Chương 863: Vô loạn đường
Chương 863: Vô loạn đườngChương 863: Vô loạn đường
Nửa tháng sau, cách dãy núi Đại Hoang hơn vạn km về hướng bắc, trên một mảnh đất đỏ rộng lớn vô ngần, một đội ngũ yêu thú, đang lấy tốc độ nhanh vô cùng lao did như bay.
Yêu thú tạo thành đội ngũ hình thể khổng lồ, dài rộng đều vượt qua một trăm mét, màng da quanh thân nhô lên, bên trong tràn đầy khí thể màu phấn hồng, căng phồng, giống như là những quả bóng bay dính lại.
Khí thể giữ trong những túi khí này, so với không khí còn nhẹ hơn, làm nó có thể ở trong không khí tự do lơ lửng cùng phi hành.
Loại yêu thú này tên là “Lục Hành Kình (cá voi trên bộ)”, tiền thân là một loại sa trùng to lớn thường gặp trên sa mạc Huyết Yêu tinh, trải qua cao thủ Yêu tộc không ngừng điều chế, dùng mấy trăm năm thời gian để thay đổi gien, chậm rãi tiến hóa ra túi khí tương tự với bong bóng cá, cùng thông qua vi sinh vật trong cơ thể tác dụng, hợp thành năng lực khí thể siêu nhẹ.
Phía dưới thân thể Lục Hành Kình, tổng cộng phân bố sáu hàng lỗ phun khí do lỗ tiết thức ăn tiến hóa mà ra, thông qua hướng ra phía ngoài phun ra luồng khí mỏng manh để đổi hướng, cùng lúc đó, hai bên cùng phía sau thân thể Lục Hành Kình cũng tiến hóa ra xúc tu mềm mại dài đến hơn trăm mét, ở cùng lúc cắn nuốt côn trùng nhỏ trong sa mạc, những xúc tu này hoặc như là “sào chống” của thuyền đánh cá, dùng để thay đổi phương hướng, tăng tốc hoặc là giảm tốc, thậm chí là cố định hành khách cùng hàng hóa.
Bởi vì tốc độ cực nhanh, đổi hướng linh hoạt, chăn nuôi tiện, không kén chọn thức ăn, áp dụng mọi địa hình, Lục Hành Kình dần dần trở thành phương tiện giao thông thường thấy nhất của Huyết Yêu giới.
Một đội Lục Hành Kình này, trước sau tổng cộng có hơn trăm con, chậm rãi kéo dài mấy chục dặm, luồng khí điên cuồng phun ra, thổi đất đỏ đầy trời, giống như một con rồng đỏ tráng kiện lao như bay ở trên mặt đất.
Sau lưng mỗi một con Lục Hành Kình, tất cả đều chở mấy chục cái kho hàng lớn rậm rạp, mép mỗi một kho hàng đều được khảm những cái vòng sắt to, dùng xúc tu Lục Hành Kình gắt gao buộc chặt, dựa vào nó để cố định.
Trên kho hàng lớn đâm ra vô số lỗ thủng rậm rạp, mơ hồ có thể nghe được trong lỗ thủng truyền đến tiếng kêu khóc cùng rên rỉ.
Đây là một đội bắt nô lệ thắng lợi trở về.
Trong Huyết Nhận chi loạn, rất nhiều Hắc Huyết Yêu Tộc và Loạn Huyết Yêu tộc phạm thượng làm loạn, ngọn lửa phản loạn hầu như thiêu đốt hơn nửa Huyết Yêu giới.
Cùng lúc các yêu quốc cảm thấy rất đau đầu, lại là năm tháng hoàng kim Vô Loạn thành như cá gặp nước.
Quá khứ, mặc dù Loạn Huyết Yêu tộc, cũng không thể tùy tiện bắt. Luôn phải vắt óc nghĩ ra một số cái cớ.
Nhưng bây giờ, thì phi thường tiện, chỉ cần chụp cho đối phương cái mũ “đồng đảng Hỗn Độn Chi Nhận”, thì có thể đem lượng lớn Loạn Huyết Yêu tộc phân tán ở các góc của Huyết Yêu giới bắt tới điều chế.
