Chương 577: Diễu võ dương oai!
Chương 577: Diễu võ dương oai!Chương 577: Diễu võ dương oai!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lý Diệu dõi mắt trông về phía xa, quả nhiên nhìn thấy ở trong đoàn xe của bộ lạc Cự Phủ, có mấy chục chiếc chiến xa đặc biệt cao lớn, bên trên gõ mấy trăm cái trống trận, vô số tráng hán để trần trên thân, cơ bắp cuồn cuộn đang ở dưới tiết tấu chỉnh tề, dùng sức gõ trống!
Nhịp trống nặng nề, phối hợp chân khí nổ vang, Luyện Khí Sĩ của bộ lạc Cự Phủ thế mà có thể làm được mọi người đều ở trong cùng tích tắc kích động chân khí, vẻn vẹn mấy nghìn người, lại như là một mũi đại quân sắt thép mấy chục vạn người, thong thả lại không thể ngăn cản tiến lên!
Lý Diệu ở trong lòng âm thầm tán thưởng, đại quân Luyện Khí Sĩ sáu bộ lạc Thiết Nguyên đều có đặc sắc, nhưng vô luận chiến trận một bộ lạc nào, tất cả đều tiến thối có trật tự, kết cấu rõ ràng, không ít trận hình biến ảo, thậm chí còn mạnh hơn so với người tu chân Thiên Nguyên giới.
Tu sĩ Thiên Nguyên dựa vào “hệ thống chiến tranh”, gia nhập chém giết, trên bản chất vẫn là đem uy lực đơn đả độc đấu tăng lên tới cực hạn, không phải lĩnh vực chiến trận sát phạt thật sự.
Như thế nào để người tu chân sức chiến đấu cường đại cũng có thể gia nhập đến trong chiến trận kỷ luật nghiêm minh, đều nhịp, đã phát huy ra uy lực sát phạt của đại quân, lại không thể tổn hại năng lực tự do phóng thích thần thông của mỗi một người tu chân, đây là nan đề toàn bộ tu chân giới đều đau đầu, vô luận Thiên Nguyên giới hay là Phi Tinh giới, đều chưa có cách giải quyết quá tốt.
Luyện Khí Sĩ trên Thiết Nguyên tinh, lại đã mò mẫm ra một con đường khác với số đông.
Hùng Vô Cực bọn đầu lĩnh ba bộ lạc lớn, hướng ba đoàn xe đối diện phóng đi.
Từ trong ba bộ lạc đó lại lao ra vô số Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi, khống chế chiến xa một người linh động mau lẹ, ở bên cạnh đại quân bộ lạc Cuồng Hùng không ngừng qua lại, lớn tiếng hò hét, thần thái hết sức lông bông kiêu căng, mơ hồ có ý tứ khiêu khích thị uy.
Lý Diệu dùng ánh mắt hồ nghi nhìn thoáng qua Vu Mã Viêm.
Vu Mã Viêm nói: “Đây là truyền thống của sáu bộ lạc Thiết Nguyên, mỗi lần trận chiến thiên kiếp, chính là ngày cường giả sáu bộ lạc tập hợp, chỉ cần có thể ở trong trận chiến thiên kiếp tỏa sáng rạng rỡ, thì có thể đủ nổi tiếng toàn bộ Thiết Nguyên tinh!”
“Bởi vậy, mỗi lần trước cuộc chiến, đều sẽ có vô số Luyện Khí Sĩ chưa tiếng tăm gì đi ra diễu võ dương oai, hướng bộ lạc khác, đặc biệt ‘địa chủ’ khiêu khích, tỏ vẻ tuy nơi này là địa bàn của chúng ta, nhưng bọn hắn vẫn sẽ gió cuốn mây tan lấy được công đầu!”
“Sáu bộ lạc Thiết Nguyên trọng nhất võ dũng, khiêu khích như vậy, nhất định phải đánh trả hung hăng, coi như là làm nóng người nho nhỏ trước trận chiến thiên kiếp đi!”
Hai mắt Vu Mã Viêm đỏ rực, nhìn chằm chằm một chiếc chiến xa một người đang ở lao như bay dẫn đầu phía trước.
Lý Diệu nheo mắt nhìn, phía sau chiếc chiến xa đó cắm một cây chiến kỳ bộ lạc Liệt Nhật.
Xem ra, Vu Mã Viêm ký ức hãy còn mới mẻ đối với chuyện năm đó ba bộ lạc lớn tới tận cửa, yêu cầu bộ lạc Cuồng Hùng đem hắn và Sa Ngọc Lan đuổi đi.
