Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 761 - Chương 728: Thập Diện Mai Phục

Chương 728: Thập diện mai phục Chương 728: Thập diện mai phụcChương 728: Thập diện mai phục

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Từ tiếng nổ đầu tiên vang lên bắt đầu, cả tòa Sào Đô liền hóa thành một biển lửa, khắp nơi đều có quặng mỏ vỡ vụn thậm chí hoàn toàn sụp đổ, kiến trúc lơ lửng lấy ức vạn tấn để tính hóa thành từng mảng hài cốt, hướng vực sâu rơi xuống, trong đó xen lẫn vô số tinh đạo, ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra, đã bị hài cốt va chạm với nhau ép thành thịt nát.

Hơn trăm chỗ bến tàu, trung tâm luyện chế cùng duy tu tinh khải, xưởng tinh luyện tinh thạch, kho hàng pháp bảo... do Bạch Tinh Hà khống chế đồng thời bị mãnh liệt công kích!

Hiện trường “Tinh Hà Anh Hùng hội” cũng xảy ra vụ nổ kịch liệt, trong sương khói tràn ngập, không ít tinh đạo khăng khăng một mực trung với Phong Vũ Trọng, trung với Trường Sinh điện đều xé rách da mặt, chế tạo hỗn loạn, phát động tiến công.

Những tinh đạo này còn tưởng Phong Vũ Trọng và tinh nhuệ Trường Sinh điện thật sự mai phục ở phụ cận, sẽ lập tức hiện thân, phát động một đòn trí mạng đối với Bạch Tinh Hà.

Lại không ngờ mình chỉ là một quân cờ của Trường Sinh điện, là vật hi sinh nhất định bị hy sinh mà thôi.

Rối loạn, trái tim Tri Chu Sào Tinh đã triệt để rối loạn.

Khắp nơi là vụ nổ, khắp nơi là ánh lửa, khắp nơi là sóng xung kích cùng khí độc, vô số tinh đạo ở trong đường mỏ như mê cung triển khai hỗn chiến, ngay từ đầu còn thông qua chiến huy tinh đạo đoàn ở ngực để phân biệt địch ta, đến về sau tinh khải tan vỡ, chiến huy cũng bị vết máu che lấp, tinh đạo giết đỏ cả mắt nhìn thấy người khác, chỉ có thể điên cuồng hét lên một tiếng: “Bạch Tinh Hà hay là Phong Vũ Trọng?”

Đối phương có chút do dự, lập tức là cục diện máu tiên năm bước!

“RẦM! RẦM! RẦM!”

Một kho hàng tinh thạch che giấu ở sâu dưới lòng đất, không biết thuộc về phương diện Bạch Tinh Hà hay là Phong Vũ Trọng bị dẫn nổ, dẫn phát một trận động đất không lớn không nhỏ, sóng xung kích ở dưới lòng đất tung hoành ngang dọc, bao phủ hơn trăm con đường mỏ quặng, đem toàn bộ tinh đạo tính cả tinh khải bên trong hóa hết thành bột phấn.

Sâu trong đại địa hung hăng xé rách, từng luồng hơi nước nóng rực bắn ra, tầng nham thạch nóng chảy dưới lòng đất rục rịch!

Lý Diệu như là một con dơi thu liễm cánh, lẳng lặng ngủ đông trong bóng đêm không nhúc nhích.

Sâu trong trái tim lại như là có một chuỗi bom tinh thạch không ngừng nổ, nhấc lên sóng triều ngập trời.

Bạch Tinh Hà sẽ đến sao?

Lý Diệu nhắm chừng là sẽ.

Nếu để hắn đến bố cục này, hắn rất có thể giả bộ phương hướng “Tinh Hà Anh Hùng hội” là Trường Sinh điện đánh nghi binh. Mục đích của Trường Sinh điện là đem toàn bộ lực lượng của Bạch Tinh Hà đều đóng đinh ở Tinh Hà Anh Hùng hội, sau đó tập kết lực lượng Trường Sinh điện, Hắc Chu Tháp cùng Phong Vũ Trọng, một lần hành động xử lý trung tâm luyện chế tinh khải Xích Cương, chém giết Bạch Vô Lệ!

