Chương 748: Tuyệt không cúi đầu
Chương 748: Tuyệt không cúi đầuChương 748: Tuyệt không cúi đầu
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Vì sao?
Lý Diệu lòng rối như tò vò, một vạn cái không nghĩ ra.
Hắn không phải là không nghĩ tới, Bạch Tinh Hà có thể giấu bộ tinh khải thứ hai, nhưng vô luận như thế nào, Bạch Tinh Hà cũng không có lý do động thủ nha!
Bây giờ người tu tiên xâm nhập quy mô pháo đài trong lòng đất, Bạch Tinh Hà tuy điều dưỡng ba ngày, nhưng tổn thương nặng bị một Nguyên Anh lão quái khác tạo thành, lại há là dễ như vậy hoàn toàn phục hồi như cũ?
Huống chi Long Vương Chiến Khải bị mình bỏ mười mấy hai mươi cái cửa sau, một điểm này Bạch Tinh Hà khẳng định có thể đoán được.
Mình sau khi mặc vào Huyền Cốt Chiến Khải, tuyệt đối có được sức chiến một trận với Nguyên Anh lão quái, một điểm này Bạch Tinh Hà cũng có thể thông qua cảm giác khí thế của hắn, phỏng đoán ra đôi chút.
Cho dù Bạch Tinh Hà có thể đem hắn đánh chết, lại có thể đạt được cái gì?
Bộ tinh khải thứ hai của bản thân, khẳng định ở trong kịch chiến vỡ nát, tan tành.
Thương thế gã chưa hoàn toàn phục hồi, cũng sẽ tiến một bước tăng thêm.
Cho dù có thể thu hồi Long Vương Chiến Khải, bên trên cũng che kín cửa sau, nếu không có Lý Diệu, thậm chí phá giải cũng không phá giải được!
Kết luận chính là, hoàn toàn không có lợi!
Lý Diệu mấy ngày nay đem mỗi một chi tiết đều suy xét rõ ràng, cảm thấy một lần này Bạch Tinh Hà là thật sự không còn cách nào, chỉ có thể hợp tác với hắn, cho nên mới sẽ yên tâm lớn mật sửa chữa tinh khải.
Nhưng bây giờ…
Bạch Tinh Hà sau khi mặc vào Huyết Lưu chiến khải, cũng chưa lập tức phát động tiến công.
Chỉ là khí thế Tinh Đạo Chi Vương mạnh mẽ vô cùng, lại theo hoa văn đỏ sẫm như máu trên tinh khải, dần dần hướng bốn phía khuếch tán ra.
Đạo Vương giận dữ, máu chảy thành sông!
Bạch Tinh Hà lạnh lùng nói: “Ngươi đã giở trò trên Long Vương Chiến Khải.”
Không phải nghi vấn, mà là khẳng định.
Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, nhanh chóng nói: “Đương nhiên đã giở trò, hơn nữa rất nhiều cửa sau đều là không cần thao túng, sẽ tự động kích phát, một khi ta chết, Long Vương Chiến Khải liền hoàn toàn phế đi!”
Bạch Tinh Hà cười: “Uy hiếp ta? Pháp bảo là chết, người là sống, có Long Vương Chiến Khải hay không, ta cũng là Bạch lão đại!”
“Cho dù ngươi không nói dối, vậy để Long Vương Chiến Khải bồi táng cho ngươi đi, Lý Diệu, ngươi xứng với nó.”
Lý Diệu hết chỗ nói rồi. Suy nghĩ hồi lâu, cũng không hiểu được, chỉ có thể thành thành thật thật đặt câu hỏi: “Vì sao, bây giờ xé rách da mặt với ta, ngươi có lợi gì?”
Giờ phút này Bạch Tinh Hà giống như là một con khủng long bạo chú hoàn toàn xé rách ngụy trang, bộc phát ra khí phách cực mạnh, từ dưới tấm bảo vệ mặt màu bạc trắng phát ra thanh âm so với sắt thép còn cứng hơn: “Ngươi ở trong Long Vương Chiến Khải, tuyệt đối đã giở trò hơn mười chỗ, chỉ cần ta mặc vào Long Vương Chiến Khải, sẽ bị quản chế cho ngươi khắp nơi, trở thành con rối cho ngươi, tùy ý ngươi bài bố, đúng hay không?”
