Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 889 - Chương 856: Rít Gào Đi, Hồng Hoang Lực!

Chương 856: Rít gào đi, hồng hoang lực! Chương 856: Rít gào đi, hồng hoang lực!Chương 856: Rít gào đi, hồng hoang lực!

Kim Ô quốc Vũ tộc lấy độ sở trường, khi Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt nghe được thanh âm, mảng ánh sáng màu vàng đó đã bao trùm non nửa bầu trời, cùng đám mây châu chấu bay do Trùng tộc tạo thành hung hăng va chạm, trong lúc nhất thời huyết quang văng tung tóe, hét to liên tục, kêu giết không ngừng.

Hai bên nháy mắt lâm vào chiến đấu kịch liệt, giết tới mức máu chảy thành sông, vô số côn trùng nhỏ bị đốt thành xác cháy khét, rơi như mưa.

Có một đội Vũ tộc khác rời khỏi chiến trận, ở trên không rừng cây lượn qua lượn lại, phát ra tiếng kêu sắc nhọn: “Đại công chúa, ngươi ở nơi nào?”

Kim Tâm Nguyệt vui mừng lộ rõ trên nét mặt, leo lên ngọn cây, vừa mới mở miệng muốn hò hét, miệng lại bị Lý Diệu bịt kín, ngay sau đó hung hăng túm, cô bị túm vào sâu trong rừng cây đưa tay không thấy năm ngón!

“Đi mau!”

Lý Diệu nghiến răng nghiến lợi, đầu đầy mồ hôi lạnh, túm Kim Tâm Nguyệt ở sâu trong rừng cây cướp đường chạy như điên, một hơi lao ra mười mấy dặm, mới nuốt ngụm nước bọt, thở dốc nói: “Ngươi không phát hiện có chút không thích hợp sao? Nếu U Tuyền Lão Tổ thật có bí mật gì, tuyệt đối sẽ không thỉnh cầu Huyết Bào Lão Tổ phái ra viện quân! Chẳng lẽ hắn không sợ bí mật bại lộ sao?”

“Tốt, cho dù U Tuyền Lão Tổ và Huyết Bào Lão Tổ là cá mè một lứa, sớm đã biết bí mật của nhau, nhưng viện quân Kim Ô quốc các ngươi, tới cũng quá khéo rồi nhỉ?”

“Ta không thích trùng hợp, từ trước tới giờ đều không thích!”

“Huống chi, trước mắt các ngươi đối mặt quyết chiến với Thiên Nguyên giới, bốn đại cường quốc ở mặt ngoài đều là quan hệ minh hữu, âm thầm đuổi giết là một chuyện, giáp mặt xé rách da mặt, triển khai chiến trận chém giết, lại là một chuyện khác!”

“Viện quân Kim Ô quốc các ngươi, vừa xuất hiện đã động thủ đối với nhân mã của U Tuyền Lão Tổ, nghĩ như thế nào cũng có chút khoa trương!”

Kim Tâm Nguyệt cũng là hạng người tâm kế hơn người, nếu không cũng không có khả năng trở thành thánh nữ Vạn Yêu Điện, cô hiểu biết đối với Yêu tộc càng ở trên Lý Diệu, nghĩ một chút, trong nháy mắt đã biến sắc, thầm mắng một tiếng: “Không ổn, bọn chúng có khả năng là một hội!”

Lời còn chưa dứt, mấy chục tiếng nổ đinh tai nhức óc nổ vang ở đỉnh đầu bọn họ. Trên bầu trời xuất hiện từng vòng gợn sóng màu vàng nhạt, chậm rãi ngưng kết thành mấy chục pháp trận quỷ dị, mấy chục đường màu vàng từ trung tâm pháp trận nhảy ra, lại vẫn chưa hiển lộ thực thể, vẫn duy trì hình thái gần như trong suốt, ngay cả yêu khí cũng thu liễm đến cực điểm.

Nếu không phải Lý Diệu ngưng thần tĩnh khí, gắt gao tập trung, hầu như không thể cảm giác được bọn chúng tồn tại.

“Huyễn Ảnh Kim Điêu!”

Thanh âm Kim Tâm Nguyệt tràn ngập tuyệt vọng.

