Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 102 - Chương 102: Trừ Khi Ngươi Là Người Kia (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 102: Trừ khi ngươi là người kia (2)

Editor: Linh Tống

Ngay cả minh tinh cũng đến chơi trò chơi… Một phần hợp đồng trăm vạn?!

Được lắm, “Cửu Thiên thay đổi thế giới”, “Cửu Thiên ẩn chứa cơ hội làm ăn vô hạn” đúng là không phải một câu nói suông.

“Được, đừng nói nữa.” Hồng Sắc Cao Cân Hài lắc đầu, đúng là đồng đội như heo, hai người kia đã nói hết ra mọi thứ, ngay cả tên mình cũng lộ ra!

Nhưng đồng đội mới kia lại không tệ lắm, cũng không hỏi nhiều điều gì đó.

Độ hảo cảm +1…

“Ồ, vì sao ngươi lại giấu ID?” Cao Cân Hài chủ động hỏi thăm, thuận tiện chuyển chủ đề câu chuyện.

Lục Thần gãi đầu một cái, “Ta? Ta chỉ tùy tiện chơi đùa một chút.”

Vốn Cao Cân Hài cũng chỉ tùy tiện hỏi một chút, cũng không hỏi thăm đến cùng.

“Ồ.”

Dọc theo đường đi bọn họ cũng không gặp được dã quái gì, theo bọn họ càng ngày càng đến gần Tiên Sơn, người chơi xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.

Khi đến một ngã ba đường đi khu vực tân thủ, đúng lúc Lục Thần thấy hơn ba mươi người dẫn theo một nhóm người chơi mới đi ra từ rừng rậm Độc Vụ.

Theo khuynh hướng này, tin tưởng không lâu sau, Tiên Sơn sẽ trở thành nơi vô cùng chật chội.

Thật ra Tiên Sơn là một tòa thành chính, dựa lưng vào Tiên Sơn, xung quanh có tường vây, cứ như thành thị cổ đại.

Đất đai ở thành chính Tiên Sơn cực kỳ rộng lớn, bên trong thành có mấy tòa kiến trúc cao chót vót đặc biệt khiến người khác chú ý, cách tường thành cũng có thể nhìn thấy, ở cổng thành có trọng binh trấn giữ, người đi đường đông đúc.

Nhất là trong đó có hai tòa tháp cao, cao vút trong tầng mây!

“Đây chính là thành chính Tiên Sơn!” Lục Thần trợn to hai mắt, cảm nhận được sự chấn động do thành chính Tiên Sơn mang đến.

So với lãnh địa nhỏ rách nát của hắn, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

Đi đến trước sơn môn Tiên Sơn, Lục Thần mới nhìn thấy trên tường thành của thành chính Tiên Sơn có một màn hình to lớn.

Đám người Thập Bộ cũng dừng bước.

“ĐKM, xếp hạng không thay đổi, người mạnh nhất trong vô số cường giả, những người ra vào Tiên Sơn đều phải chiêm ngưỡng cường giả, quá hâm mộ!” Thập Bộ ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ sùng bái.

Ngay cả Hồng Sắc Cao Cân Hài nói năng thận trọng, lúc này cũng đứng sững sờ ở đó, cũng không thể che giấu vẻ mơ ước trong mắt.

Lục Thần còn chưa thấy rõ đây là thứ đồ chơi gì, nhìn số liệu ở phía trên.

【 Xếp hạng Song Tháp thành chính Tiên Sơn số 122 】

【 Xếp hạng Tru Tiên Tháp cá nhân (xếp hạng phải duy trì trong 24 giờ mới có hiệu lực) 】

【 Hạng nhất: Tình Nghị Đào Ca, Thành tích: Tru Tiên Tháp 4 tầng 2 phút 13 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “Tụ Linh Đan” *3 】

【 Hạng hai: U Minh Cốc Chủ, Thành tích: Tru Tiên Tháp 3 tầng 2 phút 48 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “Tụ Linh Đan” *2 】

【 Hạng Ba: Long Đằng Chiến Thiên, Thành tích: Tru Tiên Tháp 3 tầng 2 phút 06 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “Tụ Linh Đan” *1 】

【 Xếp hạng Phục Ma Tháp công hội (xếp hạng phải duy trì trong 24 giờ mới có hiệu lực) 】

【 Hạng nhất: Tình Nghị Vô Song, Thành tích: Phục Ma Tháp 2 tầng 2 phút 13 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “mảnh vỡ Linh Nguyên” *2 】

【 Hạng hai: Long Đằng Thế Kỷ, Thành tích: Phục Ma Tháp 2 tầng 2 phút 02 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “mảnh vỡ Linh Nguyên” *1 】

【 Hạng ba: Vân Đỉnh Quan Hải, Thành tích: Phục Ma Tháp 2 tầng 1 phút 39 giây, Phần thưởng: Mỗi ngày thưởng “tàn trang tâm pháp nhập môn chức nghiệp” *5 】

Đây chính là xếp hạng Song Tháp Tiên Sơn sao? Lục Thần cũng có nghe thấy.

