Chương 776: Sự nghiệp của chúng ta nhất định thành công!
Chương 776: Sự nghiệp của chúng ta nhất định thành công!Chương 776: Sự nghiệp của chúng ta nhất định thành công!
Từ khi Thái Hư Chiến Binh mở rộng quy mô lớn, người tu tiên liên tiếp bại lui tới nay, tu chân giới hầu như phong tỏa toàn bộ tinh vực, lượng lớn tuyến đường và sào huyệt bí mật đều bị phát hiện.
Cho nên, không đến vạn bất đắc dĩ, tinh đạo sẽ không nhảy ra khỏi Tri Chu tinh vực, bởi vì tinh vực khác càng thêm nguy hiểm, nhảy ra dễ, trở lại Tri Chu Sào Tinh thì khó.
Liên Vương nói: “Ngươi đối với cả sự kiện có ý kiến gì không, người nghi là Bạch Tinh Hà này, rốt cuộc có mục đích gì?”
Phong Vũ Trọng nói: “Phỏng đoán của ta là, mục đích của hắn chính là thừa dịp hỗn loạn cướp lấy một chiếc tinh thạch chiến hạm, thoát khỏi Tri Chu tinh vực.”
“Hắn phá hủy hai cây đuốc vũ trụ, ở trên phòng tuyến của người tu chân xé rách một lỗ thủng lớn, cũng đã kích phát sĩ khí của chúng ta.”
“Lúc ấy rất nhiều người đều không biết chi tiết của hắn, còn tưởng hắn là cao thủ Trường Sinh điện, cho nên đều ra sức xung phong liều chết đi yểm hộ hắn.”
“Ta nghĩ, hắn thậm chí là gióng trống khua chiêng tiến vào tàu chữa bệnh, liền lấy cớ mình ở trong quá trình phá hỏng cây đuốc vũ trụ bị thương nặng, cần trị liệu gấp.”
“Sau khi tiến vào tàu chữa bệnh, liền xâm nhập phòng chỉ huy, khống chế hạm trưởng và thủy thủ, phát động bước nhảy vũ trụ.”
“Nếu hắn thật sự là Bạch Tinh Hà đoạt xá, có được thực lực tiếp cận Nguyên Anh, khống chế một con tàu chữa bệnh không phải việc khó.”
Liên Vương từ chối cho ý kiến, nói: “Ta cần tư liệu con tàu chữa bệnh này, bao gồm số hiệu mạn thuyền, đặc thù, nhân viên trang bị, đặc biệt toàn bộ tin tức máy chủ của nó!”
“Rõ, ta sẽ ở trong vòng nửa ngày, phát ra tất cả chi tiết về con tàu chữa bệnh này!”
Phong Vũ Trọng trầm ngâm một lát, chóp mũi chảy ra một giọt mồ hôi lạnh, cố lấy dũng khí nói, “Liên Vương, chuyện tới bây giờ, chúng ta đã thân hãm tuyệt cảnh, hôm nay lại tổn thất thê thảm nặng nề, sắp hết đạn hết lương rồi! Bây gườ trên Tri Chu Sào Tinh sĩ khí phi thường thấp. Không ít người là đang ngoan cố chống cự, càng nhiều người hơn quả thực là đang chờ chết!”
“Việc đã đến nước này, chúng ta còn cần thiết đi để ý một cao thủ thần bí sao? Cho dù hắn thật sự là Bạch Tinh Hà, tình huống còn có thể tệ hơn nữa hay sao?”
Ánh mắt Liên Vương sắc bén hẳn lên, ánh mắt giống như là hai đóa hoa sen dần dần nở rộ, hạt sen màu vàng tỏa sáng rạng rỡ: “Phong Vũ đoàn trưởng, thủ vững đạo tâm, đừng dao động hy vọng đối với thắng lợi, lại càng đừng ở trước khi bình minh đến, ngã ở trong bóng đêm cuối cùng!”
Phong Vũ Trọng sửng sốt. Hắn do dự rất lâu, mới nói ra nghi ngờ của bản thân, vốn tưởng Liên Vương sẽ giận dữ, không ngờ lại nhận được một phen trả lời như vậy.
Chăm chú nhìn lại, bóng người Liên Vương đã biến mất ở trong làn khói lượn lờ.
