Chương 599: Dũng sĩ giận dữ!
Chương 599: Dũng sĩ giận dữ!Chương 599: Dũng sĩ giận dữ!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lý Diệu vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến tiếng bước chân dồn dập, cửa sắt lớn dày nặng bị dây treo kéo ra, Vu Mã Viêm và Sa Ngọc Lan nghiêng ngả lảo đảo xông vào.
Trong nháy mắt đóng cửa lại, còn có thể nghe được trên hành lang bên ngoài mơ hồ truyền đến tiếng quát tháo.
Vu Mã Viêm chạy trốn thở hổn hển đứt quãng, hai tay vung lên như cánh, hét lớn: “Hùng ba, không xong rồi! Từ bộ lạc Liệt Nhật truyền đến tin tức, nghe nói đội thám hiểm Liệt Nhật, Vũ Xà và Cự Phủ ba bộ lạc phái đi hắc ám đại Lục Tầm tìm bộ lạc ốc đảo, ở lúc tìm được bộ lạc ốc đảo, phát hiện một ít người tu chân đang tiến công!”
“Bọn họ cùng nhau đánh lùi người tu chân tiến công, tra hỏi tù binh, lại phát hiện, người tu chân chuẩn bị đánh bất ngờ bộ lạc ốc đảo, sau đó lấy bộ lạc ốc đảo làm căn cứ địa, triển khai xâm nhập quy mô lớn đối với Thiết Nguyên tinh chúng ta!”
“Trên đường còn có rất nhiều tin tức đang truyền lung tung, không biết là ai đang nói lung tung.”
Thiếu niên thở hổn hển hồi lâu, ánh mắt lóe lên nói, “Hùng ba là nội gian người Phi Tinh xếp vào, ngươi muốn chúng ta phái người ra ngoài tiếp xúc với người Phi Tinh, chỉ là muốn để người Phi Tinh tìm hiểu rõ ràng hư thật của chúng ta mà thôi! Người Phi Tinh đã sớm hoàn thành bố trí, mấy tháng trước, bọn họ đã có hành động ở bên ngoài Thiết Nguyên tinh vực, giờ phút này, thân phận của ngươi bị vạch trần, âm mưu bại lộ, bọn họ dứt khoát muốn cường công!”
“Bây giờ, trong thành Phi Hùng gà bay chó sủa, các đại bộ lạc đều đang điều động tinh nhuệ, chuẩn bị tới bộ lạc ốc đảo thăm dò chân tướng, xem xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!”
Lý Diệu và Hùng Vô Cực liếc nhau, không có chút ý tứ kinh ngạc nào.
Vu Mã Viêm sắp muốn khóc rồi: “Hùng ba, ngươi không phải nội gian. Đúng không, ngươi thật sự không phải nội gian, đúng không?”
Hùng Vô Cực trầm mặc, nương ánh lửa u ám, bỗng nhìn thấy phía sau Vu Mã Viêm, tay phải Sa Ngọc Lan đang đổ máu. Hắn nhíu mày thật sâu, đột nhiên đứng dậy, muốn đi chộp lấy cánh tay Sa Ngọc Lan: “Nàng bị thương?”
Sa Ngọc Lan chợt rụt về phía sau, né tránh hắn quan tâm, cắn môi nói: “Hùng Vô Cực, mặc kệ ngươi là người tốt hay là người xấu. Ngươi... Từ đầu tới cuối đều là đang lấy ta làm ngụy trang, đúng hay không?”
Hùng Vô Cực sửng sốt, ánh lửa trong mắt như là một trận gió lạnh thổi qua, bao trùm một lớp vỏ băng. Sau khi trầm mặc hồi lâu, hít sâu một hơi nói: “Đương nhiên không đúng!”
Ánh mắt của hắn trở nên đặc biệt sâu thẳm, suy nghĩ giống như về tới rất lâu trước kia, thấp giọng nói, “Mười lăm năm trước, cha nuôi Hùng Đại Xuyên ở trước khi mất, nói ra bí mật thân thế của ta, cũng làm ta lâm vào trong mê man cùng đau khổ!”
“Ta từ nhỏ đều là chuyện nghe Thiết Nguyên tiên liệt chống lại thiên kiếp lớn lên, đối với bọn chuột nhắt vũ trụ chạy trối chết kia, tuy chưa nói tới thù sâu hận lớn, nhưng cũng rất không tán đồng.”
