Chương 469: Chuyển nhượng chế độ
Chương 469: Chuyển nhượng chế độChương 469: Chuyển nhượng chế độ
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Trong phòng tu luyện số một.
Lôi Đại Lục ngồi xếp bằng ở trên ghế kim loại, trong tay cầm một cây cỏ đuôi chó, dáng vẻ vô cùng buồn bực ngán ngẩm ngoaý lỗ tai.
Lý Diệu tự nhủ rất lâu, ngưng vẫn không cách nào liên hệ hắn cùng với hình tượng vị thiếu niên “ một người, một khải, một thanh đao” liền chết xung phong, tiến lên ác chiến với mấy trăm tên Thâu Tinh trong miệng Triệu Nặc, hai hình ảnh này không thể chồng lên nhau được.
Có điều ánh mắt Lý Diệu rất nhanh liền từ trên người Lôi Đại Lục dời đi.
Bên cạnh Lôi Đại Lục có một bộ tinh khải hoàn toàn mới đang đứng thẳng, bề ngoài tinh khải hiện lên từng đạo lưu tuyến cùng ngân văn lóng lánh, tất cả những đường nối của áo giáp đều có kim văn, mau lẹ mà tao nhã.
Ngoại trừ hai tay của áo giáp bình thường ra thì phía sau lưng tinh khải lại duỗi ra sáu cánh tay phụ trợ dùng thần niệm để điều khiển, trên những cánh tay này nắm giữ các loại dụng cụ sửa chữa.
A Diệu, ngươi đến rồi!
Lôi Đại Lục cẩn thận từng li từng tý thu hồi cây cỏ đuôi chó kia, trên mặt hắn mang theo vài phần khoe khoang nói:
Như thế nào, bộ tinh khải này không sai chứ? Nó được xưng là Bát Tí (tám cánh tay), chính là kiệt tác hàng đầu của lưu phái luyện chế tinh khải Ngân Tâm Lưu trong Thiên Thánh Thành, kiện tinh khải này vừa là tinh khải duy tu chuyên nghiệp lại vừa có được lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
>
Ta thấy kiện Nham Binh mà ngươi luôn dùng kia lại bị ngươi gắn thêm hai cánh tay linh giới giả để đảm nhiệm công tác duy tu, có thể thấy nhất định là ngươi am hiểu dùng thần niệm để thao túng linh giới, đài Bát Tí chiến khải này quả thức là phi thường thích hợp với ngươi.
Lý Diệu sửng sốt:
Đưa cho ta?
Lôi Đại Lục gật đầu, miệng nhếch cười nói:
Không sai!
>
Chúng ta có thể chạy ra khỏi Ám Viêm Tinh thì ngươi chính là đệ nhất công thần đây chính là để khen thưởng ngươi, hơn nữa ngươi còn có được thiên phú kinh người trong việc duy tu pháp bảo. Gần đây Hùng bá luôn nói với ta, ngươi chính là thiên tài cấp quái vật mà hắn chưa từng gặp qua, ngươi giống như là một còn bát trảo chương ngư, mỗi ngày đều không buông tha dây dưa cùng hắn, sắp đảo tung toàn bộ mọi thứ trong đầu hắn lên rồi.
Một tên quái vậy như ngươi lại sử dụng Nham Binh thì quả thực là hơi biệt khuất, đài Bát Tí chiến khải này mới thích hợp với ngươi, nhanh thử một lần.
Trong nháy mắt, nội tâm Lý Diệu chợt dâng lên một trận cảm động không tên.
Lấy ánh mắt của bản thân, chỉ thoạt nhìn qua hắn liền có thể thấy được sự bất phàm của kiện Bát Tí chiến khải chuyên dùng để duy tu này.
Từ việc tinh khải phản xạ ra ánh sáng lộng lẫy để phán đoán thì có thể thấy trong quá trình luyện chế tinh khải, tuyệt đối luyện khí sư đã tăng thêm không ít thiên tài địa bảo có giá trị liên thành.
