Chương 595: Đài Vấn Tâm
Chương 595: Đài Vấn TâmChương 595: Đài Vấn Tâm
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
“Cha ta tính tình tuy hấp tấp, nhưng việc này thật sự quá mức kinh thiên động địa, ông cũng không thể không thận trọng làm việc!”
“Lúc này, cha ta cũng làm tộc trưởng bộ lạc Liệt Nhật nhiều năm rồi, thân phận đã khác với ngày xưa, càng không thể chưa có chứng cớ, đã ăn nói lung tung!”
Cự Phủ tộc trưởng chậm rãi gật đầu, nói: “Không sai, thẳng đến trước mắt, tất cả đều chỉ là Yến tộc trưởng phỏng đoán, bộ dạng trẻ con không giống với cha mẹ cũng là chuyện thường có, nếu không có chứng cớ vô cùng xác thực, một tộc trưởng nói một tộc trưởng khác là người Phi Tinh, nói không chừng sẽ nhấc lên hai bộ lạc sống mái với nhau!”
Yến Xích Hỏa nói: “Cha ta chính là nghĩ như thế, cho nên chuyện này chỉ có thể âm thầm chôn ở trong lòng, ai cũng không thể nói ra được.”
“Cứ như vậy, qua vài năm nữa, hai mẹ con Sa Ngọc Lan tới bộ lạc Cuồng Hùng.”
“Vốn, một đôi mẹ góa con côi, sao có khả năng khiến chúng ta nổi giận như thế? Nhưng cha ta vừa nghĩ đến thân phận đáng ngờ của Hùng Vô Cực, thần kinh lại lần nữa căng thẳng lên, muốn dùng chuyện này để thử Hùng Vô Cực một lần!”
Cự Phủ tộc trưởng “A” một tiếng, nhíu mày nói: “Ta nói, vì sao năm đó vì một nữ tử Phi Tinh tay trói gà không chặt, còn có một đứa bé trong tã lót, Yến tộc trưởng sẽ kích động như thế, cứ đòi ba bộc lạc chúng ta tập kết, bức bách Hùng Vô Cực đem bọn họ đuổi đi, suýt nữa gây ra đại loạn!”
Yến Xích Hỏa nói: “Cha ta anh hùng một đời, cho dù thù hận người Phi Tinh nữa, vốn cũng không đến mức mức tìm một nữ tử yếu ớt gây sự, chủ yếu vẫn là muốn xem xem thái độ của Hùng Vô Cực.”
“Kết quả, Hùng Vô Cực quả nhiên đem cả sự kiện một vai gánh vác, thậm chí không tiếc ở trên lôi đài lực chiến ba đại cao thủ ba bộ lạc chúng ta. Tuy hắn đã thắng, nhưng lòng nghi ngờ của cha ta cũng càng nặng hơn nữa!”
“Nhưng, lòng nghi ngờ nặng nữa, Hùng Vô Cực dù sao chưa làm ra chuyện gì tổn hại ích lợi của người Thiết Nguyên, cha ta không chắc hắn rốt cuộc là thật không biết thân thế của mình; hay là biết thân thế của mình, lại đem mình coi là một người Thiết Nguyên thật sự; hoặc là đang âm thầm ngủ đông, mưu tính âm mưu nào đó kinh thiên động địa!”
“Cha ta đành phải đề cao cảnh giác, yên lặng chờ xem biến hóa!”
“Sau đó, liền tới mấy năm trước khi có trận chiến thiên kiếp, các đại bộ lạc đều tích cực chuẩn bị chiến tranh. Cha ta lại càng không tiện ở lúc này, tùy tiện ném ra ngôn luận có khả năng dẫn tới sáu bộ lạc phân liệt, thậm chí nội chiến!”
“Thẳng đến sau trận chiến thiên kiếp lần này, Hùng Vô Cực đưa ra triển khai trao đổi quy mô lớn với người Phi Tinh, cha ta liên tưởng đến quá khứ đủ loại, liền hoài nghi hắn có mục đích khác hay không, bởi vậy kiên quyết phản đối, rốt cuộc nhịn không được, tối hôm qua đi tìm Hùng Vô Cực đối chất.”
“Dưới một phen ép hỏi, Hùng Vô Cực quả nhiên thừa nhận, ở mười mấy năm trước, trước khi Hùng Đại Xuyên chết, đã từ trong miệng Hùng Đại Xuyên biết thân thế của mình, chảy trên người hắn quả nhiên đều là máu Phi Tinh!”
