Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 720 - Chương 687: Chiến Tranh Nguyên Anh!

Chương 687: Chiến tranh Nguyên Anh! Chương 687: Chiến tranh Nguyên Anh!Chương 687: Chiến tranh Nguyên Anh!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Lý Diệu vỗ vỗ chiến giáp trên người tuyên khắc linh văn hoa lệ, như một con côn trùng hung mãnh, nói: “Ta đương nhiên biết thuật tinh khải của mình còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn, cho nên ta mặc vẫn là Chiến Giáp Vũ Trụ Thiên Hạt phiên bản tăng mạnh.”

“Bộ chiến giáp này, là ta và Tiết Nguyên Tín đại sư cùng nhau cải tạo, tiêu hao không ít thiên tài địa bảo, dung hợp lượng lớn đặc điểm của tinh khải, lại dùng máy tính thiết kế chuyên dụng loại lớn, một lần nữa tiến hành thiết kế không khí động lực học và kết cấu nội bộ học, so với chiến giáp tầm thường, tuyệt đối là hai chuyện khác nhau.”

Diệp Hồng Phi cười “ha ha” vài tiếng, miễn cưỡng nói: “Sa lão sư là dũng sĩ số một của sáu bộ lạc Thiết Nguyên, đương nhiên sẽ không có ai hoài nghi sức chiến đấu của ngươi sau khi mặc vào Chiến Giáp Vũ Trụ Thiên Hạt loại tăng mạnh, nhưng trận chiến hôm nay, dù sao quá mức hung hiểm, chẳng những đề cập đến vinh dự thân là dũng sĩ của Sa lão sư, còn quan hệ đến sinh mệnh mấy ngàn vạn người, vẫn là bảo thủ chút thì tương đối tốt hơn.

“Sa lão sư, tôn chỉ luyện khí sĩ các ngươi cũng là phải bảo vệ người thường, nhất định có thể lý giải nỗi khổ trong lòng khi Thiên Thánh lục tông an bài như vậy, có phải không?”

Lý Diệu hừ lạnh vài tiếng, không nói chuyện nữa, trầm tĩnh vuốt ve Thiên Hạt Chiến Giáp.

Ánh mắt của hắn không dừng thăm dò qua lại ở giữa nội thành cực xa xa, đến cửa kiểm tra ống thông gió số 55 phía sau.

Sâu trong não vực, tâm tư xoay chuyển thật nhanh, thần niệm tuôn trào, phác họa ra vô số tuyến đường chạy trốn, thậm chí mô phỏng sách lược ứng đối vài lần sau khi “Hắc Vương” xuất hiện.

Tất cả, chuẩn bị đâu vào đấy.

Tấm lưới lớn, dần dần thu chặt lại.

Tám giờ mười hai phút ba mươi ba giây, chợ đêm lâm thời ngoài sân chính của Luyện Phong hội.

Một người trẻ tuổi tướng mạo bình thường, quần áo du khách đang ở trên một sạp nhỏ chậm rãi ăn mì.

Hai hán tử say mặt đỏ tai hồng, kề vai sát cánh, thất tha thất thểu, đi qua từ phía sau hắn.

Tám giờ mười hai phút ba mươi bảy giây, bệnh viện lâm thời phụ cận hội trường chính.

Từng chiếc xe thoi bay cấp cứu kêu “Ò oe ò oe” không ngừng, kéo tới từng xe bệnh nhân, toàn bộ bệnh nhân đều đang đau khổ trên cáng bay. Nghe nói là một lần sự kiện ngộ độc thức ăn quy mô lớn.

Tám giờ mười hai phút bốn mươi bảy giây, ngoài trạm tinh lọc không khí số 2 của khu trung tâm.

Một đội người tu chân mặc quần áo chiến đấu giới tử tàng hình, tản ra hình quạt, từ bốn phương tám hướng tụ lại về phía trạm tinh lọc, như thủy ngân màu đen, ở dưới màn đêm lặng yên không một tiếng động lăn đi.

