Chương 902: Hỗn Độn thần huyết
Chương 902: Hỗn Độn thần huyếtChương 902: Hỗn Độn thần huyết
“Ngươi là ai?”
Sau khi làm rõ phương thức câu thông của hai bên, Hỏa Nghĩ Vương sốt ruột không chịu nổi rung động yêu khí hỏi.
“Làm rõ cục diện trước mắt!”
Lý Diệu không lưu tình chút nào phản kích lại, “Bây giờ chỉ có ta có thể cứu ngươi, cho nên, ta hỏi, ngươi đáp!”
Hỏa Nghĩ Vương chớp chớp mắt, trên mặt vẫn như cũ là bi thương tới mức chết hết cõi lòng, yêu khí lại nhanh chóng rung động, tổ hợp thành một chuỗi hỏi vặn không tiếng động: “Nói chuyện cười, ngươi thao túng pháp bảo cổ quái này, lại có thể tránh thoát cảm giác của U Tuyền lão tổ cùng U Phủ quân, tu vi ít nhất cũng là cấp độ Yêu Hoàng.”
“Một gã Yêu Hoàng, chẳng lẽ sẽ gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, mạo hiểm đắc tội U Tuyền lão tổ tới cứu ta sao?”
“Ngươi muốn cứu ta, tất nhiên có chỗ lợi ích của ngươi, cho nên hai chúng ta, không phải quan hệ cứu cùng được cứu, chỉ là hợp tác lẫn nhau mà thôi.”
Lý Diệu cười lạnh nói: “Cho dù hợp tác với nhau, ngươi cũng ở một phe yếu thế, hoàn toàn không có tiền vốn để cò kè mặc cả với ta!”
“Cơ hội chỉ có một lần, muốn công bằng hay không, tùy tiện ngươi, đập tay giải tán, ta tất nhiên có sự tổn thất, lại tuyệt đối sẽ không tổn thất nhiều hơn ngươi được.”
Hỏa Nghĩ Vương trầm ngâm một lát, lại cũng sảng khoái, dứt khoát nói: “Được, ngươi hỏi, ta đáp!”
Lý Diệu lập tức hỏi: “Ngươi tuyệt không suy yếu giống mặt ngoài biểu hiện, còn che giấu bộ phận thực lực, vì sao?”
Nửa câu đầu không phải là nghi vấn, mà là khẳng định, nửa câu sau mới là vấn đề của Lý Diệu.
Hỏa Nghĩ Vương thản nhiên nói: “Rất đơn giản, từ một khắc U Tuyền lão tổ xuất hiện đó, ta đã rõ ràng mình thất bại thảm hại.”
“U Tuyền nhất định từ rất sớm trước đó đã bắt đầu tính kế ta, giờ phút này xé rách da mặt, tất nhiên đã làm chuẩn bị chu đáo, cho dù ta dốc hết toàn lực, kết quả cũng là chỉ còn đường chết, vậy lại vì sao phải giãy chết?”
“Chẳng bằng giữ lại vài phần thực lực, để U Tuyền làm ra phán đoán sai lầm, sau đó nếu là có gì biến hóa, còn có một phần vạn đường sống để lật kèo.”
“Nhìn!”
Tuy thông qua yêu khí rung động để trao đổi, không có khả năng biểu đạt khái niệm “cười to” này, Lý Diệu vẫn mơ hồ cảm giác được một luồng đắc ý trong thanh tin tức của Hỏa Nghĩ Vương, “Bây giờ, biến hóa chẳng phải là đã xuất hiện?”
Lý Diệu nghĩ nghĩ, nói: “Ta có thể cùng ngươi đối phó U Tuyền lão tổ, nhưng ta muốn biết, tất cả quan hệ giữa hai huynh đệ các ngươi cùng Hỗn Độn.”
Hỏa Nghĩ Vương nói: “Ngàn đầu vạn mối, nói từ đâu?”
Lý Diệu lạnh lùng nói: “Nói từ đầu. Ngươi đương nhiên cũng có thể nói dối, chỉ cần có lòng tin có thể tự bào chữa là được rồi.”
