Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 626 - Chương 609: Tái Kiến Đại Giác!

Chương 609: Tái Kiến Đại Giác! Chương 609: Tái Kiến Đại Giác!Chương 609: Tái Kiến Đại Giác!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Hai giờ sau, Lý Diệu xuất hiện ở bên trong sơn cốc Yến Xích Phong chỉ điểm.

Vùng này cột đá rậm rạp, khe rãnh khắp nơi, sơn cốc quanh co rẽ quẹo rất nhiều, thật là một chỗ dễ dàng để ấn nấp.

Lý Diệu kiểm tra Liệt hỏa chiến xa, phát hiện trải qua một đường chạy như điên, áp súc chân khí xác thực tiêu hao hơn phân nửa, chân khí còn lại nhiều nhất chỉ có thể kiên trì một đêm.

Một cự thú cương thiết nặng mấy chục tấn như vậy, nếu vận dụng chân nguyên trong cơ thể hắn để khu động, không dùng được vài tiếng, sẽ tiêu hao gần như hết sạch chân khí hắn dự trữ.

Cho dù có thế nào cũng chỉ có thể dừng lại.

Trong thùng xe truyền đến tiếng đánh "Phành phành", hai mươi con tin chung quy đều là thể trạng người tu chân, trải qua một ngày chạy như điên, không ít người đều đã tỉnh, chỉ là bị thêm cấm chế, hơn nữa bị gân yêu thú buộc chặt, hoàn toàn không giãy ra được, chỉ có thể ở trong xe đấm loạn xạ.

Lý Diệu đánh giá xung quanh, lái liệt hỏa chiến xa đến một đoạn sơn cốc tương đối bằng phẳng, sau đó từ trong Càn Khôn giới lấy ra lượng lớn nguyên liệu thiên kiếp dị thú hài cốt, đại bộ phận đều là giáp xác cứng rắn, cạnh bên cực kỳ sắc bén. Chất toàn bộ nguyên liệu ở một bên, lúc này hắn mới đem hai mươi con tin đang không ngừng giãy dụa ra khỏi chiến xa, cắt đứt từng sợi gân yêu, phóng thích từng con tin một.

Hai mươi con tin vừa mới hôn mê tỉnh dậy, lại bị chiến xa xóc nảy làm cho đầu óc choáng váng, chợt được hít thở không khí mới mẻ, tất cả đều không biết làm sao.

Có vài cô gái nhìn thấy bộ dáng Lý Diệu, thậm chí "A" một tiếng, sợ hãi kêu lên.

Giờ phút này Lý Diệu đang mặc thiên hạt chiến giáp hình thức hoàn toàn khép kín, chính là lấy thiên kiếp dị thú giáp xác luyện chế mà thành, chợt nhìn xác thực có vẻ hung hãn dữ tợn, không giống hạng người lương thiện.

"Bang!"

Mặt nạ bảo hộ của Thiên hạt chiến giáp mở ra hướng về phía trước, lộ ra hàn quang lập lòe hai mắt, Lý Diệu vận đủ khí lực, gầm nói: "Mọi người đừng sợ, mọi người đã thoát ly hiểm cảnh, giờ phút này đang ở trên Thiết Nguyên tinh, ta là một người Thiết Nguyên!"

Khi những lời này chưa ra khỏi miệng, mọi người còn có thể giữ được sự trấn tĩnh, nhưng khi biết được mình lại đang ở trên Thiết Nguyên tinh, "cấm địa của người tu chân " trong truyền thuyết, toàn bộ thiếu nam thiếu nữ đều thay đổi sắc mặt.

Bọn họ đều là người tu chân, cũng nghe nói qua một ít ân oán giữa Luyện Khí Sĩ Thiết Nguyên cùng người tu chân Phi Tinh.

Rơi vào trong tay người Thiết Nguyên ác hình ác trạng này, tuy còn không biết họa phúc cát hung, nhưng chỉ cần thấy người này mặc khải giáp, cũng không giống như là thiện nam tín nữ a!

Lý Diệu không để ý tới bọn họ trong lòng run sợ, cố tự nói: "Ta biết các ngươi đối với Thiết Nguyên tinh có nhiều hiểu lầm, nói với các ngươi, tất cả lời đồn các ngươi từng nghe nói về người Thiết Nguyên đều là giả! Thật ra người Thiết Nguyên bọn ta cần lao dũng cảm, thuần phác thiện lương, giỏi ca múa, tao nhã, nhiệt tình yêu thương hòa bình!"

