Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 966 - Chương 933: Ngươi Coi Như Là Một Người Sao?

Chương 933: Ngươi coi như là một người sao? Chương 933: Ngươi coi như là một người sao?Chương 933: Ngươi coi như là một người sao?

Chiếc Kiêu Long chưa tùy tiện thẩm thấu đến trong doanh địa tù binh, mà là vòng quanh bắc bộ hòn đảo đơn độc dạo qua một vòng, phương Bắc bán đảo vắt ngang bảy tám km trở lên, mặc dù bộ phận doanh địa tù binh lộ ra bề mặt cũng tới hai ba km, diện tích thật lớn.

Ngoài doanh địa tù binh bố trí ba tầng chướng ngại.

Tầng thứ nhất là bụi gai băng sương cực độ chịu rét, giống như là vô số chùy băng dây dưa cùng một chỗ, tạo thành một bức tường cao hơn hai mươi mét, đối với mỗi một tù binh dám tới gần đều sẽ vươn ra mấy bụi gai, chớp lên như đầu của rắn độc.

Phía sau bụi gai băng sương là lưới điện cao thế, từng luồng hồ quang màu lam tối chạy qua lại ở trên sợi thủy tinh thô to, ngẫu nhiên hai luồng hồ quang va chạm, sẽ tuôn ra đốm lửa điện chói mắt.

Phía sau lưới điện cao thế, là từng lùm thực vật yêu hóa quỷ dị, nhìn lướt qua, giống như là khí quan của yêu thú to lớn nào đó, ước chừng cao ba bốn tầng lầu, toàn thân hiện ra màu lam nhạt, bên trên còn mọc từng vật dạng khối u bán trong suốt, như là trái tim bành trướng, co lại, lại bành trướng, đóa hoa thật lớn bên trên giống như là cái mồm to tựa chậu máu tách thành bảy tám cánh hoa, gai nhọn bên cạnh cánh hoa tựa như răng, sâu trong nhụy hoa phun trào ra từng đám sương băng màu lam nhạt, ở trong không khí hội tụ thành một tầng mây băng mờ mờ.

Thực vật yêu hóa quỷ dị, quay quanh doanh địa tù binh gieo trồng một vòng, thọc sâu tới vài trăm mét, băng sương bao phủ ở trên không cả doanh địa tù binh, thật lâu không tiêu tan.

Căn cứ kinh nghiệm của Lý Diệu, đây là thực vật yêu hóa nào đó có được năng lực công kích đối với không trung.

Bụi gai băng sương, lưới điện cao thế, lại thêm loại thực vật yêu hóa này phun băng sương đối không, mặc dù xuyên qua ba tầng chướng ngại, bên ngoài cũng là biển băng gió âm gào rít giận dữ, quỷ khí nồng đậm, trong vòng mấy ngàn dặm ngay cả điểm dừng chân cũng không có, thật là chắp cánh khó thoát khỏi!

Nhưng, những thứ này còn chưa phải cấm chế mạnh nhất của doanh trại tù binh!

Ở giữa bụi gai băng sương cùng lưới điện cao thế, cách mỗi mấy chục mét đều dựng sừng sững một cây cột đồng xanh to lớn, giống như là mấy trăm người khổng lồ thân khoác giáp nặng, lạnh lùng nhìn chằm chằm toàn bộ tù binh.

Trên toàn bộ cột đồng xanh khổng lồ đều khắc phù văn huyền ảo phức tạp, cổ kính.

Lý Diệu hơi động tâm. Nhìn từ những bút pháp linh văn cùng phương thức tuyên khắc này, đều là cổ phù của bốn vạn năm trước.

“Một trăm lẻ tám cây cột khổng lồ, hợp thành một tòa cổ trận. Đúng rồi, đây là cổ trận pháp bốn vạn năm trước, nơi ‘Hỗn Độn yêu tộc’ của Ba Ngạn Trực bố trí, dùng để giam giữ một số yêu thú hung hãn nào đó, thậm chí là...’Thái Nhất yêu tộc’!”

Tinh thần Lý Diệu rung lên. Tạo thành đại trận cổ đại, tự nhiên đều là pháp bảo cổ, chọn dùng cũng đều là linh văn cổ đại kinh điển nhất.