Huyễn Ảnh Kim Điêu là sinh hóa chiến thú cường đại Kim Ô quốc điều chế, mỗi một con Huyễn Ảnh Kim Điêu sải cánh đều hơn năm mươi mét, trọng lượng hơn hai mươi tấn, tốc độ tuần tra đạt tới hai lần rưỡi tốc độ âm thanh, tốc độ cao nhất hơn bảy lần tốc độ âm thanh, có thể ở trong mấy chục giây vuông góc đi lên tới tầng khí quyển năm trăm km trở lên, thậm chí có thể trong thời gian ngắn ở quỹ đạo đồng bộ ngoài tầng khí quyển tiến hành chém giết, tham số tính năng của nó chẳng những vượt xa xa phi toa chiến đấu của Tinh Diệu Liên Bang, thậm chí ngay cả tuyệt đại bộ phận tinh khải cũng theo không kịp.

Càng đáng sợ hơn là, trên lông vũ Huyễn Ảnh Kim Điêu bao trùm một tầng màng dầu đặc thù phòng linh năng dò xét, lại tu luyện yêu thuật loại hình màu sắc hê hoặc cùng màu sắc tự vệ, làm nó gần như không thể bị kẻ địch thăm dò được. Là một loại yêu thú tàng hình thật sự, hai chữ “Huyễn ảnh”, danh xứng với thực!

Trên đôi cánh Huyễn Ảnh Kim Điêu triển khai, một bộ phận lông vũ trải qua luyện chế đặc thù, như thép như sắt, lại ẩn chứa axit, nọc độc hoặc là linh năng kết tinh cực thiếu ổn định, có thể dựa vào cơ bắp co rút lại chợt bắn ra, tốc độ cũng có thể đột phá bức tường âm thanh, hỏa lực hung mãnh của nó, tuyệt không thua gì pháo sáu nòng cùng tinh từ pháo của tu chân giới.

Huống chi, bộ đội tinh nhuệ Kim Ô quốc, thường thường sẽ đem tinh từ pháo cùng pháo sáu nòng trong những lần chiến đấu thu được đều lắp đến trên hai cánh, làm loại hung thú khủng bố này, có thể đồng thời đánh ra hai tầng thần thông của Yêu tộc cùng Nhân tộc!

“Vù vù vù vù vù vù vù!”

Giữa không trung bỗng nở rộ ra hơn trăm con rắn lửa màu đỏ rực, giống như roi hung hăng vụt xuống dưới, ở trong rừng rậm quật ra từng cái khe rãnh thật sâu.

Những con rắn lửa này, đều là do ngàn vạn lông vũ của Huyễn Ảnh Kim Điêu tạo thành.

Mỗi một bó lông vũ sau khi đâm thật sâu vào thân cây, đều sẽ làm nửa cái cây to hừng hực thiêu đốt, độ thiêu đốt vượt xa lửa bình thường, hầu như trong tích tắc đã làm cái cây to hoàn toàn chưng khô.

Cây to sâu trong núi Bách Hoang đã sinh trưởng hơn một ngàn năm, so với sắt đá còn cứng rắn hơn, cũng không thể ngăn được mưa lửa công kích, nếu bị loại lông vũ này đánh trúng thân thể máu thịt, hậu quả có thể nghĩ mà biết!

Vị trí lúc ban đầu của Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt, trong tích tắc đã hóa thành một biển lửa.

Biển lửa giống như suối phun, hướng bốn phương tám hướng không ngừng kéo dài, đặc biệt tuyến đường Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt chạy trốn, càng là đối tượng đối phương trọng điểm chiếu cố.

Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt hai người, bị mưa lửa bắn cho không ngẩng đầu lên được.

Lúc này, một con Huyễn Ảnh Kim Điêu khổng lồ, rốt cuộc hiển lộ ra nguyên hình ở trên không rừng cây.

Hình thái nó dữ tợn tới cực điểm, làm Lý Diệu hít sâu một hơi.

Huyễn Ảnh Kim Điêu, so với nói là loài chim, chẳng bằng nói là hỗn hợp thể của thằn lằn sấm mọc đầy lông vũ, cùng loài chim điêu.

Cổ nó ít nhất dài bảy tám mét, có thể tự do co duỗi, ở lúc tuần tra tốc độ âm thanh, thì co lại đến trong khoang, đường nét chỉnh thể tạo thành hình giọt nước.

Mà khi nó lơ lửng ở giữa không trung, tiến vào trạng thái xoay tròn tốc độ thấp, cổ liền vươn dài ra như rắn, mười mấy cái túi màu đỏ rực vờn quanh cổ đều dần dần bành trướng lên, phát ra hào quang màu vỏ quất bán trong suốt.

“Nó đang làm gì?”