Hỏa Nghĩ Vương trầm ngâm một lát, thản nhiên thở dài nói: “Đó là thật lâu trước kia, nơi rất xa xôi.”
“Khi đó, ta và U Tuyền, còn chưa phải bá chủ trong Trùng tộc, chỉ là hai chiến tướng ở tuyến đầu chém giết mà thôi.”
“Huyết Yêu giới nơi này, cá lớn nuốt cá bé, người thắng làm vua, cho dù không toàn diện khai chiến với Thiên Nguyên giới, nội bộ cũng là đấu đá lẫn nhau, máu chảy thành sông, không một ngày nào không ở trong loạn chiến.”
“Ta cùng U Tuyền, ở mặt ngoài tuy là ngân huyết quý tộc, lại là nhánh phụ trong đại gia tộc, bởi vì thực lực xuất chúng, còn bị con em trực hệ kiêng kị, âm mưu hãm hại, cố ý để chúng ta chấp hành nhiệm vụ nhất định phải chết.”
“Ở trong một lần nhiệm vụ cửu tử nhất sinh này, chúng ta đã gặp phải tinh nhuệ của kẻ địch mai phục, toàn quân bị diệt, chỉ còn lại có ta và U Tuyền hai người giết ra khỏi vòng vây, trong lúc đầu óc choáng váng, chúng ta lại bị quân địch tách ra.”
“Bản thân ta bị thương nặng, gặp phải vây đuổi chặn đường, một mình chạy trốn tới trên một chỗ vách núi, lúc ở bước đường cùng, lại là không muốn rơi vào trong tay kẻ địch, chịu tra tấn muốn sống không được muốn chết không xong, dứt khoát nhảy xuống vách núi. Muốn kiếm một cái sảng khoái.”
“Nào ngờ, phía dưới vách núi, lại là một mảng cương phong và dòng chảy xiết quỷ dị, như vòng xoáy thật lớn, lúc trời đất xoay chuyển, đem ta mang vào một cái hang quỷ dị bí ẩn dưới vách đá che lấp.”
“Đó, chính là một chỗ động phủ của Hỗn Độn.”
Lý Diệu nhíu mày: “Động phủ của Hỗn Độn?”
Hỏa Nghĩ Vương nói: “Dùng lời ngày nay để nói, tương đương là một chỗ phòng nghiên cứu của Hỗn Độn.”
“Hỗn Độn không những là danh hiệu của một người, cũng là tên của một tổ chức to lớn, ở bốn vạn năm trước buổi đầu của yêu thú đế quốc, Huyết Yêu giới chính là căn cứ chống cự cuối cùng của tổ chức này.”
“Cho nên, ở sâu trong Huyết Yêu giới, khắp nơi đều lưu lại động phủ của Hỗn Độn, làm phòng nghiên cứu, kho hàng pháp bảo, phòng nghiên cứu vũ khí cùng nơi tu luyện.”
“Hỗn Độn thần mộ, chỉ là một động phủ quy mô lớn nhất, cấp bậc cao nhất trong đó, do Hỗn Độn tự mình chủ trì mà thôi.”
Lý Diệu thao túng chiếc Kiêu Long, đem chủ pháo hơi hạ xuống, như gật gật đầu, ra hiệu Hỏa Nghĩ Vương tiếp tục nói.
Hỏa Nghĩ Vương nói: “Động phủ này quy mô không lớn, nhưng bí bảo trong động phủ, lại khiến ta mở rộng tầm mắt.”
“Ta lúc ấy bản thân bị thương nặng, thần chí không rõ, chỉ nghĩ kẻ địch ở sau người, nên tìm kiếm một món binh khí tiện tay.”
“Kết quả, ở lúc cầm lấy một thanh cổ kiếm loang lổ vết rỉ, ngón tay lại bị trong lúc vô tình cắt rách, chảy ra một ít máu tươi màu tím nhạt, mang theo một vị ngọt ngấy.”