Mà ngoài vài dụng cụ sửa chữa bạo lộ ra ngoài trên sáu cánh tay linh giới còn có không biết bao nhiêu pháp bảo được gắn ở sâu bên trong tinh khải.
Một đài tinh khải như vậy tuyệt đối là có giá trị liên thành, lấy tình hình tài chính lúc này của Đại Giác Khải Sư Đoàn mà bọn họ vẫn chọn mua một đài tinh khải như vậy đưa cho mình?
Lý Diệu hít sâu một hơi, hắn trầm ngâm trong chốc lát, liền nói:
Đoàn trưởng, thời điểm ta tiếp nhận chiêu mộ của Khải Sư Đoàn từng nói, ta sẽ không ở lại trong đoàn thời gian dài.
>
Mục tiêu của ta trước sau đều là tiến vào Thiên Thánh Thành, học tập thêm sự huyền diệu trên con đường luyện khí, trở thành một tên luyện khí đại sư
Vì lẽ đó, đợi khi tới được Ngàn Phàm tinh vực, ta sẽ rời khỏi Kim Giác Hào, toàn tâm toàn lực vùi đầu vào trong một mục tiêu này. Kính xin đoàn trưởng thứ lỗi.
Lôi Đại Lục gãi gãi mũi, mỉm cười nói:
Cái này, ta đã sớm biết, cũng chính vì như thế nên ta mới chịu đưa cho ngươi kiện tinh khải này.
Khóe mắt Lý Diệu chợt nheo lại, hắn không hiểu đối phương muốn nói gì.
Lôi Đại Lục nói:
Ngàn Phàm tinh vực chính là nơi toàn bộ thiếu niên anh hào Phi Tinh giới tụ tập, hàng năm các thế lực to lớn bên trong Thiên Thánh Thành đều tổ chức các loại hình thi đấu tại nơi này nhằm chiêu mộ nhân tài cùng thay những luồng máu mới cho thế lực của mình.
>
Lấy thực lực của ngươi, muốn tiến vào Thiên Thánh Thành thì cũng không khó khăn gì.
Có điều, sợ rằng ngươi còn không biết. Tiềm lực của bản thân ngươi là kinh người tới cỡ nào, nếu như ngươi tùy tiện tìm tới gia nhập vào liên minh của một thế lực nhỏ bên trong Thiên Thánh Thành thì cũng quá mức phung phí của trời.
Người đi ra từ Đại Giác Khải Sư Đoàn chúng ta đều phải có hùng tâm tráng chí, hoặc là không đi Thiên Thánh Thành còn nếu như muốn đi thì phải gia nhập vào thế lực mạnh nhất, tu luyện trên con đường luyện khí thượng thừa nhất.
Nhưng độ khó của việc này lại không hề nhỏ, ngươi quả là thiên tài không sai, nhưng Phi Tinh giới lại có rất nhiều thiên tài. Có không biết bao nhiêu quái vật đói khát đang chờ đợi ở Ngàn Phàm tinh vực muốn nghiền ngươi thành cặn bã đâu.
Đối với luyện khí thì ta là một chữ cũng không biết, cũng không thể giúp đỡ gì cho ngươi, ta cũng chỉ có thể đưa cho ngươi một bộ tinh khải chuyên môn duy tu, giúp ngươi đạt được múc đích của bản thân.
Mặt khác, ta đã thương lượng với Hùng bá, bằng vào tốc độ di chuyển giống như rùa đen của chúng ta, đợi đến khi tới được Ngàn Phàm tinh vực còn phải vượt qua mấy tháng nữa. Khoảng thời gian này, ta sẽ cố gắng giảm bớt nhiệm vụ duy tu của ngươi, để ngươi có nhiều thêm thời gian tu luyện, đồng thời Hùng bá sẽ dốc toàn lực chỉ dạy cho ngươi.
Đợi tới khi tiến vào Ngàn Phàm tinh vực, chúng ta sẽ tìm tới thế lực mạnh mẽ nhất, tham dự thi đấu cao cấp nhất, nhất chiến thành danh, ha ha ha ha...
