Chương 717: Ngươi đã biết quá nhiều
Chương 717: Ngươi đã biết quá nhiềuChương 717: Ngươi đã biết quá nhiều
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lý Diệu hướng hắn bắn ra miếng tinh thạch thứ hai: “Đừng nói nhảm, kế tiếp ta muốn biết tên mười tinh đạo đoàn hàng năm chiếm cứ ở Ngân Dực thành, hoặc là thường xuyên đến Ngân Dực thành để duy tu cùng tiếp tế tiếp viện, quy mô từ lớn đến nhỏ, đặc biệt ba cái lớn nhất trong đó, lão đại của bọn họ, thân thích của lão đại, ân oán lẫn nhau, tất cả mọi thứ, ta muốn biết hết.”
“Quy củ cũ, nói hay, cho ngươi thêm một viên tinh thạch, đồng thời từ chỗ ngươi mua một bộ tinh khải phối trí cao nhất về, nói không chừng sau này muốn làm ăn cái gì, cũng thông qua ngươi tới giới thiệu, bắt đầu đi!”
Ngưu Hữu Nghĩa nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt vô ý thức liếc về phía cửa chính kho hàng, lại nhanh chóng thu hồi, bắt đầu giới thiệu chi tiết: “Hai tinh đạo đoàn lớn nhất trong Ngân Dực thành, tự nhiên là ‘Tà Dương’ cùng ‘Phong Ba’, hai chi tinh đạo đoàn này ở mười mấy năm trước bởi vì một lần đen ăn đen mà trở mặt, sau nhiều lần chiến đấu kịch liệt, chết không ít người, đã sớm như nước với lửa! Chẳng qua trước kia còn có Bạch lão đại ở bên trên đè ép, không dám ở trên Tri Chu Sào Tinh, to gan lớn mật sống mái với nhau.”
“Hơn một năm trước, khi Trường Sinh điện trồi lên mặt nước, lão đại Tà Dương tinh đạo đoàn dứt khoát lưu loát đầu nhập vào.”
“Phong Ba tinh đạo đoàn bên này, lại vì có mấy vụ làm ăn cực quan trọng với Bạch lão đại liên lụy, chưa ngay lập tức đầu nhập vào, kết quả bị Tà Dương tinh đạo đoàn gắt gao áp chế, một năm qua đều rất khó sống qua ngày.”
“Mấy tháng trước, rất nhiều lực lượng của Tà Dương tinh đạo đoàn đều đã bị Trường Sinh điện điều đi Thiên Thánh thành, lực lượng ở lại Tri Chu Sào Tinh suy yếu chưa từng có.”
“Sau khi Bạch lão đại đột nhiên làm khó dễ, Phong Ba tinh đạo đoàn nhân cơ hội phản kích, đem sản nghiệp Tà Dương tinh đạo đoàn ở lại trong Ngân Dực thành hầu như cướp đi toàn bộ, đại bộ phận Tà Dương tinh đạo đều bị giết chết hoặc là đào vong, trút giận một lần rất hả hê.”
“Nhưng, mười mấy ngày qua, hạm đội tinh đạo đến Thiên Thánh thành cũng lục tục về tới Tri Chu Sào Tinh. Lực lượng tinh đạo đầu nhập vào phe Trường Sinh điện lại tăng cường rất nhiều, đang tích cực mưu tính phản công.”
“Chiến đấu kịch liệt vừa rồi xảy ra ở đỉnh đầu chúng ta, hẳn chính là chủ lực Tà Dương tinh đạo đoàn từ Thiên Thánh thành trở về, đang hướng Phong Ba tinh đạo đoàn phát động tiến công đi!”
“Chỉ là, hê hê, miễn phí dâng tặng các hạ một tin tức, kế hoạch lần này tiến công, tựa như trước đó đã bị Phong Ba tinh đạo đoàn biết, Tà Dương tinh đạo đoàn tám chín phần mười là tổn binh hao tướng, vẫn không đoạt về được sản nghiệp vốn có.”
Lý Diệu gật đầu: “Nói một chút thành viên bọn họ, còn có khu vực thường xuyên hoạt động.”
Ngưu Hữu Nghĩa đảo mắt, liếm liếm môi, thao thao bất tuyệt.