Huyết Yêu giới và Thiên Nguyên giới sắp quyết chiến, nhu cầu đối với vật hi sinh cũng từ từ tăng vọt, trên con đường tanh máu này đi thông Vô Loạn thành suốt ngày ngựa xe như nước, tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt.
Kho hàng sau lưng mỗi một con Lục Hành Kình đều được chở đầy, nhưng những đội bắt nô lệ này hiển nhiên cực có kinh nghiệm, thông qua lưới sắt ngăn ra khoang nho nhỏ, tuy chật chội, lại giữ được không gian hoạt động cơ bản nhất, làm Loạn Huyết Yêu tộc bắt tới không đến mức tử vong lượng lớn.
Trong một kho hàng phía sau đội ngũ Yêu thú, Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt bị nhốt ở trong cùng ô. Không như Loạn Huyết Yêu tộc khác than thân trách phận, hai người đều cúi đầu, bộ dáng tựa như uể oải, cố gắng che giấu ánh sao lóng lánh đáy mắt.
Bộ dáng hai người giờ phút này, khác biệt rất lớn so với nửa tháng trước.
Lý Diệu đã thay đổi sự phân bố cùng hướng đi của cơ bắp mình, đem mình biến thành một tráng hán cơ bắp cuồn cuộn, cắn cơ vững chắc, trên cánh tay trái bao trùm một tầng vảy mơ hồ, chi trước sắc bén, lại lộ ra một ít đặc thù loại sư tử hổ báo, thoạt nhìn, chính là một tên Loạn Huyết Yêu tộc tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, hữu dũng vô mưu.
Kim Tâm Nguyệt tự có một bộ bí pháp cải trang dịch dung. Cô biến thành bộ mặt đen, dáng người khô gầy, hai mắt như là loài bò sát, biến thành hai đường dựng thẳng. Đầu lưỡi cũng như loại rắn vừa nhỏ vừa dài, cuộn ở trong miệng, đoạn đầu phân nhánh, thỉnh thoảng vang lên “Xì xì”, rõ ràng là một sửu nữ xà (sửu: xấu; ngược lại với mỹ nữ xà: medusa).
Mặc cho Lý Diệu quan sát như thế nào, cũng nhìn không ra sơ hở của cô, không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ.
Hai người ngụy trang thành Loạn Huyết Yêu tộc, cũng là hành vi bất đắc dĩ.
Vô Loạn thành tuy là nơi coi trời bằng vung, chướng khí mù mịt, Hỏa Nghĩ Vương lại là siêu nhất lưu cao thủ trong Huyết Yêu giới, thực hành chính sách ngoài lỏng trong chặt, hai người lẻn vào Vô Loạn thành dễ dàng, nhưng muốn thần không biết quỷ không hay, lại là tương đối khó khăn.
Bốn đại yêu quốc lùng bắt nhằm vào hai người hiển nhiên chưa chấm dứt, thân phận hai người đều không thể lộ ra ngoài ánh sáng, không thể không tiến hành ngụy trang.
Trong đám đông Yêu tộc, hình thể Hắc Huyết Yêu Tộc cùng Đồng Huyết Yêu tộc, khác biệt với nhân loại bình thường thật sự quá lớn, mặc cho Lý Diệu thay đổi như thế nào, cũng không có khả năng đem mình biến thành một con bọ ngựa to lớn phủ phục ở trên mặt đất, lại hoặc là đem hai chân biến thành đuôi rắn.
Chỉ có Ngân Huyết Yêu Tộc và Loạn Huyết Yêu tộc ngoại hình tiếp cận nhân loại nhất, thuận tiện hai người ngụy trang.
Nhưng, Ngân Huyết Yêu Tộc là quý tộc, mỗi một Ngân Huyết Yêu Tộc đều có ngoại hình, thân phận và gia phổ độc đáo, kẻ có lòng chỉ cần hỏi chút là có thể hỏi ra.
Kim Tâm Nguyệt trái lại chuẩn bị không ít thân phận giả, nhưng cô bây giờ cũng không dám khẳng định, những thân phận này có bị lộ hay không.
Nghĩ đi nghĩ lại, hai người chỉ có thể ngụy trang thành Loạn Huyết Yêu tộc, lẫn vào trong Vô Loạn thành.
Ở sau khi che giấu tung tích thoát khỏi dãy núi Bách Hoang, hai người ngày nghỉ đêm ra, một đường bắc thượng, hướng phía Vô Loạn thành thẳng tiến.
