Chương 899: Bọ ngựa bắt ve!
Chương 899: Bọ ngựa bắt ve!Chương 899: Bọ ngựa bắt ve!
Lý Diệu hít sâu một hơi, tiến vào trạng thái minh tưởng chiều sâu.
Trong minh minh, như có một ‘bản thân’ hình thái thủy tinh từ trong thân thể máu thịt giãy thoát ra, hướng chỗ sâu trong bóng tối lao đi như điện, xông lên thần miếu trong lòng đất, thừa dịp U Tuyền lão tổ và Hỏa Nghĩ Vương chiến đấu kịch liệt, hướng về phía trước đào hố mà ra!
U Phủ quân xung quanh cả kinh biến sắc, ùn ùn chặn lại, nhưng căn cứ số liệu tốc độ cùng lực lượng của bọn họ Lý Diệu vừa rồi sưu tập, sự ngăn cản của bọn họ có trăm ngàn sơ hở!
Ở trên Thôn Tinh Hải ngoài lỗ thủng, đương nhiên còn bỏ neo ba đến năm chiếc yêu ma chiến hạm của U Tuyền lão tổ.
Nhưng lúc Lý Diệu còn ở Trúc Cơ kỳ, đã từng một mình đối kháng một chiếc tinh thạch chiến hạm, bằng chiến lực hắn bây giờ có thể so với Nguyên Anh, nếu thật muốn chạy, lại há là vẻn vẹn ba năm chiếc yêu ma chiến hạm có thể ngăn cản?
“Ta nếu muốn đi, ai có thể giữ!”
Thôn Tinh Hải và Bạch Ngân Tử Mạc tuy đáng sợ, nhưng trong nhẫn Càn Khôn của Lý Diệu lúc nào cũng chứa đựng lượng lớn thức ăn, dược tề và nước sạch, đây là thói quen hắn đi đến nơi nào cũng sẽ không thay đổi.
Ở trong sa mạc màu bạc rộng lớn vô biên, vạn vật đều không thể sinh trưởng, chỉ xem sức mạnh ý chí cùng sức nhẫn nại của mọi người, U Tuyền lão tổ lại có thể làm gì được hắn?
“Nếu là U Tuyền lão tổ tập trung binh lực, thì không thể tìm tòi mỗi một phương hướng của Bạch Ngân Tử Mạc, vô cùng có khả năng bị ta thuận lợi chạy thoát.”
“Nếu là hắn phân công tìm tòi, vậy sẽ bị ta ăn từng miếng nhỏ!”
“Tổng hợp phân tích, nếu ta lựa chọn giờ phút này chạy trốn, xác xuất thành công ở 85% trở lên!”
“Nhưng…”
Nếu như vậy, Lý Diệu liền không thể làm rõ mục đích thật sự U Tuyền lão tổ xuất hiện ở nơi này.
U Tuyền lão tổ một trong bốn đầu sỏ Huyết Yêu giới, thế mà lại sớm biết mình là một gã loạn huyết yêu tộc, nhưng hắn chưa gia nhập tổ chức phản loạn yêu tộc cấp thấp “Hỗn Độn Chi Nhận”, mà là đứng ở mặt đối lập Hỗn Độn Chi Nhận, thậm chí xây dựng một mũi “U Phủ quân” cực kỳ bí mật!
Lúc Lý Diệu ở Thiên Nguyên giới, đã từng tìm hiểu mấy chi bộ đội đặc thù dũng mãnh của Huyết Yêu giới, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói “U Phủ quân” cái tên này.
Mà Kim Tâm Nguyệt làm thánh nữ Vạn Yêu điện, hướng hắn giới thiệu chi tiết toàn bộ bộ đội đặc chủng cùng quân đoàn bí mật của Huyết Yêu giới, cũng chưa có bất cứ tư liệu nào của “U Phủ quân”.
Nhưng, U Phủ quân quanh thân được khảm yêu đan, lại là bộ đội đặc chủng khủng bố nhất Lý Diệu bình sinh chứng kiến, thậm chí không có ‘một trong những’!
