Chương 626: Chân Tiên Đại Đạo
Chương 626: Chân Tiên Đại ĐạoChương 626: Chân Tiên Đại Đạo
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
“Ngươi luôn miệng nói muốn tạo nên tương lai tươi sáng. Nhưng tương lai của người Thiết Nguyên không phải do người Thiết Nguyên tương lai tạo thành hay sao?”
Hai tay Hùng Vô Cực giao thoa, hai thanh chiến đao lưng dày lưỡi cưa vừa nhanh vừa mạnh giao nhau, hình thành một chữ thập hừng hực lửa thiêu đốt: “Người Thiết Nguyên và người Phi Tinh thật sự khai chiến, hơn nữa có người tu tiên gây sóng gió bên trong, cho dù có không ít cường giả có thể dung hợp với Huyết Văn tộc, người thường nên làm cái gì bây giờ. Từ Thiết Nguyên đến Phi Tinh số người thường cũng đến tỉ vạn người đều sẽ chết. Bọn còn không có “hiện tại” nói gì đến chuyện “tương lai”! Cái này là “tương lai” chó má gì chứ.”
Yến Tây Bắc cười ha ha, cái chân sau quơ như mái chèo thuyền, nhanh hơn tốc độ bò sát, từng vòng nhộn nhạo huyết diễm, lần thứ hai ngưng kết thành hai móng nhọn sắc bén không thể đỡ, một trái một phải, hung hăng chộp tới hướng Hùng Vô Cực.
Oành!
Hai bên khí kình chạm nhau, giống như quả bom tinh thạch mười vạn tấn nổ trong nháy mắt, gần đó có mấy chiếc chân khí chiến xa không ngừng lăn vài vòng trên không, đập ầm ầm rồi trở thánh một đống phế liệu.
Bao gồm cả Lý Diệu, toàn bộ Luyện Khí Sĩ cùng người tu chân đều bị sóng xung kích kích thích mắt không mở ra được, cát bụi mù mịt che đầy trời, chỉ nghe được tiếng Yến Tây Bắc tru lên từ trong cát bụi: “Vì kéo dài văn minh, tóm lại phải có người hi sinh, trăm ngàn năm qua, chúng ta giãy dụa cầu sinh tại tinh cầu hoang vu này, không biết bao nhiêu người đã hi sinh trước đó, bây giờ hi sinh một số người nữa thì đã làm sao? Chỉ cần văn minh của chúng ta có thể tiếp tục, tất cả hy sinh đếu đáng giá.”
Oành! Oành! Oành! Oành!
Trong cát bụi, tựa như hai nhóm chân khí chiến xa không ngừng đụng nhau, hoặc giống như hai đầu rồng đói bụng tự giết lẫn nhau, chẳng những đại địa đều đang rung chuyển, ngay cả bầu trời cũng không chịu nổi hai gã “đệ nhất dũng sĩ Thiết Nguyên lục bộ” đỉnh phong quyết đấu. Ánh trăng run run, ánh sao lay động.
Hùng Vô Cực rống giận: “Lúc trước nhiều người hi sinh ở Thiết Nguyên tinh như vậy không phải vì bảo vệ gia viên, bảo vệ mảnh đất sinh sống này của người thường sao? Tiên liệt kiến thiết năm ngàn năm, mới làm cho mảnh đất chết tái sinh. Bây giờ ngươi lại muốn biến nó thành biển lửa một lần nữa, để cho nhiều người thường chết đi như vậy. Dùng cách này để kéo dài văn minh, cũng không phải cái Thiết Nguyên văn minh mà tiên liệt muốn.”
“Chúng ta rõ ràng còn rất nhiều biện pháp, có thể giải quyết vấn đề đoạt xá văn minh. Chúng ta có thể liên hợp cùng với người Phi Tinh. Mọi người đoàn kết một lòng, đi phá giải Huyết Vân tộc huyền bí.”
“Ngươi nhập ma rồi Yến Tây Bắc! Không đúng, ngươi căn bản không phải Yến Tây Bắc.”