Trên một tòa tháp cao cách đó không xa, kính nhắm của súng ngắm linh năng đã khóa chặt nhân viên công tác ở trong trạm tinh lọc, đang uống trà nói chuyện phiếm, nhàn nhã tự tại.

Căn cứ tình báo, nhân viên công tác gần cửa sổ thứ ba bên trái kia, chính là người tu tiên ẩn nấp.

Tám giờ mười ba phút lẻ một giây, góc tây bắc nội thành, tầng mười sáu của một khách sạn xa hoa.

Trên hành lang vòng tròn phủ kín thảm nhung hạc bay xa hoa, hai nhân viên vệ sinh đang thao túng pháp bảo hút bụi, khom người quét tước.

Một thanh niên quần áo hợp thời trang, tóc bóng nhẫy, ôm một nữ tử quần áo hở hang, mặt đỏ hồng, mắt nheo lại như sợi tơ, cười “Ha ha”, đi về phía phòng của mình.

Hắn như là không đè nén được dục hỏa đáy lòng, còn chưa đi vào phòng, đã đem nữ tử yêu mị đè ở trên tường, bắt đầu hôn nồng nhiệt.

Trong bất tri bất giác, đôi nam nữ này cùng hai nhân viên vệ sinh, đều tụ tập đến phụ cận phòng khách số 1608.

Trên bảy tám tòa nhà cao tầng phụ cận khách sạn lớn xa hoa này, đều có cường giả cấp Nguyên Anh đang gắt gao theo dõi.

Vô số pháp bảo, phù trận cùng cấm chế, hết thảy vận sức chờ phát động, tập trung khách sạn lớn xa hoa này.

Trán mỗi một vị Nguyên Anh đều chảy ra mồ hôi lạnh như băng.

Tuy bày ra thiên la địa võng, nhưng không ai có cảm giác nắm chắc thắng lợi, cho dù pháp bảo chồng chất như núi ở ngay sau người, bọn họ vẫn cảm giác trong lòng ập tới từng đợt sóng to lạnh như băng.

Bởi vì, bọn họ cần vây săn, cũng là một gã Nguyên Anh.

Tám giờ mười ba phút hai mươi bảy giây.

Cách lúc hành động Phá Chướng “dẫn nổ”, còn có ba giây cuối cùng.

Một trong hai hán tử say trên chợ đêm bỗng chân lảo đảo, quỳ rạp xuống đất, bắt đầu nôn mửa “ọe ọe”, nôn đầy vật bẩn ra người.

Đồng bạn của hắn ở bên cạnh cười ha ha, hoàn toàn chưa đi nhìn tên du khách đang ăn mì kia lấy một cái.

Trong bệnh viện lâm thời, không ít bác sĩ cùng y tá luống cuống tay chân.

Đại bộ phận bệnh nhân trúng độc cấp tính, cùng bác sĩ theo xe cấp cứu, lại bất động thanh sắc, đem một y tá vây quanh ở chính giữa.

Trên tháp cao bên ngoài trạm tinh lọc không khí số 2, ngón tay của tay súng bắn tỉa đã nhẹ nhàng đặt tới trên cò súng.

Trên ngón tay thon dài lượn lờ linh văn rắc rối phức tạp, tản mát ra hào quang ảm đạm, dần dần dung hợp làm một thể với linh văn trên súng ngắm linh năng, làm súng ngắm cũng biến thành thân thể cùng thần hồn kéo dài của cô.

Trên hành lang tầng mười sáu của khách sạn lớn xa hoa, nữ tử nheo mắt như sợi tơ phát ra tiếng rên rỉ, đáy mắt nở rộ ra lại là hào quang vô cùng lạnh lùng cùng sắc bén, giống như đang nhìn chăm chú vào một cái đồng hồ không nhìn thấy, lẳng lặng chờ đợi kim giây lướt qua ba ô cuối cùng.

Tít, tít…

Bỗng nhiên

Ngay tại lúc hành động Phá Chướng còn có 15 giây sắp dẫn nổ, cả hành lang của tầng mười sáu khách sạn lớn xa hoa đều bị giành trước dẫn nổ.