“Vị này, thẳng tới hôm nay, ta vẫn nhớ rõ.”
“Máu tươi màu tím nhạt rất nhanh bị cổ kiếm hấp thu, cổ kiếm giống như tâm linh tương thông với ta, trở thành cơ thể kéo dài, lại truyền cho ta từng luồng kiếm ý sắc bén!”
“Trừ bí pháp tu luyện và binh khí của bốn vạn năm trước, quan trọng nhất là, ta ở trong động phủ này, đã tìm được mấy thi hài, hơn nữa từ trên người bọn họ, phát hiện tọa độ vài toà Hỗn Độn động phủ khác.”
“Kế tiếp, tựa như là cổ kiếm tiêu hao quá nhiều tinh thần, ta lâm vào hôn mê.”
“Khi ta khôi phục ý thức, phát hiện mình ở trong sông lớn dưới vách núi sóng gió mãnh liệt lúc chìm lúc nổi, liều mạng giãy dụa, trong nước sông càng có yêu thú cùng hung cực ác đang cắn xé hai chân của ta!”
“Ta bị yêu thú kéo vào đáy sông, còn tưởng lần này chạy trời không khỏi nắng, dùng thanh cổ kiếm tâm linh tương thông kia liều mạng chém giết lung tung, nghĩ sắp chết cũng phải kéo mấy cái đệm lưng mới tốt, cứ như vậy đánh đến tình trạng kiệt sức, nặng nề ngất đi.”
“Lúc một lần nữa tỉnh lại, ta lại được U Tuyền nâng, ở trong núi rừng khập khiễng đào vong.”
“U Tuyền nói, hắn ở trên bãi sông phát hiện ta, mà mảng vách đá kia phía sau ta, tất cả đều đã sụp đổ.”
“Sau đó, chúng ta trải qua đuổi giết cùng đào vong dài đến ba tháng, mới may mắn trốn về U Tuyền quốc.”
“Bằng vào chiến công hiển hách của một lần hành động này, ta cùng U Tuyền rốt cuộc ở trong gia tộc đứng vững gót chân, từ đó về sau lên như diều gặp gió, rốt cuộc ở bảy năm sau, đem đám con em trực hệ năm đó âm mưu hãm hại chúng ta tiêu diệt hết thảy!”
“Nhưng, ngày đó ở trong vách núi phát hiện Hỗn Độn động phủ, lại như là một giấc mộng lạ không lái đi được, ngày đêm quanh quẩn ở trong lòng của ta, đủ loại ghi chép trong động phủ rõ ràng trong tầm mắt, hoàn toàn khác với ý kiến truyền thống của Huyết Yêu giới.”
“Đổi thành ngân huyết yêu tộc khác, có lẽ sẽ không đem chuyện này để ở trong lòng, chỉ coi là trời ban hồng phúc.”
“Nhưng ở trên người ta, lại còn cất giấu một bí mật cực lớn.”
“Vừa rồi lúc ta kịch chiến với U Tuyền, ngươi vẫn luôn nhìn trộm ở bên cạnh chứ? Vậy ngươi cũng nhất định thấy được cái đuôi xấu xí kia của ta rồi!”
“Ha ha, ông trời đã quá mức đùa bỡn ta, ta thế mà không phải ngân huyết yêu tộc thuần túy, mà là một tên loạn huyết không thể tiếp xúc!”
“Hai chuyện này cộng lại một chỗ, làm ta không còn tâm tư tham dự tranh đấu U Tuyền quốc, ta tìm một cơ hội, rời khỏi U Tuyền quốc, một mình lưu lạc một đoạn thời gian, làm bộ như là độc hành tu luyện, thật ra lại là đi khai quật vài toà Hỗn Độn động phủ còn lại.”
“Năm rộng tháng dài, ruộng bể nương dâu, tất cả vài tòa Hỗn Độn động phủ đều bị hủy diệt trong thời gian biến thiên, nhưng vẫn bị ta khai quật ra vài toà động phủ mới.”