“Ta cảm nhận Yến Tây Bắc kia nguyện ý chết trong chiến đầu vì người Thiết Nguyên cho dù đối phương mạnh hay yếu, là Luyện Khí Sĩ hay là người thường, là người già hay trẻ nhỏ, là bộ lạc Liệt Nhật hay là bộ lạc Cuồng Hùng, khi bọn họ gặp nguy hiểm thì Yến Tây Bắc thật sự kia đều sẽ đứng ra, đánh cược tất cả chiến đấu vì bọn họ.”
“Cho dù có hi sinh thật sự, cũng chỉ có ông ấy hi sinh. Cũng chỉ có ông ấy, ông ấy tuyệt đối sẽ không để người khác phải chết, sau đó mặt dày nói đó là “Hi sinh”.”
“Yến Tây Bắc đã chết, ngươi chỉ là Huyết Văn tộc chiếm thể xác của ông ấy, Huyết Ma.”
“Kế hoạch của ngươi một khi thành công, cho dù là người Thiết Nguyên hay người Phi Tinh đều đã hủy diệt, đều biến thành một loại khác hoàn toàn với loài người. Đó mới là kế hoạch của các ngươi, kế hoạch đoạt nhà của các ngươi.”
“Hùng Vô Cực ta có lẽ không phải người Thiết Nguyên chân chính, cũng không quan tâm, người Thiết Nguyên cũng tốt, người Phi Tinh cũng tốt, ta cũng sẽ không để ngươi thành công.”
Oành!
Cùng lúc với cơn rống giận của Hùng Vô Cực, một đạo sóng xung kích chưa từng có điên cuồng khuếch tán về bốn phía, trong nháy mắt thổi cát bụi xung quanh bao phủ hai người. Bày ra hình ảnh giống như hai pho tượng bất động.
Song đao của Hùng Vô Cực đánh với hai cái chân bọ ngựa của yến Tây Bắc xen vào nhau, mặc dù vẫn không nhúc nhích nhưng chỗ lưỡi sao tiếp xúc cũng phóng xuất ra nhiều tia lửa chói mắt.
Hùng Vô Cực đạt tới chân khí chín mươi chín trọng, quanh thân không ngừng ngưng kết, phảng phất giống như một ngọn lửa bất khuất, lấy sinh mệnh làm nhiên liệu, điên cuồng thiêu đốt.
Các tia máu của Yến Tây Bắc như hóa thành hai đại ấn thủ hư không, hung hăng đè ép lửa chân nguyên của Hùng Vô Cực.
Chỗ hai luồng linh năng va chạm phát ra tiếng nổ vang to như sấm đinh tai nhức óc.
Nhìn hai bên như giằng co, Yến Tây Bắc có vẻ mỉm cười, không có chút nào là đang gắng sức.
Còn Hùng Vô Cực lại đỏ mặt tía tai, gân xanh nổi đầy trên cổ, tăng lên gấp đôi bình thường.
Oành.
Hai chưởng của Yến Tây Bắc đánh tới, Hung Vô Cực không đỡ nổi, thét lớn một tiếng, da quanh thân tróc ra từng mảnh, tuôn ra rất nhiều máu, một chân quỳ gối xuống đất.
Lấy hắn là trung tâm, trong phạm vi mười thước, bề mặt đất cứng đều bị ép xuống quá nửa.
“Tộc trưởng.”
“Hùng tộc trưởng.”
Tuy Hùng Vô Cực đã từ chức tộc trưởng bộ lạc Cuồng Hùng ngay trước mặt vô số Luyện Khí Sĩ, nhưng mà đến giờ khắc này, có vô số Luyện Khí Sĩ vẫn không sửa được, thất thanh kêu to.
“Bốp.”
Đuôi bò cạp Yến Tây Bắc hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang, hung hăng quất đánh, Hùng Vô Cực cũng không có cách nào ngăn cản, cứng rắn chịu từng đòn, lập tức bị văng đi bốn mươi năm mươi thước, bể hai khối đá rồi mới miện cưỡng ngừng lại, ở ngực xuất hiện một khe hở màu tím đáng sợ, một ngụm máu đen phun ra.