Phân tích linh văn cổ đại, tháo dỡ pháp bảo cổ, phá giải đại trận cổ đại, đều là việc trong nghề của hắn nha!

Xem ra, tòa đại trận cổ đại này, chính là trung tâm của doanh trại tù binh, nếu thực sự như thế, phá hủy tòa đại trận này, liền vô cùng có khả năng cứu ra toàn bộ tù binh!

Lý Diệu khống chế chiếc Kiêu Long, đem linh văn trên một trăm lẻ tám cây cột đồng xanh khổng lồ hoàn toàn quét, sau đó mới thật cẩn thận, bay vào trong doanh trại tù binh.

Toàn bộ tù binh, chẳng phân biệt Nhân tộc hay yêu tộc, trên cổ, trên cổ tay cùng trên mắt cá chân, trừ tạ dùng để tu luyện, còn gông xiềng màu bạc trắng giam cầm, quanh mỗi một khối gông xiềng đều được khảm những viên tinh thạch lóe sáng, bị linh văn huyền ảo phức tạp bao vây.

Những gông xiềng này, tuy là pháp bảo hiện đại luyện chế mới hết, nhưng linh văn bên trên lại cũng mang theo đặc thù thời đại cổ tu nồng đậm, là cùng một hệ thống với linh văn trên cột đồng xanh khổng lồ.

“Xem ra, những gông xiềng này, là phối hợp lại sử dụng với một trăm lẻ tám cây cột đồng xanh khổng lồ, nhìn từ hướng đi của linh văn, là pháp bảo nào đó có thể sinh ra hồ quang siêu mạnh, chỉ không biết, còn có ảo diệu khác hay không.”

Lý Diệu đang muốn cẩn thận quan sát, phía trước bỗng nhiên truyền đến một đợt xôn xao.

Thì ra là tù binh yêu tộc bên này, tu luyện quá mức nhập tâm, tung tóe lên vài miếng vụn băng, bắn đến bên tù binh nhân loại, vừa lúc đập vào gáy một tù binh nhân loại.

Ngăn cách của yêu tộc cùng Nhân tộc vốn đã rất sâu, giữa những tù binh này càng như là có thù sâu hận lớn, một chút đốm lửa nho nhỏ, lập tức dẫn phát lửa cháy lan ra đồng cỏ, hai bên lập tức nhảy lên, cách ‘sông giáp ranh’ vô hình kia trợn mắt nhìn, chửi ầm lên.

Bất thình lình, trong trận doanh hai bên, đều lao ra một người vạm vỡ lưng hùm vai gấu!

Kỳ quái là, thủ lĩnh từ trong trận doanh quân liên bang đi ra lại là mặt xanh nanh vàng, quanh thân đen sì, hai tay cực kỳ dài, rủ mãi xuống đến mắt cá chân, mọc đầy vảy màu mực, sau lưng còn kéo một cái đuôi xương giống như chùy lưu tinh.

Nhìn lướt qua, so với dạ xoa còn xấu hơn.

Trên đầu hắn, lại đoan đoan chính chính chụp một cái mũ dã chiến của quân liên bang, tuy trên mũ quân đội tràn đầy lỗ thủng, lại được hắn tỉ mỉ khâu lại, giặt là cực kỳ phẳng.

Giữa mũ quân đội được khảm một huân chương quân liên bang, là một ngôi sao đỏ năm cánh, bên cạnh còn có hai con rồng bạc quay quanh.

Trong trận doanh yêu tộc, ngẩng đầu bước ra, lại là một trung niên oai hùng cao tám thước, miệng vuông mắt lớn, trừ cằm dưới có chút nhô ra, hai cái răng nanh chìa ra ngoài môi, Lý Diệu nhìn không ra hắn có chút đặc thù nào của yêu tộc.

“Hai gã này, có phải đi nhầm trận doanh hay không?”

Lý Diệu gãi gãi đầu.

“Tác Siêu Long!”

“Dạ xoa” từ trong tù binh Nhân tộc đi ra, đầu đội mũ dã chiến quân liên bang giận dữ hét, “Ngươi con mẹ nó rốt cuộc là có ý tứ gì, cuối tuần trước còn chưa đánh đủ, răng bị lão tử xoá rụng hết lại mọc ra rồi, có phải còn muốn bị lão tử đánh rụng hết một lần nữa hay không!”

