Chương 755: Giết người, cứu người!
Chương 755: Giết người, cứu người!Chương 755: Giết người, cứu người!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lúc này, nước lũ trí mạng đã từ thượng tầng pháo đài dưới lòng đất, dần dần hướng trung hạ tầng xâm nhập.
Không ít tinh đạo và người tu tiên thấy tình thế không ổn, cứng rắn dùng man lực đem cửa ra vào các thông đạo phong bế, nhưng chung quy không phải cửa chống nước, không cần bao lâu, đã bị áp lực của bản thân nước lũ đánh sập.
Chẳng qua, pháo đài dưới lòng đất rắc rối, quy mô khổng lồ, trong một giờ ba khắc, cũng chưa bị nước lũ hoàn toàn bao phủ.
Bạch Khai Tâm từ nhỏ sinh sống ở lòng đất, tự nhiên biết vô số dị thú hung tàn sinh sống trong Minh hà dưới lòng đất, hắn và Lôi Đại Lục cũng chưa mạnh mẽ đội nước lũ đi lên, mà là một đường xuống dưới, tránh né nước lũ, tìm kiếm không gian khô ráo.
Hắc Vương Dạ Ma Thiên dẫn dắt chủ lực người tu tiên, lại là một đường hướng lên trên, không để ý tất cả đào vong!
“Không ổn!”
Ở chỗ ngoặt của một hành lang, Lôi Đại Lục bỗng ngừng lại, thần niệm phóng ra, cảm giác một lát, thanh âm khàn khàn nói: “Ta đã cảm giác được vài tên cường giả, đang không kiêng nể gì phóng ra khí tức, lao thẳng lên trên, trong đó ít nhất có hai Nguyên Anh, hai Kim Đan, còn có mười mấy tên cao thủ Kết Đan!”
Bạch Khai Tâm suy tư chút: “Là chủ lực người tu tiên, đám người Phong Vũ Trọng, Bạch Vô Lệ và Hắc Vương!”
Hai người nhìn nhau. Bọn họ tuy thừa dịp hỗn loạn lẻn vào tinh đạo đoàn, chung quy có chút có tật giật mình, cực dễ dàng lộ ra sơ hở ở trước mặt Nguyên Anh lão quái.
Huống chi bây giờ lòng đất hỗn loạn như vậy, đám người tu tiên vì lợi riêng kia, lấy bọn họ để làm vật hi sinh các thứ cũng là điều rất bình thường.
“Quay đầu, tìm đường đi khác!”
Hai người quyết định rất nhanh, xoay người đi ngay, tuyệt không muốn dây dưa với những người tu tiên này.
...
Cách bọn họ không xa, trong thông đạo chính của pháo đài dưới lòng đất, bước chân của Hắc Vương Dạ Ma Thiên bỗng ngừng lại, điềm nhiên nói: “Đợi chút, có chút không thích hợp!”
“Ta vừa mới cảm giác được, có người ở cách đó không xa, dùng thần niệm quét, ‘nhìn’ ta một cái.”
“Nhìn ta một cái, cũng không kỳ quái, kỳ quái là, người này sau khi ‘nhìn’ xong, liền đổi hướng, chạy trối chết, nhìn từ tốc độ chạy trốn, vô cùng có khả năng là một tu sĩ Kết Đan!”
“Mọi người là minh hữu, hắn chạy cái gì, nhất định có cổ quái!”
Phong Vũ Trọng nhíu mày nói: “Hắc Vương. Chúng ta bây giờ, vẫn là chạy trước quan trọng hơn nhỉ?”
“Hừ!”
Hắc Vương Dạ Ma Thiên trừng mắt nói, “Ngươi cho rằng, pháo đài dưới lòng đất vì sao sẽ bỗng nhiên nước lũ tàn phá, vụ nổ xảy ra khắp nơi? Đuổi, đuổi theo những người này!”
Phong Vũ Trọng hơi sửng sốt, bừng tỉnh đại ngộ, đáy mắt toát ra vạn phần dữ tợn, cùng Ẩn Vụ Tôn Giả, Bạch Vô Lệ, mang theo mấy chục tên tinh nhuệ trong người tu tiên, hướng phía Lôi Đại Lục và Bạch Khai Tâm bỏ chạy đuổi theo.
...