Có người nói các cường giả lớn, công hội vì có thể lên cái bảng này, ngươi cạnh tranh ta đuổi theo, cạnh tranh rất khốc liệt.

Nhưng trước đây Lục Thần chưa từng nghĩ mình sẽ đến Tiên Sơn, cũng không quan tâm lắm.

Nhưng bây giờ điều Lục Thần chú ý đến, không chỉ đám bốn người bọn họ, chỉ cần người chơi đi ngang qua nơi này, nhất là người chơi mới, đều sẽ đứng ở đây, có tâm trạng sùng bái không gì sánh bằng, quan sát “xếp hạng Tiên Sơn” trong truyền thuyết!

“Người mạnh nhất trong trăm vạn người, chậc chậc chậc, không hổ là game thủ chuyên nghiệp!”

“Nghe nói Song Tháp không chỉ thử thách thuộc tính của người chơi, cũng có yêu cầu rất cao với thao tác của người chơi.”

“Nghe nói Tình Nghị Đào Ca kia là vận động viên tán thủ chuyên nghiệp, sau đó lại chuyển sang giải đấu trò chơi, dù phản ứng cơ thể hay là phản ứng trong trò chơi đều là hạng nhất.”

“Thật hay giả, những người khác còn chơi cái cọng lông?”

“Hừ, có thể xuất hiện trên bảng xếp hạng này đều không phải người bình thường, ngươi xem đằng sau đuổi theo rất căng thẳng! Đẳng cấp, trang bị, phản ứng người chơi, thao tác trò chơi không có hạng nhất không phải đỉnh phong, cái tên này sẽ thường xuyên thay đổi.”

Lục Thần cau mày.

Trước đó hắn không thể đến Tiên Sơn, một con thủ vệ cấp 50 kia quá kinh khủng.

Nhưng bây giờ hắn có thể vào Tiên Sơn, vậy không phải nói, hắn cũng có thể khiêu chiến Song Tháp Tiên Sơn rồi sao?

Nhìn phần thường kia dường như rất hấp dẫn người khác…

“Ôi, bằng hữu, chúng ta vào thành đi mua thuốc thôi, nếu chút nữa ngươi còn đi ra ngoài luyện cấp thì đến tìm chúng ta, chúng ta ở ngay chỗ đã gặp được ngươi.” Thập Bộ vỗ vai Lục Thần nói.

Thấy Lục Thần đang ngẩn người, Thập Bộ cười nói, “Đừng nhìn nữa, bảng xếp hạng này không phải thứ chúng ta có thể nghĩ, trăm phần trăm bảng xếp hạng này đều bị đoàn đội chuyên nghiệp trong nước bá chiếm.”

Thập Bộ suy nghĩ một chút, lại nói thêm một câu, “Trừ khi ngươi là người kia.”

Lục Thần kỳ quái nhìn về phía Thập Bộ, “Ai?”

Thập Bộ mỉm cười, “Còn có ai nữa? Đương nhiên là Duy Ngã Độc Cuồng!”

Lục Thần bị dọa trong lòng giật mình, lẽ nào người này đã nhận ra mình?

Ai biết Thập Bộ Quỵ Nhất Nhân lại cười ha hả, “Ha ha ha, ngươi xem sao ngươi không có chút hài hước nào thế, sao ngươi có thể là Duy Ngã Độc Cuồng chứ.”

Lục Thần thở dài một hơi, khá lắm, suýt nữa bị con hàng này dọa chết.

“Nói rất đúng, sao ta có thể là Duy Ngã Độc Cuồng chứ, ngươi xem trang bị rác rưởi trên người ta đi.”

Bản thân đặc biệt nhấn mạnh trang bị của mình, đây là hắn cố ý đổi sang…

“Được, được, ta đi đây, lần sau có rảnh lại tổ đội.”

“Được.”

Cuối cùng đã tiễn tên bệnh thần kinh này đi, Lục Thần thở phào nhẹ nhõm một hơi, tiến vào thành chính Tiên Sơn.

Bình Luận (0)
Comment