Chương 682: Thiên tài cùng ngu ngốc
Chương 682: Thiên tài cùng ngu ngốcChương 682: Thiên tài cùng ngu ngốc
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
“Trảm yêu trừ ma, thiên chức chúng ta!”
Tên Kim Đan cường giả vừa rồi thất thanh kinh hô kia một lần nữa đứng dậy, giọng nói như chuông đồng, “Cái gì gọi là ‘giúp một tay’? Vốn là kiếp nạn toàn bộ Phi Tinh giới cùng nhau đối mặt, không có lý do để Thiên Thánh lục tông một mình gánh vác! Cần chúng ta làm như thế nào, Tiêu tiền bối cứ việc an bài là được!”
Tiêu Huyền Sách hơi hạ thấp người, rất thành khẩn nói: “Các vị tuyệt đối đừng hiểu lầm, ban đầu vẫn không có quá nhiều người tu chân ngoài Thiên Thánh thành gia nhập tiểu đội Tru Tiên, một mặt là sợ để lộ tin tức, một mặt khác cũng là cân nhắc đến cướp vũ trụ tàn sát bừa bãi, các đại tinh vực đều cần lực lượng để bảo vệ quê hương.”
“Lần hành động này nếu thành công, có thể làm Trường Sinh điện bị thương nặng, chúng ta nhất định sẽ đem lượng lớn tư liệu Tru Tiên tiểu đội, có thể công khai toàn bộ công khai, đồng thời hấp thu càng nhiều người tu chân đến từ bên ngoài Thiên Thánh thành gia nhập Tru Tiên tiểu đội, mọi người sóng vai dắt tay, cùng nhau đối kháng người tu tiên!”
Lão Nguyên Anh mặt đầy nếp nhăn kia một lần nữa lạnh lùng nói: “Người tu tiên đã tập trung, mọi người đương nhiên đều là làm việc nghĩa sẽ không chối từ, nhưng, Tiêu huynh nói kế hoạch Sương Mù tối nay sẽ triển khai, trong lúc gấp gáp, chúng ta chưa từng diễn luyện, rất nhiều người trước đây thậm chí không quen biết nhau, ở trong hoàn cảnh Thiên Thánh thành địa hình phức tạp như thế, chỉ sợ rất khó phối hợp ăn ý nhỉ?”
Tiêu Huyền Sách vững vàng ổn định nói: “Các vị không cần lo, chủ lực lần hành động này, vẫn là người tu chân Thiên Thánh lục tông, chúng ta đã sớm tiến hành nhiều lần diễn tập, bảo đảm không chút sơ suất.”
“Mà tác dụng của các vị, chính là bố trí ở ngoại vi, phòng ngừa cá lọt lưới chạy trốn!”
“Nếu thật là Hắc Vương của Trường Sinh điện đích thân tới, loại cường giả cấp Nguyên Anh này, một lòng muốn chạy trốn mà nói, ba năm vị Nguyên Anh cũng chưa chắc bắt được hắn, cho nên, chúng ta phải làm chuẩn bị đầy đủ!”
“Chúng ta đã căn cứ thực lực, đặc điểm của các vị, an bài sẵn phương vị cùng chức trách của mọi người, các vị mời xem.”
Tiêu Huyền Sách nhẹ nhàng vỗ tay một cái, cả một bức tường bên trái trung tâm chỉ huy bỗng vô thanh vô tức hướng hai bên trượt ra, lộ ra một gian trung tâm máy tính cỡ lớn.
Mấy chục chuyên gia máy tính đang ở trên mấy trăm màn ánh sáng gõ, thao tác, cắn nuốt cùng phân tích lượng lớn số liệu như gió cuốn mây tan.
Lý Diệu liếc một cái liền thấy được thằng cha ở chính giữa trung tâm máy tính.
Người này không có cách nào làm người ta coi như không thấy.
Gã ước chừng nặng bốn năm trăm cân, quả thực chính là một núi thịt vừa trắng vừa ngấy, trên người tầng tầng lớp lớp nếp nhăn, hai chân đều bao phủ trong thịt béo.