“Cho dù đến một bước này, cha ta vẫn chưa từng nghĩ, muốn ở trước công chúng vạch trần mặt mũi thật của hắn. Bởi vì cha ta biết Hùng Vô Cực ở trong trận chiến thiên kiếp biểu hiện dũng mãnh, đã tạo ra cho hắn một bộ áo giáp không thể đánh tan, vạch trần thân phận của hắn, nhất định sẽ tạo thành hai bộ lạc Liệt Nhật cùng Cuồng Hùng quyết đấu lớn!”
“Bởi vậy, cha ta báo cho Hùng Vô Cực, chỉ cần hắn từ bỏ ý niệm tiếp xúc với người Phi Tinh, thành thành thật thật làm Cuồng Hùng tộc trưởng của hắn, cha ta sẽ không nói ra bí mật này!”
“Cha ta chung quy vẫn chưa hoàn toàn nhìn thấu mặt mũi thật sự của Hùng Vô Cực. Không ngờ hắn là tâm địa độc ác như thế, lúc ấy giả ý đáp ứng, kết quả lại hạ sát thủ, giết người diệt khẩu!”
Yến Xích Hỏa rốt cuộc nói xong, đã khóc không thành tiếng.
Doanh địa to lớn, mười mấy vạn người đều lặng ngắt như tờ.
Chuyện cũ Yến Xích Hỏa kể tuy khúc chiết, nhưng nhịp nhàng ăn khớp, vừa nghe qua, trong lúc nhất thời không tìm thấy sơ hở nào.
Cự Phủ tộc trưởng vừa xem xét sắc mặt Hùng Vô Cực, vừa nói: “Yến Xích Hỏa, phong di thư này của Yến tộc trưởng trên tay ngươi, có thể để chúng ta tự mình xem hay không?”
Yến Xích Hỏa nức nở nói: “Loại ẩn văn chân khí này, chỉ có thể hiển lộ một lần, bây giờ chân khí lưu lại ở bên trên tiêu hao hết rồi, nhìn cũng nhìn không thấy nữa! Nhưng ta lúc ấy từng cẩn thận phân biệt, vô cùng chính xác, là chữ viết của cha ta!”
Cự Phủ tộc trưởng nhíu mày sâu hơn nữa: “Nói như thế, vẫn không có chứng cứ gì cứng rắn?”
Yến Xích Hỏa ngẩng đầu ưỡn ngực, hung hăng nhìn chằm chằm Hùng Vô Cực, hai mắt đỏ rực, giống như muốn từ trên người hắn cắn xuống một miếng thịt, nói: “Ta lấy đầu trên cổ đảm bảo, đoạn lời vừa rồi hoàn toàn chính xác! Các ngươi muốn chứng cớ, rất đơn giản, chỉ cần mời ra ‘Đài Vấn Tâm’ cung phụng ở trong bộ lạc Vũ Xà, để Hùng Vô Cực đứng lên, hỏi hắn là người Phi Tinh phải không, vậy là được rồi!”
“Nếu Hùng Vô Cực dám đứng ở trên Đài Vấn Tâm, chém đinh chặt sắt nói một câu ‘Ta không phải người Phi Tinh’, vậy chúng ta liền thừa nhận hung thủ có kẻ khác, là chúng ta oan uổng hắn, ta dập đầu xin lỗi hắn cũng được!”
“Nếu không dám, vậy hắn chính là trong lòng có quỷ, sớm biết mình là người Phi Tinh, mọi thứ ta vừa rồi nói, chính là sự thật!”
“Hùng Vô Cực, ngươi có dám lên Đài Vấn Tâm hay không? Có dám không?”
Yến Xích Hỏa rống tiếng sau cao vút hơn tiếng trước, các Luyện Khí Sĩ bộ lạc Liệt Nhật phía sau cũng cùng cất tiếng gầm rú lên: “Đài Vấn Tâm! Lên Đài Vấn Tâm!”
Luyện Khí Sĩ bộ lạc Cuồng Hùng bên này, nhân số gấp đối phương vài lần, nhưng khí thế lại thấp đến tột đỉnh.
Không ít người đều thấp thỏm lo âu nhìn nhau, tuyệt không muốn mọi thứ như đối phương nói, đều trông mong nhìn Hùng Vô Cực, hy vọng hắn lập tức đưa ra phản bác mạnh mẽ, thậm chí thật sự đứng ở trên Đài Vấn Tâm chứng minh trong sạch, rửa sạch loại nói xấu đáng xấu hổ này!