Lý Diệu trầm mặc một giây, nói: “Không sai, ta quả thực giở trò không ít, nhưng đều là vì bảo hộ mình.”
“Trường Sinh điện thế lực khổng lồ, cho dù có thể xử lý được Bạch Vô Lệ, Phong Vũ Trọng thậm chí Hắc Vương, cũng không có khả năng lập tức đem toàn bộ Trường Sinh điện nhổ tận gốc.”
“Ở trước khi Trường Sinh điện bị diệt, ngươi còn có giá trị lợi dụng, ta sẽ không xuống tay với ngươi, một điểm này ta có thể cam đoan.”
Bạch Tinh Hà cười, cười vô cùng khinh miệt: “Lợi dụng? Cam đoan? Ha ha, ha ha ha ha!”
“Lý Diệu à. Ngươi chung quy vẫn quá trẻ tuổi, có lẽ ngươi có thể tính toán đến tất cả, nhưng ngươi như thế nào cũng không có khả năng tính toán được, cách nghĩ của ta loại lão nhân này.”
“Không sai. Ta lúc trẻ tuổi, vừa mới xuất đạo, dã tâm bừng bừng, từng bái không ít cha nuôi, cúi đầu ở trước mặt không ít người, cũng vô số lần bị người ta sử dụng, nô dịch cùng lợi dụng. Mà ta đều lựa chọn ẩn nhẫn, chậm rãi tích tụ lực lượng, thẳng đến một khắc cuối cùng, mới có thể hoàn toàn trở mặt!”
“Có lẽ, thời gian trôi ngược bảy mươi năm, ta cũng sẽ lựa chọn ngoan ngoãn mặc vào Long Vương Chiến Khải, sau đó lại chậm rãi nghĩ cách đấu trí so dũng khí, ngươi lừa ta gạt nhỉ?”
“Nhưng bây giờ, ta già rồi, người ta già, xương cốt liền trở nên vừa giòn vừa cứng, lưng của ta đã không thể cong nữa, đầu của ta, cũng không cúi nổi nữa.”
“Ngươi rốt cuộc, đem ta gã Tinh Đạo Chi Vương này, coi là người nào, hả?”
Khí thế Bạch Tinh Hà lại một lần nữa như nước lũ bùng nổ, ngay cả phía trên khung đỉnh thủy tinh, biển lớn tinh tú chậm rãi xoay tròn, cũng bị khí phách của hắn đánh cho ảm đạm thất sắc!
“Bạch Tinh Hà ta, tung hoành tinh hải hơn trăm năm, trường hợp nào chưa từng gặp, cường giả nào chưa từng giết, hung hiểm nào chưa từng trải qua? Ngay cả tông chủ, trưởng lão Thiên Thánh lục tông, nghe được tin tức ‘Tinh Đạo Chi Vương’ ta xuất hiện, cũng phải bị dọa tới mức vỡ mật đó!”
“Ngươi tên tiểu bối này chưa dứt sữa, ngay cả ria mép cũng chưa mọc đủ này, lại một lần lại một lần tính kế ta, vũ nhục ta, uy hiếp ta, còn dám chơi với ta cái gì ‘cân bằng khủng bố’? Dm!”
“Bây giờ, ngươi con mẹ nó thế mà còn muốn dùng tinh khải của ta, để tiến một bước khống chế ta, lợi dụng ta, đem ta biến thành con rối của ngươi, tồn tại giống như rối gỗ treo dây?”
“Ta lại nén cơn giận này như thế nào hả!”
“Nói cho ngươi, tiểu tử, từ một khắc ta trở thành ‘Bạch lão đại’ bắt đầu, thì không có bất luận kẻ nào có thể khống chế ta nữa, người tu tiên không được, ngươi, càng không được!”
“Bây giờ!”
Bạch Tinh Hà giơ tay lên, ném ra một mảng ánh sáng màu lam, “lộc cộc” lăn đến giữa hai người.
Lại là một cái túi thuốc hình dạng hồ lô, cả vật thể long lanh trong suốt, bên trong nhộn nhạo từng hoa văn quỷ dị màu đỏ.