"Nhưng trước mắt không có thời gian nói lời thừa, mau chọn một món công cụ tiện tay, đến bên kia đào hầm!"

Lý Diệu bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, tay trái rút ra lão nha chiến đao, tay phải lại lần nữa cầm lên Lôi hống bạo kích thương, quắc mắt nhìn trừng trừng nói: Đi đào hầm.

Một đao chém ra, đao khí xẹt qua hơn mười thước, một viên cự thạch bị chém thành hai nửa!

Nhóm thiếu nam thiếu nữ sợ tới mức mặt không còn chút máu, dưới bức bách của đao thương, chỉ có thể lựa chọn vài món công cụ sắc bén từ phần đông giáp xác thiên kiếp dị thú, nơm nớp lo sợ đi tới khu vực Lý Diệu.

Có vài người còn tưởng rằng Lý Diệu muốn bọn họ tự đào mộ chôn mình, gấp đến độ mặt đỏ tai hồng, lại có người âm thầm đem giáp xác kẹp trong lòng bàn tay, lựa thời cơ chuẩn bị liều mạng.

Ai ngờ Lý Diệu chỉ là kêu bọn họ đào từng cái hố đường kính so với đầu người không lớn hơn bao nhiêu. Bố cục sắp xếp toàn bộ các hố có quy luật, từ giữa không trung nhìn xuống, tựa như hợp thành một đạo phù trận cổ quái.

Nhóm thiếu nam thiếu nữ trong lòng hồ nghi, khe khẽ nói nhỏ với nhau, không biết quái nhân Thiết Nguyên này muốn làm gì.

Lý Diệu cũng không có công phu để ý tới bọn họ, hắn thông qua Kiêu Long Hào, từ trên cao nhìn xuống toàn bộ hố động, khi thì điên cuồng tính toán sắp hàng hố động, khi thì từ trong Càn Khôn giới lấy ra lượng lớn bom tinh thạch, tiến hành rườm rà cải tạo. Tuy không có tự mình tham dự đào hầm, vẫn là mệt đổ mồ hôi toàn thân.

Đúng lúc này, động tác Lý Diệu bỗng nhiên đình trệ, đầu ánh mắt hướng về bầu trời phía Đông Bắc.

Trên bầu trời, y hi có thể nhìn đến mấy chục chấm đen nhỏ.

Đại Giác Khải Sư Đoàn đến rồi!

Lý Diệu âm thầm suy tư, nên giao tiếp với Đại Giác Khải Sư Đoàn như thế nào, bỗng nhiên đồng tử co rụt lại, cảm ứng được chỗ ngực truyền đến đau đớn như bị kim đâm, dùng hết toàn thân khí lực trượt nhanh về bên trái, một thoi linh năng bạo đạn hầu như là sượt sát bên cạnh khải giáp hắn, hung hăng đâm vào bên trong nham thạch!

Ở chỗ sâu trong nham thạch, phát ra một tiếng bạo vang nặng nề, một đạo thạch phấn mạnh mẽ phun ra.

"Bắn rất hay! Bảy viên đạn phát ra trong quá trình bay rõ ràng là theo quỹ đạo khác nhau, nhưng mà ở thời điểm cuối cùng đồng thời ngưng tụ đến một tuyến, hầu như đồng thời đánh trúng một điểm, bảy phát bắn, chỉ có một vết đạn! Hơn nữa uy lực tụ mà không tiêu tan, thẳng đến chỗ sâu trong tầng nham thạch mới hoàn toàn nổ ra bạo liệt!"

"Nếu xuyên qua thân thể con người, chỉ sợ bề ngoài chỉ là một vết đạn nho nhỏ, nhưng mà ngũ tạng lục phủ, đều bị bảy viên bạo đạn hoàn toàn cắn nát!"

Ý niệm này, chợt lóe ngang qua chỗ sâu trong não vực, lực tính toán của Lý Diệu liền hoàn toàn tập trung vào một vật thể từ phía sau bên phải đang vọt tới với tốc độ cao.

Thông qua theo dõi tập trung của Kiêu Long Hào, đó là một gã khải sư mặc tinh khải hổ hình!

"Trong Đại Giác Khải Sư Đoàn, từ khi nào xuất hiện hai gã cao thủ như vậy?"

Lý Diệu nheo ánh mắt lại, ở trong kho ký ức nhanh chóng tìm tòi một lát, cũng là tìm không thấy thân hình một gã đại giác khải sư, tinh khải cùng chiến lực, tương tự cùng hai người này!