Vu Mã Viêm gắt gao nắm lấy tay Lý Diệu, vành mắt đỏ lên nói: “Đài Vấn Tâm là một pháo bảo cường đại trước thiên kiếp đã tồn tại, nghe nói có thể kiểm tra ra một người đang nói dối hay không, không đơn giản chỉ nhằm vào nhịp tim, mạch đập các loại biến hóa, càng có thể theo dõi được thần hồn dao động, là tuyệt đối chuẩn xác!”
“Nhưng, Đài Vấn Tâm thao tác cực kỳ phức tạp, khởi động một lần càng cần tiêu hao lượng lớn tài nguyên, cho nên sẽ không dễ dàng vận dụng, bây giờ cất ở trong thần điện của bộ lạc Vũ Xà!”
Vũ Xà tộc trưởng nhìn chằm chằm Hùng Vô Cực, vẻ mặt ngưng trọng, thanh âm vốn sắc nhọn cũng trầm thấp xuống: “Hùng tộc trưởng, vừa rồi Yến Xích Hỏa lên án, ngươi đều nghe rõ rồi chứ! Theo lý thuyết, đối với trưởng một tộc, dùng Đài Vấn Tâm pháp bảo như vậy để kiểm tra thật giả, là hành vi cực kỳ không thỏa đáng, nhưng việc này quá mức nghe rợn cả người, ảnh hưởng nghiêm trọng quan hệ giữa sáu bộ lạc!”
“Không biết Hùng tộc trưởng có thể lấy ra chứng cứ gì vô cùng xác thực, để phản bác Yến Xích Hỏa lên án hay không?”
“Nếu ngươi cũng không lấy ra được chứng cớ, bộ lạc Vũ Xà chúng ta mãnh liệt đề nghị, Hùng tộc trưởng lên Đài Vấn Tâm, chứng minh mình không phải người Phi Tinh!”
Cự Phủ tộc trưởng trầm giọng nói: “Bộ lạc Cự Phủ, cũng tương tự! Lên án vớ vẩn như vậy, cực kỳ mạo phạm tôn nghiêm bộ lạc Cuồng Hùng, nếu cuối cùng ở trên Đài Vấn Tâm chứng minh Hùng tộc trưởng không phải người Phi Tinh, bộ lạc Cự Phủ chúng ta nguyện ý lấy ra 30% chiến lợi phẩm lần này nên được, để làm xin lỗi!”
“Nếu Hùng Vô Cực ngươi không phải người Phi Tinh, ta đem đầu cắt xuống đền cho ngươi!” Yến Xích Hỏa là người tính nóng như lửa, vỗ cổ “Bốp bốp”, đem cổ vỗ tới mức đỏ bừng.
Mọi người đều ngừng thở, chờ đợi Hùng Vô Cực đáp lại.
Cả khuôn mặt Hùng Vô Cực đều đang run rẩy, nghiến răng nói: “Ta nguyện ý lên Đài Vấn Tâm, chứng minh mình không giết chết Yến tộc trưởng, cũng không chỉ thị người khác giết hắn!”
“Không được!”
Yến Xích Hỏa lớn tiếng quát. “Chỉ có phán đoán đúng sai đơn giản nhất, mới có thể bị Đài Vấn Tâm hoàn toàn kiểm tra đo lường ra! Vấn đề quá mức phức tạp, có rất nhiều phương pháp có thể vòng qua Đài Vấn Tâm kiểm tra đo lường!”
“Nói ví dụ, ngươi hoàn toàn có thể ở rất lâu trước kia đã thương lượng sẵn với đồng bạn, ở dưới điều kiện nào đó, chỉ cần ngươi nhẹ nhàng ho khan, thậm chí chớp mắt, đồng bạn này sẽ tiến hành ‘hành động diệt khẩu’!”
“Một câu, ‘Ta không giết người, cũng không chỉ thị người khác giết người’, loại lời này quá hàm hồ, quá huyền diệu, cực dễ dàng vòng qua Đài Vấn Tâm truy tra!”
“Nếu ngươi thật sự trong sạch, thì lên Đài Vấn Tâm, thoải mái nói một câu ‘Ta không phải người Phi Tinh’! Có dám không?”
Vũ Xà tộc trưởng cũng gật đầu nói: “Yến Xích Hỏa nói không sai, Đài Vấn Tâm có thể trực tiếp theo dõi nhịp tim, máu chảy, quy luật vận động của chân khí cùng với thần hồn chấn động, là tuyệt đối chuẩn xác!”