Sau khi nói khoảng mười phút đồng hồ, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa nặng nề.
Ngưu Hữu Nghĩa lập tức khẩn trương hẳn lên, hướng Lý Diệu nháy mắt, một tay đè phi kiếm bên hông, thét to: “Ai?”
Ngoài cửa có người nói: “Lão Bát, tới lấy tinh khải.”
Ngưu Hữu Nghĩa nhẹ nhàng thở ra, hướng Lý Diệu múa máy một cái động tác tay “yên tâm”, thấp giọng nói: “Là một người bạn, tới lấy một bộ tinh khải đặt ở đây duy tu.”
Lý Diệu khẽ động, tránh đường.
Ngưu Hữu Nghĩa liền đem cửa kéo ra một khe nhỏ, ba tráng hán khí chất âm trầm nối đuôi nhau mà vào. Lúc nhìn thấy Lý Diệu, tựa như cũng hơi kinh ngạc, nhíu mày.
Ngưu Hữu Nghĩa vội vàng nói: “Hộ khách bạn bè giới thiệu đến. Cao thủ thực lực có thể đạt tới Trúc Cơ kỳ, mọi người đều là bạn tốt, bây giờ Ngân Dực thành loạn như vậy, không cần thiết vẽ thêm chuyện, đúng không, ba vị? Chờ một lát, ta bây giờ đi lấy tinh khải của các ngươi!”
Nói xong, lại khóa cửa chính của kho hàng, hướng trên quần áo lau rỉ sắt đầy tay, đi về phía giá trưng bày tinh khải.
Ba người nhìn quét Lý Diệu một cái thật nhanh, liền dời ánh mắt, như có hứng thú đánh giá tinh khải.
Trong đó một gã tinh đạo vừa ốm vừa cao, trên mặt còn có vết sẹo chữ Thập giao nhau nói: “Lão Nghĩa, thứ ta nói chính là bộ kiện cường hóa động lực phù trận cấp ‘Biểu Hỏa’ hoàn toàn mới, ngươi cũng không nên lấy hàng secondhand trên chiến trường thu về để qua loa với chúng ta, nếu như bị ta phát hiện, lột da sống ngươi!”
“Sao có thể!”
Ngưu Hữu Nghĩa chỉ trời chỉ đất kêu lên ủy khuất, “Toàn bộ chợ đen Ngân Dực, ai chẳng biết Ngưu Hữu Nghĩa ta làm ăn thật thà nhất, nếu không ba vị cũng sẽ không đến chỗ ta duy tu tinh khải, đúng không? Cam đoan là ‘Biểu Hỏa’ hoàn toàn mới hàng thật giá thật, có một vết vạch, ngươi cứ xé ta!”
“Vậy thì tốt!”
Tên tinh đạo này lạnh lùng nói, “Chúng ta đều mang theo pháp bảo kiểm tra đo lường, ngươi tạm đem nắp bảo vệ động lực phù trận tinh khải đều mở ra, chúng ta nhìn kỹ!”
“Được rồi!”
Ngưu Hữu Nghĩa cúi đầu khom lưng, cùng ba gã tinh đạo trò chuyện vấn đề chi tiết của tinh khải, đi về phía giá trưng bày.
Có lẽ là trùng hợp, tinh khải bọn họ cần, đặt ở phía sau Lý Diệu.
Cho nên, bao gồm Ngưu Hữu Nghĩa ở trong, bốn gã tinh đạo dần dần đem Lý Diệu bao vây ở giữa.
Ngay trong nháy mắt vòng vây sắp hình thành, Lý Diệu bỗng lui một bước dài, mỉm cười nói: “Xem ra ta đoán đúng rồi.”
Bốn gã tinh đạo sửng sốt một phen, bất động thanh sắc trao đổi một ánh mắt, Ngưu Hữu Nghĩa miễn cưỡng cười khan: “Các hạ có ý tứ gì?”
Lý Diệu chắp tay sau lưng, không chút hoang mang nói: “Vừa rồi ta ở bên ngoài, bắt được một tên tinh đạo, ở trước mặt bạn của hắn hung hăng làm nhục hắn, sau đó mới biểu lộ thân phận người tới từ nơi khác, hỏi hắn ai là nhà buôn tinh khải bền chắc nhất trong Ngân Dực thành.”