...
Giữa khu trung tâm cùng vòng sao thứ nhất của Thiên Thánh thành, trong vũ trụ rộng lớn vô biên bỏ neo hơn trăm chiếc tinh hạm tao nhã kiểu mới tạo hình hoa lệ, như phi kiếm màu bạc.
Một con tàu vũ trụ chủ lực dài mười mấy km ở chính giữa, như là chín thanh phi kiếm vờn quanh một cây trường thương, chung quanh bao phủ một tầng ánh sáng bạc thần bí, tản mát ra khí tức phiêu dật, trôi chảy, tao nhã cùng lạnh lùng tàn khốc.
Đây là kỳ hạm của tập đoàn Thái Hư, cũng là hạm chỉ huy Thái Hư Chiến Binh - “tàu Thiên Huyễn”, một trong các tinh thạch chiến hạm cường đại nhất toàn bộ Phi Tinh giới!
Sức chiến đấu của Thái Hư Chiến Binh cực kỳ ỷ lại “máy tính” tập đoàn Thái Hư nghiên cứu phát triển. Suy xét đến độ trễ cùng tổn thất thần niệm vắt ngang qua mấy chục tinh vực, cho nên tập đoàn Thái Hư chuyên môn xây dựng tàu Thiên Huyễn, hơn nữa đem toàn bộ siêu cấp máy tính “Tinh Não” đều chuyển dời đến trên tàu vũ trụ.
Một khi Tinh Không Chi Môn hoàn toàn sửa chữa, đêm trước trận chiến cuối cùng khai hỏa, tàu Thiên Huyễn sẽ cùng hạm đội trong mấy chục tinh vực trực tiếp nhảy đến bên ngoài Tri Chu tinh vực, ở nơi đó làm đầu mối linh võng, đem lượng lớn số liệu chiến đấu lưu giữ trong Tinh Não cuồn cuộn không ngừng vận chuyển đến trong phù trận tiếp thu của Thái Hư Chiến Binh.
Giờ phút này, phòng chỉ huy của tàu Thiên Huyễn.
“Tinh Não” mới là trung tâm của chiếc tinh thạch chiến hạm này, cho nên phòng chỉ huy của tàu Thiên Huyễn không như những tàu vũ trụ khác. Ở phía sau và giữa của phòng chỉ huy, là một sân giữa cao tới hơn ba trăm mét. Vô số con chip, ổ cứng cùng phù trận vờn quanh bốn phía, ngưng tụ thành từng ma trận tính toán, tản mát ra rất nhiều điểm sáng như đom đóm.
Sân giữa giống như cung điện, trong hư không lơ lửng một hư ảnh bán trong suốt, tia sáng màu vàng nhạt phác họa ra đường về não rắc rối phức tạp, cực kỳ có quy luật phình ra co lại.
Đã giống một bộ não do ức vạn ánh sao tạo thành, lại giống một trái tim thần ma.
Kẻ sáng tạo máy tính, siêu cấp thiên tài máy tính, con nuôi của Tiêu Huyền Sách Tiêu Thiên Bảo, ngồi ở ngay phía dưới bộ não vụ trụ đường kính đạt tới trăm mét này, chảy nước miếng, cười ngây ngô ha ha, lẩm bẩm.
Thỉnh thoảng, có từng luồng thần niệm màu vàng từ trong Tinh Não tràn ra, giống như con rắn nhỏ uốn lượn, bay đến trong mũi, miệng cùng tai mắt Tiêu Thiên Bảo.
Tiêu Thiên Bảo thoải mái mà hát hò, hoa chân múa tay, bộ dáng cực kỳ hưởng thụ.
Chung quanh Tinh Não lơ lửng mấy chục vạn tấm màn ánh sáng.
Trong mỗi một tấm màn ánh sáng đều là một hình ảnh góc nhìn thứ nhất của Thái Hư Chiến Binh.
Hoặc chiến đấu, hoặc tuần tra, hoặc thủ vệ, hoặc kiểm tra sửa chữa.
Những Thái Hư Chiến Binh này đều là tập đoàn Thái Hư tự mình khống chế, đại bộ phận bố trí ở Thiên Thánh thành.
