Chương 582: Cấp Thiên Tai!
Chương 582: Cấp Thiên Tai!Chương 582: Cấp Thiên Tai!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lý Diệu hoàn toàn không phát hiện, bên cạnh đang có vô số đôi mắt kinh hãi muốn chết nhìn chằm chằm vào hắn, hãy còn đắm chìm ở trong một quyền long trời lở đất vừa rồi.
Lực lượng bùng nổ do Thiết Giáp Cửu Dư húc tới cực kỳ kinh người, một quyền đó cũng làm hắn bị thương nặng, vài cái xương ngón tay cũng gãy xương thành phấn.
Nhưng, chấn động to lớn, tựa như cũng mở ra một cánh cửa lớn phủ đầy bụi đã lâu trong cơ thể hắn, đem một lực lượng không tê phóng ra, tăng tốc xương khớp của hắn khép lại, cũng làm máu càng thêm sôi trào!
Tuy tia máu trên thanh kiếm lớn đuôi bọ cạp đã vung đi, chung quanh trường kiếm vẫn mơ hồ lượn lờ một mảng màu đỏ điên cuồng dâng trào, đó là chiến ý cùng sát khí hắn không thể áp chế được!
Lý Diệu thét dài một tiếng, vác thanh kiếm lớn trên đầu vai, lao vào khu vực thú triều dày đặc nhất!
Hiện thực cùng ảo cảnh có chút không thể phân chia, hắn khi thì ý thức được mình là ở trên Thiết Nguyên tinh đấu với thiên kiếp dị thú, khi thì lại hoàn toàn quên mất tất cả cái này, đem mình coi là một tên Cự Linh Chiến Tộc, ở trên những hành tinh lạ không biết tên chém giết với các loại Trùng tộc cùng hung cực ác.
Phạm vi sóng não khuếch tán càng lúc càng lớn, tần suất chấn động cũng càng lúc càng cao, có thể rõ ràng cảm giác được chiến ý như thực chất của mọi người chung quanh, toàn bộ chiến trường là một vùng biển chiến ý sôi trào!
Vung kiếm, giết chóc, nổ! Mỗi một lần vung kiếm, mỗi một bó đầu dây thần kinh của hắn đều sẽ phát ra run rẩy không thể áp chế, mang đến khoái cảm khó có thể nói bằng lời, cũng làm hắn đối với chân lý giết chóc có một tầng lĩnh ngộ sâu hơn.
Bỗng, trước mặt trống trơn, không tìm thấy nửa đối tượng giết chóc nào nữa.
Lý Diệu không hiểu sao thấy mất mát, lúc này mới nghe được phía sau truyền đến Thạch Mãnh kêu to: “Sa Hạt! Sa Hạt! Mau rút! Ngươi đã giết suốt hai giờ rồi. Chân khí sắp hao hết, mau rút lui!”
Lý Diệu kinh hãi, đại não nóng bỏng như là bị một gáo nước đá mãnh kích, rốt cuộc khôi phục năng lực tư duy bình thường.
Nhưng ở trong ký ức của hắn, chẳng qua vừa mới bắt đầu chém giết, nhiều nhất năm phút đồng hồ mà thôi.
Hắn rốt cuộc biết, vì sao có nhiều Luyện Khí Sĩ như vậy sa vào trong giết chóc, dầu cạn đèn tắt cũng không chịu rời khỏi chiến trường.
Loại tư vị này thật sự quá mức tuyệt vời, giống như là nghiện nặng, càng lún càng sâu, không thể rút ra được.
Thiên Hạt Chiến Giáp hầu như biến thành một đống phế liệu. Trên thanh kiếm lớn đuôi bọ cạp che kín vết mẻ, giống như biến thành kiếm răng cưa, toàn thân trên dưới càng không có một chỗ không đau, vài chỗ kinh mạch giống như là bị kìm sắt nung đỏ hồng bấm, từng luồng chân khí chạy loạn ở trong cơ thể.
Lý Diệu thét lớn một tiếng, thiếu chút nữa quỳ một gối xuống đất, vội vàng dùng cự kiếm chống xuống đất, biến thành gậy chống.
