Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Giống như mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của hắn, ngay từ đầu khi nhào về phía khôi lỗi tầm xa, hắn cũng đã nghĩ xong cách đánh bại cả sáu bộ khôi lỗi!"
"Không phải, chắc trước khi kiểm tra bắt đầu, khi hắn bố trí cạm bẫy, trong đầu cũng đã nghĩ xong nên chiến đấu như thế nào! Điều này cũng quá kinh khủng!"
Yên Tầm nhớ lại trận chiến vừa rồi của Lục Thần, lập tức thán phục: "Ngay từ đầu, không phải hắn bắn lệch Linh Thuật Đạn, hắn sử dụng đầy đủ đặc điểm có thể tồn tại trong thời gian dài của Linh Thuật Đạn, cố ý bắn trượt, thật ra hắn đã sớm nhắm điểm rơi vào trong bẫy. Uy lực của Linh Thuật Đạn cũng không lớn, thế nhưng hắn quá kiên nhẫn, tổng cộng tích lũy tới tận 96 viên Linh Thuật Đạn."
"Khi thời gian tồn tại của Linh Thuật Đạn gần đạt tới mức cao nhất, lúc này hắn mới bắt đầu ra tay!"
"Cận Thân Loạn Vũ có hiệu quả đẩy lùi, hắn đẩy tầm xa vào cạm bẫy, tất nhiên cận chiến đuổi theo tới cùng. Lúc này, hắn liên tục phát động kỹ năng công kích. Có thể tưởng tượng được, dù lúc này hắn bị vây công, nhưng với hiệu quả hút máu của Cận Thân Loạn Vũ, cùng với việc phối hợp một lượng lớn công kích, hắn hoàn toàn có thể bảo đảm bản thân sống sót!"
"Đúng rồi, còn Tâm Linh Chậm Độc nữa, mặc dù không có sát thương, nhưng hắn lại dùng đặc điểm của kỹ năng này ở điểm mấu chốt nhất."
"Giảm công! Tiến thêm một bước tăng xác suất sống sót của bản thân!"
"Trời ạ, ta, ta chưa từng thấy trận chiến nào xuất sắc tới vậy, đơn giản là phát huy đặc điểm của tất cả kỹ năng đến cực hạn, hơn nữa cũng sử dụng cực kỳ thành thạo. Cận chiến, tầm xa, sớm bố trí cạm bẫy, tăng ích và trạng thái dị thường của đối thủ, mỗi một mục đều dùng ở chỗ trí mạng nhất."
"Mấu chốt nhất là hắn áp dụng kế hoạch của bản thân một cách gần như không có khe hở! Thủ pháp thả ra tầm xa, điểm rơi chính xác không gì sánh được, cận chiến cắt vào đúng vị trí, chạy chỗ né tránh truy kích, trong quá trình này không có bất kỳ động tác dư thừa nào! Tính toán thời gian chính xác đến mức độ khó có thể tin được, thậm chí hắn không nhận bao nhiêu sát thương!"
Yên Linh giật mình nhìn gia gia, khuôn mặt hưng phấn kia của gia gia đã không còn xuất hiện trong rất nhiều năm, Thánh Sơn có nghìn vạn đệ tử, thiên tài thông gia với đệ tử Thánh Sơn bọn họ cũng nhiều vô số kể, ngay cả khi mình và Hoàng Hiên sư huynh đạt được sự tiến bộ cực lớn cũng chưa từng thấy gia gia kích động như thế!
Hắn ta đã không đơn thuần là khen ngợi, thậm chí mang theo một ít... Tôn kính, sùng bái!
Đây là đãi ngộ mình chưa từng được hưởng thụ, trong khi người này lại có thể được gia gia đánh giá cao như vậy!
Lại nhìn về phía người trẻ tuổi trong sân kia, hắn mặc một bộ thời trang rách rưới nào đó, tướng mạo bình thường, nhưng trên mặt lại có vẻ kiêu ngạo khiến người ta khó có thể chịu được.
Thật ra, khuôn mặt Lục Thần chỉ là không có gợn sóng gì mà thôi, nhưng trong mắt Yên Linh, rõ ràng làm được chuyện không bình thường như thế nhưng lại vẫn bình tĩnh như vậy, đó mới là khó có thể chịu được!