Một mùi quỷ dị xuyên qua túi mà ra, ở giữa không trung ngưng kết thành mấy chục sợi dây nhỏ dài nhỏ, yêu dị vặn vẹo.
Bạch Tinh Hà nhếch lên ngón cái tay phải, chậm rãi lao xuống, hướng dưới chân mình chọc mấy cái, cứng ngắc nói: “Cho ngươi hai lựa chọn!”
“Thứ nhất, uống vào toàn bộ nước thuốc trong túi thuốc này, sau đó ngoan ngoãn đi tới, quỳ gối trước mặt lão tử, cung kính gọi một tiếng, Bạch lão đại!”
“Sau đó, nghe theo lão tử chỉ huy, lão tử bảo ngươi làm gì, ngươi làm cái đó, lão tử cam đoan có thể mang theo ngươi cùng nhau xử lý đám người chim Trường Sinh điện kia, không mất một cọng lông chạy thoát!”
“Sau khi ra ngoài, lão tử tự nhiên sẽ nói cho ngươi, hóa giải cấm chế bình nước thuốc này mang đến như thế nào, đồng thời còn có thể dâng tặng ngươi lượng lớn thần thông cùng pháp bảo!”
“Không ngại nói thẳng, ngươi có ân với ta, cho nên chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta cam đoan không giết ngươi, cho ngươi cả đống lợi ích, còn có thể cùng ngươi đả kích Trường Sinh điện, người tu tiên!”
“Ngươi tin cũng tốt, không tin cũng thế, chính là lời này!”
“Thứ hai, nếu trong vòng mười giây, ngươi còn chưa làm ra lựa chọn, vậy chiến đi!”
“Có lẽ, ngươi còn có càng nhiều con bài chưa lật.”
“Có lẽ, xử lý ngươi sẽ trả giá thê thảm đau đớn, làm ta cuối cùng chết ở trong tay người tu tiên.”
“Vậy thì sao nào?”
“Ngay cả lũ trộm cướp nho nhỏ vừa mới xuất đạo, cũng biết cứng cổ nói vài câu lời rắm rít như ‘Đầu rớt sẹo to bằng cái bát, mười tám năm sau lại là một hảo hán’, lão tử làm cường đạo hơn một trăm năm rồi, còn có thể sợ chết sao?”
“Mười!”
“Chín!”
“Tám!”
Khí thế Bạch Tinh Hà trấn áp toàn bộ Thứ Tinh Trai.
Tình thế hoàn toàn nghịch chuyển.
Bảy ngày trước, là Lý Diệu khí thế như cầu vồng đếm ngược với Bạch Tinh Hà, ép hắn đạt thành lần cân bằng khủng bố thứ hai.
Bây giờ, khí phách hiên ngang, lớn tiếng đếm ngược, lại biến thành Bạch Tinh Hà.
Nhưng…
Bạch Tinh Hà mới đếm tới “Tám”, Lý Diệu liền cười khổ lắc lắc đầu: “Không cần đếm nữa, Bạch lão đại, ta chọn con đường thứ hai.”
“Ồ?”
Bạch Tinh Hà không chút bất ngờ, “Ngươi là không muốn hướng ta quỳ xuống, hay là không tin cam đoan của ta?”
Lý Diệu chậm rãi giơ đao, mũi nhọn sắc bén không thể chống đỡ, đem khí thế của Bạch Tinh Hà cắt ra, như ở trong rừng kiếm kích mở một đường máu.
“Đều không phải, ta chỉ là giống với Bạch lão đại, tuyệt đối sẽ không đem vận mệnh của mình nắm giữ ở trong tay người khác mà thôi.”
Bạch Tinh Hà nở nụ cười: “Tốt lắm, thật sự tốt lắm, Lý Diệu, ngươi là một đối thủ đích thực, đáng giá ta thiêu đốt thần hồn, kích phát ra toàn bộ thực lực đến đối phó, đến đi!”
Bạch Tinh Hà bước ra một bước.
Một bước này, chỉ bước ra không đến nửa mét.
Nhưng ở trong cảm giác của Lý Diệu, lại như là một hạm đội có được hơn trăm chiếc tinh thạch chiến hạm chủ lực, rợp trời rợp đất, hướng hắn nghiền ép tới!
