Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Ta cũng chưa từng nghe, theo cổ tịch môn phái chúng ta ghi chép, rất nhiều năm về trước, nước Thiên Trì vốn có khả năng tăng thuộc tính linh lực, nhưng lúc đó Thiên Trì cũng ôn hòa, chưa bao giờ cuồng bạo giống như bây giờ!"
"Chẳng lẽ có cự thú gì đó thức tỉnh ở dưới đáy hồ?"
"Chắc chắn dưới đáy Thiên Trì không có sinh vật, haizz, hiện tại cuối cùng không ai biết dưới đó xảy ra chuyện gì, không biết mấy người kia còn hy vọng sống sót hay không."
Yên Tầm đã khổ sở chờ đợi bên cạnh Thiên Trì một tháng, hắn ta trơ mắt nhìn tôn nữ bị mạch nước ngầm cuốn đi nhưng lại bó tay toàn tập, đau lòng nhức óc.
Nhưng thể chất của bọn họ vượt xa thường nhân, hơn nữa trong mấy người đó có đệ tử am hiểu nguyên tố Thủy, dù cả tháng cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng còn sống.
Khi mới có thay đổi bất ngờ, linh khí phun trào trong dòng nước ngầm có thể khiến linh đan của Yên Tầm hỗn loạn, chứ đừng nói là đám người Yên Linh. Huống hồ hiện tại nước Thiên Trì càng ngày càng xao động, khiến hy vọng vốn yếu ớt lại trở nên càng ngày càng xa vời!
"Linh Nhi, Hiên Nhi, Trường Sinh..." Đôi mắt Yên Tầm đã khô cạn, lòng như tro tàn.
...
Lục Thần bơi về phía đoàn bọt khí kia, trong bọt khí kia có năm bóng người, Lục Thần tập trung nhìn vào, chính là đám người Yên Linh.
Lúc này, trong năm người có bốn người đã ngã ở một bên, không rõ sống chết.
Chỉ còn một mình Yên Linh, hai tay chống đỡ bọt khí, liều mạng chống đỡ.
Nhưng lúc này Yên Linh cũng đã là đèn đã cạn dầu, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt vô thần.
Từng mạch nước ngầm vô tình va chạm với bọt khí, mỗi một lần va chạm, Yên Linh đều phun ra một ngụm máu tươi, xem ra không chống đỡ được bao lâu nữa.
28 ngày, năm người này gặp phải sự cố bất ngờ, đồng thời bị cuốn vào đáy hồ, lúc đó năm người cũng không kịp lo phân chia môn phái, vội vàng tập trung lại tìm đường sống.
Nhưng mãi đến ngày thứ 28, Thiên Trì trở nên càng ngày càng xao động, bọn họ từng người một ngã xuống, hiện tại chỉ còn lại một mình Yên Linh.
Nhưng hiện tại nàng cũng không chịu nổi.
Một dòng nước hung mãnh bắn vào giữa bọt khí, Yên Linh điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi, bọt khí trực tiếp bị đánh xuyên qua!
Xong...
Bọt khí bị đánh xuyên qua, một lượng lớn nước hồ mãnh xông tới, năm người trực tiếp bị tách ra.
Ý thức của Yên Linh đã mơ hồ, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng bạn bị dòng nước cuốn đi.
Hoàng Hiên sư huynh, Trường Sinh sư huynh, xin lỗi... Vũ Yến tỷ, Thắng Quy... Yên Linh muốn đi cứu, nhưng linh lực của nàng đã sớm khô kiệt, cũng chỉ có thể mặc cho mạch nước ngầm kéo thân thể của mình.
Chỉ có tên đáng ghét nhất kia không ở nơi này, không biết hắn còn sống không? Trong tình cảnh như vậy, năm người bọn họ dùng hết toàn lực cũng không thể sống sót, tên kia chỉ có một mình chắc chắn đã chết rồi!
Không biết vì sao ở giây phút cuối cùng của sinh mệnh, trong đầu Yên Linh lại nghĩ đến người kia. Tên kia ném nàng ra khỏi sân thi đấu Trục Nhật, đúng là vô cùng đáng hận!