Trong ánh sáng và nhiệt độ bùng nổ như lũ bất ngờ, tràn ngập lượng lớn phù trận công kích chuyên môn nhằm vào thần hồn người tu chân, cả hành lang nháy mắt biến thành Cửu U địa ngục gào khóc thảm thiết.

“Oành!”

Vách tường hành lang bên cạnh nam nữ thế mà cứng rắn nổ tung ra một lỗ thủng hình người, một bóng đen bắn ra như điện, giống nhau từ trong U Minh bay ra một thanh ma đao

Bóng đen này đã chưa hướng hai bên chạy trốn, cũng chưa phá cửa sổ mà ra, mà là hai chân giẫm một phát, nhảy dựng lên, cứng rắn đánh nổ trần nhà đỉnh đầu, lao lên hành lang tầng mười bảy.

Đông tây nam bắc, trên dưới trái phải, cả khách sạn lớn đều bị bao vây nhiều vòng, thập diện mai phục.

Nhưng, vì không dẫn tới “Hắc Vương” hoài nghi, lưới bao vây không có khả năng quá mức tới gần, cũng không có khả năng quá mức khổng lồ.

Vô luận hành lang hai bên, cầu thang cùng thang máy linh năng, tầng phía dưới thậm chí ngoài cửa sổ, tất cả đều có cạm bẫy nghiêm mật nhất chờ đợi hắn.

Chỉ có tầng cao hơn, phòng ngự là yếu nhất

Hai nhân viên vệ sinh cùng nam nữ nháy mắt xé rách ngụy trang, phát ra khí thế tuyệt cường của nhất lưu cao thủ, liền muốn đuổi theo

Nữ tử nheo mắt như sợi tơ bỗng mở to hai mắt nhìn, đáy mắt che kín tơ máu, tơ máu quấn quanh từng luồng tuyệt vọng kinh hãi đến cực điểm.

“Xẹt “

Bộ ngực cao ngất của nữ tử bỗng tuôn ra một mảng sát khí nồng đậm, trước ngực thế mà lại là một lỗ thủng đen sì, cả trái tim đều hóa thành bột phấn màu đen.

Lại là cái bóng đen đó ở lúc vừa rồi thoát ra, thần không biết quỷ không hay cho cô một đao, đem trái tim của cô đánh nổ.

Nữ tử nheo mắt như tơ, vẫn như cũ hướng về phía trước chạy hai bước, lúc này mới cắm đầu ngã quỵ, có giật như động kinh.

Như bóng cao su xì hơi, linh khí vận sức chờ phát động, hết thảy hóa thành mây khói bảy màu, từ trên cái xác tiết ra từng luồng một.

Trong cơ sở dữ liệu của tiểu đội Tru Tiên, chỉ có một người đao pháp có thể đáng sợ như vậy.

Một trong ba đại Nguyên Anh của Tri Chu Sào Tinh, được xưng đao pháp quỷ dị bí hiểm nhất, sắc bén nhất trong bọn cướp vũ trụ - “U Minh Nhận” Thôn Trang Du

“Hành động Phá Chướng, dẫn bạo.”

“Dẫn bạo.”

“Dẫn bạo.”

“Dẫn bạo.”

Bị Nguyên Anh đối phương nhìn thấu sớm 15 giây, chỉ có thể lập tức phát động.

Trên chợ đêm, tên hán tử say kia đang nôn mửa cùng đồng bạn của hắn, còn có ba thực khách ăn mì “sụp soạp” trên sạp mì, nháy mắt bùng nổ, hướng tên du khách dung mạo không kinh người kia lao đi.

Trong bệnh viện, mấy chục tấm ga giường trắng noãn bay đến giữa không trung, lại bị linh năng nháy mắt phát ra xé thành mảnh vụn, thiên nữ tán hoa.

