Chương 480: Thiên niên đúc kiếm thế gia
Chương 480: Thiên niên đúc kiếm thế giaChương 480: Thiên niên đúc kiếm thế gia
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Thấy Lý Diệu nghe đến mê mẩn, Hác Linh Thông liền chần chờ nói:
Vị đạo hữu này, nếu như ngươi chỉ là muốn mở mang kiến thức một chút thì có thể tới Không Sơn Luận Kiếm vui đùa một chút, nhưng nếu ngươi nghĩ muốn thông qua phương thức này giết vào mười vị trí đầu, tiến vào tam đại trung tâm luyện chế tinh khải thì ta khuyên ngươi vẫn nên sớm cho bỏ ý niệm này đi.
>
Không Sơn Luận Kiếm gần như là cuộc thi đấu về luyện chế pháp bảo loại phi kiếm có trình độ cao nhất tại Phi Tinh giới, hàng năm số lượng luyện khí sư trẻ tuổi tới đây dự thi là nhiều vô số kể, tất cả mọi người đều muốn cá chép vượt long môn, một bước lên trời.
Trong đó, có không ít truyền nhân chính thống chiếm được mấy ngàn năm truyền thừa của các lưu phái luyện khí cổ lão, bọn họ thậm chí rất ít khi tự xưng là luyện khí sư, mà luôn tự xưng là đúc kiếm sư.
Đột nhiên ánh mắt Lý Diệu có tinh mang lóe lên.
Kiếm chính là bách binh chi tổ, ở thời đại cổ đại, phi kiếm chính là đại biểu cho toàn bộ pháp bảo,
đúc kiếm sư chính là một cách xưng hô rất cổ lão, nó cũng đại biểu cho truyền thừa thâm hậu của những luyện khí thế gia này.
Hác Linh Thông tiếp tục nói:
Ngoại trừ người có xuất thân từ các luyện khí thế gia ra, những tuyển thủ còn lại cũng đề không phải hạng dễ nhằn, phần lớn người tới luận kiếm đều giống như ngươi, hoặc là tu luyện trong tông phái hoặc là tu dưỡng nhiều năm trong các Khải Sư Đoàn, mười năm mài một chiêu kiếm, trên Không Sơn Luận Kiếm mới lộ ra toàn bộ sự sắc bén.
Lý Diệu nói:
Ta chỉ muốn biết, nếu như giết vào mười vị trí đầu liệu có thể tiến vào tam đại trung tâm luyện khí tinh khải hay không? Nếu như giết vào ba vị trí đầu liệu có thể tiến vào các hạng mục hạch tâm hay không?
Hác Linh Thông gật đầu nói:
Đây là đương nhiên, mục đích tổ chức của Không Sơn Luận kiếm chính là vì thay một luồng máu mới cho tam đại trung tâm luyện chế tinh khải, giống như ba luyện khí sư thiên tài giết vào ba vị trí đầu năm ngoái đã bị tam đại trung tâm phân biệt mời mọc tham dự vào hạng mục luyện chế tinh khải cao cấp nhất của Phi Tinh giới.
Nghe đối phương nói, khóe miệng Lý Diệu hơi nhếch lên, lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất chính là luyện chế chiến đao, hắn từng luyện chế Liệt Huyết Trảm Phong Đao, Tử Điện Thanh Minh Trảo, cho dù so với những pháp bảo cao cấp của Phi Tinh giới cũng không kém chút nào.
Thiết Lưu, Ngân Tâm Lưu, Hồng Tuyến Lưu, tam đại trung tâm này chính là đại diện cho lĩnh vực luyện chế tinh khải cao nhất Phi Tinh giới, nếu như tiến vào trong hạng mục hạch tâm thì ta vừa có thể tiếp xúc tới những pháp bảo tiên tiến nhất Phi Tinh giới, giúp cho trình độ luyện khí của ta tăng lên, là biện pháp tu luyện tốt nhất.