Lý Diệu không biết con Huyễn Ảnh Kim Điêu này vì sao phải rời khỏi trạng thái tàng hình, còn lơ lửng ở giữa không trung vươn dài cổ, một bộ dáng duỗi cổ cất tiếng ca.

Kim Tâm Nguyệt lại như là thấy quỷ, hét lên một tiếng, chạy trối chết.

Đáy lòng Lý Diệu vừa mới dâng lên dự cảm không rõ, cổ con Huyễn Ảnh Kim Điêu này đã vươn dài tới cực hạn, ngay sau đó chợt co rụt lại, giống như là nòng của một khẩu đại pháo rụt về phía sau, một mảng thủy tinh màu đỏ lấp lánh từ trong miệng nó phun trào ra, ở giữa không trung chợt vỡ toang, như thiên nữ tán hoa, giống như vẫn thạch trên trời rơi xuống, phủ đầu đánh phá ở trong rừng.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”

Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển, như mấy chục ngọn núi lửa đồng thời bùng nổ, từng cái răng nanh do nham thạch nóng chảy ngưng tụ thành đội đất mọc lên, phạm vi năm trăm mét tất cả đều bị biển lửa bao trùm, sóng xung kích xen lẫn sóng nhiệt cuồn cuộn, thậm chí đánh đến ngoài một ngàn mét có thừa!

May mắn, đối phương cũng chưa khóa được Lý Diệu cùng Kim Tâm Nguyệt, điểm rơi đòn đánh ở phía đông của hai người.

Tuy như thế, hai người vẫn bị sóng xung kích rợp trời rợp đất thổi cho ngã trái ngã phải, đặt mông ngồi bệt xuống đất, thất thần hồi lâu.

“Khụ khụ, khụ khụ khụ khụ, bọn họ là chơi thật!”

Đáy mắt Kim Tâm Nguyệt nở rộ ánh sáng hung ác, nghiến răng nghiến lợi nói, “Đây là công kích mạnh nhất ‘Phi Hỏa Lưu Tinh’ của Huyễn Ảnh Kim Điêu. Gien Huyễn Ảnh Kim Điêu trải qua điều chế đặc thù, lúc bình thường chăn nuôi, sẽ cắn nuốt lượng lớn hỏa hệ tinh tủy, những tinh tủy này sau khi tiến vào trong cơ thể nó, đều sẽ ngưng lại ở trong túi diều của nó. Trải qua thời gian dài luyện hóa, sẽ biến thành bom tinh tủy thuần thiên nhiên!”

“Nhưng, không gian túi diều của một con Huyễn Ảnh Kim Điêu là có hạn, chỉ có thể lưu giữ số lượng tinh tủy nhất định, hơn nữa phát ra một lần, tổn thương đối với thân thể của nó cũng rất lớn, cho nên không đến vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ không phát động thủ đoạn khủng bố như vậy!”

“Không ngờ, vì đối phó ta, bọn hắn không tiếc xuống tay ác như vậy!”

Lý Diệu nhổ ra một cục đờm dính máu, sâu trong đôi mắt nheo lại thành hai lưỡi dao sát khí tung hoành, nghiến răng nói: “Cho nên, có thể xác nhận, ngươi đã bị Kim Ô quốc từ bỏ!”

Sóng xung kích tuy chưa thể làm hai người bị thương nặng, lại đem thuốc bột ngăn cách khí tức trên người bọn họ thổi tan hết. Mà trong cục đờm máu Lý Diệu phun ra, cũng có chứa lượng lớn mùi, nháy mắt đã bị Huyết Nguyệt Lang Kỵ xa xa cảm giác được.

“Ngao ô! Ngao ô!”

Tiếng sói tru ngân nga, giống như đúng là âm hồn bất tán bùa đòi mạng.

Chỉ một lát, trong rừng rậm thiêu đốt phía sau hai người, liền xuất hiện hơn trăm cái bóng lờ mờ, giống như những con sói khổng lồ cao lớn, trên lưng còn một số thứ tương tự hình người phủ phục.

“Vù! Vù! Vù!”

Huyết Nguyệt Lang Kỵ rất nhanh thông qua khứu giác khóa được mục tiêu, hình người sau lưng bọn nó lại phóng lên cao, trèo vượt cành cây phía trên, như điện như tên, tốc độ so với Huyết Nguyệt Lang Kỵ còn nhanh hơn!

“Bát Tí Ma Viên (vượn ma tám tay)!”

Sắc mặt Kim Tâm Nguyệt trắng bệch, “Là chuyên gia rừng rậm chiến thật sự của Sư Đồ quốc, không có bất luận kẻ nào muốn ở trong rừng, đánh với lũ khí chết tiệt này!”