Càng đi về phía bắc, càng có thể cảm nhận được ảnh hưởng “Huyết Nhận chi loạn” tạo thành đối với Huyết Yêu giới.
Bọn họ đi ngang qua thâm sơn cùng cốc, tám chín phần mười bỏ trống, lượng lớn thôn trang Loạn Huyết và Hắc Huyết Yêu Tộc đều cuốn vào trong ngọn lửa làm phản, không phải toàn bộ thôn trang đều gia nhập “Huyết Nhận chi loạn”, thì ở trong trấn áp sau đó cũng trở thành đồng đảng của Hỗn Độn Chi Nhận, bị nghiêm khắc trấn áp.
Mà trong hoang sơn dã lĩnh, thường thường sẽ gặp được Loạn Huyết, Hắc Huyết Yêu Tộc kết đàn kết đội. Những Yêu tộc này phần lớn là vì tránh né chiến hỏa mới chạy trốn tới trong núi sâu, trong đó tất nhiên có khả năng giấu một ít tàn đảng Hỗn Độn Chi Nhận, nhưng đại bộ phận đều là bình dân vô tội.
Nhưng, khi đội ngũ trấn áp của bốn đại yêu quốc, cùng với đội bắt nô lệ của Vô Loạn thành đến, lại không phân tốt xấu, đem toàn bộ Yêu tộc bắt hết đi, hoặc là trở thành chiến công hiển hách của các tướng quân Ngân Huyết cao quý, hoặc trở thành vật hi sinh trong đại chiến trong tương lai.
Dưới tình huống như vậy, vô số Yêu tộc cấp thấp chạy nạn trộn lẫn cùng một chỗ, đại bộ phận Yêu tộc đều ngẩn ngơ, ấp úng, nói không rõ lai lịch của mình, càng có không ít dã yêu sinh sống trong núi sâu rừng già cũng bị lùng bắt ra, quả thực loạn như một nồi cháo nóng, muốn hoàn toàn phân biệt rõ ràng thân phận mỗi một tên Yêu tộc cấp thấp, căn bản là nhiệm vụ không có khả năng.
Đội bắt nô lệ đến từ Vô Loạn thành, cũng hoàn toàn không có ý tứ phân biệt thân phận con mồi, dù sao ở trong mắt bọn họ, những kẻ này đều chỉ là nô lệ và vật hi sinh mà thôi, ai sẽ đi để ý thân phận của nô lệ cùng vật hi sinh thì sao?
Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt âm thầm truy tung một đội bắt nô lệ hai ngày ba đêm, rốt cuộc xác nhận đối phương đến từ Vô Loạn thành.
Chuyện kế tiếp rất đơn giản, bọn họ cải trang, lẫn vào trong đội ngũ chạy nạn trên đường đội bắt nô lệ này phải qua, cực kỳ thuận lợi bị đối phương “bắt được” .
Nhưng, “thuận lợi” chỉ là mặt ngoài, trên đường, tâm cảnh Lý Diệu lại càng ngày càng kích động, cơn giận càng ngày càng tràn đầy, Huyết Sắc Tâm Ma cũng không ngừng bành trướng.
“Oa! Oa! Oa! Oa!”
Trên ô ngăn tầng trên của cùng kho hàng, một đứa trẻ sơ sinh Loạn Huyết Yêu tộc “Oa oa” khóc lớn lên, như từng cây kim thép, hung hăng đâm vào màng tai Lý Diệu.
Loạn Huyết Yêu tộc trên đại thể bộ dạng cực giống với nhân loại, đặc biệt trẻ sơ sinh Loạn Huyết Yêu tộc, không cẩn thận phân biệt, cũng rất khó tìm được một chút xíu nào đặc thù Yêu tộc, giống như một đám trẻ sơ sinh nhân loại mập mạp, mũm mĩm, cần lớn tới hai ba tuổi, mới có thể dần dần hiện ra đặc thù của Yêu tộc.
Trên cả quãng đường, Lý Diệu nhìn các Yêu tộc giống hệt nhân loại này, bị những Hắc Huyết Yêu Tộc, Đồng Huyết Yêu tộc hình thái đáng ghê tởm kia bắt nạt cùng tra tấn, đáy lòng không khỏi sinh ra một cơn phẫn nộ gần như bản năng.