“Hàn Đồ Hổ, đừng có đang yên đang lành thì gây hấn, người của lão tử chỉ là khi tu luyện vô tình bắn lên một chút vụn băng nho nhỏ, là người của ngươi nói năng lỗ mãng trước!”

Nam tử trung niên thủ lĩnh tù binh Yêu tộc, mày rậm mắt to cười quái dị nói, “Ngay cả một chút nho nhỏ vụn băng như vậy, cũng đánh các ngươi kêu oai oái, thực con mẹ nó là một đám phế vật! Trách không được lúc trước sẽ bị lão tử đánh cho hoa rơi nước chảy, từ U Ám Tuyệt Vực một đường sụp đổ đến ải Cự Nhận!”

“Ha ha ha ha!”

“Hàn Đồ Hổ” bộ dạng dạ xoa cười to mấy tiếng, hung hăng nhổ một ngụm, nước bọt ở trong không khí nhanh chóng đông lại, rơi xuống đất, “Bốp” một tiếng, vỡ thành bột phấn, “Hoa rơi nước chảy? Không sai, chờ lúc ‘Phi Hổ chiến đoàn’ của lão tử khởi xướng phản kích, còn không biết là ai quăng nón bỏ giáp, hoa rơi nước chảy, từ ải Cự Nhận một đường chạy về hướng bắc, một hơi trốn về U Ám Tuyệt Vực nhỉ!”

Thủ lĩnh yêu tộc “Tác Siêu Long” lồi mắt ra, hét to: “Quăng nón bỏ giáp, chẳng qua là bọn hắc huyết cùng loạn huyết thấp hèn kia! ‘Huyết Sư đại đội’ của lão tử tất cả đều là đồng huyết cùng cao quý ngân huyết dũng mãnh vô song, là bị bọn khốn đó liên lụy, mới rút lui chiến lược!”

“Đợi tới U Ám Tuyệt Vực, không có những hành lí đó liên lụy, còn không phải một hơi đem ‘đoàn mèo ba chân’ gì đó của ngươi đánh tan!”

“Đánh tan?”

Mắt lông mày cùng mũi Hàn Đồ Hổ tất cả đều chen chúc với nhau, “Thật sự là khẩu khí lớn, mọi người chỉ lưỡng bại câu thương mà thôi, sau đó còn bị người ta gói sủi cảo toàn bộ, bắt đến nơi quỷ quái băng thiên tuyết địa này, tiếp nhận thí nghiệm sống không bằng chết, chỉ là ngày hôm qua, lão tử lại chết mất ba người anh em, ba người anh em tốt nhất!”

“Phi!”

Tác Siêu Long cũng nhổ một ngụm nước miếng vang lên, “Ai con mẹ nó bảo ‘đoàn mèo ba chân’ của ngươi cắn chặt như vậy, lúc nào cũng tư thế muốn đồng quy vu tận với lão tử! Bộ hạ của lão tử, hôm qua cũng đã chết hai người, hôm trước còn chết bốn!”

Hàn Đồ Hổ cười lạnh: “Đó là các ngươi tự làm tự chịu, ở lúc xâm nhập Thiên Nguyên giới, ngươi tên ‘ngân huyết cao quý’ này, chỉ sợ cũng không nghĩ tới, mình sẽ rơi vào kết cục bây giờ nhỉ?”

Tác Siêu Long mắt lộ hung quang: “Nói một lần cuối cùng, lão tử không phải xâm nhập, lão tử là khôi phục! Tổ tông của lão tử, một ngàn năm trước, ở ngay đại hoang, là chủ đại hoang không hơn không kém!”

“Thẳng tới hôm nay, ở trên đại hoang, còn có di tích yêu thành của tổ tiên lão tử, chẳng lẽ ngươi dám phủ nhận sao!”

“Là các ngươi bọn quân liên bang vô sỉ không biết xấu hổ, lòng tham không đáy này, xâm nhập đại hoang trước, hủy diệt quê nhà của chúng ta! Tổ tiên của lão tử, tuyệt đại bộ phận đều bị các ngươi giết chết, chỉ có 1% vận khí tốt nhất, mới thông qua trùng động, chạy trốn tới Huyết Yêu giới!”