“Khiến yêu đan cực không ổn định, có thể vững vàng phát ra năng lượng, lại dung hợp hoàn mỹ với cơ thể máu thịt, kỹ thuật sinh hóa như vậy, mặc dù ở Huyết Yêu giới, cũng là tồn tại đỉnh cao nhất!”
“Sau lưng kỹ thuật như vậy, nhất định có một tổ chức cực kỳ khổng lồ đang chống đỡ!”
“U Tuyền lão tổ một lòng muốn thăm dò bí mật của Hỗn Độn thần mộ, lại âm thầm xây dựng U Phủ quân, rốt cuộc muốn làm gì đây?”
Lý Diệu lại nhớ về câu nói kia của Hỗn Độn Chi Nhận trưởng lão Ninh Trung Tắc.
Nghe nói bọn họ từ trong phòng nghiên cứu của U Tuyền lão tổ đạt được thứ gì đó, có thể thay đổi vận mệnh hai giới Huyết Yêu cùng Thiên Nguyên.
Mà Kim Tâm Nguyệt ở sau khi hấp thu chất lỏng thần bí, thế mà từ yêu biến thành người!
U Tuyền lão tổ, rốt cuộc đang nghiên cứu cái gì, mưu tính cái gì đây!
“Không được, thật không dễ gì tiếp xúc đến cơ mật trung tâm nhất, ta không thể ở lúc này lâm trận bỏ chạy, không nắm chắc cơ hội tuyệt hảo, còn muốn dò xét bí ẩn của U Tuyền lão tổ, khó càng thêm khó!”
Như vậy, theo Hỏa Nghĩ Vương cùng nhau đối kháng U Tuyền lão tổ?
Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, lại bắt đầu điên cuồng tính toán, vô số bóng người thủy tinh ở sâu trong não vực rạn vỡ từng mảnh, hóa thành kim cương tinh trần lấp lánh!
Có nháy mắt, hắn hầu như muốn gào thét mà ra.
Nhưng, chiếc Kiêu Long lại sâu sắc cảm giác được, ở trên phương hướng chưa biết còn ẩn giấu vài hơi thở cường đại!
Mấy hơi thở ngủ đông trong bóng tối đó, làm con ngươi của Lý Diệu như bị kim nhẹ nhàng đâm một phát, chợt co rút lại đến cực hạn.
“U Tuyền lão tổ, còn có chuẩn bị ở sau!”
“Cho dù ta lao ra kề vai chiến đấu với Hỏa Nghĩ Vương, hai bên trước đây chưa từng có phối hợp, càng không biết lập trường của nhau, tỷ lệ thắng cũng không vượt qua 11%!”
Nếu tỷ lệ thắng ở 30% trở lên, Lý Diệu có lẽ sẽ lựa chọn được ăn cả ngã về không.
Nhưng, cho dù lấy hình thái U Tuyền lão tổ giờ phút này bày biện ra tính toán, mặc dù Lý Diệu xuất hiện, giết rất nhiều U Phủ quân, tỷ lệ thắng cũng chỉ có 11%.
Đây không phải một con số đáng giá mạo hiểm. Thợ săn cùng dân cờ bạc cao minh nhất, thường thường cũng có được sự kiên nhẫn tốt nhất.
Hai con đường đều đi không thông, vậy cũng chỉ có đi con đường thứ ba!
Thừa dịp hai gã Yêu Hoàng kịch liệt đánh nhau chết sống, Lý Diệu bất động thanh sắc điều chỉnh phương vị chiếc Kiêu Long, một mặt từ góc độ tốt hơn đi quan sát hai người kịch liệt chiến đấu, một mặt khác, cũng làm chuẩn bị cho một bước kế hoạch tiếp theo của hắn.
Hai gã Yêu Hoàng liều chết chiến đấu, cũng không phải là tùy tiện có thể thưởng thức, Hỏa Nghĩ Vương và U Tuyền lão tổ mỗi một lần va chạm, giống như đều hóa thành chuỗi số liệu long lanh trong suốt, thông qua chiếc Kiêu Long, ùa vào não vực Lý Diệu, như một bữa tiệc Thao Thiết thịnh soạn, để hắn ăn thùng uống vại, âm thầm kinh ngạc than thở.
