Chương 566: Một ngàn chỗ hai mạch Nhâm Đốc!
Chương 566: Một ngàn chỗ hai mạch Nhâm Đốc!Chương 566: Một ngàn chỗ hai mạch Nhâm Đốc!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Chủ quản phòng tu luyện tên là Phó Đông, cũng là một tráng hán chiều cao vượt qua hai mét hai, nhưng hai cánh tay đều bị yêu thú xé đi, trên ngực để lại vết sẹo xé rách nhìn ghê người, trên vai trụi lủi khiêng hai cánh tay giả chân khí cực lớn, thông qua chân khí dâng trào để thao túng đôi tay kim loại, khi cánh tay sắt mở ra, có thể đạt tới dài hơn hai mét.
Vu Mã Viêm nhỏ giọng nói với Lý Diệu, vị chủ quản Phó Đông này, là lão sư truyền công lợi hại nhất trong thần thông đại điện, nó lúc còn nhỏ chịu Phó Đông tra tấn không ít, là kẻ tâm địa độc ác, không lưu tình chút nào.
“Gian phòng tu luyện này của ta, là chuẩn bị cho con người rắn rỏi đích thực. Tối qua Hùng đầu đánh tiếng với ta, nói ngươi là một con người rắn rỏi không hơn không kém, cho nên ta mới chuyên môn đem phòng tu luyện để lại cho ngươi “
Phó Đông vung cánh tay sắt thép dài hơn hai mét, từ trên giá sắt ở một bên lấy xuống từng món công cụ tu luyện giống như dụng cụ tra tấn, vừa lạnh lùng đánh giá Lý Diệu nói, “Nếu ngươi không phải, thì bỏ cuộc sớm một chút, bên trên còn có rất nhiều phòng tu luyện khác, không cần lãng phí thời gian của nhau.”
Nói xong, gã “cạch” một tiếng, đem một đống lớn gông xiềng kim loại ném đến trước mặt Lý Diệu.
“Kinh mạch con người, chia làm mười hai chính mạch và kỳ kinh bát mạch, ở cấp độ võ giả bình thường, chủ yếu là tu luyện mười hai chính mạch, mà đến Luyện Khí kỳ, thì bắt đầu tu luyện kỳ kinh bát mạch.”
Cánh tay phải Phó Đông “vù vù” toát ra chân khí, không ngừng vươn dài, chỉ vào những bức vẽ kinh lạc nói: “Mười hai chính mạch và kỳ kinh bát mạch, giống như là động mạch chủ và tĩnh mạch con người, làm lượng lớn chân khí ở trong cơ thể không ngừng tuần hoàn, kích phát ra tiềm năng sâu trong tế bào.”
“Nhưng, giống như ở ngoài động mạch chủ và tĩnh mạch, còn có rất nhiều mao mạch, ở giữa mười hai chính mạch và kỳ kinh bát mạch, thật ra cũng tồn tại vô số kinh mạch mảnh như sợi tóc.”
“Người tu chân rất sớm đã phát hiện mao mạch tồn tại, nhưng ở trước khi thiên kiếp đến, lại cực có ít người sẽ coi trọng tu luyện đối với mao mạch, bởi vì loại tu luyện này, chẳng những quá trình vô cùng đau khổ, hơn nữa mao mạch trình độ mở rộng chung quy có hạn, chân khí có thể cất chứa cũng cực kỳ có hạn. So với bỏ vào lượng lớn thời gian và tinh lực đi tu luyện mao mạch, chẳng bằng nghĩ xem Trúc Cơ Kết Đan như thế nào tương đối có lãi hơn.”
“Nhưng, sau thiên kiếp, Luyện Khí Sĩ chúng ta, lại là chuyên tu chân khí chi đạo.”
