngồi dưới đất.
Vô số cấu kiện pháp bảo bay tung tung giữa lưng chừng trời như là thiên nữ tán hoa,.
Thật giống như là bên trong Quỷ Nộ Xuyên đột nhiên chìa ra một bàn tay vô hình, nắm lấy Kim Giác Hào, hung hăng xé ra!