“Thấy rõ chưa? Đây là sức mạnh của thiên kiếp chiến thể. Do dù là Luyện Khí Kỳ chín mươi chín trọng cũng chỉ là châu chấu đá xe với ta.”
Yến Tây Bắc hít sâu một hơi, vẻ mặt mê say, đáy mắt lưu chuyển huyết quang hưng phấn, đắm chìm hoàn bên trong khí lực mạnh mẽ hoàn toàn mới, cọ cọ hai cái càng bọ ngựa, chậm rãi đi về phía Hùng Vô Cực, giọng nói lạnh như băng: “Ngươi cho rằng giải quyết Huyết Văn tộc đoạt xà thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp lên sao?”
“Ngây thơ.”
“Văn minh nhân loại thật sự rất may mắn, may mắn đến cực điểm.”
“Chúng ta tiến hóa từ vượn mà thành, mãi cho đến khi thành lập bước đầu văn minh, có thể vượt qua mấy chục vạn năm trên tinh cầu, mà không bị một đại dị tộc nào phát hiện, bình an vượt qua thời kỳ bảo bọc.”
“Chờ thăm dò những tinh hải còn nhỏ, trong ba ngàn đại thế giới xung quanh chúng, tất cả sinh linh đều yếu hơn so với chúng ta, chúng ta có thể thỏa thích chinh phục bọn họ, chiếm đoạt, cướp bóc tài nguyên của bọn họ, cho đến thời đại đỉnh phong, thành lập Tinh Hải đế quốc cường đại.”
“Nhưng mà vận khí tốt sẽ không đến với chúng ta mãi.”
“Nếu Huyết Văn tộc có thể phát hiện ra chúng ta, như vậy văn minh Thần Ma mà ta nhìn thấy từ trong truyền thừa Huyết Vân tộc sao lại không thể phát hiện ra chúng ta.”
“Thậm chí còn có vô biên vô hạn tinh hải sâu xa, có thể tồn tại dị tộc càng cường đại siếu cấp văn minh hơn so với Huyết Vân tộc không? Có lẽ văn minh nhân loại đối với bọn họ mà nói chỉ như con kiến mà thôi.”
“Cho dù hôm nay, chúng ta giải quyết vấn đề Huyết Văn tộc đoạt xá, lỡ như ngày mai, lại có văn minh thần ma cường đại hơn xâm nhập, thì nên làm cái gì bây giờ?”
“Nếu lại một lần thiên kiếp nữa đến, cũng không phải truyền thừa hay đoạt xá, chỉ là thuần túy hủy diệt, một bên là văn minh thần ma, một bên là con kiến thờ ơ không quan tâm chém giết, lúc đó phải làm như thế nào?
“Tỉnh táo lại đi, thời thơ ấu vô lo vô nghĩ đã qua rồi, chung quanh chúng ta là biển sâu nguy hiểm bốn phía, là rừng rậm vô cùng hắc ám, vô số hung thú ác điểu đang ngủ đông bí mật nơi nào đó, chỉ cần cảm nhận một hơi tồn tại mỏng manh nhất của chúng ta, sẽ nhảy ra nuốt chửng chúng ta.”
“Trở nên mạnh mẽ.”
“Chúng ta không có lựa chọn nào khác, chỉ có trở nên mạnh mẽ, không từ thủ đoạn, không tiếc tất cả trả giá để trở nên mạnh mẽ.”
“Hổ sẽ ăn thịt người, người cũng có thể ăn thịt hổ, con đường duy nhất của chúng ta chính là không ngừng trở nên mạnh mẽ, trở thành người ăn hổ, người ăn khủng long, nếu thần ma thật sự tồn tại, cũng sẽ có một ngày chúng ta sẽ ăn nuốt hết tất cả thần ma.”