“Tuy mỗi một mao mạch đều mỏng như sợi tóc, chỉ có thể chứa vi lượng chân khí, nhưng tích cát thành tháp, tích tiểu thành đại, mười hai chính mạch và kỳ kinh trăm mạch cộng lại, cũng chỉ hai mươi linh mạch, mao mạch lại là ngàn ngàn vạn vạn, nếu có thể đem độ rộng cùng cường độ toàn bộ mao mạch đều tăng lên gấp mười, chân khí có thể chất chứa trong cơ thể sẽ nhiều hơn bao nhiêu?”
“Đây, là lý niệm tu luyện lúc ban đầu của Luyện Khí Sĩ chúng ta, sau thiên kiếp. Đại địa tối tăm, yêu thú hoành hành, truyền thừa đoạn tuyệt. Chúng ta là cùng đường, không còn cách nào cả, chỉ có thể chuyên chú vào tu luyện mao mạch.”
“Nào ngờ, chó ngáp phải ruồi, tổ tiên chúng ta không ngừng tu luyện, khai thác một rồi lại một cái mao mạch. Kết quả lại phát hiện, tác dụng của mao mạch, chính là câu thông mười hai chính mạch cùng kỳ kinh bát mạch.”
“Ban đầu, mọi người đều cho rằng giữa mười hai chính mạch cùng kỳ kinh bát mạch, dựa vào hai mạch Nhâm Đốc để nối tiếp, cho nên mới có cái gọi là đả thông hai mạch Nhâm Đốc, có thể trở thành cường giả võ đạo.”
“Nhưng bây giờ, chỉ cần đem mao mạch hoàn toàn khai thác, không ngừng cường hóa, cũng có thể tạo được tác dụng câu thông song mạch.”
“Mao mạch càng mạnh, có thể xúc tiến mười hai chính mạch và kỳ kinh bát mạch cũng không ngừng mạnh lên.”
“Nói tóm lại, Luyện Khí Sĩ tu hành, chính là cần đem toàn bộ mao mạch quanh thân, đều biến thành hai mạch Nhâm Đốc mới, để quanh thân của mình, xuất hiện một trăm chỗ một ngàn chỗ hai mạch Nhâm Đốc.”
“Chỉ riêng đả thông một chỗ hai mạch Nhâm Đốc, đã có thể trở thành cường giả võ đạo, nếu đem một ngàn chỗ hai mạch Nhâm Đốc đả thông hết, ngươi ngẫm xem, đó sẽ là cảnh giới mạnh mẽ vô cùng cỡ nào.”
“Đây, là con đường tu luyện của chúng ta.”
“Những hình vẽ kinh mạch treo trên tường, ngươi cẩn thận nghiên cứu một phen, đặc biệt phân bố toàn bộ mao mạch, Hùng đầu nói ngươi có cơ sở tu luyện nhất định, đã đạt tới Luyện Khí kỳ tầng mười ba mười bốn, như vậy nhớ kỹ những hình vẽ kinh lạc này, hẳn là không phải việc khó nhỉ?”
Lý Diệu gật đầu, tập trung tinh thần học tập.
Đem toàn bộ mao mạch đều biến thành hai mạch Nhâm Đốc, đả thông một ngàn hai mạch Nhâm Đốc? Thật đúng là đủ bá đạo.
Năm phút đồng hồ sau, Phó Đông xách lên một chuỗi công cụ tu luyện giống gông xiềng, ở dưới sự giúp đỡ của Vu Mã Viêm, giúp Lý Diệu mặc vào.
Bộ công cụ tu luyện này, chủ yếu do hai cái vòng tay cùng hai cái còng chân tạo thành, vô luận vòng tay hay là còng chân, đều là vừa vụng về vừa nặng, đen sì, cũng không biết là dùng tài liệu gì tạo ra, mỗi một cái ít nhất năm trăm cân, bên trên còn hàn đồng hồ áp lực chân khí, che kín bánh răng và van, hiện ra một bộ cảm giác thô ráp lộn xộn.
Lý Diệu tùy ý hoạt động tay chân, tuy trên người gánh sức nặng hai ngàn cân, đối với hắn quen đeo vật nặng huấn luyện mà nói, lại là nhẹ bẫng không có cảm giác quá lớn, tốc độ đấm ra vẫn nhanh vô cùng.