Bên ngoài trạm tinh lọc không khí, khi nữ tay súng bắn tỉa thoải mái như hít thở bóp cò súng, viên đạn Tinh Tủy dùng cả miếng Tinh Tủy mài thành, chất chứa mười một loại phù trận có tính công kích gào thét mà ra, hơn một trăm đội viên đột kích của tiểu đội Tru Tiên cũng từ bốn phương tám hướng bùng nổ, hướng trạm tinh lọc cất giữ đại bộ phận dịch Cửu Âm Thực Tâm Chướng nén đó phát động tổng tiến công.

Xung quanh khách sạn lớn xa hoa đồng thời vang lên tiếng ngâm xướng ngân nga.

Trong cao ốc chọc trời bố trí ở bốn phía, hơn năm mươi tòa cấm chế mạnh mẽ cùng lúc phát động, từng đạo hào quang bảy màu phóng lên trời, ở giữa không trung đan xen ngang dọc, dây dưa đan vào nhau, tạo thành tấm lưới lớn che trời, lại chậm rãi hạ xuống.

Không khí trong vòng vây nháy mắt trở nên vô cùng dinh dính, người tu chân cấp thấp đặt mình trong đó thậm chí cảm thấy thở không nổi.

Từng tên cường giả Nguyên Anh phát ra toàn bộ linh năng, khí diễm cường đại hổ khiếu long ngâm, hầu như ngay cả bầu trời nhân tạo cũng thiêu đốt vỡ nát

Trừ bốn địa điểm này, ở phụ cận công viên Luyện Phong hội, cùng với trong nội thành vành đai sao thứ nhất của Thiên Thánh thành, còn có mấy chục địa điểm, đều ở trong nháy mắt bùng nổ vô số người tu chân, hướng tới mục tiêu đã sớm tập trung, hung tợn lao đi.

Trên máy tính chiến thuật của Lý Diệu, toàn bộ hình ảnh góc nhìn thứ nhất tất cả đều ở sau nháy mắt yên lặng, đã tăng tốc đến cực hạn.

Toàn bộ màn ảnh đều đang một khắc không ngừng trượt đi, lượn vòng, chấn động, cuộn lại.

Lại thêm sương mù dày đặc, vụ nổ, máu tươi nối gót mà tới, màn ảnh lay động đến cực điểm, liếc một cái cũng làm người ta nôn mửa, căn bản không thấy rõ ở khu trung tâm đã xảy ra chuyện gì

Chỉ có thể nghe được trong kênh thông tin không ngừng truyền đến tiếng kinh hô, tiếng kêu thảm, tiếng mắng cùng tiếng nổ đợt sau cao hơn đợt trước.

Ngẫu nhiên cũng có mấy hình ảnh, bỗng từ trời đất xoay chuyển biến thành yên lặng.

Nhưng những hình ảnh này góc nhìn đều rất thấp, giống chủ nhân của bọn nó nằm úp sấp ở trên mặt đất quay chụp.

Chủ nhân những ống kính góc nhìn thứ nhất này đều đã chết.

Lý Diệu thầm mắng một câu, thẳng sống lưng, dõi mắt trông về phía xa.

Chỉ thấy trong rừng sắt thép khu trung tâm Thiên Thánh thành không ngừng hiện lên từng mảng ánh lửa, giống như ban ngày.

Liên tiếp, còn có quả cầu lửa lớn dần dần dâng lên, một cao ốc cao nhất, nửa bộ phận trên tuôn ra ngọn lửa hừng hực, như một cây đuốc khổng lồ.

Trong khu trung tâm Thiên Thánh thành là một mảng đại loạn.

Người tu chân đã sớm bố trí ở các nơi của thành thị ngay lập tức hiện thân, sơ tán đám người, trấn an dân chúng, cứu giúp người bị thương, nhưng rối loạn không phải trong thời gian ngắn có thể bình ổn.

Giống như là có hai chi quân đội cùng hung cực ác, đang ở trong Thiên Thánh thành triển khai một hồi chiến đấu trên đường phố tanh máu nhất, thảm thiết nhất.

Đây, chính là sự đáng sợ của Nguyên Anh.

Một gã Nguyên Anh, có thể bằng sức một người, phát động một cuộc chiến tranh.

Đây là chiến tranh Nguyên Anh không hơn không kém.
Bình Luận (0)
Comment