>
Quyết định. Tham gia Không Sơn Luận Kiếm, giết vào ba vị trí đầu, tiến vào Thiên Thánh Thành.
Sau khi Lý Diệu thông qua linh mạng thanh toán thù lao cho Hác Linh Thông, hắn liền lững thững tiến về phía Truyền Tống Trận gần nhất.
Bởi vì nơi này vốn đang ở trong thế giới giả lập, Truyền Tống Trận chỉ là một loại hình thức nên hắn cũng không bị người cùng khoảng cách hạn chế.
Sau khi nhập vào chỗ cần đến, trước mắt Lý Diệu có bạch quang chợt lóe lên, trong nháy mắt hắn liền xuất hiện ở trong một đại điện khí thế bàng bạc.
Trên vách tường bốn phía có hình ảnh cực lớn vẽ về cảnh chém giết trên chiến trường, nhìn rất sống động, đây chính là một cuộc hỗn giữa tu chân giả, người tu ma cùng Yêu tộc, khi nhìn vào những bức tường này, dường như Lý Diệu có thể nghe được những tiếng gào thét trong chém giết chân chính, như có thể ngửi được mùi huyết tinh nồng nặc.
Giữa không trung có vô số phi kiếm cùng chiến đao trôi nổi, hội tụ thành một cái kim loại trường hà đang chậm rãi lưu chuyển.
Nơi này chính là điểm báo danh tham gia Không Sơn Luận Kiếm.
Lúc này trong cung điện, có hơn trăm tên người trẻ tuổi đứng thẳng, trên mặt bọn họ hiện lên vẻ như hỗn hợp giữa mờ mịt cùng hưng phấn, bọn họ cũng không muốn lập tức báo danh, mà lđang cùng các đồng đạo giao lưu luận bàn.
Đa số người trong bọn họ cũng giống như Lý Diệu, tất cả đều vừa mới từ một địa phương nhỏ ở một góc nào đó trong Tinh Hải. Thời điểm bọn họ đi tới loại đại thế giới vô cùng náo nhiệt giống như Thiên Phàm tinh vực lại may mắn được tham dự vào một sự việc trong đại như Không Sơn Luận Kiếm. Đối với những người này mà nói, bốn phía xung quanh đều là vô cùng mới mẻ.
Ngoài ta có vài tên quần áo hoa lệ, vẻ mặt hờ hững, những người trẻ tuổi này tỏa khí độ bất phàm, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, tự thành một thể, đang nhỏ giọng giao lưu, thỉnh thoảng lại nở ra nụ cười rụt rè.
Những người này có lẽ chính là những truyền nhân của luyện khí thế gia.
Ở nơi này có mấy chục tên công nhân viên đang tiếp đón người tới báo danh.
Bởi vì là nhân số báo danh dự thi quá nhiều, vì lẽ trước tiên cần phải tiến hành sàng lọc, loại bỏ phần lớn những luyện khí sư có trình độ không đủ.
Công tác này tinh não cũng không có cách nào hoàn thành, bởi vậy những nhân viên thực hiện tất cả những công việc này đều là nhân loại.
Có mấy người là đến từ tam đại trung tâm luyện chế tinh khải, nhưng đa phần công nhân viên đều là sinh viên trong luyện khí hệ của các đại học cùng các đại giáo viện đến đảm nhiệm làm tình nguyện viên.
Ngay khi Lý Diệu muốn tiến lên báo danh thì đoàn người kia lại trở nên rối loạn, ngay cả đám con cháu thế gia luyện khí đang chuyện trò vui vẻ kia đều kêu lên sợ hãi giống như gà bị bóp cổ.
Chỉ thấy phía xa có một thanh niên anh tuấn mặc mặc trường bào màu xanh nhạt, khuôn mặt cổ kính, tóc dài dùng một bó cành mận gai tùy ý buộc chặt đang chậm rãi bước ra từ Truyền Tống Trận.