Thấy hắn như không có việc gì, trong mắt Phó Đông toát ra một mảng kinh ngạc, nhưng chưa bình luận gì cả, chỉ nói: “Loại khóa chân khí này, chính là pháp bảo tốt nhất dùng để khai thác mao mạch. Chỉ cần khởi động pháp bảo, kim nhỏ rỗng ruột mặt trong vòng tay cùng còng chân sẽ khẽ đâm vào trong cơ thể của ngươi, hơn nữa đem hơn trăm luồng chân khí áp súc, rót vào trong mao mạch của ngươi.”
“Một mặt, là giúp ngươi mở rộng mao mạch, một mặt khác, lại cần kích phát chân khí trong cơ thể ngươi, để tiến hành chống cự đối với những luồng chân khí xâm nhập này.”
“Vô luận là mở rộng mao mạch, hay là hai luồng chân khí trong ngoài đại chiến, tất cả đều thống khổ đến cực điểm, không phải người thường có thể thừa nhận được.”
“Thiếu niên bộ lạc Cuồng Hùng, đều là từ nhỏ bắt đầu huấn luyện, từng chút một khơi thông, mỗi ngày chỉ khơi thông mấy sợi mao mạch, như thế ngày qua ngày, tuần tự từng bước, mới có thể có một bộ phận nhỏ hạng người tâm chí kiên nghị, thiên phú trác tuyệt có thể kiên trì được, trở thành Luyện Khí Sĩ.”
“Hùng đầu nói, ngươi muốn tham gia trận chiến thiên kiếp một tháng sau, cho nên hy vọng có thể cố gắng tăng lên thực lực, cũng không biết ngươi trước kia từng tiếp nhận tu luyện khóa chân khí hay không, vô luận có hay không, một tháng thời gian, cũng quá gấp gáp rồi.”
Phó Đông lại lầu bầu vài câu, theo Vu Mã Viêm cùng nhau tới mười mấy quả cầu chân khí.
Lý Diệu chú ý, đồng hồ áp lực trên toàn bộ quả cầu chân khí, chỉ sổ đều ở 95 trở lên, nói rõ những thứ này đều là chân khí cầu cao cấp có thể đưa vào thực chiến.
Trên mỗi một cái khóa chân khí trải rộng vài lỗ thủng, có thể đem quả cầu chân khí xoắn ốc nối tiếp lên, nhưng tính bịt chặt lại không tốt, “xèo xèo” hướng ra bên ngoài bắn ra luồng khí màu trắng, chỉ một lát, chung quanh Lý Diệu đã mây mù lượn lờ, chân khí tràn ngập.
“Trên khóa chân khí có trang bị điều tiết áp lực. Ngươi xem, chỉ cần bánh răng chuyển động như vậy, liền có thể điều tiết cường độ cùng tốc độ chân khí kích phát.”
“Áp lực gấp đôi tiêu chuẩn, tương đương với cường độ một quả cầu chân khí trung cấp, ở trong vòng mười phút đồng hồ giữ đều tốc độ đem toàn bộ chân khí kích phát ra.”
“Ngay từ đầu, đề nghị ngươi dùng một phần ba lần áp lực để tiến hành tu luyện, nếu ăn không tiêu, một phần năm lần cũng được.”
“Đợi sau khi thân thể quen, lại chậm rãi tăng áp lực, từ gấp hai, đến năm lần, đến gấp mười, bộ khóa chân khí này, là chuẩn bị cho cao thủ, cao nhất có thể tăng áp lực đến ba mươi lần.”
“Nhớ kỹ, đừng tăng áp lực bừa bãi, bởi vì quá trình tu luyện như vậy, giống như hướng trong thân thể của ngươi không ngừng bơm hơi, đại não của ngươi phải giữ trạng thái tỉnh táo nhất, đem những chân khí này có ý thức dẫn vào kinh mạch, nếu đau tới mức trời đất xoay chuyển, đầu óc không rõ ràng mà nói, chân khí nhảy nhót tán loạn ở trong cơ thể, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì một cái tay cái chân phát nổ ngay tại chỗ.”