Lần này, Lý Diệu liền thật sự bối rối, gãi đầu nói:
Đoàn trưởng, ta muốn rời khỏi đoàn, các ngươi. . . không ngại sao?
Theo như suy nghĩ của Lý Diệu, khi bản thân hắn hiển lộ ra thiên phú hơn người thì nhất định đối phương sẽ gắng sức giữ hắn ở lại trong đoàn.
Những Lý Diệu lại không nghĩ tới, đối phương không chỉ sớm nhận ra hắn có ý muốn rời đi, thậm chí còn hết lòng suy nghĩ cho tiền đồ của hắn, e sợ cho hắn bay không đủ cao.
Đây có cái gì phải chú ý chứ? Ngươi có thể nhảy lên một tầng thứ càng cao hơn so với Đại Giác Khải Sư Đoàn thì chính là một chuyện tốt.
Lôi Đại Lục cười nói:
A Diệu, ngươi vẫn sinh sống ở nơi biên thùy Tinh Hải nên cũng không có khả năng hiểu rõ quy củ của tu chân giới chúng ta.
>
Từ rất lâu trước đây, tu chân giới chính là một thế giới môn quy như thép, pháp luật nghiêm ngặt, phàm là tu chân giả gia nhập một thế lực nào đó mà muốn chuyển đầu tới nơi khác chính là một chuyện rất kiêng kỵ.
Có điều, trời phải mưa, cô nương lớn thì phải lập gia đình, nếu như đã sinh ra tâm tư muốn đầu quân vào nơi khác thì khẳng định là ở lại nơi đó sẽ không vui vẻ như trước, hoặc là sinh ra những thứ muốn theo đuổi mới.
Kết quả của việc áp chế một cách cưỡng ép chính là tu chân giả sẽ không xuất công xuất lực, tuy nhiên đây vẫn tính là tốt đẹp.
Còn có người khiến cho mâu thuẫn hóa thành công khai, huyên náo tới tông môn bị phân liệt, đấu tranh ngày càng trở nên gay gắt, thậm chí dẫn sói vào nhà, cấu kết với Thâu Tinh gây thành thảm kịch.
Dù cho lấy thủ đoạn lôi đình áp chế xuống thì cũng không tránh được việc mèo khóc chuột, tự mình hại mình.
Mấy trăm năm su khi loại bi kịch này xảy ra, cuối cùng thì tất cả mọi người cũng nghĩ thông suốt, dưa xanh thì không ngọt, người ở đây nhưng tâm hồn lại bay đến chân trời thì đây còn có tác dụng gì đâu?
Vì lẽ đó, sau này trong tu chân giới liền thiết lập chế độ chuyển nhượng, một tên tu chân giả đầu quân vào thế lực khác liền được gọi là chuyển nhượng, thế lực tiếp thu người này nhất định phải dựa theo lý lich, thực lực cùng tiềm lực của người này, dựa theo tiêu chuẩn công nhận quy đổi thành phí chuyển nhượng tương đương, nhằm bồi thường cho tông phái trước kia, như thế thì tất cả mọi người đều hoan hỉ.
Khà khà, chế độ chuyển nhượng vừa mới bắt đầu thực thi, còn có chút lão bản cổ hủ không tin đây là một chế độ có tính ưu việt, nhưng trải qua mấy trăm năm thử nghiệm, tất cả mọi người đều phát hiện, ngoại trừ chỗ tết trên kinh tế, chế độ này còn có nhiều chỗ tốt khác.
Ngươi phải hiểu, tại Phi Tinh giới chúng ta, phần lớn người đều là ở trong Tinh Hải, giống như là từng toà đảo biệt lập, cách nhau rất xa, rất ít khi giao tiếp với lẫn nhau. Nếu như ngươi và ta cách xa nhau vài cái tinh vực thì cả đời cũng không qua lại với nhau.