Ý thức dần mơ hồ, đôi mắt cũng không mở ra được nữa, chậm rãi nhắm lại, nước hồ lao vào trong phổi...
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên một lực kéo vô cùng bá đạo truyền đến từ nơi không xa, Yên Linh phát hiện thân thể của mình chợt di chuyển về một phía.
Mạch nước ngầm này lại hung mãnh như vậy? Cuối cùng đáy hồ đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng không lâu sau, cảm giác giống như trong thi đấu Trục Nhật lại tới!
Một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy hông của mình, tiếp đó là khuôn mặt bình thường không có gì lạ nhưng lại đặc biệt đáng ghét.
Đây là đang nằm mơ sao? Đúng là một giấc mơ khủng khiếp!
Lục Thần cau mày, lắc đầu, sau đó vô cùng ghét bỏ... Hôn lên!
Yên Linh sắp sửa ngất đi lập tức mở to đôi mắt nhìn, cả người lập tức tỉnh táo.
Nói thật ra, Lục Thần cũng không biết hô hấp nhân tạo dưới nước, không biết khác hôn môi ở điểm nào... Nhưng may mắn là hôn một cái, cuối cùng người kia hơi có phản ứng, quả đấm nhỏ liên tục đập hắn...
Nếu nói về hiệu quả thì vẫn khá nhanh chóng, xem ra hô hấp nhân tạo đúng là làm như vậy, cuối cùng cũng nắm giữ kiến thức của một loại cấp cứu.
Sau khi "hô hấp nhân tạo" kết thúc, Yên Linh đỏ ửng cả mặt, Lục Thần suy đoán có thể là bị mình làm cho cảm động!
Bên cạnh Lục Thần có hạt châu thần bí, hắn giữ chặt Yên Linh, chắc Yên Linh cũng không có nguy hiểm về tính mạng.
Sau đó Lục Thần trực tiếp sử dụng Tam Trọng Môn, kéo luôn đám người Hoàng Hiên qua.
Mấy người này đã hôn mê, có lẽ hô hấp nhân tạo dưới nước cũng vô dụng, chắc phải nhanh đưa bọn họ lên bờ.
Lúc này không thể chậm trễ một giây nào, càng ở lâu dưới nước, hy vọng sống của những người này càng nhỏ đi, Lục Thần cũng không lo được nhiều như vậy, hắn mở ra Tam Thế Luân Hồi, rút ngắn thời gian hồi chiêu kỹ năng di chuyển vị trí.
Hư Không Cửu Bộ, Thất Tinh Truy Nguyệt, Tam Trọng Môn! Lục Thần mang theo năm người vừa tránh đi mạch nước ngầm, vừa điên cuồng di chuyển về phía mặt hồ!
...
"Chưởng môn, đã qua hơn hai mươi ngày, ta sợ đám Linh Nhi đã..." Hiên trưởng lão lắc đầu, nhìn nước Thiên Trì càng ngày càng mãnh liệt: "Không biết vì sao Thiên Trì lại xao động như thế!"
Trong cổ tịch của Thánh Sơn Thiên Trì cũng chưa từng ghi chép tình cảnh này!
Yên Tầm thở dài một tiếng, giống như lập tức già đi nhiều: "Vốn muốn cho bọn họ lấy được một lần cơ duyên, nhưng ai biết... Đều là những hậu bối thiên phú rất tốt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai sẽ có thành tựu, ta, ta là chưởng môn, khó thoát tội lỗi!"
"Chưởng môn, trong Cửu Thiên họa phúc khó liệu, vẫn xin nén bi thương."
Khi mọi người đang định từ bỏ, mặt nước đột nhiên bùng nổ, mấy bóng dáng thoát khỏi mặt nước, bị người nào đó ném ra xa.
"Yên tiền bối, bốn người kia bị đuối nước, mau cứu bọn họ!" Một giọng nói vang lên, ngay sau đó, Vô Danh đã thiểm xạ đến nơi.
Đám người thấy một màn như vậy thì tâm trạng đang rơi xuống đáy cốc đột nhiên thót lên tới cổ họng.
Trong Thiên Trì như thế này, trong dị động kéo dài đến 28 ngày, vẫn có người có thể còn sống đi lên từ dưới đáy hồ?