“Nếu có một ngày, Thiên Nguyên giới thật sự bị Huyết Yêu giới thâu tóm, chỉ sợ công dân Tinh Diệu Liên Bang, cũng là kết quả như vậy đi?”
Ý niệm này thiêu đốt mãnh liệt ở trong lòng Lý Diệu, giống như hình thành một đóa hoa sen màu đỏ, Huyết Sắc Tâm Ma liền lấy đóa hoa sen này làm cái bệ, xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi ở bên trên, lạnh lùng chăm chú nhìn tất cả.
“Rầm!”
Đúng lúc này, sau lưng một con Lục Hành Kình phía trước Lý Diệu, mấy cái xúc tu liên tục đứt đoạn, một kho hàng lớn lăn xuống, rơi thành năm bảy mảnh.
Vô số Hắc Huyết Yêu Tộc lập tức nhảy ra, tranh nhau hướng bốn phương tám hướng chạy trốn.
Những Hắc Huyết Yêu Tộc này, tất cả đều cực kỳ xấu xí, thoạt nhìn giống như bọ cánh cứng phóng đại vô số lần, tản mát ra tanh tưởi ghê người, phát ra tiếng kêu chói tai.
Bọn họ khỏe vô cùng, mang theo lưới sắt có dòng điện mỏng manh, nhẹ nhàng giãy một phát đã xé thành manh vụn.
Thần niệm của Lý Diệu, âm thầm xuyên thấu qua lỗ thông khí, quan sát cục diện hỗn loạn bên ngoài.
Chỉ nghe vài tên Yêu tộc trước sau đoàn xe kêu lên một lúc, đại khái là đang nói phân lượng thuốc mê ảo không đủ.
Trong lúc nhất thời, mấy chục tên Yêu tộc thể trạng cường tráng bổ nhào bay tới. Bọn hắn cầm những cây sào bắt thú dài đến ba mét, đoạn trước rủ xuống từng cây xúc tu cơ bắp tương tự với cá đuối điện, “bốp bốp” phóng xạ tia điện, ngàn vạn tia điện đem Hắc Huyết Yêu Tộc tản ra xung quanh một lần nữa đuổi về.
Một tên Hắc Huyết Yêu Tộc tương tự bọ ngựa, vừa lúc chạy tới bên cạnh con Lục Hành Kình này chỗ Lý Diệu, lại bị mấy sợi roi điện gắt gao dây dưa, rốt cuộc kéo về.
Đao chi của hắn, ở trên đất đỏ cày ra tám cái khe rãnh thật sâu, giống như là tám vết thương máu tươi đầm đìa.
Có lẽ là ảo giác, Lý Diệu tựa như ở trong đôi mắt kép màu đỏ tươi kia thấy được một mảng phẫn nộ, bi ai, thống khổ cùng tuyệt vọng đan xen, hào quang cực giàu nhân tính.
“Phốc... Phốc...”
Đội bắt nô lệ hướng những Hắc Huyết Yêu Tộc này phóng ra lượng lớn chướng khí màu đỏ hồng, trong chướng khí tràn ngập, hào quang ở đáy mắt Hắc Huyết Yêu Tộc biến mất, một con tiếp một con ngã xuống đất, bị chia đều phân phối, nhét về trong khoang mới.
Lý Diệu nhỏ giọng hỏi Kim Tâm Nguyệt: “Hắc Huyết Yêu Tộc, cũng phải trải qua điều chế sao?”
Kim Tâm Nguyệt nói: “Đương nhiên cần, Hắc Huyết Yêu Tộc ở trong chế độ ‘Tứ Trụ’ của Yêu tộc định vị là ‘kẻ sinh sản’, tuyệt đại bộ phận Hắc Huyết Yêu Tộc có được, đều là gien động vật ăn cỏ, bản thân không có lực công kích.”
“Cho dù là Trùng tộc ngoại hình xấu xí, tuyệt đại bộ phận cũng lấy cỏ cây làm thức ăn, không có thiên tính chủ động công kích, nếu không trải qua điều chế, sao có thể hình thành trùng hải, thú triều hung hãn không sợ chết, đi chém giết với nhân loại?”