Làn da hắn trắng đến dọa người, đầu hiện ra màu vàng như cỏ úa, hai con mắt hơi đỏ lên, như là bao trùm một tầng mô mỏng màu máu.
Đây là một người mắc bệnh bạch tạng.
Lý Diệu biết loại bệnh nhân này, rất nhiều người trời sinh hai mắt đều sẽ biến dị, thị lực không tốt.
Không những như thế, hai con mắt hắn cực tách nhau, Nhân Trung lại đặc biệt dài, môi rất dày, là một bộ diện mạo điển hình “trời sinh ngu dốt”.
Cũng chính là “trẻ em thiểu năng” thường nói.
Bộ dạng béo như vậy, thật sự nhìn không ra tuổi, nhưng Lý Diệu nhắm chừng gã dù thế nào nữa cũng đã năm sáu mươi tuổi, lại mặc một cái áo ngắn rộng thùng thình loè loẹt, in đồ án gấu nhỏ đáng yêu, miệng “rốp rốp” say sưa ăn một cái kẹo que.
Vẻ mặt ngây thơ sáng lạn, bình thường chỉ có ở trên mặt trẻ con bảy tám tuổi mới có thể hiện lên.
“Ba ba ba ba! Cục cưng lại bắt được một tên! Vừa mới hắn còn xoay vòng vòng với cục cưng nửa ngày, cục cưng thay đổi bảy mươi hai loại phép tính, mới một lần nữa bắt được hắn!”
Trước mặt tên béo năm sáu mươi tuổi này vờn quanh mấy trăm màn ánh sáng bán trong suốt, các loại số liệu nhấc lên sóng triều ngập trời, cho dù nhìn một cái cũng khiến ta người đầu váng mắt hoa, hộc ba đấu máu, hắn lại như là đang chơi trò chơi rất vui, vui vẻ, hoa chân múa tay.
Vừa thấy Tiêu Huyền Sách đến, gã lập tức giống như tranh công hô to lên.
“Cục cưng thật lợi hại. Ba ba xem chút... Còn có ba tên, ngươi có thể ở trong mười phút, bắt được bọn chúng không?”
Tiêu Huyền Sách nháy mắt thay đổi một gương mặt, từ trong lòng lấy ra một viên đường, dùng khẩu khí dỗ trẻ con nói, “Chỉ cần cục cưng tìm ra, ba ba sẽ cho cục cưng ăn Kẹo Hạnh Phúc.”
“Được nha được nha!”
Gã béo vỗ tay, thèm ăn tới mức nước miếng cũng chảy ra, vươn hai ngón tay, nghĩ một chút, lại bỏ thêm một câu, “Con muốn hai viên đường, không được, phải ba viên!”
“Được, chỉ cần con đem bọn chúng tìm hết ra, liền cho con ba viên!”
Tiêu Huyền Sách cực kỳ cưng chiều nhẹ nhàng vỗ ở trên đầu gã béo, dịu dàng nói, “Cục cưng rất lợi hại, nhất định có thể đem đám người xấu đó đều tìm hết ra!”
“Cục cưng” cắm đầu vào thế giới số liệu, mở to hai mắt nhìn, đôi tay múp míp thịt căn bản bất động, từ đầu ngón tay lại tràn ra từng luồng linh năng, đồng thời thao túng mấy trăm màn ánh sáng.
Trong toàn bộ trung tâm máy tính hiện lên hơn bảy trăm màn ánh sáng, lại có một nửa bị một mình gã thao túng, một nửa còn lại mới do mười mấy chuyên gia máy tính chia đều.
“Người tu chân!”
Con ngươi Lý Diệu chợt co rút lại, không ngờ tên béo mắc bệnh bạch tạng trời sinh ngu ngốc này, thế mà cũng là người tu chân.
Hơn nữa nhìn tư thái gã không dời mắt phân tích số liệu, thực lực tương đối không kém!
Lý Diệu nghĩ tới Hoàng Phủ Bác vừa rồi từng nói, Tiêu Huyền Sách có một đứa con nuôi, đã là tên ngu ngốc, cũng là thiên tài.