Thần điện trong lòng đất, Hỏa Nghĩ Vương vài lần công kích, đều bị phân thân U Tuyền ép về, trừ tiêu hao mất lượng lớn con kiến của hai bên, chưa có tiến triển mang tính thực chất.
Nhưng, tinh nhuệ Hỗn Độn Chi Nhận hắn mang đến, hầu như đều bị U Phủ quân trấn áp!
Hỏa Nghĩ Vương thấp thỏm, hai mắt phun lửa, người lửa khổng lồ phía sau rốt cuộc hòa hợp một thể với chân thân mặc hỏa diễm chiến khải, hóa thành một con giao long rít gào, hướng khung đỉnh thần điện chạy trốn!
“Phá! Phá! Phá!”
Bảy U Tuyền phân thân hung hãn không sợ chết chắn ở phía trước, lại là bẻ gãy nghiền nát, một đòn phá tan, hóa thành làn khói mỏng, xác côn trùng cháy đen rơi “bốp bốp” xuống đất.
Hỏa Nghĩ Vương rõ ràng thoát khỏi phân thân U Tuyền dây dưa, lao về phía khung đỉnh bị U Tuyền lão tổ khoan thủng, tựa như muốn từ khung đỉnh chạy trốn.
Nhưng, ngay trong tích tắc hắn tiếp cận khung đỉnh, đầu giao long lửa lại là ầm ầm nổ tung, trong đầu, một “ngôi sao băng” hướng phía đông thần điện lao vút đi!
Ve sầu thoát xác!
Giao long lửa do Vạn Sát Hỏa Nghĩ tạo thành tiếp tục hướng khung đỉnh thần điện va chạm mạnh, giữa không trung hình thành từng ráng đỏ nồng đậm.
Hỏa Nghĩ Vương lại hóa thành một mảng ánh sáng màu đỏ, bay về phía một chỗ hành lang bọn họ lúc ban đầu tiến vào.
Đại bộ phận U Tuyền phân thân và U Phủ quân, tất cả đều bị ráng đỏ che phủ tầm mắt, nhiễu loạn cảm giác, không kịp chặn lại!
Mắt thấy Hỏa Nghĩ Vương sắp chạy thoát, từ trong hành lang đó thế mà lại liên tục bắn ra ba luồng ánh sáng, từng cái đánh ở trên thân Hỏa Nghĩ Vương!
“Oành!”
“Oành!”
“Oành!”
Giống như chủ pháo yêu ma chiến hạm và tinh thạch chiến hạm chặn nhau, hung hăng đồng loạt bắn ba lượt, uy lực to lớn, làm Lý Diệu hoài nghi thần điện trong lòng đất có thể cứ vậy đánh sập hay không.
Ba lượt va chạm đều hình thành sóng không khí như gợn sóng, một cơn chưa tan, một cơn lại nổi lên, rít gào như súng, quét ngang thần điện!
Hai luồng hào quang phía trước phân biệt bị Hỏa Nghĩ Vương hung hăng phá vỡ, nhưng luồng ánh sáng thứ ba, lại như là chùy sắt, đem hắn nặng nề húc bật về.
Sau đó, ba luồng ánh sáng quay quanh Hỏa Nghĩ Vương lượn vòng thật nhanh, như ba vệ tinh, đan thành nhà giam kín không kẽ hở!
Luồng hào quang thứ nhất màu đen, là một hãn tướng cao tới sáu bảy mét, giống như là hỗn hợp thể của Trường Kích Đại Đâu Trùng (Dynates Hercules) và Cự Linh Thiên Ngưu (giống xén tóc), một thân giáp xác màu đen u cục, quả thực so với chiến thần sáo trang cỡ lớn nhất còn cường tráng hơn. Càng thêm khủng bố là, ở trên u xương màu đen trải rộng quanh thân, tất cả đều lượn lờ hồ quang vang “rẹt rẹt”, giống nhau mỗi một u xương nhô lên, đều là một điện cực mạnh mẽ.
Tương tự, quanh thân yêu tộc hãn tướng này được khảm yêu đan rậm rạp, đặc biệt trên giáp ngực giống như ván cửa, càng được khảm một viên yêu đan so với đầu Lý Diệu còn lớn hơn, như miếng hộ tâm.