“Dung hợp Huyết Vân tộc, trở nên càng mạnh mẽ trước, loài người mới càng vĩ đại, đây là bước đầu tiên.”
“Từ nay về sau, không ngừng tiến hóa, đào thải cái yếu, trở nên mạnh hơn. Như thế mới có thể chống lại thần ma cường đại, mới có thể vĩnh viễn sinh tồn được ở trong mảnh hắc ám sâm lâm này.”
Yến Tây Bắc đứng trước mặt Hùng Vô Cực, nhìn từ trên cao xuống.
Hùng Vô Cực vừa hộc máu vừa cười thảm nói: “Đào thải người yếu? Tỉ vạn người thường chết, mà ở trong miệng ngươi chính là hai chữ khinh thường đào thải thôi sao?”
“Ta không quá thích người tu tiên, nhưng có một câu bọn họ nói đúng.”
Huyết diễm đang ngưng kết quanh thân Yến Tây Bắc, càng lúc càng đậm, càng ngày càng dày đặc, làm cho hắn giống kẻ thần ma sinh ra từ máu: “Tiến hóa sớm đã bất đầu, bất kể là người tu chân, người tu tiên, hay là Luyện Khí Sĩ cũng được, chúng ta đều đang đi bước đầu trên con đường tiến hóa thành tân nhân loại.”
“Tân nhân loại càng mạnh mẽ, càng thông minh, càng vĩ đại hơn mới là hy vọng duy nhất của nhân loại, nhìn từ góc độ toàn bộ văn minh, người thường không có cách nào tiến hóa, bọn họ không dùng được, bọn họ chỉ có giá trị duy nhất, đó chính là cày cấy đất đai, không ngừng cung cấp cho chúng ta những chất dinh dưỡng tất yếu và tài nguyên.
“Nếu điều kiện cho phép ta cũng không muốn đồ sát.”
“Nhưng mà bây giờ chúng ta gặp phải hoàn cảnh quá mức ác liệt, người thường vô dụng sẽ trở thành gánh nặng, trói buộc.”
“Quẳng cục nợ, cắt đứt trói buộc, nhẹ nhàng ra trận, đem tất cả tài nguyên tập trung vào quá trình tiến hóa, cái này mới là con đường sinh tồn duy nhất nơi hắc ám sâm lâm.”
“Ha ha, cái này là tư lợi của người Trường Sinh điện, tham sống sợ chết, chạy theo ham muốn được sống mãi mãi, cái này mà cũng ưỡn ngực tự xưng mình là người tu tiên?”
“Có lẽ giống như ta vậy, không từ thủ đoạn, không tiếc tất cả, theo đuổi nền văn minh tân nhân loại bất diệt, bất hủ, mới là người tu tiên chân chính.”
“Ta tu mới là tiên đạo thực sự.”
“Tiến hóa. Không ngừng tiến hóa, văn minh nhân loại chúng ta sẽ tiến hóa trở thành Tiên tộc văn minh, biến thành thợ săn mạnh mẽ nhất hắc ám sâm lâm.”
“Phì.”
Không biết Vu Mã Viêm lẻn đến sau lưng Hùng Vô Cực từ lúc nào, ôm cánh tay đỡ hắn lùi về phía sau, quay về phía Yến Tây Bắc nói lớn: “Nhìn dáng vẻ của ngươi xem, cái gì mà văn minh tiên tộc chứ? Giống văn minh trùng tộc hơn thì có.”
Yến Tây Bắc sửng sốt, lập tức cười khinh thường: “Tiên cũng được, trùng cũng chẳng sao, đều giống nhau thôi, mấu chốt là còn sống.”
“Sinh tồn chính là tất cả, chỉ cần tiếp tục sống thì sẽ còn có vô số khả năng.”
“Còn sống, sống như những con sâu, sống như heo chó, sống như lang hổ, sống như rồng rắn, sống như thần ma.”
“Cái này là con đường của ta, là con đường sống mãi của văn minh nhân loại, chính là con đường tu tiên chân chính.”