Chuyện tu luyện kiêng kỵ nhất chính là nhắm mắt làm liều, từng người giấu làm của riêng, nếu như cứ cất giấu như vậy thì một môn thần thông đều sẽ bị tàng trữ tới tuyệt diệt rồi, vì vậy mọi người nhất định phải giao lưu rộng rãi với bên ngoài.
Trước kia tất cả mọi người đều không có con đường nào có thể giao lưu, lại không biết gốc biết rễ, cho dù tiếp xúc lẫn nhau thì cũng đều cẩn thận từng li từng tí một, tất cả đều có chút bảo lưu.
Nhưng khi chế độ chuyển nhượng này được xây dựng lên, việc mọi người giao lưu lẫn nhau liền bắt đầu tăng lên.
Nói cách khác, trong Giáp tông phái nào đó có một thiên tài mới tên là Trương Tam, chuyển nhượng đến Ất tông phái. Trong quá khứ hai cái tông phái này sẽ ở trong thế như nước với lửa, không toàn diện khai chiến đã là tốt lắm rồi, có đúng hay không?
Nhưng hiện tại, chỉ cần Giáp tông phái nhận được một lượng phí chuyển nhượng lớn có thể dùng để bồi dưỡng người mới, chọn mua thiên tài địa bảo, luyện chế pháp bảo càng mạnh mẽ thì thái độ của bọn họ tất nhiên là sẽ không giống như trước kia mà sẽ khua chiêng gõ trống nhiệt liệt hoan nghênh đưa Trương Tam đi. Sau đó lại giống như nhà mẹ đẻ của hắn vậy, vô cùng hoan nghênh hắn trở về bất cứ lúc nào.
Trương Tam từ nhỏ đã lớn lên ở Giáp tông phái, nơi này chính là cố hương của hắn, có rất nhiều người thân thuộc cùng sư huynh đệ đều ở lại chỗ này. Nếu như không nể mặt mũi thì trong lòng tất nhiên sẽ có mấy phần hổ thẹn, hắn làm sao có thể không coi trọng cái tông phái giống như nhà mẹ đẻ của mình đây?
Trương Tam tu luyện thành công Ất tông phái, trở thành loại hình quản lý như trưởng lão, đà chủ thì tất nhiên sẽ nghĩ thật nhiều biện pháp giao lưu cùng Giáp tông phái, việc giao lưu công pháp của người ở song phương sẽ càng thêm thường xuyên. Quan hệ giữa họ có thể không mật thiết sao?
Từ khi chế độ chuyển nhượng được thành lập tới nay, nguyên bản tu chân giới của Phi Tinh giới giống trời nam đất bắc, các tu chân giả luôn đứng phía sau cánh cửa đóng kín mới xem như chân chính hòa hợp, trình độ văn minh tu chân mới phát sinh sức bùng nổ bay vọt.
A Diệu, bằng thiên phú của ngươi, nếu là ở lại Đại Giác Khải Sư Đoàn, không có nhiều danh sư chỉ điểm, cũng không nhìn thấy được các thế giới càng to lớn hơn thì nhiều nhất chỉ có thể trở thành Hùng Đào thứ hai mà thôi.
Nếu như chúng ta có thể toàn lực giúp ngươi xông ra ngoài, tiến vào trung tâm luyện chế tinh khải tại Thiên Thánh Thành hoặc là thế lực đỉnh cấp loại hình lục đại tông phái thì một số năm sau, ai có thể biết được ngươi sẽ phát triển đến tầm cỡ nào?
Đến thời điểm đó, thế lực của ngươi muốn thuê một Khải Sư Đoàn thì không phải là ngươi sẽ nghĩ tới chúng ta hay sao?
Tu chân giả giao thiệp, quan hệ vòng tròn, không phải đều là như thế mà phát triển lên sao?
Vì lẽ đó, ngươi cứ việc nhận lấy bộ tinh khải này, cố gắng tu luyện, không cần phải lo lắng gì, coi như không có sự tình của Ám Viêm Tinh, chờ tới một ngày ngươi công thành danh toại thì ngươi hãy suy nghĩ cho Đại Giác Khải Sư Đoàn chúng ta nhiều một chút.