“Nhưng nó chung quy chỉ là một vật chết, đối với vấn đề quá mức phức tạp, thì rất dễ dàng bị người ta lừa gạt. Dù sao, mười câu nói thật, giấu diếm một câu mấu chốt nhất, chín câu còn lại vẫn là nói thật, nhưng ý tứ lại có thể hoàn toàn thay đổi!”
“Hùng tộc trưởng, ngươi đã đồng ý lên Đài Vấn Tâm, vậy vô cùng đơn giản nói một câu ‘Ta không phải người Phi Tinh’, không phải xong rồi sao? Chỉ cần chứng minh ngươi trong sạch, bộ lạc Vũ Xà chúng ta, cũng nguyện ý lấy ra 30% chiến lợi phẩm nên được, bồi thường mạo phạm tôn nghiêm bộ lạc Cuồng Hùng!”
Yến Tây Bắc vẫn luôn trầm mặc nghe mọi người giương thương múa kiếm, lúc này rốt cuộc mở miệng: “Bộ lạc Liệt Nhật là chủ chuyện này, ngay cả Cự Phủ và bộ lạc Vũ Xà cũng đã đồng ý lấy ra 30% chiến lợi phẩm làm bồi thường, như vậy, ta đại biểu bộ lạc Liệt Nhật tuyên bố, nếu cuối cùng Hùng tộc trưởng chứng minh mình thật sự không phải người Phi Tinh, bộ lạc Liệt Nhật chúng ta, đồng ý lấy ra một nửa chiến lợi phẩm nên đạt được, bồi thường cho bộ lạc Cuồng Hùng!”
Lời vừa nói ra, trong đám người một lần nữa tuôn ra tiếng “Ong ong”.
Ba bộ lạc đều đáp ứng lấy ra chiến lợi phẩm làm bồi thường, cộng lại so với toàn bộ chiến lợi phẩm một bộ lạc bình thường nên có được còn nhiều hơn, phần thành ý này đã là đủ.
Yến Tây Bắc mặt lộ vẻ đau thương, thở dài nói: “Chuyện này cũng là bất hạnh của bộ lạc Liệt Nhật, cũng là bất hạnh chung của sáu bộ lạc, hôm nay, phải nhanh một chút giải quyết phân tranh, phải nhanh một chút chứng minh Hùng tộc trưởng trong sạch, lên Đài Vấn Tâm là phương thức tốt nhất! Thiên Lang, Ngân Nguyệt, hai bộ lạc các ngươi lại nói như thế nào?”
Hai bộ lạc Thiên Lang, Ngân Nguyệt xưa nay giao hảo với bộ lạc Cuồng Hùng, nhưng đối phương cũng đã nói tới mức độ này rồi, bọn họ còn có thể nói gì?
Tộc trưởng hai bộ lạc liếc nhau, khuyên Hùng Vô Cực: “Hùng tộc trưởng, sự tình ầm ĩ đến mức này, không có cách nào khác, ngươi lên Đài Vấn Tâm chứng minh một phen sự trong sạch của mình đi! Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi chứng minh mình không phải là người Phi Tinh, chúng ta nhất định giúp ngươi rửa sạch khuất nhục vừa rồi chịu! Hơn nữa từ trong chiến lợi phẩm của chúng ta, cũng lấy ra một phần mười, làm bồi thường!”
“Lên thì lên, ai sợ ai chứ!”
“Tộc trưởng, lên Đài Vấn Tâm đi! Ngươi sao có thể là người Phi Tinh? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!”
“Tộc trưởng, cứ lên Đài Vấn Tâm, để bọn họ nhìn xem, ngươi là Thiết Nguyên hảo hán đường đường chính chính!”
Trong bộ lạc Cuồng Hùng, không ít Luyện Khí Sĩ rống to, đánh chết cũng không tin Hùng Vô Cực là người Phi Tinh.
Hùng Vô Cực cúi đầu không nói gì.
Hắn giống như một cái hố đen, đem toàn bộ ánh sáng hấp thu hết vào, ước chừng trầm mặc nửa phút đồng hồ, bỗng nhiên ngẩng đầu.
Hán tử thiết cốt boong boong, dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên này, trên mặt che kín tuyệt vọng, dùng thanh âm như du hồn, thấp giọng nói: “Không cần lên, ta là người Phi Tinh.”