Trên trường bào màu xanh nhạt được điêu khắc lên một chữ “Mạc” khá là cứng ngắc .
Mạc gia Mạc Thiên Thủy!
>
Đã qua bảy năm, rốt cục thì thế gia ngàn năm đúc kiếm, Mạc gia, lại có con cháu tham gia Không Sơn Luận Kiếm,đây quả là đại tin tức!
Bảy năm trước, một đời trưởng tử của Mạc gia Mạc Hồng Tuyết tham gia Không Sơn Luận Kiếm, dùng một thanh Linh Không Ngạo Tuyết Kiếm đạt được trạng nguyên, binh khí của đối thủ đều bị hắn dùng một đao cắt đứt, gây nên chấn động một thời, bây giờ hắn đã là đại sư luyện chế đao kiếm của Ngân Tâm Lưu.
Nhưng Mạc Hồng Tuyết lại nhiều lần biểu thị ra, ở trong đồng lứa tại Mạc gia, thiên phú của hắn chỉ có thể xếp hạng thứ hai, đệ đệ nhỏ nhất của hắn, Mạc Thiên Thủy, mới là kiêu ngạo lớn nhất của Mạc gia.
Nghe nói hai ngày trước, đúc kiếm sư trẻ tuổi xuất sắc nhất của Hoàng Phủ gia, Hoàng Phủ Tiểu Nhã, đã báo danh dự thi, hiện tại Mạc Thiên Thủy cũng tới báo danh. Lần này hai đại thế gia đúc kiếm đã tranh đấu trong ngớt trong mấy ngàn năm qua, sẽ trình diễn một vòng giao chiến mới, khóa Không Sơn Luận Kiếm này chính là song tinh tỏa sáng, cạnh tranh kịch liệt!
Mạc Thiên Thủy cùng Hoàng Phủ Tiểu Nhã, đều là thiên tài trong thiên tài, đến cùng là ai trong hai người bọn họ có khả năng đoạt giải nhất, trở thành kiếm chủ của khóa Không Sơn Luận Kiếm này đây?
Tất cả con cháu thế gia tại đây chợt giống như một đám cá chạch rơi vào trong nước nóng, liên tục nhảy lên.
Ngay cả những thanh niên đến từ biên thùy của Tinh Hải kia, mặc cho bọn họ chưa từng nghe thấy danh tự của Mạc Thiên Thủy cùng Hoàng Phủ Tiểu Nhã, nhưng đối với hai đại thế gia đúc kiếm mạnh nhất tại Phi Tinh giới, Mạc gia cùng Hoàng Phủ gia, đều giống như sấm vang lên bên tai bọn họ. Trong khoảnh khắc, đám người này liền tranh nhau chen lấn đi về phía Mạc Thiên Thuỷ.
Nhưng Lý Diệu lại nhân cơ hội này tiến về phía địa điểm báo danh đang trống vắng phía xa.
Nếu như là ở trong thế giới hiện thực, nói không chừng hắn cũng sẽ chen tới quan sát người tên Mạc Thiên Thủy này một chút, chí ít là quan sát hai tay của hắn một chút.
Có điều ở trong Thái Hư Ảo Cảnh thì rất nhiều chi tiết nhỏ đều có thể dễ dàng ẩn giấu đi, cho dù tới xem thì cũng không nhìn ra cái gì, còn không bằng nhanh chóng hoàn thành báo danh, tìm một chỗ khắc khổ tu luyện.
Lý Diệu đi tới trước mặt một thiếu nữ có mái tóc buộc thành hai đuôi ngựa.
Thiếu nữ này lập tức hướng ánh mắt như hoa đào về phía Mạc Thiên Thủy, nói:
Mạc sư huynh vẫn luôn soái (đẹp trai) như thế. Nhanh tới chỗ của ta báo danh đi, mau tới đi!
Thiếu nữ này tên là Tạ An An, là sinh viên năm nhất tại luyện khí hệ của đại học Phi Tinh.