“Sau khi từ từ trưởng thành, ta lại lấy những tiên liệt đó làm hình mẫu, điên cuồng tu luyện, muốn trở thành Thiết Nguyên ngạnh hán đích thực!”
“Rốt cuộc, ta ở trong bộ lạc bộc lộ tài năng, trở thành cao thủ có tiếng trong giới trẻ, mắt thấy đã sắp đi lên con đường giống với tiên liệt!”
“Nào ngờ ông trời lại có một trò đùa to lớn với ta, để ta biết mình thế mà chính là hậu duệ của bọn chuột nhắt vũ trụ!”
“Suốt hai năm, ta đều lâm vào bóng tối không thể rút ra được, trên việc tu luyện cũng bị lạc phương hướng, vài lần cũng thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp bất phục!”
“Ngay tại thời điểm ta tuyệt vọng nhất, nàng mang theo Tiểu Viêm tới bộ lạc Cuồng Hùng.”
“Ta biết mình là con cháu của người Phi Tinh, đương nhiên đặc biệt tò mò đối với các ngươi hai ‘đồng bào’ đến từ vũ trụ này, cho nên sẽ đặc biệt thân cận đối với các ngươi, càng muốn từ trên người các ngươi biết người Phi Tinh rốt cuộc là bộ dáng thế nào.”
“Mà không ngừng tiếp xúc, ta nghe ngươi nói nhiều chuyện đã xảy ra với người Phi Tinh như vậy, càng tận mắt thấy ngươi không để ý người ngoài lạnh lùng đối đãi, thậm chí mạo hiểm bị mắng chửi cùng đánh, đi trị liệu cho những người theo ta thấy, nhất định phải chết không thể nghi ngờ!”
“Phải biết, vốn hoàn toàn không quan hệ với ngươi, nhưng một khi những bệnh nhân này thật sự chết, kết cục của ngươi vô cùng có khả năng càng thêm không ổn!”
“Từ trên thân nàng, ta phát hiện cái gọi là người Phi Tinh và người Thiết Nguyên hoàn toàn không có gì khác nhau, thiện lương, cứng cỏi, chân thành... Những tình cảm này người Thiết Nguyên có thể có, người Phi Tinh cũng có thể có!”
“Đợi tới lúc Tiểu Viêm bắt đầu tu luyện, sau khi ta nhìn thấy nó vì chứng minh dũng khí của người Phi Tinh, nghiến răng thừa nhận không ít thống khổ thiếu niên Thiết Nguyên cũng không thể thừa nhận được, càng tạo thành xúc động rất lớn đối với ta!”
“Nếu một người Phi Tinh cũng có thể trở thành Luyện Khí Sĩ, cũng có thể trở thành dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên, như vậy giữa người Phi Tinh và người Thiết Nguyên, rốt cuộc còn có khác biệt gì về bản chất chứ?”
“Chính là ở dưới hai người các ngươi xúc động, ta mới ý thức được mình rốt cuộc là ai, lại rốt cuộc muốn làm cái gì!”
“Ta mới sẽ không để ý tất cả muốn tiếp xúc với người Phi Tinh, để người Thiết Nguyên và người Phi Tinh tiêu trừ ngăn cách, khôi phục trao đổi!”
“Hùng Vô Cực ta, có thể hướng tiên liệt Thiết Nguyên tinh, có thể hướng ức vạn ngôi sao trên bầu trời thề, mục đích của ta chính là đơn giản như vậy, ta tuyệt đối chưa làm ra nửa chuyện nguy hại ích lợi của Thiết Nguyên tinh!”
“Hơn nữa, ta cũng tuyệt đối không đem hai người coi là ngụy trang, ta là... Thật sự bị nàng hấp dẫn, yêu nàng, muốn cưới nàng, để nàng trở thành nữ nhân duy nhất của ta!”
Hùng Vô Cực rống lên một tiếng, chấn động tới mức cửa sắt vang lên “Cạch cạch”.
Vu Mã Viêm đã là lần thứ hai nghe được câu này, xấu hổ đến mức mặt đỏ tai hồng, trực tiếp trốn phía sau Lý Diệu.
Sa Ngọc Lan rốt cuộc nhịn không được lệ nóng lưng tròng, lẩm bẩm: “Ta, ta tin tưởng ngươi, ta tin tưởng ngươi...”
Hùng Vô Cực vui mừng quá đỗi: “Nàng thật sự tin tưởng ta?”
Sa Ngọc Lan rưng rưng cười nói: “Một nữ nhân, nếu ngay cả nam nhân của cô ấy cũng không tin, vậy còn có thể tin tưởng ai đây!”