Gã, chính là “Tinh Hài”!
Tiêu Huyền Sách xoay người lại, vẻ mặt cực kỳ phức tạp, chậm rãi nhìn quét mọi người một cái, nói: “Nó là con nuôi của ta ‘Tiêu Thiên Bảo’, tin tưởng rất nhiều đạo hữu đều từng nghe nói lời đồn về nó.”
“Vô luận người khác nghĩ như thế nào, nhưng ở trong mắt ta, nó là một đứa con đỏ hỏn thật sự, là người tu chân thật sự như trẻ con, đem toàn bộ tâm tư đều đầu nhập đến trong đại đạo!”
“Ở sinh mệnh của nó, trừ đại đạo, không có vật gì khác!”
“Máy tính dùng để thao túng Thái Hư Chiến Binh, chính là Tiêu Thiên Bảo chủ đạo, không đúng, phải nói, một mình nó tự lực sáng tạo ra, các vị hoàn toàn không cần hoài nghi năng lực của nó.”
“Một lần này, có thể tập trung chính xác đám người Hắc Vương cùng Hắc Chu Bát Nhận, cũng là dựa vào Tiêu Thiên Bảo từ trong vạn ức ý niệm cuồn cuộn không dứt trên linh võng, tìm được dấu vết để lại, truy nguồn, tập trung máy tính bên thân người tu tiên.”
“Tương tự, Tiêu Thiên Bảo cùng các vị chuyên gia máy tính, đã căn cứ địa hình Thiên Thánh thành, thực lực người trong Trường Sinh điện mạnh yếu cùng toàn bộ số liệu của kế hoạch Sương Mù, lại thêm thực lực mạnh yếu của các vị, cùng nhau tính toán ra hai mươi bảy phương án chiến thuật.”
“Trước khi hành động, sẽ cho các vị tải máy tính chiến thuật, các vị chỉ cần dựa theo phương án chiến thuật cất giữ trong máy tính để hành động, tuyệt đối không có chút sai sót!”
Đại bộ phận người tu chân đều giống với Lý Diệu, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy “Tinh Hài” trong truyền thuyết, đều sinh ra hứng thú nồng hậu đối với vị kỳ nhân thiên phú dị bẩm này.
Đại bộ phận mọi người đều là người tu chân loại hình chiến đấu đơn thuần, xem không hiểu thao tác của Tiêu Thiên Bảo ở trên màn ánh sáng.
Lý Diệu đối với máy tính và linh võng lĩnh vực, lại là có chút đọc lướt qua, nghiêng đầu nhìn hồi lâu, càng xem càng kinh hãi, càng xem càng rung động.
Nhìn thấy diệu dụng, cả con mắt Lý Diệu tỏa sáng, nhịn không được tiến lên hỏi: “Vừa rồi những chuỗi tin tức này biểu hiện, người trong Trường Sinh điện cực kỳ cẩn thận, bọn họ chẳng những cách mỗi nửa giờ liền thay đổi một lần thần niệm phân biệt thân phận, hơn nữa còn sẽ ở trong mười bảy loại phương pháp mã hóa khác nhau lựa chọn ba loại bất kỳ, để tiến hành động thái mã hóa, thậm chí còn bố trí cạm bẫy, mai phục thần niệm theo dõi ngược, có chút gió thổi cỏ lay, lập tức sẽ cảnh giác!”
“Ngươi sao có khả năng, nhanh như vậy đã thần không biết quỷ không hay khóa được bọn họ!”
Tiêu Thiên Bảo tuy ngây thơ hồn nhiên, nhưng cũng không sợ người lạ, vấn đề của Lý Diệu vừa vặn gãi đến chỗ ngứa của hắn, “Rắc” một tiếng cắn mất nửa miếng kẹo que, cao hứng phấn chấn nói: “Đại ca ca cũng thích chơi trò chơi sao, rất đơn giản nha!”