Lục Thần rõ ràng cảm thấy khán giả xung quanh đã yên tĩnh hơn, vậy cũng tốt, nếu không... Quá ồn.
Nhìn khôi lỗi bên cạnh một chút, chắc đều chết rồi, cũng không biết vì sao không có ai đi lên nói cho hắn biết một tiếng.
"Khụ khụ, cái kia, chắc kiểm tra của ta kết thúc rồi hả?" Lục Thần mờ mịt nhìn xung quanh, chỉ thấy từng khuôn mặt đang cứng lại.
"Này, dù sao cũng có người nào đó nói cho ta biết thành tích chứ. Oanh Lê, ta đã được coi là đánh xong chưa? Hay phải chờ hết 5 phút mới có thể đưa ra thành tích?"
Bị Lục Thần đột nhiên gọi tên, Oanh Lê lại càng hoảng sợ.
Lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường, hình như tên biến thái kia quen thân với Oanh Lê, có phải hắn là bằng hữu của nàng hay không...
Quá đáng hơn là ngay cả chưởng môn, một đám trưởng lão, đường chủ, còn có Yên Linh, Hoàng Hiên đều kinh ngạc nhìn mình.
Bình thường những đại nhân vật này đều là mình biết bọn họ, nhưng bọn họ lại không biết mình.
Lập tức trở nên thật hồi hộp...
"Vô Danh ca, đã, đã kết thúc, khôi lỗi đã bị ngươi đánh phá, không kết thúc thì còn là gì... Sư huynh, phiền ngươi tuyên bố thành tích một cái."
Bên ngoài khu kiểm tra có một tên đệ tử Thánh Sơn đứng đờ người ra, hắn ta phụ trách khu kiểm tra chức nghiệp công pháp đã nhiều năm, chưa từng thấy trận chiến nào khoa trương như vậy, cả người đều ở trong trạng thái ngơ ngác.
Lúc này bị Oanh Lê gọi một tiếng mới lấy lại tinh thần, vội vàng chạy vào khu kiểm tra.
Đứng trước mặt người tuổi trẻ kia, sư huynh len lén nhìn thoáng qua Lục Thần, đúng lúc Lục Thần cũng nhìn lại hắn ta.
Hai chân sư huynh run run một cái, nếu gặp người này trong thực chiến, bản thân có phần thắng không?
Nghĩ đến đây, cái trán sư huynh không khỏi chảy ra một giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu.
Dù mình là Tu Sĩ cửu tinh, đối phương chỉ là Dã Tu Sĩ thất tinh, nhưng đứng trước thiết kế tinh diệu, đầu óc tỉnh táo, phối hợp công kích hoàn mỹ như vậy, bản thân... Hình như... Không có phần thắng!
"Vị bằng hữu này, cái kia, lần kiểm tra này của ta cũng không tới mức không điểm chứ." Lục Thần thận trọng hỏi, thoạt nhìn dáng vẻ người này hơi mất hồn mất vía, đừng xảy ra vấn đề gì ở nơi nào đấy.
"Ặc, cái gì không điểm..."
Lúc này mọi người mới nhớ lại, thì ra tên chiến đấu điên cuồng này còn là một người cách biệt nguyên tố! Trong kiểm tra nguyên tố, chắc đã nhận được một con điểm không.
"À, à, không có... Khụ khụ, ngươi chỉ dùng ba phút bảy giây, đánh phá tất cả sáu bộ khôi lỗi!"
Mặc dù mọi người đều thấy kết quả kiểm tra, nhưng sau khi có người chính miệng tuyên bố thành tích của Lục Thần, hiện trường vẫn nổ tung.
"Ba phút bảy giây? Sáu bộ khôi lỗi? Không phải ta đang nằm mơ chứ!"
"Tên này cũng quá mạnh, ta chưa từng nghe nói có người nào có thể làm được tới mức này, dù là Yên Linh hay Hoàng Hiên cũng đánh bại hai bộ khôi lỗi trong vòng năm phút, nếu so với tên biến thái này thì không chỉ kém một điểm nửa điểm."
"Trời, người này... Mạnh hơi quá đáng!"
Sau khi Lục Thần nghe thấy thành tích, cuối cùng thở phào một hơi, đúng lúc hắn thấy Yên Tầm liền đi tới.