Tiêu Huyền Sách đứng trong một gian phòng bí mật phía sau phòng chỉ huy, thông qua thủy tinh pha lê đơn hướng trong suốt, lẳng lặng nhìn trên máy tính, kho số liệu khổng lồ ở dưới sức tính toán thúc đẩy va chạm lẫn nhau, bật ra tia lửa nhảy nhót bất định, mặt không biểu cảm, như có chút đăm chiêu.
Một thanh niên mặc đồng phục màu xanh của tập đoàn Thái Hư, tóc rậm như sư tử đực, diện mạo hiên ngang đi đến, ở phía sau hắn hơi cúi người: “Tổng giám đốc.”
Cửa chính vô thanh vô tức đóng lại ở phía sau hai người, một đạo huyền quang đảo qua phòng.
Đây là đang quét có pháp bảo nghe trộm hay không.
Tiêu Huyền Sách không quay đầu lại, hỏi: “Lực lượng các tinh vực lớn, tập kết như thế nào?”
Thanh niên nói: “60% tinh vực hoàn thành tập kết cuối cùng, dự tính ở trong trận chiến cuối cùng, trên 80% tinh nhuệ của Phi Tinh giới đều đã tập kết đến Tri Chu tinh vực, bao gồm đại bộ phận Thái Hư Chiến Binh.”
“Nhưng, chúng ta ở bên ngoài Tri Chu tinh vực, vừa mới tổn thất hai cây đuốc vũ trụ, mặc dù có một lô đuốc vũ trụ dự bị đã luyện chế ra, nhưng vận chuyển đến tiền phương, ít nhất cũng cần một tháng.”
“Tốt.”
Tiêu Huyền Sách nói, “Kế tiếp, ta muốn ngươi làm một sự kiện khác.”
“Kẻ một ngày trước xuất hiện, nghi là Bạch Tinh Hà, đã nhấc lên sóng to gió lớn ở tu chân giới, các tông phái lớn còn thành lập tiểu đội phản ứng nhanh chuyên môn nhằm vào người này.”
“Ta là một thành viên của tiểu đội phản ứng nhanh này, ta sẽ đem ngươi cũng nhét vào.”
“Nhưng, bản thân chúng ta, cũng cần xây dựng một tiểu đội bí mật, chuyên môn nhằm vào người này!”
“Bước đầu nhắm chừng, người này bắt cóc một con tàu chữa bệnh, đã chạy ra khỏi Tri Chu tinh vực.”
“Trước mắt chúng ta đã nắm giữ toàn bộ tin tức của con tàu chữa bệnh này, bao gồm mười hai đích đến có khả năng nhảy tới nhất.”
“Manh mối này, là thứ trước mắt người tu chân còn chưa nắm giữ, chúng ta nhất định phải vượt ở trước người tu chân, đem người này tìm ra!”
Thanh niên gật đầu: “Rõ.”
Tiêu Huyền Sách trầm ngâm một lát, vỗ vỗ bả vai thanh niên, giải thích: “Chuyện này, vô cùng có khả năng quan hệ đến sự nghiệp của chúng ta thành bại, nhất định phải đề cao cảnh giác, coi là nhiệm vụ mấu chốt nhất, đầu nhập toàn bộ tài nguyên cùng nhân lực đi chấp hành!”
“Ta không tin trùng hợp, tuyệt không tin.”
“Giờ phút này, sự nghiệp của chúng ta đến thời khắc mấu chốt nhất, bước về phía trước một bước, sẽ đoạt được thắng lợi cuối cùng, mà người nghi là Bạch Tinh Hà này lại tự dưng nhảy ra, vì sao?”
“Biến số, người này là một biến số cực lớn, bây giờ chúng ta nắm chắc thắng lợi, tất cả biến số đều bất lợi với chúng ta, cho nên, mặc kệ biến số này muốn biến như thế nào, đều phải ngay lập tức bóp chết hắn!”
“Đợi lát nữa, ta sẽ tự mình đi nói với Thiên Bảo, bảo nó từ trong Tinh Não điều ra một bộ phận sức tính toán để phụ trợ các ngươi hành động. Chỉ cần người này sử dụng máy tính, lên tàu vũ trụ, phát sinh một chút quan hệ nào với linh võng, chung quy sẽ bị chúng ta khóa được!”