Trung tâm luyện chế tinh khải Xích Cương là nơi căn bản của Bạch Tinh Hà, Bạch Vô Lệ càng là y bát truyền nhân của Bạch Tinh Hà, nhân vật số hai trong tập đoàn!

Hai người này, đều không cho phép có bất trắc.

Nếu Bạch Tinh Hà thật sự làm ra phán đoán như thế, vậy hắn nhất định sẽ nhanh chóng trấn áp loạn cục phương diện Tinh Hà Anh Hùng hội, không để ý tất cả chạy tới cứu viện.

Lý Diệu trong lúc gấp gáp, chỉ có thể nghĩ đến kế hoạch như vậy. Phương diện Trường Sinh điện mưu tính đã lâu, lại thêm Bạch Vô Lệ làm thủ tịch chân truyền đệ tử của Bạch Tinh Hà, đối với trạng thái tâm lý của sư phụ khẳng định càng thêm hiểu biết.

Cạm bẫy bọn họ bày ra, tuyệt đối hoàn mỹ không sứt mẻ, Bạch Tinh Hà không bước vào không được!

Bắt đầu từ một khắc đó Bạch Vô Lệ phản bội, một trận chiến này, còn chưa bắt đầu đánh, Bạch Tinh Hà đã thua 90% rồi!

Lý Diệu đang suy tư, trong máy tính truyền đến một tiếng ong kêu không lành.

“Thật sự đến rồi!”

Con ngươi của Lý Diệu co rút lại thành hai mũi kim. Trong bản đồ lập thể máy tính biểu hiện, một quầng linh năng mạnh vô cùng, đang lấy tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh mấy lần hướng trung tâm luyện chế tinh khải Xích Cương lao tới!

Lý Diệu có ý muốn thả ra thần niệm, dò xét càng thêm chính xác, nhưng Nguyên Anh lão quái phi thường mẫn cảm đối với cho người khác dò xét, không khỏi rút dây động rừng, Phong Vũ Trọng nghiêm lệnh bất luận kẻ nào cũng không cho phép chủ động thả ra thần niệm đi dò xét, chỉ có thể bị động tiếp thu linh năng phóng xạ Bạch Tinh Hà phóng ra!

Lý Diệu ngược lại có ý muốn dùng phương thức thần niệm chủ động dò xét, nhắc nhở Bạch Tinh Hà, nơi này có cạm bẫy.

Nhưng Bạch Tinh Hà không phải là chính nhân quân tử gì, mà là một tên tội phạm cùng hung cực ác, chỉ sợ Lý Diệu thật sự nhắc nhở hắn, hắn tuyệt đối là vỗ mông lập tức bỏ chạy, để lại một mình Lý Diệu đối mặt đám người Phong Vũ Trọng, Hắc Vương và Bạch Vô Lệ nghi ngờ.

Lý Diệu tuy không muốn Bạch Tinh Hà bị chết dứt khoát như vậy, nhưng cũng không cần thiết đặt vào cái mạng nhỏ của mình!

Huống chi, Bạch Tinh Hà tốc độ cực nhanh, Lý Diệu loé lên một ý nghĩ, hắn đã lao vào trung tâm luyện chế tinh khải Xích Cương, trong rừng rậm sắt thép đang hừng hực thiêu đốt!

“A!”

“Đến rồi!”

“Bạch lão đại, là Bạch lão đại!”

Trong kênh thông tin lập tức truyền đến một chuỗi tiếng kinh hô cùng kêu thảm.

Trong lòng Lý Diệu như là mười bảy mười tám cái móng vuốt khỉ nhẹ nhàng gãi, chỉ có thể thông qua mạng chiến thuật cục bộ, hình ảnh ống kính của người khác quay chụp được, để tìm tòi bóng dáng Bạch Tinh Hà.

Mọi người đều đang lấy tốc độ siêu âm di động, hình ảnh quay chụp ra hoàn toàn là trời đất xoay chuyển, Lý Diệu nhìn, chỉ muốn nôn mửa.

Đúng lúc này, tất cả bỗng nhiên đọng lại!

Khí thế cực mạnh Bạch Tinh Hà phóng ra, đem mọi người đều trấn áp tại chỗ!

Lý Diệu rốt cuộc thông qua ống kính của mấy chục tên khải sư quay chụp, từ các góc độ khác nhau, rõ ràng thấy được toàn cảnh Bạch Tinh Hà.