“Nếu muốn nói xâm nhập, các ngươi đám người liên bang này, mới là kẻ xâm nhập thực sự đi, lão tử chỉ là muốn đoạt lại quê hương tổ tiên năm trăm năm trước mà thôi!”

Hàn Đồ Hổ lớn tiếng nói: “Tổ tiên của ngươi, một ngàn năm trước đã ngụ ở đại hoang, nhưng tổ tiên Nhân tộc chúng ta, bốn vạn năm trước đã có được cả tinh hải! Sớm ở bốn vạn năm trước, trên đại hoang đã có dấu vết nhân loại sinh sống! Có vô số đồ cổ đào được làm chứng! Cái này lại tính như thế nào?”

Tác Siêu Long liên thanh cười lạnh nói: “Tốt, cho dù không đề cập tới chuyện năm trăm năm trước, mười năm gần đây, tinh thạch chiến hạm của Tinh Diệu Liên Bang các ngươi như là thả sủi cảo xuống nước, sản lượng tinh khải so với thỏ đẻ còn nhiều hơn, quân phí hàng năm tăng lên ba năm thành, ngươi tuyệt đối đừng nói cho ta, các ngươi ham hòa bình, chỉ là vì bảo vệ quốc gia, từ trước tới giờ chưa từng muốn xâm lấn Huyết Yêu giới nha!”

Tác Siêu Long chỉ chỉ huân chương giữa nón quân đội của Hàn Đồ Hổ: “Thứ ngươi đạt được, là ‘huân chương sao đỏ - cấp hai’ của quân liên bang nhỉ? Dựa theo《 chiến công pháp 》của chính phủ liên bang quy định, kẻ đạt được ‘Huân chương sao đỏ cấp hai’, sẽ được trao tặng hai mươi mẫu đất đai cấp năm ở Huyết Yêu giới.”

“Hừ, 《 chiến công pháp 》 là hơn trăm năm trước đã định ra, đến bây giờ lại trải qua mấy chục lần sửa chữa, hầu như đem mỗi cành cây ngọn cỏ của Huyết Yêu giới chúng ta đều chia cắt rồi!”

“Ta biết Tinh Diệu Liên Bang có rất nhiều tông phái tu luyện, đều đang từ trong tay lão binh đạt được chiến công mở rộng thu mua ‘đất đai tương lai’ này, thậm chí còn có phiếu công trái cùng cổ phiếu đất đai chuyên môn, lưu thông ở trên chợ.”

“Xin hỏi, nếu các ngươi không tính xâm nhập Huyết Yêu giới, hai mươi mẫu đất này, đổi như thế nào? Nếu chỉ là một loại vinh dự, các tông phái tu luyện kia ăn no rửng mỡ, phải thu mua ‘quyền khai phá đất đai tương lai’ hư vô mờ mịt!”

“Cho nên, thừa nhận đi, mọi người đều muốn thâu tóm đối phương, chẳng qua Huyết Yêu giới tiên hạ thủ vi cường mà thôi, thế giới này là như thế, cá lớn nuốt cá bé, ai thích nghi được thì sinh tồn, đừng tưởng nhân loại các ngươi, càng thêm chính nghĩa và thiện lương hơn so với yêu tộc chúng ta!”

Hàn Đồ Hổ đỏ mặt lên, nghiến răng nói: “Đừng đem văn minh nhân loại vĩ đại chúng ta, cùng văn minh các ngươi bọn yêu tộc tàn bạo bất nhân này đánh đồng!”

Tác Siêu Long cười quái dị “Hê hê”, chỉ chỉ răng lòi ra ở hàm dưới của mình: “Lão tử sau khi bị bọn khốn kia giày vò mấy chục lần, tốt xấu còn giữ lại được một chút đặc thù yêu tộc, về phần ngươi, nào còn có chút hình dạng con người? Tè một bãi soi xem bộ dạng ngu ngốc của mình bây giờ, ngươi cũng xứng to mồm không biết ngượng nói cái gì ‘văn minh Nhân tộc vĩ đại’ ?”

“Này, Hàn Đồ Hổ, lão tử vẫn luôn phi thường tò mò, muốn tìm một cơ hội hỏi ngươi.”

“Ngươi thật sự cho rằng, mình còn tính là người sao?”
Bình Luận (0)
Comment