Phóng mắt nhìn lại, hắn phát hiện mình hầu như ở trong thú triều ngược dòng mà lên, thẳng tiến hơn một ngàn mét, để lại ở sau người một con đường tanh máu, bốn năm trăm mét chung quanh che kín dịch dị thú đủ mọi màu sắc.
Bọn còn sống chỗ xa hơn, chỉ dám hướng nơi này vươn đầu nhìn, lại đều không dám tùy tiện tới gần, giống như năm sáu trăm mét vuông lấy Lý Diệu làm trung tâm biến thành một đầm lầy tử vong!
Thạch Mãnh và năm sáu tên đội viên Thiết Hùng bạo phá lao lên, đỡ Lý Diệu chạy về, thanh âm bọn họ cũng đang run rẩy: “Sa Hạt, ngươi thật sự quá điên cuồng rồi, quả thực so với Hùng tộc trưởng năm đó còn dũng mãnh hơn. Thế mà một người xông ra chiến tuyến, đột nhập đến trong thú triều sâu như vậy. Quả thực đem thú triều đánh thủng!”
“Vừa rồi tộc trưởng và cao thủ của không ít bộ lạc đều đang thăm dò tên ngươi, một lần này ngươi là nổi tiếng sáu bộ lạc rồi! Hùng tộc trưởng bảo ta nhất định phải đem ngươi rút về, trở về nghỉ ngơi một lát, sau khi bổ sung chút thiên tài địa bảo cùng quả cầu chân khí, lại đến chém giết không muộn!”
Lý Diệu thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới cảm giác được cực độ mỏi mệt, thân thể như bị một mảng thủy triều màu đen đặc dính bao bọc, thủy triều còn đang không ngừng hướng lên trên lan tràn, mệt tới mức ngay cả sức chớp mí mắt một cái cũng không có.
Đúng lúc này.
Mặt đất bỗng rung mạnh lên, từ sâu trong sương đen truyền đến một sóng xung kích mạnh mẽ vô cùng, mơ hồ còn kèm theo một tiếng rít sắc bén.
Trong phạm vi ba năm km tất cả mọi người đều bị chấn ngã xuống đất, ngay cả chiến xa hạng nặng nặng tới mấy chục tấn cũng bị lật đổ, đẩy ngang ra mấy chục mét!
“Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!”
Sương đen không ngừng co rút, mở rộng, co rút, mở rộng, giống như một trái tim khổng lồ đường kính mười mấy km, phát ra tiếng “tim đập” đinh tai nhức óc.
Theo tần suất co lại phình ra càng lúc càng nhanh, sau mười giây, trên sương đen, giống như nụ hoa xé rách, một con dị thú loại khổng lồ dài mấy chục mét phóng lên cao!
Con dị thú này khí thế rõ ràng hoàn toàn khác với Quỷ cấp dị thú, Long cấp dị thú lúc trước, nó có chút giống hỗn hợp thể của ruồi muỗi và xén tóc, quanh thân khoác giáp xác màu đen sáng bóng, bên trên che kín các đường hoa văn màu vàng, rõ ràng là dị thú loại côn trùng, lại hiển lộ ra khí phách mãnh thú loại sư tử hổ báo, râu dài ước chừng năm sáu mươi mét, giống như là hai cái dây anten thật lớn, không ngừng rung động, phóng ra ma âm chói tai!
“Tê tê tê tê tê tê tê!”
Đây là tinh thần công kích cực kỳ mãnh liệt!
“Là, là dị thú cấp Thiên Tai! Là dị thú cấp Thiên Tai cường đại nhất thiên kiếp một lần này!” Thạch Mãnh lớn tiếng quát.
Phàm là Luyện Khí Sĩ ở trong phạm vi vài trăm mét của dị thú cấp Thiên Tai, vô luận thực lực, tất cả đều lảo đảo như uống say, toát ra vẻ mặt vô cùng khổ sở, không ít người dùng hai tay bịt chặt lỗ tai, thậm chí có người lấy tay dùng sức ngoáy tai, ngoáy tới mức máu tươi chảy ròng ròng, vẫn không thể ngăn cản ma âm chui vào não.