Lý Diệu nghiến răng, hai mắt sung huyết, đặc biệt mắt trái, đỏ tới mức như là có nham thạch nóng chảy chảy ra!
Hắn có thể nghe được tiếng nổ “tích đùng bốp” từ mỗi một tế bào não của mình.
Lý Diệu chỉ còn lại có nửa con bài chưa lật cuối cùng, nửa bộ “Vô Song Sáo Trang” chưa luyện chế thành công!
Bộ Vô Song Sáo Trang này chuyên môn áp dụng cho Huyền Cốt Chiến Khải, độ khó luyện chế cực cao, Lý Diệu mới hoàn thành hình thái ban đầu, nhiều nhất phát huy ra một phần ba năng lực tăng phúc.
Huống chi, đem Vô Song Sáo Trang từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra, lại khảm ở trên Huyền Cốt Chiến Khải, cũng cần vài giây đồng hồ.
Bạch Tinh Hà hoàn toàn nghiêm túc hẳn lên, sẽ cho hắn một đến hai giây sao?
Lý Diệu bỗng nói: “Bạch lão đại, trước khi quyết chiến sinh tử, có thể nói cho ta biết chân tướng cả sự kiện hay không?”
“Ngươi rốt cuộc còn có an bài gì, ta lại từng cứu người nào cực kỳ quan trọng đối với ngươi? Không biết tất cả cái này, ta chết không nhắm mắt!”
Bạch Tinh Hà lại bước ra một bước, thản nhiên nói: “Không thể.”
Lý Diệu buồn bực: “Vậy bảy ngày trước, ngươi lại thao thao bất tuyệt, thành thật với nhau như vậy!”
Bạch Tinh Hà bước ra bước thứ ba: “Bảy ngày trước là vì mê hoặc ngươi, bây giờ đã không cần thiết phải vậy nữa.”
“Việc này, ta sẽ để nát trong bụng, chết cũng không nói, vô luận là ngươi chết, hay là ta chết, cũng không nói, không nói!”
Lý Diệu cười khổ, Bạch Tinh Hà tất cả thủ đoạn dùng hết, nghiêm túc hẳn lên, thật sự là một chút sơ hở cũng không để lại cho hắn.
Không có cách nào, vậy chỉ có thể chiến!
Vô luận như thế nào, Lý Diệu đều không có khả năng uống nước thuốc Bạch Tinh Hà ném tới, trở thành con rối của hắn!
Cho dù Bạch Tinh Hà thật sự tuân thủ hứa hẹn, cuối cùng thả Lý Diệu, Lý Diệu cũng sẽ không làm như vậy.
Chỉ vì, hắn và Bạch Tinh Hà là cùng một loại người, là người sẽ chỉ đem vận mệnh nắm ở trong tay mình!
“Chiến đi!”
Giữa hai người, bảy mét cuối cùng, giương cung bạt kiếm, không khí như sôi trào toát ra vô số bọt khí, làm bọn hắn như là đặt mình trong một vùng biển giết chóc!
Hơn một ngàn quầng sáng không gian ba chiều chậm rãi xoay tròn ở chung quanh bọn họ, lượn lờ, không ngừng truyền phát tình huống vô số tinh đạo cùng người tu tiên, như thủy triều tràn vào pháo đài trong lòng đất.
Phong Vũ Trọng, Bạch Vô Lệ cùng Hắc Vương đã mở ra một tầng phía dưới cùng, cửa lớn đóng chặt của kho hàng chính.
Khí cơ của hai người, như tiên phong của hai đại quân, đã dây dưa ở cùng chỗ, thử, va chạm, dây dưa lẫn nhau.
Giống như là hai bên đều có hơn một ngàn cỏn rắn độc nhe răng trợn mắt, ở trong tiếng “xì xì”, lao về phía đối phương.
Lý Diệu bài trừ tất cả tạp niệm đáy lòng, sát ý tăng lên tới cực hạn.
Ngay tại khoảnh khắc trước khi ra tay, ánh mắt hắn trong lúc vô ý xuyên qua Bạch Tinh Hà, rơi xuống trên một bộ hình ảnh theo dõi phía sau Bạch Tinh Hà.
Lý Diệu bỗng sửng sốt.