Hắn mặc một bộ tinh khải cỡ trung màu xanh nhạt, từng hoa văn màu vàng giăng ngang dọc, làm giáp trụ quanh thân giống như là từng miếng vảy rồng màu xanh, mỗi một “vảy rồng” đều đang chấn động tốc độ cao, phóng ra từng mảng hào quang màu xanh, làm thân hình càng thêm mờ mịt, cho người ta cảm giác khó mà nắm bắt.

Miếng lót vai hai bên như hai cái đầu rồng mở ra cái mồm to như chậu máu, mà phía sau thế mà còn vươn ra sáu cái tay chân giả linh giới, đoạn trước nhất cũng là một cái đầu rồng nhe răng trợn mắt!

Cộng thêm miếng lót vai, tổng cộng tám cái đầu rồng, trong mỗi một cái miệng rồng đều ngậm một viên long châu.

Có một số long châu ẩn chứa ngàn vạn hồ quang, vang lên keng keng; có chút long châu như là do vô số ngọn lửa ngưng kết thành, nở rộ từng giọt nham thạch nóng chảy; có chút long châu hiện ra màu lam nhạt, nhìn như không có hiện tượng lạ, nhưng cái miệng rồng ngậm nó, lại đã phủ lên một tầng băng sương thật dày!

“Vù! Vù! Vù!”

Tám cái đầu rồng không ngừng co duỗi, long châu trong miệng cũng theo đó phun ra, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đánh đến trên tinh khải xung quanh.

Tinh khải bị lôi điện long châu oanh kích đến, nháy mắt bị hơn trăm đạo hồ quang màu lam đậm xuyên thấu, bọc chặt, xé nát.

Tinh khải bị long châu lửa đỏ đánh trúng hoàn toàn hòa tan, cùng khải sư bên trong hóa thành một vũng nước thép.

Tinh khải bị băng sương long châu đánh trúng, thì mất đi toàn bộ sắc thái, biến thành một pho tượng xám trắng, chỉ cần có người nhẹ nhàng chạm một phát, sẽ “bốp bốp” nứt vỡ thành vô số khối băng to bằng móng tay cái, hoàn toàn sụp đổ!

Đây, chính là tinh khải thuộc riêng về Bạch Tinh Hà, được xưng vận dụng nhiều loại bí pháp thời đại Tinh Hải đế quốc luyện chế thành, Chiến Khải Long Vương mạnh nhất Tri Chu Sào Tinh!

Lý Diệu nhìn mà tâm thần lay động, hoa mắt mê man.

Không phải là bị sự cường đại của Bạch Tinh Hà rung động, mà là bị bộ Long Vương Chiến Khải này hấp dẫn thật sâu.

Long Vương Chiến Khải hoàn toàn không giống vật chết lạnh lẽo, mặc ở trên người Bạch Tinh Hà, thật giống như có tám con rồng khổng lồ xoay quanh người hắn, bảo vệ xung quanh hắn!

“Rẹt…”

Trước mắt Lý Diệu bỗng nhiên trắng đi, toàn bộ quầng sáng đều biến thành một mảng bông tuyết.

Cùng lúc đó, một sóng xung kích mạnh mẽ vô cùng, giống như là sóng thần lên bờ, thổi quét toàn bộ trung tâm luyện chế tinh khải!

Trong lòng Lý Diệu rùng mình, biết là Phong Vũ Trọng và Ẩn Vụ Tôn Giả hiện thân, khí thế của ba gã Nguyên Anh hung hăng va chạm, sóng xung kích quấy nhiễu thần niệm truyền, làm cả mạng chiến đấu đều bị xé nát!

Lý Diệu hốt hoảng, đại não đồng thời tiếp thu được hai dòng tin tức.

Dòng tin tức thứ nhất, là một dòng ngân hà mênh mông cuồn cuộn, hư vô mờ mịt, vô số tinh thần như thác nước rơi xuống nhân gian, làm mọi người đều bao phủ ở trong vũ trụ vô biên, sinh ra một loại xúc động vô cùng nhỏ bé, không thể kháng cự, chỉ muốn quỳ xuống cúng bái.