Tên Liệt Nhật kỵ sĩ kia kỹ năng điều khiển xe rất tốt, ở trên chiến xa một người như tơ liễu đón gió, chợt trái chợt phải, một thanh chiến đao hắt ra vạn tia sáng bạc, thậm chí vài lần đều trực tiếp chạy vào dưới gầm chiến xa hạng nặng của bộ lạc Cuồng Hùng, đã nguy hiểm lại càng nguy hiểm hơn từ một bên khác chui ra, đưa tới một mảng ủng hộ như núi lở sóng thần.
Vu Mã Viêm thét dài một tiếng, chợt tăng tốc, hướng tên Liệt Nhật kỵ sĩ đó bắn đi như điện, dùng sức vung Cuồng Hùng chiến kỳ trong tay, giao nhau va chạm với Liệt Nhật chiến kỳ của đối phương!
Nó, dùng phương thức này đáp lại khiêu khích của đối phương!
“Ầm! Ầm!”
Phía sau chân khí chiến xa của hai bên đồng thời phun trào ra khói trắng cuồng bạo, trong sương khói còn mơ hồ xen lẫn lửa cháy, tiếng gầm rú quả thực có thể bao phủ chiến xa hạng nặng.
Bọn họ đầu tiên là chạy song song, sau đó tranh vượt lên, giao nhau đi tới, khí xả không ngừng phun ra trên người đối phương.
Đây là ý tứ hai bên thành đôi, chuẩn bị so đấu!
Mười mấy vạn Luyện Khí Sĩ thích đấu đá tập kết trên hoang nguyên, trong đó không thiếu hạng người trẻ tuổi khí thịnh, dã tâm bừng bừng, lại gặp phải cửa ải lớn sống chết, chiến ý đã sớm vọt lên trên trời, xuất hiện ma sát nho nhỏ như vậy, thật sự là quá mức bình thường.
Mấy trăm năm qua, loại cạnh tranh trước trận này đã sớm hình thành lệ thường, chỉ cần không gây ra tai nạn chết người, đối với sĩ khí tăng lên cũng có trợ giúp cực lớn.
Một phe thắng lợi trong so đấu tất nhiên là sĩ khí ngút trời, một phe thất lợi cũng sẽ âm thầm nghẹn một hơi, nhất định phải ở trong chém giết tranh về mặt mũi, cho nên ở lúc tác chiến sẽ đặc biệt dũng mãnh.
Mặc dù là người xem, ở sau khi thưởng thức được so đấu nhiệt huyết sôi trào, đối với giảm bớt áp lực tâm lý trước cuộc chiến cũng có lợi thật lớn.
Đây là kinh nghiệm quý giá trong mấy trăm năm đối kháng thiên kiếp đời đời lưu truyền tới nay, không những không ai ngăn cản, thấy hai người đối đầu, mọi người đều lớn tiếng cổ vũ, xe ngựa chiêng trống của bộ lạc Cự Phủ càng liều mạng nổ vang, gõ vang chiến khúc nhiệt huyết sôi trào!
Tốc độ của Vu Mã Viêm và tên Liệt Nhật kỵ sĩ kia càng lúc càng nhanh, rất nhanh đã vượt qua vị trí tiên phong, ở trên hoang nguyên một mình một ngựa rong ruổi.
Trên hoang nguyên, nguy cơ bốn bề, mặt đất nhìn như lướt qua không bỏ sót gì, lại vô cùng có khả năng đã sớm bị yêu thú dưới lòng đất ăn mòn, xuất hiện vô số khoang trống, càng có khả năng bởi vì thiên kiếp xé rách mặt đất, bề mặt nhìn như chắc chắn, chỉ là một tầng vỏ đá mỏng manh, phía dưới lại là vực sâu vạn trượng!
Kỹ thuật phù trận phản trọng lực của Thiết Nguyên tinh cực kỳ nguyên thủy, đại bộ phận chiến xa đều cần chạy dán vào mặt đất, đặc biệt chiến xa loại siêu lớn trọng lượng ở mấy trăm tấn, một khi rơi vào hố hoặc vực sâu, sẽ là kết quả xe hỏng người chết.
Bởi vậy ở trước đại đội còn có một đám tiên phong, bọn họ khống chế chiến xa một người, bên trên trang bị pháp bảo oanh kích đặc thù, liên tục không ngừng đánh phá mặt đất, thông qua tiếng vang để phán đoán mặt đất đủ vững chắc hay không, có thể để đại bộ đội thông qua.