Con ngươi của thanh niên rụt lại một lần, vẫn sạch sẽ lưu loát cúi đầu: “Vâng!”
“Còn có.”
Tiêu Huyền Sách thở dài nói, “Khổ tâm kinh doanh nhiều năm như vậy, rốt cuộc đến thời điểm quyết chiến, có lẽ ta thật sự có chút khẩn trương, hôm nay khi ‘biến số’ này xuất hiện, phản ứng của ta lộ ra một tia sơ hở, bị Tư Khấu Liệt sâu sắc bắt giữ được. Lão gia hỏa này, nhắm chừng là đã nổi lên một tia nghi ngờ.”
“Cho nên, theo dõi với Tư Khấu Liệt không thể thả lỏng, phải tiếp tục tăng mạnh, vô luận lão già này từng nói cái gì, từng gặp người nào, đặc biệt hắn từng thông qua linh võng liên hệ ai, ta đều phải biết, càng phải bảo đảm, lúc nào cũng có thể cắt vào cùng che chắn linh võng của hắn!”
“Rõ.”
Vẻ mặt thanh niên không thay đổi nói, “Chúng ta theo dõi đối với Tư Khấu Liệt, cao tầng Thiên Thánh lục tông, cao tầng tập đoàn Diệu Thế cùng phương diện Thiết Nguyên tinh, một khắc cũng chưa từng thả lỏng, bất cứ gió thổi cỏ lay nào, đều có thể ngay lập tức phản ứng.”
“Tư Khấu Liệt tuy là một gã Nguyên Anh, nhưng hắn là luyện khí sư, không có thiên phú chiến đấu, thực sự cần thiết, xử lý hắn không phải việc khó.”
Tiêu Huyền Sách nhíu mày nói: “Không đến vạn bất đắc dĩ, đừng làm như vậy, hắn dù sao cũng là nhân vật số hai của trận chiến tranh này, xử lý hắn, nhấc lên nhiễu loạn quá lớn, vẽ rắn thêm chân, ngược lại sẽ lộ ra dấu vết.”
“Bây giờ, mấu chốt nhất là, làm rõ kẻ nghi là Bạch Tinh Hà này, động cơ cùng mục đích của hắn, hắn rốt cuộc muốn làm gì?”
Tiêu Huyền Sách nhìn chằm chằm Tinh Não ở một bên khác của pha lê bắt đầu trầm ngâm, ước chừng qua năm phút đồng hồ, mới phát hiện thanh niên vẫn đứng ở sau người.
“Đi đi.”
Tiêu Huyền Sách có chút mệt mỏi phất phất tay.
Thanh niên trầm mặc một lát, bỗng như là một cây thương, cắm thẳng tắp vào sàn, giơ ngang cánh tay phải, siết chặt nắm tay, kiên định vô cùng gầm nhẹ một tiếng: “Văn minh nhân loại vạn tuế!”
Tiêu Huyền Sách sửng sốt, biết một tia lo âu mình ở sâu trong lòng, bị thuộc hạ bắt giữ được.
Hắn chưa tức giận, ngược lại có chút cảm động.
“Bốp!”
Tiêu Huyền Sách xoay người, hai chân khép lại, khuôn mặt trở nên vô cùng cương nghị, cả khuôn mặt đều đang sáng lên, nét mặt toả sáng, đốm người già cũng phai nhạt rất nhiều.
Hắn giống với thanh niên, dùng hết khí lực toàn thân, duỗi thẳng cánh tay phải, nắm tay siết lại như là muốn cháy lên.
Tiêu Huyền Sách nhìn chằm chằm thanh niên.
Đáy mắt thanh niên tỏa sáng, không chút úy kỵ đối mặt với hắn, bốn ánh mắt nóng rực đan xen, hầu như dẫn nổ một mảng không khí.
Tiêu Huyền Sách hít sâu một hơi, từng chữ một, chém đinh chặt sắt nói: “Sự nghiệp của chúng ta nhất định thành công, sự nghiệp của chúng ta phải thành công! Tiến hóa vạn tuế! Người tu tiên vạn tuế! Văn minh nhân loại, vạn tuế!”