Rất nhanh, có người miệng sùi bọt mép, có người thất khiếu đổ máu, thậm chí có người trên đầu nhô ra từng cục lớn, giống như áp lực trong đầu bọn họ trong tích tắc tăng lên tới tột đỉnh, hầu như muốn ép vỡ sọ!
Xén tóc bình thường, chỉ có tính hướng sáng mỏng manh, dựa vào râu để phân biệt vật thể.
Con dị thú xén tóc cấp Thiên Tai này, lại mọc một đôi mắt kép màu đỏ tươi to lớn, thị lực cực tốt, cánh vỏ hóa xương mở ra, từ sau lưng bắn ra mười sáu luồng khí, tốc độ cực nhanh, lao phủ xuống dưới, chi dài gắt gao kẹp chặt một chiếc chiến xa hạng nặng, thế mà đem chiến xa nặng mấy chục tấn cũng mang lên giữa không trung, sau khi xoay vòng một lát, lại nện mạnh xuống, vừa lúc nện ở trên một con nhện chiến giới to lớn, nổ một tiếng kinh thiên động địa, hai cỗ máy chiến tranh tất cả đều biến thành sắt vụn!
“Dị thú cấp Thiên Tai xuất hiện!”
“Luyện Khí kỳ tầng bảy mươi trở xuống rút hết ra năm trăm mét, dọn dẹp dị thú Long cấp cùng Quỷ cấp trên chiến trường!”
“Dị thú sở trường tinh thần công kích, toàn bộ Luyện Khí Sĩ sở trường tinh thần công kích, ưu tiên công kích!”
Trên chiến trường truyền đến lôi âm cuồn cuộn.
“Thùng! Thùng thùng thùng thùng!”
Toàn bộ Luyện Khí Sĩ Luyện Khí kỳ tầng bảy mươi trở xuống đều đang rút khỏi phụ cận dị thú cấp Thiên Tai, nhưng tám chiếc xe của bộ lạc Cự Phủ lại không ngừng tiến lên, tiếng trống trận nổ vang cũng càng lúc càng vang dội, tám chiếc xe hạng nặng, giống như tám chiếc tinh thạch chiến hạm, khí thế ngập trời!
Trống trận của bộ lạc Cự Phủ, chính là pháp bảo công kích tinh thần mạnh nhất, đã có thể sử dụng để ủng hộ sĩ khí, tăng phúc chiến ý, cũng có thể dùng để đối kháng tinh thần oanh tạc của quân địch!
“Thùng! Thùng thùng thùng! Thùng thùng thùng thùng thùng!”
Tiếng trống kích động, giống như từng tia sét đột ngột đội đất mà lên, hướng dị thú cấp Thiên Tai đánh tới!
Dị thú cấp Thiên Tai gầm một tiếng, lỗ miệng bỗng nhiên mở ra, phun ra một cơn lốc màu đen!
Cơn lốc này ở giữa không trung mấp máy, vặn vẹo.
Lý Diệu chăm chú nhìn lại, phát hiện cơn lốc thế mà lại do những con bọ cánh cứng màu đen cực nhỏ tạo thành!
Cơn lốc bọ cánh cứng phát ra tiếng “Ong ong ong ong”, nháy mắt đã bao vây một xe trống Cự Phủ, sau đó “ẦM” một tiếng, mỗi một con bọ cánh cứng màu đen đều hừng hực cháy lên, biến thành những quả lửa cầu bay loạn khắp nơi!
Bọ cánh cứng bốc cháy chưa chết, tranh nhau hướng xe trống Cự Phủ đập tới, vô luận va chạm đến vật phẩm gì, đều sẽ nổ tung.
Trong cơ thể bọ cánh cứng ẩn chứa lượng lớn vật chất có tính dầu, vừa nổ tung ra thì không thể vãn hồi, xe trống Cự Phủ lập tức lâm vào trong biển lửa, toàn bộ Luyện Khí Sĩ Cự Phủ nổi trống đều biến thành người lửa!