Công việc này cực kỳ nguy hiểm, rất nhiều thời điểm sẽ trực tiếp đánh sập khoang rỗng dưới lòng đất.
Mà trong những khoang rỗng này thường thường lại tồn tại cương phong cổ quái, sẽ sinh ra lực hút cường đại, giống như vòng xoáy trên biển lớn, sẽ đem người ta trực tiếp hút vào lòng đất.
Bởi vậy, chỉ có chiến sĩ thân thủ nhanh nhẹn nhất, cảm giác sâu sắc nhất, mới có thể làm tiên phong.
Vu Mã Viêm và Liệt Nhật kỵ sĩ này, lại đã vượt qua tiên phong, trực tiếp lao tới sâu trong hoang nguyên chưa từng dò xét.
Thực lực hai bên đối lập cực kỳ rõ ràng, cấp bậc của Vu Mã Viêm tuyệt đối không cao như Liệt Nhật kỵ sĩ này, kỹ xảo khống chế chiến xa một người cũng không thuần thục bằng Liệt Nhật kỵ sĩ này.
Trên hoang nguyên còn xa mới tính là bằng phẳng, nhưng ở dưới mấy ngàn năm phong hoá ăn mòn, vừa gập ghềnh không bằng phẳng, trải rộng khe rãnh, vừa có vô số đá lởm chởm dựng đứng, ngẫu nhiên còn có thể gặp được hài cốt yêu thú thật lớn.
Liệt Nhật kỵ sĩ này, ở giữa các loại chướng ngại né trái tránh phải, linh động né tránh, mây trôi nước chảy, như giẫm trên đất bằng.
Vu Mã Viêm lại như là một tên liều mạng hung hãn không sợ chết, trong mắt nó, không nhìn thấy bất cứ chướng ngại nào, chỉ nhắm ngay kiếp vân, lao đi thẳng tắp, vô luận xóc nảy như thế nào, cũng không thể khiến nó thay đổi phương hướng chút nào!
Đối phương không ngừng né tránh, nó lại không để ý tất cả lao thẳng về phía trước, ưu thế trên kỹ xảo khống chế của đối phương, bị nó dùng loại khí thế không cần mạng này tạm thời san bằng.
Nhưng ai cũng nhìn ra được, nó hoàn toàn là đang dùng mạng để liều, vô luận đối với mình hay là đối với chiến xa một người tiêu hao đều cực lớn, có chút vô ý, chính là cục diện xe hỏng người chết!
Toàn bộ Luyện Khí Sĩ đều bị rung động thật sâu.
Loại so đấu trước trận này, nói đến cùng vẫn là mang vài phần tính chất khoe khoang, là người trẻ tuổi sáu bộ lạc chơi với nhau một chút mà thôi, không phải thù sâu hận lớn, có rất ít người thật sự đem mạng ra liều, mọi người lại không biết, Cuồng Hùng kỵ sĩ này vì sao kịch liệt như thế.
“Vù!”
Chân khí chiến xa của Vu Mã Viêm trực tiếp lái lên xương sườn một con yêu thú to lớn lưu lại, ở trên xương sườn hình cung tròn xoay nửa vòng, hướng bầu trời cao cao lao đi, sau mông phun ra sáu cột khói trắng tráng kiện, giống như chiến xa mọc cánh, tốc độ vọt lên đến cực hạn, lần đầu tiên vượt qua tên Liệt Nhật kỵ sĩ kia.
Liệt Nhật kỵ sĩ tựa như bị khí thế của nó dọa, chợt đạp phanh, cứng rắn ngừng lại!
Vu Mã Viêm cười ha ha, ước chừng bay vọt đi bốn năm trăm mét mới một lần nữa rơi xuống đất, chiến xa một người va đập đốm lửa văng tung tóe!
Ngay trong nháy mắt nó rơi xuống đất, xung quanh bỗng nhiên cuốn lên mảng lớn khói bụi, mặt đất đột nhiên sụp đổ xuống, xuất hiện hơn trăm cái lỗ thủng thật lớn!
“Không tốt, là sào huyệt của Thiết Sa Cự Trùng!”
Một ít Luyện Khí Sĩ kinh nghiệm phong phú nhất thời biến sắc hẳn.