Thừa dịp được nghỉ, nàng bị lão sư sắp xếp đến Không Sơn Luận Kiếm đại hội đảm nhiệm công tác của nhân viên.
Đây cũng là truyền thống của đại học Phi Tinh, thông qua phương thức này để sinh viên đại học năm nhất tiếp xúc gần gũi với cao thủ luyện khí của mỗi một lưu phái, khiến cho tầm mắt của họ được mở mang.
Mà Mạc Thiên Thủy này chính là đại sư huynh trong luyện khí hệ của đại học Phi Tinh, là nhân vật vô cùng nổi tiếng trong trường, hắn vẫn còn chưa tốt nghiệp nhưng đa bị sáu đại tông phái tranh đoạt. Nhưng hắn lại một mực không chọn một ai, hắn nhất định phải thông qua Không Sơn Luận Kiếm để chứng minh thực lực của mình, dùng phương thức này trực tiếp tiến vào hạng mục hạch tâm của tam đại trung tâm luyện chế tinh khải.
Tạ An An đã sớm biết hôm nay Mạc sư huynh sẽ đến báo danh. Nhưng hằng năm nhân số tới báo danh tham gia Khôn Sơn Luận Kiếm đều vượt qua mười mấy vạn, bởi vậy linh mạng sẽ thiết trí hơn trăm điểm báo dang giả lập, người ghi danh vừa tiến vào linh mạng sẽ bị phân lưu đến những điểm báo khác nhau.
Nhưng Tạ An An lại không nghĩ tới vị Mạc sư huynh này lại thật sự đến điểm báo danh mà nàng phụ trách. Lúc này phương tâm Tạ An An đang nhảy loạn, đại não nàng như muốn báo hỏng, hận không thể trực tiếp hóa thân thành mẫu miêu (mèo cái), nhào lên trên người vị sư huynh vừa soái vừa mạnh mẽ này.
Có điều...
Tuy giấc mơ rất tốt đẹp nhưng hiện thực lại rất tàn khốc, đứng trước mặt nàng không phải vị Mạc sư huynh ngọc thụ lâm phong kia, mà là một thanh niên với làn da hơi trắng bệch, con mắt hơi hãm sâu, khá là thâm thúy. Có điều mái tóc của hắn lại rối bời như tổ chim, còn có vẻ như thiếu hụt giấc ngủ, cứ một giây đồng hồ lại ngáp một cái. Khiến cho hình tượng của bản thân bị hủy diệt hoàn toàn.
Tạ An An lấy lại bình tĩnh, những công nhân viên như bọn họ đều trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, đương nhiên sẽ không có tật xấu trông mặt mà bắt hình dong, huống chi đây là ở Thái Hư Ảo Cảnh, thứ mình nhìn thấy, cũng chưa chắc là hình tượng chân chính của người khác.
Trên mặt Tạ An An lập tức hiện ra nụ cười thanh đạm, để người vừa tới ghi danh này điền tư liệu cơ bản.
Lý Diệu. Xuất thân tại biên thuỳ của Tinh Hải, thuở nhỏ phụ mẫu đều mất. Vẫn luôn tu luyện một mình ở trong hài cốt cổ chiến trường, từng chiếm được dị nhân chỉ điểm, hiện tại đang đảm nhiệm chức vụ luyện khí sư tại Đại Giác Khải Sư Đoàn.
Phần tài liệu này cũng thật là đơn giản.
Có điều đây là tu chân giới, không lấy xuất thân luận anh hùng, chỉ cần dòng dõi thuần khiết, là có thể tự do lang bạt, gần đây Đại Giác Khải Sư Đoàn cũng coi như là có chút danh tiếng, người này có phải đến từ Đại Giác Khải Sư Đoàn hay không thỉ chỉ cần tra một chút liền rõ ràng.