“Ngươi đi trước, ta đến chế tạo hỗn loạn, chúng ta ở thác nước hướng tây nam hội hợp!”

Lý Diệu không ngờ, đối phương sẽ coi trọng như thế đối với Kim Tâm Nguyệt, nhưng càng là như thế, liền nói lên bí mật ẩn chứa trên người Kim Tâm Nguyệt càng có giá trị.

Lý Diệu tự nhiên sẽ không để Vạn Yêu Điện dễ dàng đoạt đi “bí mật” như vậy.

Kim Tâm Nguyệt trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu, trong nháy mắt biến mất ở sâu trong rừng cây.

Lý Diệu ở trên mắt cá chân của cô đeo vào một chiếc Tử Mẫu Thông Tâm Hoàn, có thể ngay lập tức cảm giác đến đối phương tồn tại, trái lại cũng sẽ không lo lắng đi lạc.

“Đến đi!”

Đối mặt kẻ địch bốn phương tám hướng lao vút đến, Lý Diệu nhiệt huyết sôi trào, chiến ý điên cuồng dâng trào, cánh tay trái hung hăng vươn ra, hồng hoang tế bào trong cơ thể bành trướng đến cực hạn, hầu như sắp nổ tung từng tế bào một.

“Thể hiện ra hình thái mạnh nhất, đem lực lượng hồng hoang bùng nổ hết ra!”

Lý Diệu gầm nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy máu thịt xé rách từng mảng, một luồng lực lượng nguyên thủy mà lại dã man từ sâu trong cánh tay trái cuồn cuộn không ngừng tuôn trào ra, từng luồng hơi thở Man hoang lượn lờ ở trên cánh tay trái, làm cánh tay trái của hắn không ngừng run rẩy, bành trướng, đặc biệt đoạn trước bàn tay, rõ ràng biến thành…

Một cái vó.

Lý Diệu nhìn tay trái biến thành cái vó, sửng sốt hồi lâu.

Nghiến răng một cái, làm lại lần nữa, ra đi, lực lượng hồng hoang!

Linh năng thúc dục, yêu khí tuôn trào, tuyến lạp thể kích phát đến cực hạn, cánh tay trái một lần nữa biến hóa, cái vó biến mất không thấy nữa, thay thế vào đó là giữa năm ngón tay mọc đầy màng da, như chân vịt.

Lý Diệu: “…”

Sâu trong đầu, truyền đến tiếng cười xấu xa “Hự hự” của Huyết Sắc Tâm Ma, nó tựa như nhịn cực kỳ vất vả, đầu cũng nghẹn thành màu tím.

“Khốn kiếp!”

Lý Diệu hổn hển, “Là ngươi đang giở trò quỷ à!”

“Có lầm hay không thế, cái này cũng đổ oan cho ta?”

Huyết Sắc Tâm Ma thoải mái nằm ở trong đầu nước chảy bèo trôi, đôi tay gối lên phía sau gáy, bắt chéo chân, cười hì hì nói, “Đại ca, ngươi có biết hay không, tổ tiên nhân loại ngàn ngàn vạn vạn, trong đó 99%, không phải ăn cỏ, thì là ăn vi sinh vật, đơn giản mà nói, chính là phế vật, căn bản không có chút sức chiến đấu nào?”

“Ngươi căn bản không biết ảo diệu của gien, tùy tùy tiện tiện kích hoạt hồng hoang tế bào như vậy, chẳng lẽ muốn kích phát ra đặc thù tổ tiên cường đại nào sao?”

“Nói thật, có thể biến hóa ra cái vó cùng màng da, đã tính là ngươi vận khí nghịch thiên, có chút vô ý, cả cánh tay trái sụp đổ cũng không ngạc nhiên nha. Bằng không, ngươi cho rằng từ xưa đến nay, vì sao rất ít người tu chân đi tu luyện lực lượng như vậy?”

Lý Diệu nghẹn lời, sửng sốt một phen mới nói: “Ban ngày ta lần đầu tiên kích hoạt hồng hoang tế bào, không phải kích phát ra móng vuốt rất lợi hại?”

Huyết Sắc Tâm Ma dùng một loại ánh mắt khinh thường nhìn quét hắn một cái, lười biếng ngáp một cái.

Tâm niệm Lý Diệu khẽ động, lập tức hiểu ra: “Là ngươi đang giúp ta?”
Bình Luận (0)
Comment