Thiết Sa Cự Trùng là chuyên gia đào hang trên hoang nguyên, bọn nó dựa vào nguyên tố vi lượng trong đá để sinh tồn, trong cơ thể có thể tiết ra một loại dịch axit tiêu hóa đặc thù, đem đá kiên cố nhất cũng biến thành hạt cát rời rạc.
Cả đời này, đều là không ngừng một khắc nào cắn nuốt đá, bài tiết ra đất cát xốp mềm.
Một con Thiết Sa Cự Trùng, cũng có thể đem mặt đất phạm vi mấy ngàn mét khoan ra từng cái lỗ thủng, biến thành một mê cung trong lòng đất.
Nơi này cũng là một chỗ sào huyệt Thiết Sa Cự Trùng, có lẽ dưới lòng đất nơi này giàu nguyên tố vi lượng Thiết Sa Cự Trùng thích nhất, nhìn từ diện tích sụp đổ, ít nhất có mấy chục con Thiết Sa Cự Trùng đem lòng đất coi là hang ổ.
Bọn nó ngày đêm không ngừng đào hang cắn nuốt, đem tầng đá kiên cố biến hết thành đất cát tơi xốp nhất, không ít nơi hoàn toàn là rỗng, chỉ có phía trên cùng còn giữ lại một tầng vỏ đá mỏng manh!
Vu Mã Viêm nặng nề đáp xuống ầm ầm, lại đem vỏ đá mỏng như trứng gà đánh nát trong tích tắc, sào huyệt của Thiết Sa Cự Trùng lộ rõ.
Mấy chục con Thiết Sa Cự Trùng, ở dưới lòng đất điên cuồng mấp máy, phát ra tiếng gào thét chói tai, vòi miệng che kín răng nhọn và dịch axit mở ra đến cực hạn, có thể trực tiếp đem Vu Mã Viêm cả người lẫn xe cùng nhau nuốt vào!
Vu Mã Viêm ở giữa từng cái lỗ thủng tả xung hữu đột, đã hiểm lại càng hiểm hơn tránh vài con Thiết Sa Cự Trùng tập kích.
Một con Thiết Sa Cự Trùng hướng sau lưng nó hung hăng phun ra một cơn bão sắt sa khoáng, phía sau chiến xa một người toát ra cả một mảng lớn đốm lửa, “Vù” một tiếng, đốm lửa biến thành ngọn lửa bốc lên!
Vài chiếc chiến xa một người đều từ trong trận doanh của sáu bộ lạc Thiết Nguyên nhảy ra, muốn xông vào sào huyệt Thiết Sa Cự Trùng cứu người.
Đội đột kích Cuồng Phong của bộ lạc Cuồng Hùng, càng có vài tên cao thủ từ giữa không trung lao xuống với tốc độ cao.
Nhưng một chiếc chiến xa một người ngoại hình như bọ cạp độc, lại vượt ở trước mọi người, lao vào sào huyệt của Thiết Sa Cự Trùng.
Phía sau chiến xa một người rõ ràng cắm chiến kỳ bộ lạc Cuồng Hùng, nhưng kỹ xảo khống chế của kỵ sĩ lại so với kỵ sĩ của bộ lạc Liệt Nhật càng thêm tinh vi, ở trên mặt đất sụp đổ tung hoành ngang dọc, thường thường né tránh bão sắt sa khoáng Thiết Sa Cự Trùng bắn đến, thậm chí đầu xe nâng lên, trực tiếp lao tới sau lưng Thiết Sa Cự Trùng!
Ở trong nháy mắt trước khi Vu Mã Viêm bị Thiết Sa Cự Trùng cắn nuốt, chiến xa bọ cạp độc nháy mắt lao đến, kỵ sĩ tay nhanh, đem Vu Mã Viêm chộp đến phía sau chiến xa của mình.
“Rắc” một tiếng, chiến xa một người của Vu Mã Viêm bị hai con Thiết Sa Cự Trùng đồng thời cắn, xé thành phần!
“Ầm!”
Chiến xa một người vỡ nát, sau khi nổ mãnh liệt, lại là tên kỵ sĩ kia ở trong chớp mắt hướng bên trên chiến xa một người ném ra vài quả Lang Nha Lôi!
Khói thuốc súng tràn ngập, ánh lửa ngập trời, chiến xa bọ cạp độc nhanh như tia chớp, ở giữa vô số Thiết Sa Cự Trùng nổi trận lôi đình linh hoạt xuyên qua, trong nháy mắt đã xông ra!