Tên cao thủ súng ống kia ấn nấp kín trong sơn nham, dùng kỹ thuật bắn súng như thần không ngừng kiềm chế hành động của Lý Diệu, mà cao thủ mặc tinh khải hổ hình tựa như am hiểu cận chiến, nhân cơ hội dùng tốc độ cao tiến tới gần, hung hăng xông tới phía Lý Diệu!

Lý Diệu cười lạnh một tiếng, quanh thân chân khí kích động, khe hở trong thiên hạt chiến giáp đầu tiên là phóng xuất ra từng đoàn chân khí màu trắng, hoàn toàn che lấp hành tung của mình, đợi cho tên cao thủ cận chiến kia nhảy vào phạm vi chân khí của hắn, tùy tay vung ra một quyền!

Chân khí khủng bố của Luyện Khí Kỳ tám mươi trọng hoàn toàn bùng nổ!

"Oành!"

Hắn cùng cao thủ cận chiến này đối kích một quyền, bản thân bất động, đối phương cũng là liên tục thối lui bảy tám bước, phát ra một tiếng kêu rên thống khổ.

Lý Diệu đánh ra một quyền, thân hình tiếp tục tiến tới trước, chiến đao vẽ ra một đường cong quỷ dị, hung hăng cắt tới cổ cao thủ cận chiến này!

Cao thủ cận chiến bị dọa đến một thân mồ hôi lạnh, không nghĩ tới quái nhân này thực lực cường đại đến trình độ như thế, so với Thiết Nguyên Luyện Khí Sĩ hắn gặp gỡ trước đây hoàn toàn khác nhau, miễn cưỡng giơ kiếm đón đỡ, cũng là bị Lý Diệu một đao chém rớt, thuận thế chém loạn về cổ hắn!

Mắt thấy chiến đao sắp xẹt qua cổ, tay súng thiện xạ cũng là lại lần nữa bắn ra hơn trăm phát, ở giữa không trung vẽ ra từng đường cong mạn diệu.

Một bộ phận viên đạn trực tiếp giã lên trên chiến đao của Lý Diệu phía trên, phần còn lại là công kích tới nơi yếu hại của Lý Diệu.

Nhưng mà, toàn bộ đạn đều rơi vào khoảng không. Lý Diệu tiêu thất!

Một đao này nguyên bản chính là hư chiêu, tốc độ tuy nhanh, lực lượng lại không đủ nghiêm trọng, chỉ là vì chính xác tập trung vị trí tay súng thiện xạ này mà thôi!

Dùng quỹ tích viên đạn để phân tích, cộng thêm Kiêu Long Hào ở giữa không trung theo dõi, Lý Diệu nhanh chóng phát hiện tay súng thiện xạ, trên người hắn khoác một tấm vải ngụy trang có thể tùy ý thay đổi sắc thái cùng màu sắc hình ảnh, núp ở khoảng giữa hai khối đá núi.

"Oành!"

Lý Diệu tóm lấy Lôi Hống, hướng về phía vách núi đá trên đỉnh đầu tay súng thiện xạ nả một phát súng. Một phát yêu đan bạo đạn làm nổ tung một nửa vách núi, đá vụn như thiên nữ tán hoa, đổ ập xuống mặt!

Tay súng thiện xạ bất ngờ không kịp phòng bị, vội vàng từ trong nham phùng chạy ra, để tránh bị chôn sống bởi núi sập, vừa lúc bị Lý Diệu nghênh diện đánh lên.

Hắn là tay súng, năng lực cận chiến chỉ phổ thông bình thường, chỉ một hiệp đã bị Lý Diệu chế trụ. Không thể động đậy.

Lý Diệu giống như là dẫn theo con gà con, tay nhấc tay súng thiện xạ, loan đao bằng răng nanh đặt ngay khe hở giữa mũ giáp cùng ngực giáp của đối phương, hai chân dẫm nhẹ, chỉ vài cái lên xuống liền rơi xuống phía trên một khối đá núi nhô ra, quỳ một gối xuống đất, cuộn mình ở phía sau tay súng thiện xạ, giống như là một con đại điêu đang nhìn xuống sơn cốc.

"Lô Điện!"

Cao thủ cận chiến lấy lại tinh thần liền nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi kêu to.

"Tả Hiếu Hổ. Mau chạy đi, người này lợi hại, hai người chúng ta cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn!"