Hùng Vô Cực cười ha ha: “Tốt! Tốt! Tốt! Chỉ cần mẹ con hai người nàng đều đứng về bên ta, cho dù người cả thiên hạ đều đem ta coi là ma đầu tội ác tày trời, lại có quan hệ gì đâu!”
“Sau lưng chuyện này cất giấu một âm mưu rất sâu, bộ lạc ốc đảo, hẳn chính là đầu mối của âm mưu này! Tiểu Viêm, ngươi đi bên ngoài canh gác, đừng để ai tới gần hành lang, ta ở đây có một số việc, muốn thương lượng với mẹ ngươi, còn có Sa Hạt!”
Vu Mã Viêm hôm nay đã trải qua luân phiên biến cố lớn, tính tình thế mà lập tức trầm ổn hơn rất nhiều, cũng không hỏi nhiều, nghiến răng gật đầu, đẩy cửa ra ngoài, đứng ở xa xa.
Nơi này đã là chỗ giam giữ chiến sĩ phát điên, đương nhiên cực kỳ chắc chắn, kín không kẽ hở, chỉ có một hành lang đi thông mặt đất, đã sớm bị sáu bộ lạc phái ra Luyện Khí Sĩ gác tầng trong tầng ngoài.
Lý Diệu khi xuống dưới, cũng trải qua tầng tầng soát người.
Hùng Vô Cực một lần nữa đóng cửa lại, bỗng khom lưng xuống, hai tay cẩn thận sờ trên mặt đất, khi đụng đến một chỗ nào đó góc tây nam, hai mắt trợn lên, chợt phát lực. Dưới một tiếng hừ, chân khí Luyện Khí kỳ tầng chín mươi chín hoàn toàn bùng nổ, hút chặt lấy mặt đất!
Theo cơ bắp quanh thân gồ lên, “mặt đất” bị hắn hút lên từng tấc một, lại là một tảng đá lớn vuông chằn chặn, dài rộng cao đều hơn một mét!
Khối đá lớn, vừa vặn bịt chặt một chỗ lỗ thủng dưới lòng đất, sau khi dùng chân khí đem tảng đá lớn hút ra, lỗ thủng đen sì liền bại lộ ra.
Hùng Vô Cực nói: “Tảng đá lớn này, là cơ quan năm đó ta tự mình thiết kế, chỉ có đạt tới Luyện Khí kỳ tầng chín mươi sáu trở lên, mới có khả năng hút lên!”
“Bề ngoài là tảng đá lớn bình thường, bên trong lại được khảm khoáng vật đặc thù, có thể ngăn cách tất cả chân khí điều tra, sẽ không để người ta phát hiện căn phòng bí mật phía dưới!”
Lý Diệu nói: “Thì ra gian nhà giam chiến sĩ phát điên này, chính là căn cứ bí mật của Hùng tộc trưởng.”
Hùng Vô Cực cười nói: “Hơn sáu mươi năm trước, trong phòng giam này từng nhốt một Luyện Khí Sĩ tẩu hỏa nhập ma thực lực cực kỳ cường đại, đạt tới Luyện Khí kỳ tầng chín mươi trở lên!”
“Hắn là ở sau một lần trận chiến thiên kiếp không bao lâu liền tẩu hỏa nhập ma, mà hai lần trận chiến thiên kiếp đó khoảng cách lại đặc biệt dài, cho nên một mình hắn nhốt ở đây suốt mười sáu năm.”
“Các Luyện Khí Sĩ tẩu hỏa nhập ma này đều là cực độ nguy hiểm, hung tàn như dã thú. Dưới tình huống bình thường, người ngoài là sẽ không mở ra nhà giam.”
“Cho nên ai cũng không biết, hắn ở dưới cuồng tính bùng nổ, thế mà vẫn duy trì một tia trí tuệ, dùng mười lăm năm thời gian, dựa vào hai nắm tay, cứng rắn ở trong tầng đá dưới lòng đất đánh ra một đường hầm thật dài, lại còn biết dùng đá bong ra chặn cửa hang để che dấu!”
“Vốn, nơi này là sâu trong lòng đất, vô luận đem hang ngầm đánh tới nơi nào cũng không có khả năng chạy trốn, nhưng phụ cận vùng này, còn có một dòng sông ngầm, đợi tới lúc bị phát hiện, đường hầm hắn đánh ra, thiếu chút nữa tới dòng sông ngầm dưới lòng đất!”