Lý Diệu thật sự rất khó tưởng tượng, cái này con mẹ nó rốt cuộc là yêu đan của yêu thú gì, ngưng kết mấy trăm năm mới ngưng kết ra!
Đỉnh đầu yêu tộc hãn tướng giống như Cự Linh thần này, hai cái sừng lớn như phương thiên họa kích hướng hai bên mọc lan tràn, giữa cái sừng lớn thế mà ngưng tụ ra từng đạo hồ quang thô to, giống như Thái Ất Lôi Từ Pháo mạnh mẽ, cách mỗi vài giây đều có thể kích phát ra một đạo hồ quang cực mạnh, như mũi đao, như kiếm khí chém về phía Hỏa Nghĩ Vương!
Luồng hào quang sặc sỡ thứ hai lại là nhẹ nhàng đến cực điểm, nhìn lướ qua, giống như là một tuyệt sắc mỹ nữ thiên kiều bá mị, tuy chiều cao chỉ có mét mốt mét hai, lại không có chút nào cảm giác không phối hợp của người lùn, ngược lại như là đem tỷ lệ một đại mỹ nhân yểu điệu rút nhỏ một nửa.
Trên thân cô khoác lụa mỏng sặc sỡ bảy màu, vị trí yếu hại như ẩn như hiện, miêu tả sinh động, lụa mỏng ở sau lưng lại là thu nạp thành hai cái cánh bướm thật lớn, trên cánh sắc màu rực rỡ, diễm lệ phi thường, còn đang mơ hồ lưu động, đã giống ống kính vạn hoa, cũng giống vòng xoáy sặc sỡ!
Yêu nữ bướm này nhẹ nhàng bay múa, chỗ hào quang đảo qua để lại từng mảng lân phấn bảy màu sặc sỡ. Lý Diệu chú ý tới, tốc độ của Hỏa Nghĩ Vương vốn cực nhanh, nhưng vừa tiếp xúc với lân phấn này, lại quỷ dị trở nên trì độn, trên mặt cũng toát ra vẻ mặt mê say khó có thể hình dung, như lâm vào ảo cảnh nào đó!
“Hai kẻ này, nhất định là thống lĩnh U Phủ quân, nhìn từ tốc độ cùng lực lượng, thế mà đều có được chiến lực sơ giai Yêu Hoàng!”
“Hơn nữa, phối hợp giữa hai đại thống lĩnh cực kỳ ăn ý, con Man Ngưu Đại Đâu Trùng kia lực lượng và sức phá hoại đều mạnh vô cùng, chỉ là tốc độ với tần suất công kích hơi chậm một ít, mà yêu nữ con bướm này, lại sở trường dùng lân phấn để chế tạo hoàn cảnh, phát động tinh thần công kích, mặc dù Hỏa Nghĩ Vương có thể ngăn được, tốc độ cũng không tránh khỏi chậm lại, vừa lúc bị Man Ngưu Đại Đâu Trùng đánh trúng!”
“Nếu muốn đối phó hai thống lĩnh U Phủ quân này, nhất định phải đem bọn họ tách ra, tuyệt không thể đồng thời đối chiến với hai người bọn họ!”
Suy nghĩ này chỉ chợt lóe trong đầu Lý Diệu, bởi vì đạo hào quang màu xanh thứ ba một lần nữa hung hăng đánh ở trên người Hỏa Nghĩ Vương!
Mất đi tuyệt đại bộ phận Vạn Sát Hỏa Nghĩ tăng thêm, lại bị U Tuyền phân thân và U Phủ quân dây dưa lâu như vậy, Hỏa Nghĩ Vương đã sớm bức đến cực hạn, mà thực lực của đối phương vốn đã vượt lên trên hắn, sau một đòn, yêu hỏa quanh thân chợt tắt!
Giữa không trung, hào quang màu xanh ngưng tụ thành chân thân U Tuyền lão tổ. Hắn hít sâu một hơi, bỗng nhiên hai mắt trợn lên, quai hàm gồ cao, “Phốc” một tiếng, trong miệng phun ra cơn lốc kiến xanh rợp trời rợp đất, như châu chấu đi qua, lao về phía Hỏa Nghĩ Vương!