Khuôn mặt Phó Đông đầy nghiêm túc nói.
Vu Mã Viêm chen vào một câu: “Nếu chống đỡ được, còn có thể cùng lúc dùng những thiết bị tu luyện này, tiến hành tu luyện thân thể máu thịt, hai bút cùng vẽ, hiệu quả càng tốt hơn.”
“Ai nói…”
Phó Đông trừng mắt nhìn nó một cái, cả giận nói, “Đây là thủ pháp tu luyện phi thường cao cấp, chỉ có cường giả đích thực mới có thể sử dụng, ngươi còn tưởng, người khác đều giống ngươi tiểu quái vật này mười tuổi đã thức tỉnh linh căn sao?”
Lý Diệu gật đầu, ra hiệu mình đã hiểu.
Phó Đông vươn một ngón tay, nói: “Nói một lần cuối cùng, không chịu nổi lập tức ra hiệu, ta sắp mở ra van đây.”
Lý Diệu giơ ngang hai tay, mặt đầy bình tĩnh nhìn hắn.
Cách vách phòng tu luyện, Hùng Vô Cực và Sa Ngọc Lan thông qua một tấm kính thủy tinh đơn hướng, quan sát Lý Diệu.
Bên người Sa Ngọc Lan là một hòm thuốc thật lớn, các loại nước thuốc rực rỡ muôn màu, tản mát ra mùi thơm lạ lùng nồng đậm.
Cô nhìn quét Hùng Vô Cực một cái, nói: “Ta đến, là chuẩn bị cứu người, ngươi tới làm gì?”
Hùng Vô Cực chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: “Quan sát, một người ở dưới đau đớn kịch liệt, thường thường mới có thể bại lộ ra bản tính thật sự, chuyện này quan hệ đến vận mệnh toàn bộ Thiết Nguyên tinh, ta không thể tùy tùy tiện tiện phó thác cho một người khiếp nhược vô dụng, thần hồn yếu đuối.”
“Ta không để ý hắn rốt cuộc có thể thừa nhận bao nhiêu thống khổ, ta chỉ muốn thấy hắn là thừa nhận thống khổ như thế nào.”
Cả người Sa Ngọc Lan chấn động, thấp giọng nói: “Đại hùng, ngươi thật sự chuẩn bị tốt rồi? Chuyện này một khi phát động, ngươi vô cùng có khả năng, sẽ từ dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên, đại anh hùng, đại hào kiệt mỗi người kính ngưỡng, biến thành chuột chạy qua đường người người hô đánh, phản đồ lớn nhất của sáu bộ lạc Thiết Nguyên.”
Hùng Vô Cực trầm mặc rất lâu, nói: “Có lẽ còn chưa chuẩn bị tốt, nhưng ông trời đã tặng một người như vậy đến trước mặt ta, vô luận như thế nào, chỉ có thể phát động.”
Sa Ngọc Lan nói: “Ngươi không sợ thân bại danh liệt, thậm chí chết không có chỗ chôn?”
Hùng Vô Cực hít một hơi, ánh mắt nhìn Lý Diệu đặc biệt sâu thẳm, nói ngắn gọn: “Tất cả vì sinh tồn.”
Sa Ngọc Lan cười cay đắng, cúi đầu nói: “Vậy để hai người chúng ta, cùng nhau thân bại danh liệt, chết không có chỗ chôn đi.”
Tay hai người, một lớn một nhỏ, một đen một trắng, gắt gao nắm chặt lấy nhau.
Một đầu khác của kính thủy tinh đơn hướng, Phó Đông hung hăng vặn mở ra van trên khóa chân khí.
Chỗ đường nối của khóa chân khí phát ra tiếng rít chói tai, từng luồng chân khí như mũi tên khí màu trắng, bắn nhanh đến ngoài mười mấy mét.
Một phần ba lần chân khí tiêu chuẩn, đã đánh vào trong cơ thể Lý Diệu.