Dòng tin tức thứ hai, lại là ngàn vạn khuôn mặt người bằng đồng xanh lơ lửng ở giữa không trung, tạo thành một mê cung mặt người, mỗi một khuôn mặt người đều phát ra tiếng quỷ khóc sói tru, chảy ra dòng lệ máu loang lổ, cũng dọa người như thế, làm người ta nhịn không được muốn co lại thành một cục, run lên bần bật.

Hai dòng tin tức, như hai thế giới hoàn toàn khác nhau, hung hăng va chạm, không ai nhường ai.

Lý Diệu biết, đây là thần niệm, tinh thần cùng ý chí của hai cao thủ Nguyên Anh đang liều chết giao đấu.

Nguyên Anh tranh đấu không tầm thường, vô số tu sĩ thực lực thấp kém đều không chịu nổi thần niệm hai người giao phong, đều lảo đảo ngã xuống đất, ôm đầu.

Ngay cả ống dẫn sắt thép của trung tâm luyện chế tinh khải cũng bị uy thế của hai người xé rách, phát ra tiếng kim loại mệt mỏi “ken két”, từng cái đinh tán “Bốp bốp” bật ra!

Trước mắt Lý Diệu là một mảng bông tuyết, não vực lại bị khí thế mạnh vô cùng của hai người hoàn toàn chiếm cứ, căn bản không thể phân ra tâm thần, đi cảm giác tình hình chiến đấu thật sự.

Huống chi Nguyên Anh lão quái tốc độ nhanh vô cùng, trong vòng một giây có thể phát động mấy chục thứ công kích trí mạng, thắng bại đều quyết định ở trong nháy mắt, tuyệt đối sẽ không giống tu sĩ bậc thấp đại chiến ba trăm hiệp!

Trong nhịp thở của Lý Diệu, một dòng tin tức khác bén nhọn vô cùng, như sương mù đen, hung hăng cắm vào cuộc đấu của hai gã Nguyên Anh!

Là Hắc Vương một trong Trường Sinh Tứ Vương, tôn chủ một thế hệ trước của Hắc Chu Tháp, Ẩn Vụ Tôn Giả ra tay!

Hầu như trong cùng nháy mắt, sâu trong trung tâm luyện chế tinh khải Xích Cương, gió mây biến sắc, sấm sét mãnh liệt, bộc phát ra một tiếng rống giận kinh thiên động địa: “Bạch Vô Lệ, ngươi phản bội ta!”

Trái tim Lý Diệu co rụt lại, hầu như có thể nghĩ đến mọi thứ xảy ra trong chớp mắt trước đó.

Bạch Tinh Hà là Nguyên Anh lão quái thành danh đã lâu, thực lực ít nhất đạt tới Nguyên Anh kỳ trung giai trở lên, mà Phong Vũ Trọng vừa mới ngưng anh không lâu, nhiều nhất là Nguyên Anh kỳ sơ giai.

Hai người đối kháng, Phong Vũ Trọng đương nhiên không phải đối thủ.

Hắc Vương một trong Trường Sinh Tứ Vương - Ẩn Vụ Tôn Giả, ra tay ngay tại giờ khắc này!

Lấy tâm cơ cùng mưu lược của Bạch Tinh Hà, đương nhiên là có khả năng tính toán được, người trong Trường Sinh điện sẽ đích thân xuống sân, đứng ở bên Phong Vũ Trọng, cho nên Hắc Vương xuất hiện, sẽ không quá mức ra ngoài dự kiến của hắn.

Không biết, vô luận Phong Vũ Trọng hay là Hắc Vương, đều chỉ là hấp dẫn sức chú ý của hắn mà thôi, sát chiêu thật sự của người ta, lại là thủ tịch chân truyền đệ tử hắn lòng như lửa đốt chạy tới cứu viện, Bạch Vô Lệ!

Hai Nguyên Anh đem hắn dây dưa gắt gao, mà Bạch Vô Lệ cường giả Kết Đan kỳ đỉnh phong, một chân bước vào cảnh giới Nguyên Anh này, có thể từ phía sau hắn, đâm ra một đao trí mạng!

Lý Diệu tin tưởng, trên người Bạch Vô Lệ, nhất định mang theo pháp bảo cường đại nào đó Trường Sinh điện cho hắn, làm Bạch Tinh Hà nháy mắt bị thương nặng!
Bình Luận (0)
Comment