Nhưng, cho dù trên người cháy lên ngọn lửa hừng hực, bọn họ vẫn là động tác đều nhịp, ở trong lửa nóng nổi trống thật mạnh!
Tiếng trống lẫn với lửa, bị lửa mang lên bầu trời cao mấy trăm mét, trở nên càng thêm đỏ sáng, cuồng nhiệt
Bảy chiếc xe trống Cự Phủ còn lại như không phát hiện, tiếp tục tiến tới.
Sinh mệnh chưa mất, trống trận không dừng!
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Trong đội dự bị phía sau cùng của hai bên khe hẹp, cao thủ sáu bộ lạc chờ đợi đã lâu rốt cuộc ra sân, thừa dịp xe trống Cự Phủ tranh thủ được thời gian quý giá, lướt tới gần dị thú cấp Thiên Tai!
Lý Diệu nghiến răng, cũng muốn xông lên phía trước, ngại là đầu váng mắt hoa, vừa hướng phía trước lao đi thì hai chân như nhũn ra, bị hai đội viên Thiết Hùng bạo phá giữ chặt lại.
“Ngươi chém giết quá lâu, đã thoát lực, nhất định phải trở về bổ sung thêm một ít thức ăn cùng thuốc, lại đổi một lô quả cầu chân khí hoàn toàn mới, nếu không chỉ là chịu chết vô ích!”
Thạch Mãnh sải bước tiến lên, Lang Nha Lôi trên người vang lên “Đinh đương”, hai tay rung lên, liền phân biệt cầm lấy hai quả Lang Nha Lôi.
“Chiến tranh, không phải dựa vào một người là có thể thắng, ngươi cứ yên tâm đi xuống nghỉ ngơi, nơi này có ta, có chúng ta!”
Trong lòng Lý Diệu nóng lên, gật đầu thật mạnh, ở dưới sự giúp đỡ của hai đội viên Thiết Hùng bạo phá rút khỏi chiến trường.
“Sa Hạt đại thúc!”
Vừa về đến phía sau phòng tuyến sắt thép do mấy trăm chiếc chiến xa hạng nặng tạo thành, Vu Mã Viêm đã lao lên.
Thiếu niên mặt xám mày tro, trên người đều là trầy da cùng vết sưng, may mắn chưa bị thương nặng đứt tay cụt chân, tinh thần tương đối khá.
“Sa Hạt đại thúc, ngươi quá dữ rồi, vừa rồi ta ở phía sau nhìn thấy rõ ràng, đám Quỷ cấp dị thú kia, quả thực một kiếm một con, cho dù là Long cấp dị thú, ở trước mặt ngươi cũng không địch nổi một hiệp! Trận đại chiến này, ngươi nổi bật nhất!”
Trải qua hơn nửa ngày hỗn chiến, lúc này đã là giữa trưa, toàn bộ Luyện Khí Sĩ ở trên chiến trường đều đánh cuốn lấy nhau rồi, bởi vậy rút lui xuống ở hậu phương nghỉ ngơi hồi phục, chẳng những có bộ lạc Cuồng Hùng Luyện Khí Sĩ, còn có Luyện Khí Sĩ bộ lạc Ngân Nguyệt và Thiên Lang, thậm chí có một số Luyện Khí Sĩ bộ lạc Liệt Nhật, Vũ Xà cùng Cự Phủ, bởi vì xung phong quá mãnh liệt, thoát ly đại bộ đội, bị dị thú ngăn trở không thể trở về, cũng rút lui đến bộ lạc Cuồng Hùng bên này.
Sáu bộ lạc Thiết Nguyên sùng bái cường giả nhất, vô luận giao hảo với bộ lạc Cuồng Hùng hay không, sự vũ dũng của Lý Diệu đã chinh phục mọi người, tất cả những Luyện Khí Sĩ này đều hướng hắn phóng ra ánh mắt sùng kính!
Cái tên “Sa Hạt” này, đã truyền lưu ra ở trong miệng không ít Luyện Khí Sĩ.