Tạ An An mỉm cười nói:
Lý đạo hữu, tư liệu của ngươi không có vấn đề, có điều hàng năm tuyển thủ đến báo danh tham gia Không Sơn Luận Kiếm đều có tới hơn mấy chục vạn người, chúng ta không thể đưa tất cả mọi người đi Không Sơn Vực tham gia thực chiến được, vì lẽ đó nên chúng ta đã an bài trước một hồi kiểm tra, hi vọng ngươi có thể hiểu được.
>
Kiểm tra vô cùng đơn giản, bốn phía đại điện đều che kín phòng kiểm tra, đợi lát nữa ngươi hãy tiến vào phòng kiểm tra thứ mười một, ở bên trong sẽ xuất hiện ba trăm kết cấu đồ của pháp bảo cận chiến từ trên trời giáng xuống.
Ba trăm loại pháp bảo cận chiến này có uy lực mạnh yếu khác nhau, mà việc ngươi phải làm chính là trong vòng một phút, tìm ra mười loại pháp bảo có uy lực mạnh nhất.
Nếu như ngài tìm ra chính xác mười loại pháp bảo cận chiến có uy lực mạnh nhất, thì sẽ trực tiếp thu được thư mời Không Sơn Luận Kiếm.
Nếu như cuối cùng đáp án không chính xác thì cũng không quan trọng lắm, khi đó chúng ta sẽ căn cứ vào uy lực của các pháp bảo mà ngài tìm ra sau đó tiến hành gom góp, chỉ cần uy lực pháp bảo của ngài tìm ra đứng ba ngàn vị trí đầu trong tất cả người ghi danh thì sau đó ngài vẫn thu được thư mời.
Không có vấn đề gì chứ?
Lý Diệu lắc đầu, lập tức nâng chân tiến về phía phòng kiểm tra thứ mười một.
Lúc này Tạ An An lại một lần nữa đưa ánh mắt tràn ngập ẩn tình hướng đến phía Mạc sư huynh, biến thành một bộ dạng nai vàng ngơ ngác, Mạc sư huynh thực sự quá tuấn tú, nho nhã như thế, tiêu sái như thế, thật giống như là từ trong một bức tranh đi xuống, giống như một vị đúc kiếm sư cổ đại đến từ bốn vạn năm trước.
Nhưng đúng lúc này, thân thể nàng giống như đột nhiên bị thiểm điện bắn trúng, mái tóc nổ tung, con ngươi lập tức ổn định.
Vừa nãy ta đã nói thế nào? Một phút?
>
Xong đời, ta nói hẳn phải nói là mười phút chứ? Một phút thời gian muốn lựa chọn ra mười kiện pháp bảo có uy lực lớn nhất trong ba trăm tấm kết cấu đồ pháp bảo, làm sao có khả năng chứ!
Không quan trọng lắm không quan trọng lắm, trong phòng kiểm tra có hệ thống đếm ngược nhắc nhở, cho dù là luyện khí sư ngu ngốc cũng phải biết, thời gian kiểm tra là mười phút.
Thời điểm nàng đang lẩm bẩm, Lý Diệu đã ngáp một cái, vô cùng bình tĩnh đi khỏi trong phòng kiểm tra.
Nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ An An như co thành một nắm, liếc mắt nhìn màn sáng quản chế bên cạnh một chút, tên ngu ngốc này mới dùng 55 giây.
Xong đời, để cùng một người ghi danh tham gia kiểm tra lần thứ hai, cần phải có quyền hạn cao hơn một cấp, lần này ta sẽ bị lão sư mắng rồi.
Tạ An An thè lưỡi ra, đang muốn xin lỗi, thì vẻ mặt của nàng lại một lần nữa đọng lại, miệng há to như có thể trực tiếp nhét một quả trứng vịt lớn vào.
Trên màn sáng quản chế cho thấy kết quả khảo nghiệm của Lý Diệu.
Mười pháp bảo có uy lực mạnh nhất đều bị tìm ra, phân biệt là số 14, số 56, số 9, số 267...
>
Chính xác 100%, thông qua tại chỗ.