“Bọn họ gặp được người tu tiên rồi!”
Ở chỗ bảy tám tầng phía trên mọi người, Bạch Tinh Hà mắng một câu, rốt cuộc không để ý tới thu liễm linh năng, cùng Lý Diệu, phù trận động lực kích phát đến mức phát ra mạnh nhất, tốc độ tăng vọt đến cực hạn, giống như là hai mạch nước ngầm đáy biển, theo nước lũ, hướng hạ tầng ùa đi.
“Bá!”
Dọc theo đường đi, cũng có vô số dị thú trong nước đui mù hướng bọn họ phát động tiến công, đều bị linh năng của bọn họ chấn động nát bét thành từng đám sương máu.
Sau khi xuống dưới bốn tầng, bọn họ thậm chí gặp mười mấy tên tinh đạo đầu óc choáng váng, nhưng cũng không có thời gian che giấu thân phận, dứt khoát bại lộ ra bộ mặt dữ tợn, lao thẳng tới chém giết!
“Vù!”
Truy Long Hóa Vũ Đao của Lý Diệu, ở trong nước bẩn đục ngầu hóa thành mấy trăm con cá nhỏ ẩn nấp, trình độ âm hiểm so với ở trong không khí càng tăng lên gấp mười. Trong giây lát đã lẻn vào trong khe hở tinh khải của bảy tám gã tinh đạo, ở trên động mạch chủ cắt một vết rách nho nhỏ, chui vào trong đó, tới thẳng trái tim, sau khi đem trái tim nháy mắt đánh nổ, lại phá cơ thể mà ra, trở lại trong tay Lý Diệu.
Truy Long Hóa Vũ Đao, nháy mắt từ màu đen, biến thành một mảng đỏ rực.
Bạch Tinh Hà càng thêm điên cuồng, sốt ruột cứu con, hắn đem thực lực siêu mạnh của cường giả Nguyên Anh phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, bảy cái đầu rồng trên Long Vương Chiến Khải phun ra nuốt vào long châu to như cai sọt, tinh đạo cuốn vào trong đó, ngay cả toàn thây cũng không được.
Hai tầng phía dưới mơ hồ truyền đến tiếng nổ, biên độ chấn động không lớn, không giống như Lôi Điện Thạch và Toàn Dương Thạch nổ, ngược lại giống có người đánh nhau.
Lôi Đại Lục và Bạch Khai Tâm đã giao thủ với người tu tiên!
Bạch Tinh Hà biến sắc, đang muốn hướng phía dưới phóng đi, lại bị Lý Diệu gọi lại.
“Bạch lão đại!”
Lý Diệu chỉ chỉ tinh đạo bị hắn giết chết.
Những tinh đạo này tinh khải hầu như bảo trì đầy đủ, chỉ ở trên cổ tay, đùi hoặc là cổ có một lỗ thủng nho nhỏ, hơi che giấu thêm, không nhìn kỹ, căn bản nhìn không ra.
Bạch Tinh Hà lập tức hiểu ý, vỗ đầu, cùng Lý Diệu nhặt hai thi thể thân hình xấp xỉ với mình, lột tinh khải bọn họ, thay Huyền Cốt Chiến Khải cùng Long Vương Chiến Khải, lúc này mới tiếp tục hướng phía dưới chạy như bay.
Hai tầng phía dưới, là một khu kho hàng cực lớn, trong thời gian ngắn chưa bị nước lũ hoàn toàn cắn nuốt, nước đọng chỉ sâu ngang hông.
Khi hai người thúc ngựa giết đến, chỉ nhìn thấy mười mấy người tu tiên đang vây công hai người Lôi Đại Lục và Bạch Khai Tâm.
Trong những người tu tiên này, Phong Vũ Trọng và Bạch Vô Lệ rõ ràng ở trong đó, cao thủ còn lại trong Hắc Chu Bát Nhận cũng có mấy tên.
Bằng thực lực của Lôi Đại Lục và Bạch Khai Tâm, căn bản không có sức ngăn cản.
Đối phương một lòng muốn bắt người sống, sợ bọn họ tự bạo, mới dây dưa với bọn họ vài phút.
Lý Diệu và Bạch Tinh Hà liếc nhau, một tái một phải, hướng đối phương bất động thanh sắc tới gần.