“Chỉ cần trước dùng phép tính Linh Thứu Chân Nhân làm một cái sàng chọn ngược, từ trong toàn bộ ý niệm hôm nay ra vào phạm vi Thiên Thánh thành tìm ra tụ điểm thường xuyên từ mấu chốt đặc biệt, sau đó dùng Câu Trần Cửu Tính bố trí một cái nối vào, lại tìm được toàn bộ lượng biến đổi tính không liên tục trong đó, dùng phép hồi quy của Vô Thường Đạo Nhân cầu ra toàn bộ tệp hồi quy, lại tùy tiện làm vài cái thay đổi liên hoàn, tìm được phân cụm trong đó tần suất dao động qua đường cân đối Thiên Hạc Tử, lại đem những phân cụm khác thường này dùng phép sắp xếp hỗn hợp có hạn một lần nữa sắp xếp thứ tự, không phải liền có thể khóa được bọn họ sao?”
Tiêu Thiên Bảo chớp đôi mắt đỏ gần như trong suốt, cực kỳ chờ mong nhìn Lý Diệu.
Tựa như đang chờ Lý Diệu khích lệ mình.
Trán Lý Diệu đổ mồ hôi “Ào ào”.
“Thì ra là thế!”
Lý Diệu vỗ ót, bừng tỉnh đại ngộ, “Tiêu đạo hữu quả nhiên thần cơ diệu toán, bội phục, bội phục!”
Tiêu Thiên Bảo chu mỏ lên: “Đại ca ca là có ý tứ gì thế?”
Tiêu Huyền Sách tiến lên cười nói: “Đại ca ca là đang khen con chơi tốt đó! Đến, ba ba cho con trước một viên đường!”
“Cho con hai viên!”
Tiêu Thiên Bảo lắc ngón tay múp míp, cười “Khanh khách” nói, “Con muốn chia cho đại ca ca một viên, đại ca ca nghe hiểu lời của con, người khác đều nghe không hiểu (người dịch cũng không hiểu)!”
“Sa lão sư!”
Vài tên lão sư hệ võ đấu cùng hệ chiến khải của đại học Phi Tinh xông tới, mặt đầy bội phục nhìn Lý Diệu, “Chúng ta đều là người tu chân thuần túy loại hình chiến đấu, căn bản xem không hiểu những phép tính, số liệu này, không ngờ Sa lão sư thế mà có thể xem hiểu, thật không hổ là cao thủ luyện khí gần đây quật khởi nha!”
“Vừa rồi, Tiêu Thiên Bảo đạo hữu nói một chuỗi dài vậy, đều là có ý tứ gì? Sa lão sư giúp chúng ta nói một chút đi?”
“Vù vù vù vù”, mấy chục ánh mắt chờ mong cùng nhau nhìn chằm chằm Lý Diệu.
Khóe mắt Lý Diệu không ngừng run rẩy, ho khan hồi lâu, nheo mắt nói: “... Rất huyền diệu, rất thâm ảo, các vị không có chút trụ cột ở phương diện thần niệm đào móc và phân tích, trong lúc gấp gáp, rất khó giải thích rõ.”
“Tóm lại, chúng ta vẫn là việc lớn làm đầu, ứng phó kế hoạch Sương Mù của Trường Sinh điện trước đi!”
“Sa tiểu hữu nói không sai.”
Tiêu Huyền Sách nghiêm mặt nói, “Vì tránh để lộ tin tức, lần hành động này vẫn luôn là tuyệt mật, thẳng đến giờ phút này mới báo cho các vị biết, kế tiếp liền có chút gấp gáp!”
“Từ giờ trở đi, mọi người có hai giờ chuẩn bị, chúng ta sẽ đối mặt một cuộc ác chiến, tuyệt đối không thể khinh thường, mời nhất định phải chuẩn bị pháp bảo mạnh mẽ nhất.”
“Nếu pháp bảo mang theo bên người không đủ, Thiên Thánh lục tông cũng chuẩn bị lượng lớn pháp bảo, cho các vị tùy ý lựa chọn!”
“Hai giờ sau, chúng ta vẫn như cũ tập kết ở hội trường lớn Tương Lai Ngàn Năm, triển khai hành động!”
“Tên của lần hành động này, gọi là Phá Chướng!”