“Ta đoán, lúc ấy hắn ghi hận trong lòng, lại không chắc chi tiết của ta, không dám phát tác ngay tại chỗ, lại nhất định sẽ hung hăng trả thù ta.”
“Hắn giới thiệu cho ta, nhất định sẽ không là nhà buôn tinh khải bền chắc nhất, an toàn nhất trong Ngân Dực thành.”
“Tám chín phần mười, sẽ là nhà buôn tinh khải lừa người nhất, âm hiểm nhất, nguy hiểm nhất.”
“Hơn nữa nhà buôn tinh khải này, nói không chừng còn có thể có một chút thói quen không tốt lắm, như là nhìn thấy khách nhân tới từ nơi khác để lộ ra tiền tài, liền thấy hơi tiền nổi máu tham, giết người cướp của vân vân.”
“Ta còn đoán, nhà buôn tinh khải này, nếu thường xuyên muốn làm những vụ làm ăn không thể lộ ra ngoài ánh sáng, sào huyệt hắn xuống tay, nhất định cực kỳ bí ẩn.”
“Hơn nữa, hắn thấy ta là con dê béo, quyết tâm muốn xuống tay mà nói, trừ vài tên đồng lõa của hắn, cũng sẽ tuyệt đối không đem hành tung của ta nói cho người khác trước đó.”
“Trong khoảng thời gian ngắn, vô luận ở trong sào huyệt của hắn xảy ra chuyện gì, hẳn là không có bất luận kẻ nào biết.”
“Quan trọng nhất là…”
Lý Diệu nhìn lướt qua tinh khải trên giá trưng bày, khinh thường nói, “Những tinh khải ngươi bày ở trên giá, đều quá kém, ta thật sự chướng mắt.”
“Nhưng các ngươi đã thường xuyên làm những vụ làm ăn đen ăn đen, tránh không được cũng sẽ gặp được vài nhân vật khó giải quyết, cho nên tinh khải bản thân các ngươi mặc, hẳn là so với những tinh khải này còn tốt hơn một cấp bậc, đúng hay không?”
Mấy câu nói nhẹ nhàng, làm bốn người miệng khô lưỡi khô.
Tên tinh đạo trên mặt có vết sẹo chữ Thập giao nhau kia nheo mắt, toát ra sát khí nồng đậm!
Ngưu Hữu Nghĩa đảo mắt mắt ba vòng, lẩm bẩm: “Ngươi ngay từ đầu đã biết ta muốn đen ăn đen, còn đi theo ta?”
Hắn bỗng mồ hôi đầm đìa, hai đầu gối mềm nhũn, muốn quỳ rạp xuống đất, run giọng nói: “Tiền bối, tha...”
Không còn kịp!
Ba đồng lõa của hắn, lại đầu óc xoay chuyển nhanh như hắn, thấy thân phận bại lộ, bắt đầu từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra tinh khải!
Lý Diệu thở dài, lắc đầu nói: “Các ngươi thật sự không nên, vì thả lỏng sự cảnh giác của ta, lúc tiến vào thế mà cũng không mặc tinh khải.”
Nói câu này, chỉ dùng một giây của hắn.
Một giây thời gian, ba gã tinh đạo nào kịp mặc vào trọn bộ tinh khải?
Nhưng Lý Diệu đã biến mất!
Hắn như là một đám mây đen tụ tán bất định, nháy mắt hóa thành một đám sương mù đen, từ giữa ba gã tinh đạo lóe lên!
Ngưu Hữu Nghĩa trừng lớn tròng mắt, căn bản không thấy rõ hành tung của Lý Diệu, chỉ có thể căn cứ động tác cùng phản ứng của ba gã tinh đạo, cảm giác được Lý Diệu tồn tại!
Tên tinh đạo đầu tiên vừa mới hoàn thành mặc giáp ngực cùng giáp váy, một khuôn mặt đã vặn vẹo đến cực hạn, như là thấy được một màn vô cùng sợ hãi, ngay sau đó một ngụm máu tươi xen lẫn nội tạng vỡ vụn điên cuồng phun ra, cả người như là rút đi xương cốt, mềm nhũn xuống đất!