Hai người bọn họ đều mặc tinh khải của tinh đạo, ngực còn có chiến huy của tinh đạo đoàn, bây giờ người tu tiên nóng lòng bắt người sống, trái lại cũng không đem sức chú ý tập trung ở trên thân hai người bọn họ, đem bọn họ coi là đồng đạo, tinh đạo bình thường đến đây lánh nạn.
“Bạch Vô Lệ?”
Lý Diệu ở trong kênh thông tin, thương lượng với Bạch Tinh Hà đánh bất ngờ mục tiêu.
“Phong Vũ Trọng!”
Bạch Tinh Hà không hổ là Tinh Đạo Chi Vương, vừa bắt đầu, đã muốn xử lý một Nguyên Anh lão quái!
“Được!”
Lý Diệu không chút do dự.
Thực lực Bạch Tinh Hà, vốn đã cao hơn Phong Vũ Trọng một đường, mà mình ở lúc hoàn toàn bùng nổ, cũng có thể ở trong khoảng thời gian ngắn có được chiến lực có thể so với Nguyên Anh, hai người liên thủ, lấy hữu tâm tính vô tâm, vô cùng có khả năng tạo thành tổn thương nặng với Phong Vũ Trọng!
Năm mươi mét... Bốn mươi mét... Ba mươi mét!
Hai người giả bộ đến trợ chiến, cách Phong Vũ Trọng càng lúc càng gần.
Đúng lúc này, Bạch Khai Tâm bỗng phát ra một tiếng hét thảm.
Lại là một trong Hắc Chu Bát Nhận, đem một thanh phi kiếm gần như trong suốt đâm thật sâu vào ngực trái của hắn!
Thanh phi kiếm này, tựa như là một món pháp bảo cực kỳ ác độc, mũi kiếm vào cơ thể, lập tức bắt đầu rút lấy máu tươi của Bạch Khai Tâm, từ trong chuôi kiếm rỗng cuồn cuộn không ngừng hướng ra phía ngoài phun ra!
Bạch Tinh Hà nhìn thấy con trai độc nhất bị thương nặng, thân hình run lên, sâu trong yết hầu phát ra tiếng “rắc rắc”, không tự chủ được tràn ra một luồng khí tức vượt qua Kết Đan kỳ!
Phong Vũ Trọng cũng là người cáo già, tính cảnh giác rất mạnh, nháy mắt cảm giác được không đúng, cả kinh biến sắc, bất chấp hai con mồi sắp tới tay, một hơi lui ra hơn trăm mét, trốn tới phía sau đám đông người tu tiên, thét to: “Hai người đó có vấn đề!”
Lý Diệu ở đáy lòng chửi ầm lên, việc đã đến nước này, không còn cách nào cả, mấy chục quả bom tinh thạch bắn nhanh ra, mượn từng mảng pháo hoa lấp lánh yểm hộ, nháy mắt hoàn thành đổi giáp trên không với Bạch Tinh Hà!
“Giết!”
Lý Diệu như hổ đói vồ dê, nhảy vào trong trận người tu tiên, ngoặt vài cái, nháy mắt đem vài người tu tiên thực lực thấp kém chém thành hai nửa!
“Là... Ngươi!”
Phong Vũ Trọng vừa kinh ngạc vừa sợ. Tuy Huyền Cốt Chiến Khải trải qua nhiều lần sửa chữa cùng cải tạo, bộ dáng đã sớm hoàn toàn khác ở bên ngoài Thiết Nguyên tinh vực, nhưng Phong Vũ Trọng vẫn sâu sắc bắt giữ được một luồng khí tức có một không hai đó!
“Cứu người quan trọng hơn, đừng ham chiến, đại bộ đội của đối phương có thể chạy tới bất cứ lúc nào!”
Bạch Tinh Hà ở trong kênh thông tin vội vàng nói.
Thực lực hắn so với Phong Vũ Trọng cao hơn một tia; thực lực Lý Diệu, lại cao hơn Bạch Vô Lệ một tia.
Nhưng đối phương trừ Phong Vũ Trọng, Bạch Vô Lệ, còn có Hắc Chu Tháp tiền nhiệm tôn chủ Ẩn Vụ Tôn Giả, còn có rất nhiều cao thủ trong Hắc Chu Bát Nhận, những người này sở trường tiềm hành ám sát, sức chiến đấu mạnh hơn tu sĩ bình thường ở cấp độ ngang nhau, không dễ giết như vậy.