“Ta từ trong những động phủ này, lại đạt được lượng lớn tài nguyên cùng tin tức.”
“Ta lợi dụng những tài nguyên này, thành lập Vô Loạn thành, xây dựng thế lực của mình, lại thu nạp từng cái tổ chức Hỗn Độn tín đồ phân tán dân gian, ngưng tụ thành ‘Hỗn Độn Chi Nhận’ .”
“Hỗn Độn Chi Nhận sau khi thành hình, khai quật đối với Hỗn Độn động phủ càng thêm thuận tiện, mà thông qua vô số mảnh vỡ ghép lại, ta cũng dần dần phát hiện ‘Hỗn Độn thần mộ’ tồn tại.”
“Nghe nói, Hỗn Độn thần mộ là cứ điểm lớn nhất của tổ chức Hỗn Độn bốn vạn năm trước, cũng là nơi ‘Hỗn Độn’ táng thân, truyền thừa của hắn ẩn chứa lực lượng rất lớn, ai có thể đạt được Hỗn Độn truyền thừa, người đó liền có được khả năng thay trời đổi đất!”
“Lúc này, Huyết Yêu giới và Thiên Nguyên giới dung hợp đã là xu thế không thể ngăn cản, vô số yêu tộc cấp thấp cũng làm vật hi sinh, ở trên chiến trường hóa thành tro bụi, Hỗn Độn Chi Nhận đến thời điểm nguy cơ nhất, ta cũng chỉ có thể bí quá hoá liều, không tiếc trả giá tất cả, khai quật Hỗn Độn thần mộ!”
“Sau đó, ta liền tìm hiểu được một tin tức rất thú vị.”
“U Tuyền cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Hỗn Độn, thậm chí thành lập phòng nghiên cứu của mình, tiến hành nghiên cứu tương quan, tiến triển của không ít nghiên cứu thậm chí vượt qua ta.”
“Ta vất vả suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc nghĩ đến, có lẽ năm đó, U Tuyền cũng tiến vào tòa động phủ đó, phát hiện một bộ phận bí mật của Hỗn Độn, lại cố ý nói dối ta động phủ đã sụp xuống.”
“Ta lúc đó, bản thân bị thương nặng, hầu như vỡ thành mười bảy mười tám mảnh, tự nhiên không có khả năng trở về điều tra động phủ tồn tại hay không nữa.”
“Đợi tới vài năm sau, khi ta lại một lần nữa trở về, quả thực gặp được vách núi sụp xuống, nhưng cũng vô cùng có khả năng, là U Tuyền ở sau đó làm sập.”
“Sau khi ý thức được một điểm này, ta lập tức đem U Tuyền coi là kẻ địch nguy hiểm nhất, quyết định tận hết sức lực cũng phải đả kích nghiên cứu của hắn, tuyệt không thể để hắn sớm hơn ta một bước, thăm dò được huyền bí của Hỗn Độn!”
“Nào ngờ, vẫn rơi vào tính toán của U Tuyền, hầu như mỗi một bước đều bị hắn dắt mũi đi, thẳng đến giờ phút này xảy ra tất cả, ngươi đều thấy rồi.”
Nghe đến đó, Lý Diệu rốt cuộc hiểu ân oán giữa U Tuyền lão tổ cùng Hỏa Nghĩ Vương, nghĩ một chút, lại hỏi: “Ngươi từ trong phòng nghiên cứu của U Tuyền ở Cốt Sa thành, trộm ra một loại chất lỏng thần bí, đó là cái gì?”
Hỏa Nghĩ Vương hơi ngẩn ra, đáy mắt toát ra một mảng hào quang kinh ngạc, không ngờ cao thủ thần bí này, ngay cả chuyện này cũng biết.
Sau khi cân nhắc kỹ càng, vẫn ăn ngay nói thật: “Loại chất lỏng đó tên là ‘Hỗn Độn thần huyết’, đương nhiên không phải máu Hỗn Độn thật sự, mà là một loại thuốc giải, hoặc là nói ‘Hoàn Nguyên Dược Tề’ .”