Tên tinh đạo thứ hai nhân cơ hội hoàn thành trang bị đại bộ phận tinh khải, nhưng ngay tại lúc hắn từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra mũ giáp, đầu lại bay lên trên trời, hắt ra mưa máu đầy trời!
Tên tinh đạo thứ ba, cũng chính là thằng cha trên gương mặt có vết sẹo chữ thập giao nhau, tốc độ nhanh nhất, hoàn thành trang bị trọn bộ tinh khải.
Gầm nhẹ một tiếng, một thanh chiến đao chấn động gào thét lao ra, lại ở giữa không trung im bặt mà dừng, cả người biến thành một pho tượng đọng lại, không nhúc nhích.
Ngưu Hữu Nghĩa kinh hãi muốn chết, nhìn chằm chằm tên tinh đạo này, nhìn kỹ thật lâu, mới phát hiện ở trên thân tên tinh đạo này, theo khe hở tinh khải, tựa như cắm vào mấy chục sợi tơ so với tơ tóc còn nhỏ hơn.
Những sợi tơ này gần như trong suốt, cũng không biết là dùng tài liệu gì luyện chế.
Nếu không phải có từng dòng máu tươi theo sợi tơ nhỏ thẩm thấu ra, ngưng kết thành hạt châu máu long lanh trong suốt, hắn căn bản không phát hiện được còn có pháp bảo quỷ dị như thế!
Mấy chục sợi tơ nhỏ, đã không thương tổn tinh khải mảy may, lại đem tinh đạo bên trong giết chết trong nháy mắt!
Mà ngọn nguồn toàn bộ sợi tơ nhỏ, lại là...
Phía sau hắn!
Ngưu Hữu Nghĩa bị dọa thiếu chút nữa vãi cứt đái, “Phốc” quỳ rạp xuống đất, liên tiếp dập đầu, xé tim xé phổi gầm rú, “Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng! Ngài muốn tinh khải nào cứ việc lấy đi, ngài muốn biết chuyện gì, ta không biết thì thôi, biết sẽ nói hết!”
Phía sau truyền đến thanh âm thản nhiên của Lý Diệu: “Vừa rồi ngươi còn chưa nói xong, cho ngươi thêm năm phút đồng hồ, tiếp tục.”
Ngưu Hữu Nghĩa hít sâu một hơi, trong vòng năm phút đồng hồ, đầu lưỡi làm ra một lần co giật điên cuồng nhất đời này.
Lý Diệu cực kỳ chuyên chú nghe, vừa xem thời gian, năm phút đồng hồ vừa đến, tuy Ngưu Hữu Nghĩa đang kể đến chỗ mấu chốt, suy xét cho an toàn, vẫn cứng rắn cắt ngang câu chuyện.
“Đủ rồi, biểu hiện của ngươi, ta rất hài lòng, một sự kiện cuối cùng, dám có ý đồ với ta, ngươi biết, ta là ai?”
Ngưu Hữu Nghĩa đem đầu lắc như trống bỏi, vẻ mặt cầu xin nói: “Ta, tiểu (tiểu nhân) nào biết tiền bối là ai, nếu biết, ăn một trăm cái gan hùm mật báo, cũng không dám có ý đồ với tiền bối!”
“Vậy nhớ rõ đây, ta tên là…”
Lý Diệu có chút cổ quái tạm dừng một phen, hầu kết lăn lộn lên xuống, mắt trái chớp chớp, tiếp tục nói, “Ta tên ‘Huyết Thứu’, biết chưa?”
Ngưu Hữu Nghĩa gật đầu như giã tỏi: “Đã biết, đã biết, đại danh Huyết Thứu tiền bối, nhỏ (tiểu nhân) nhất định khắc vào trong đầu chặt chẽ, không dám trêu chọc tiền bối nữa! Tiền bối có gì cần, cứ việc phân phó!”
“Tốt lắm.”
Khóe miệng Lý Diệu hướng lên trên cong lên từng chút một, lộ ra nụ cười làm Ngưu Hữu Nghĩa không rét mà run, “Bây giờ, ngươi đã biết quá nhiều rồi.”