“Ở sau đó, mọi người miễn cưỡng bịt đường hầm lại, đem phòng giam này bỏ hoang. Đợi tới sau khi ta lên làm tộc trưởng, lại phát hiện thân phận của mình, liền lấy cớ tu sửa nhà tù, nhân cơ hội thiết lập căn phòng bí mật của mình, chuẩn bị cho mọi tình huống!”
“Đến đi!”
Hùng Vô Cực nhảy vào căn phòng bí mật dưới lòng đất đầu tiên, Lý Diệu và Sa Ngọc Lan theo sát sau đó.
Căn phòng bí mật này bố trí ở dưới lao tù chiến sĩ phát điên, lại là một kho vũ khí không nhỏ, vách đá hai bên đều bị đục ra một cái lại một cái lỗ thủng, bên trong nhét đầy đủ loại kiểu dáng vũ khí, từ chân khí đao kiếm lập lòe ánh sáng lạnh, đến súng ống chân khí đường kính thô to, thậm chí là Lang Nha Lôi thành từng rương.
Trong góc còn có mấy cái thùng, Hùng Vô Cực đá một cước văng ra, lại là lượng lớn tinh thạch độ tinh khiết cực cao, đã có thể dùng cho tu luyện, cũng có thể luyện chế đến bên trong pháp bảo, thậm chí là công thêm trang bị kích hoạt, trực tiếp luyện chế thành bom tinh thạch!
“Rắc rắc!”
Hùng Vô Cực cẩn thận kiểm tra tình trạng bảo dưỡng của súng ống cùng đao kiếm, tiếng cấu kiện pháp bảo va chạm, trong bóng đêm tỏ ra đặc biệt âm u lạnh lẽo.
Lý Diệu sớm biết Hùng Vô Cực sẽ có chuẩn bị, nhưng cũng không ngờ gã sẽ ở trong lòng đất xây dựng một kho vũ khí như vậy, giấu nhiều hung khí như vậy, quả thực có thể võ trang một tiểu đội đặc chiến!
Lý Diệu từ trong rương cầm lên một viên tinh thạch, dùng mắt thường kiểm tra độ tinh khiết của nó, lẩm bẩm: “Hùng tộc trưởng, xem ra Yến Xích Hỏa nói không sai, ngươi chuẩn bị thế này, thực không giống một đại anh hùng, đại hào kiệt, mà là một kẻ mang dã tâm không hơn không kém!”
Hùng Vô Cực được mẹ con Sa Ngọc Lan tín nhiệm, nản lòng bất an vừa rồi bị quét sạch đi, một lần nữa khôi phục hào khí, sang sảng cười nói: “Ta vốn không phải đại anh hùng, đại hào kiệt gì, đó đều là cái mũ người khác cố chụp cho ta, ta chính là một kẻ mang dã tâm không hơn không kém!”
“Dã tâm của ta, chính là để người Thiết Nguyên và người Phi Tinh, buông xuống thành kiến, đánh vỡ năm ngàn năm ngăn cách, một lần nữa đoàn kết lại với nhau!”
“Vũ trụ lớn như vậy, dị tộc nhiều như vậy, còn có Cự Linh Chiến Tộc dị tộc như vậy, phát động ‘đoạt xá giữa văn minh’ đối với chúng ta! Chúng ta cùng thuộc về Nhân tộc, lại có lý do gì, tiếp tục tiêu hao nội bộ dần dần!”
“Tất cả nhân tộc đều đoàn kết với nhau, thật sự trở thành chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trong vũ trụ vô tận, đi đánh bại tất cả dị tộc, để văn minh chúng ta vĩnh sinh bất hủ, đây mới là chuyện một cường giả Nhân tộc phải làm!”
“Quá khứ, ta từng lên án mạnh mẽ ông trời, vì sao phải cho ta có được vận mệnh như vậy, nhưng về sau ta nghĩ thông rồi!”
“Có lẽ, ta một gã con cháu người Phi Tinh, lại lên làm dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên, vậy sứ mệnh của ta sẽ không chỉ là chống lại thiên kiếp đơn giản như vậy!”
“Để người Thiết Nguyên và người Phi Tinh một lần nữa đoàn kết với nhau, đây mới là sứ mệnh thật sự của ta, cũng là con đường ta trả giá sinh mệnh, cũng phải đi tiếp, ai dám ngăn cản ở trên con đường này, vậy chuẩn bị sẵn nhấm nháp lửa giận ngút trời từ dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên đi!”