Mấy câu nói này của Lôi Đại Lục khiến cho Lý Diệu á khẩu không trả lời được.
Biết rõ Lôi Đại Lục là có lòng tốt, muốn giúp bản thân một tay nhưng lại bị hắn nói thành giao dịch công bằng, thậm chí giống như hắn còn đang chiếm được món hời.
Lý Diệu một mực không thể nào phản bác, trong lòng hắn vô cùng ấm áp, cực kỳ thoải mái.
Đến lúc này cuối cùng thì Lý Diệu cũng hiểu, tại sao những thiếu niên kiêu căng khó thuần trong Hổ Sát Doanh lại nghoan ngoãn nghe lời, cực kỳ sùng kính Lôi Đại Lục, hơn nữa còn gọi cái tên lôi thôi lếch thếch này bằng cái tên cực kỳ kính yêu "đoàn trưởng đại thúc".
Nghĩ kỹ lại thì điều quan trọng nhất trong tu chân giới đúng là giao lưu.
Ở Thiên Nguyên giới, toàn bộ các tông phái tu luyện đều ở trên một cái tinh cầu, trên một khối đại lục, đối mặt với kẻ địch chung, đồng thời giao lưu lẫn nhau, tự nhiên không có vấn đề.
Mà ở Phi Tinh giới, mọi người lại ở trong hoàn cảnh trời nam đất bắc, giống như một con thuyền độc mộc dạo chơi trong trong đêm tối mênh mông, nếu như đóng cửa không giao thiệp với thế giới thì một tông phái cô độc rất có thể diệt vong trong mấy trăm năm.
Như vậy chế độ chuyển nhượng trong một đại thế giới bao la chính là thủ đoạn cần phải có để bảo đảm văn minh tu chân không bị suy sụp.
Đoàn trưởng, cám ơn ngươi, cám ơn Hùng bá, còn có tất cả mọi người trong đoàn, bất luận sau này đi tới nơi nào thì ta đều sẽ nói cho tất cả mọi người biết ta đến từ Đại Giác Khải Sư Đoàn.
Lý Diệu nghiêm túc nói.
Lời hắn nói chính là lời thật lòng.
Tuy rằng khi vừa bắt đầu, hắn chỉ là mang theo bí thuật tu luyện, rửa sạch thân phận, thuận tiện tiến tới mục đích, tạm thời gia nhập vào Đại Giác Khải Sư Đoàn.
Có điều sau khi đồng sức đồng lòng cùng tất cả mọi người trong hơn một tháng, lại cùng nhau trải qua nguy cơ sống còn trên Ám Viêm Tinh, Lý Diệu đã dần dần thích cái đoàn đội có chút đặc thù này.
Những tráng hán lưng hùm vai gấu, khuôn mặt dữ tợn kia kỳ thực đều rất lương thiện cùng thẳng thắn, dũng cảm.
Các luyện khí sư trên Kim Giác Hào đều không có một chút nào giấu làm của riêng, không hề khúc mắc mà đều mở rộng một thân sở học giao lưu cùng hắn.
Đặc biệt là những tiểu tử vắt mũi chưa sạch bên trong Hổ Sát Doanh lại để cho hắn hồi tưởng đến những ngày ở Đại Hoang Chiến Viện.
Đi tới một đại thế giới xa lạ, nhưng những bước tiến đầu tiên lại có thể đi theo một đoàn đội tốt như vậy khiến Lý Diệu cảm thấy cực kỳ may mắn.
Lôi Đại Lục vỗ vỗ bờ vai của Lý Diệu, cười nói:
Ít nói nhảm, mọi người đã bước vào tu chân giới thì quan trọng nhất chính phải thoải mái, nhanh, đến xem thử kiện Bát Tí chiến khải này.
>
Tốt!
Lý Diệu cũng đã không thể chờ đợi được nữa, hai tay hắn chà xát vào nhau, từng bước tiến tới phía trước kiện Bát Tí chiến khải chuyên môn dùng để duy tu kia.