Huống chi, Bạch Tinh Hà mơ hồ cảm giác được, Hắc Vương thật sự Dạ Ma Thiên đang chạy tới nhanh như điện chớp.
Một khi Hắc Vương buông xuống, bọn họ lâm vào đám đông người tu tiên dây dưa, tuyệt đối không có đường sống.
Một đòn không trúng, chạy xa ngàn dặm, Lôi Đại Lục còn chưa phản ứng lại, Bạch Tinh Hà đã đem Bạch Khai Tâm vác trên vai, hướng hắn hét to một tiếng: “Đi theo ta!”
Lôi Đại Lục sửng sốt, “Long Vương Chiến Khải” hung danh lan xa hắn tự nhiên nhận ra, không ngờ Tinh Đạo Chi Vương đứng ở trước hắn, khiến hắn khải sư lấy săn giết tinh đạo mà sống này có chút không thích ứng.
“Đoàn trưởng, để sau chậm rãi giải thích, chạy mau đi!”
Lý Diệu một đao chém ngã một người tu tiên, lại một hơi thả ra hơn trăm quả bom tinh thạch, đem hơn phân nửa kho hàng đều biến thành một mảng rừng rậm lửa, như gió cuốn mây tan trở lại bên cạnh Lôi Đại Lục, dùng sức vỗ bờ vai của hắn.
Lôi Đại Lục nghe ra tiếng hắn, hít sâu một hơi: “Lý Diệu?”
Lôi Đại Lục hoàn toàn há hốc mồm, hắn phát hiện tiểu huynh đệ này của mình, tựa như mỗi lần đều có thể từ nơi không thể tưởng tượng, lấy một thân phận không thể tưởng tượng chui ra.
Lần trước là Thiết Nguyên dũng sĩ Sa Hạt, lần này càng khoa trương hơn, thế mà biến thành tuỳ tùng của Tinh Đạo Chi Vương?
Lý Diệu vội nói: “Bạch quân sư trúng là ‘Đảo Xỉ Liên Tâm Kiếm (đảo xỉ: răng ngược)’, nếu trực tiếp rút ra, sẽ đem toàn bộ trái tim đều mang ra, phải lập tức tìm một chỗ, phá hỏng cơ quan trong Đảo Xỉ Liên Tâm Kiếm trước mới được!”
“Được!”
Tâm tư Lôi Đại Lục xoay chuyển thật nhanh, rất nhanh đã hiểu, vô luận Lý Diệu vì sao xuất hiện ở đây, Bạch Tinh Hà đối với Bạch Khai Tâm là không có khả năng sẽ có ác ý.
Ở trước khi ánh lửa của vụ nổ tắt, ba người vác Bạch Khai Tâm quay về đường cũ, chạy ra khỏi vòng vây của người tu tiên!
Nửa phút sau khi bọn họ chạy ra ngoài, Hắc Vương Dạ Ma Thiên dẫn đám đông người tu tiên lao vào kho hàng!
Nhìn xung quanh hỗn độn, còn có người bị thương ở trong nước đọng không ngừng kêu rên, Dạ Ma Thiên mặt trầm như nước.
Lẳng lặng nghe xong Phong Vũ Trọng báo cáo, biểu cảm trên mặt Dạ Ma Thiên không chút dao động, trầm giọng nói: “Quả nhiên là Bạch Tinh Hà bố trí, lại không biết hắn vì sao phải chủ động hiện thân!”
“Mang theo một người bị thương nặng, bọn chúng chạy không xa, mau đuổi theo, không tiếc trả giá tất cả, cũng phải chặn đứng Bạch Tinh Hà!”
“Bây giờ, thượng tầng của pháo đài dưới lòng đất đã bị hoàn toàn phong tỏa, không có mười ngày nửa tháng, là trốn không thoát, phải bắt lấy Bạch Tinh Hà, tra hỏi ra tất cả!”
“Thủ đoạn của ta, không dễ bị hắn thoát khỏi như vậy, giờ phút này thực lực của hắn nhất định không ở trạng thái đỉnh phong, đuổi theo cho ta!”