Lô Điện tuy bị chiến đao đặt ngay trên cổ nhưng cũng không hề sợ hãi, kêu lớn.

"Bịch bịch bịch bịch!"

Lúc này, mấy chục thành viên Đại Giác Khải Sư Đoàn toàn bộ rơi xuống, cầm đầu chính là hai người Lôi Đại Lục cùng Bạch Khai Tâm.

Thấy Lôi Đại Lục tháo xuống mũ giáp, lộ ra tướng mạo sẵn có, Lý Diệu thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà chiến đao đặt trên cổ đối phương cũng không hề lỏng ra chút nào.

Bị Lý Diệu dùng đao chế trụ cổ chính là Lô Điện - “Bạch Phát Thương Vương” của Đại Giác Khải Sư Đoàn.

Mà người vừa rồi so quyền cùng Lý Diệu, lại bị một quyền đá bay chính là Tả Hiếu Hổ.

Ở trong các tân sinh của Đại Giác Khải Sư Đoàn, trừ cao thủ thế hệ trước như Lôi Đại Lục số lượng không nhiều lắm, Tả Hiếu Hổ cùng Lô Điện, chính là chiến lực mạnh nhất trong những người trẻ tuổi!

Hai người liên thủ đánh lén, nhưng lại rơi vào cảnh chật vật như thế, thực lực của đối phương quá cường đại, thật sự làm bọn họ da đầu phát tê.

Sắc mặt Lôi Đại Lục không ổn định.

Tuy đối phương chỉ có một người, nhưng ai biết trong sơn cốc quanh co khúc khuỷu này còn có mai phục hay không?

Đối phương đang giữ trong tay một gã Đại Giác khải sư, nhưng không có ý định hạ thủ, không biết rốt cuộc là định làm gì.

"Hai mươi người kia không bị tổn hao một sợi lông cọng tóc, họ ở ngay phía sau!"

Lý Diệu cao giọng nói: "Nhưng mà ở chung quanh các ngươi, bốn phương tám hướng đều có Luyện Khí Sĩ Thiết Nguyên đang tới bao vây!"

"Bọn họ tất cả đều là chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong Thiết Nguyên lục bộ, đại bộ phận trong đó sức chiến đấu đều tương đương với Trúc Cơ tu sĩ!"

"Các ngươi chỉ có mấy chục người, chỉ sợ đa số thực lực nhiều nhất là Luyện Khí thôi nhỉ? Vừa mới trải qua một hồi đại chiến, tinh khải tiêu hao nghiêm trọng!"

"Cho dù giao con tin cho các ngươi, các ngươi cũng không trốn thoát được!"

Lý Diệu nói xong, dùng sức hất Lô Điện ra, cả người lẫn tinh khải cùng bị quăng xuống, không lệch chút nào, chuẩn xác nện lên trên người Tả Hiếu Hổ, hai gã cao thủ trẻ tuổi lăn thành một cục.

"Lôi đoàn trưởng, đi lên đây nói chuyện!"

Lôi Đại Lục cùng Bạch Khai Tâm cùng biến sắc, không ngờ quái nhân này lại có thể biết tên họ của Lôi Đại Lục, mà cục diện hắn phân tích, cũng thật sự là khốn cảnh Đại Giác Khải Sư Đoàn đang gặp phải!

Bạch Khai Tâm nhỏ giọng nói: "Hắn nói không sai, bốn phương tám hướng đều có khói bụi cuồn cuộn nổi lên, vừa rồi chúng ta cũng có quan sát, đám người Thiết Nguyên mới tới tựa như có được chiến giới cực kỳ hoàn mỹ, tốc độ nhanh cực kỳ nhanh, thực lực rất mạnh, so với dã nhân trước kia chúng ta từng giao thủ hoàn toàn khác hẳn nhau.”

"Ta luôn cảm thấy hơi hơi quỷ dị, trực giác nói cho ta biết, chúng ta đã rơi vào một âm mưu.”

Lôi Đại Lục trầm ngâm một lát, nhảy dựng lên, đứng cùng với Lý Diệu ở phía trên nham thạch giữa sườn núi.

"Ngươi là ai?"

Lôi Đại Lục nói, "Ngươi quen ta đó?"

Lý Diệu chậm rãi tháo ra một nửa mặt nạ, lộ ra đôi mắt trong trẻo, đáy mắt khẽ ẩn chứa ý cười, trừng mắt nhìn, nhẹ giọng nói: "Là ta."
Bình Luận (0)
Comment