Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngay sau đó, các khớp nối, xương cốt trên cơ thể đều vang lên những tiếng giòn vang!
"Con bà nó, có loại cảm giác giống như được đấm bóp toàn thân... A, eo của ta..."
Nửa giờ sau, cuối cùng đột phá hoàn thành, Lục Thần còn chìm đắm trong sự sảng khoái vừa rồi.
"Đây là đột phá sao? Giống như toàn thân đều bị cải tạo." Hít sâu một hơi, cả người dễ chịu.
【 Chúc mừng ngươi hoàn thành đột phá, đẳng cấp tu tiên của ngươi đã tăng lên đến "Dã Tu Sư nhất tinh", xếp hạng hiện nay: sau 750 vạn. 】
"Còn tới 750 vạn? Ngũ Trọng Thiên có nhiều cao thủ như vậy sao?"
Lục Thần nhanh chóng phát hiện sau khi đến cảnh giới Tu Sư, linh lực mỗi tầng cần lại cao tới 5000!
"Mẹ nó, tăng lên quá mạnh, ta còn tưởng rằng chỉ cần 2000..."
Hắn đã dùng hết quyển trục rút 5000 điểm ra hiện thực, còn dư lại 7450, lại thêm linh lực sẽ không có lợi.
"Nếu đổi thành 3D, quyển trục rút ra hiện thực còn lại có thể thêm 22350 điểm thuộc tính, vẫn nên thêm một chút thuộc tính còn lại!"
"Tăng thêm 3D một chút đi, cảm thấy sau này chắc cũng không thiếu những lúc bản thể đánh nhau."
Cuối cùng, lực lượng, nhanh nhẹn, thể chất của Lục Thần đều đạt tới khoảng 11000 điểm.
"Vẫn không thể so với Chiến Hồn của ta, phải nghĩ cách kiếm một ít quyển trục rút ra hiện thực."
...
Ngoài vạn dặm, trong một khu rừng rậm u ám, nơi đây thảm thực vật rậm rạp, trong rừng sương mù vờn quanh.
Cách đó không xa, rất nhiều binh sĩ Thiên Ma tộc đang trông coi một hầm mỏ.
Từ trong hầm mỏ, không ngừng có người đẩy xe chở khoáng đi ra, trong xe đều là một ít linh thạch chưa xử lý.
Nơi đây rõ ràng là một mỏ linh thạch!
Tuy linh thạch là một loại tiền tệ phổ biến, nhưng về phương diện khác, bản thân nó cũng là một loại khoáng vật thiên nhiên ẩn chứa linh khí, có điều bởi vì linh khí trong linh thạch phát tán cực chậm, tinh chế linh khí từ trong linh thạch khó hơn lấy linh khí từ trong linh mạch gấp trăm lần, vì vậy cơ bản là không ai xem linh thạch như linh nguyên.
Trong một bụi cỏ khô cách đây không xa, một bóng đen rúc trong chỗ tối, thân thể của nó hòa làm một thể với bóng cây xung quanh, dù đến gần cũng rất khó phát hiện.
Cặp mắt đỏ tươi của nó cũng giống như quả dại trong rừng, cũng không khiến người chú ý.
Không lâu sau, một tên Thiên Ma bỏ bê công việc đi tới gần đó để đi tiểu.
"Haizz, nếu những linh thạch này đều là của ta thì tốt, ta lập tức phát tài!" Người kia nằm mơ giữa ban ngày, phải biết cất giấu linh thạch là tội chết. Huống hồ những linh thạch này còn cần một quá trình gia công phức tạp mới có thể biến thành tiền tệ linh thạch dùng để lưu thông, chắc chắn hắn ta không làm được.
Một trận gió lạnh thổi qua, người nọ không nhịn được rùng mình: "Cơn gió quỷ quái gì vậy, sao lại lạnh như thế..." Người nọ xong chuyện, đang chuẩn bị kéo quần rời đi.
Trong lúc vô tình, hắn ta thấy hình như hai "quả dại" trước mặt đặc biệt lớn.
"Sơn Lý Hồng sao? Nơi này làm gì có loại trái cây này?"
Lại tập trung nhìn vào, hình như cũng không phải quả dại, bởi vì vừa rồi "quả dại" này chớp một cái giống như là một đôi mắt!
Trên thực tế, đôi mắt này thật sự chớp một cái!
Còn không kịp kêu cứu, tên Thiên Ma tộc này đã bị kéo vào trong bụi cỏ.
Không lâu sau, người nọ lắc lư ung dung đi ra từ trong bụi cỏ, hắn ta quay đầu nhìn thoáng qua bụi cỏ sau lưng, mỉm cười.
Lúc này trong bụi cỏ đang có một bộ thi thể không có túi da!
Mỏ linh thạch, ha ha ha, ta tới đây!
Ba ngày sau, đám cấp cao Thiên Ma tộc nhận được một thông tin khiến người ta hoảng sợ, một mỏ linh thạch của bọn họ ở Đông Nhạc quốc bị tập kích.
Số Tu Sư tử vong 113 người, số Tu Sĩ tử vong 478 người, người thường tử vong hơn ngàn người!
Tình trạng chết của những người này cực kỳ thảm thiết, thân thể bị hút khô, hiện trường chỉ còn lại hơn hai ngàn bộ da người!
Đáng sợ hơn là một phần mỏ linh thạch đã khai thác ra đều biến mất!
Nửa tháng sau, Lục Thần cảm thấy mình càng ngày càng giống một tên "Dã Tu Sĩ" thật sự, cả ngày ở trong núi rừng.
Nhìn thành thị rộng lớn phía trước, Lục Thần suýt nữa xúc động phát khóc.
"Cuối cùng cũng được vào thành!" Lục Thần xúc động đi về phía thành thị.
Nhưng kỳ lạ là thành thị lớn như Ngô Bang thành cũng chẳng có bao nhiêu người thật sự vào thành, trái lại có rất nhiều người tập trung xung quanh thành thị, thậm chí đã tạo thành khu vực giao dịch có quy mô khổng lồ.
Nơi này có những người buôn bán thức ăn, dược liệu, trang bị, vô cùng náo nhiệt.
"Ngoài thành lại náo nhiệt hơn trong thành? Cái quỷ gì vậy." Lục Thần đi vào trong phiên chợ, nhìn đông nhìn tây một chút.
"Bằng hữu, mua đồ thời trang không?" Một người bán hàng rong gọi Lục Thần lại.
Lục Thần đi tới, hắn cũng không thiếu đồ thời trang, Huyết Cuồng Kiếm Thần, Cô Ảnh Độc Điếu, Ma Quân Hàng Lâm, còn một bộ thời trang tình lữ vẫn không có cơ hội mặc, dù sao đến bây giờ hắn cũng chưa tìm được người mặc đồ tình lữ với mình.
Chủ yếu hắn tới đây là để tìm hiểu tình hình.
"Vị bằng hữu này, ta để ý ngươi rất lâu rồi, ngươi đi lòng vòng gần đây rất lâu, thứ hỗn tạp gì cũng mua một chút, nhưng hình như tâm tư của ngươi không đặt trên việc mua đồ. Ta có tình báo, ngươi có muốn mua hay không?"
Lục Thần ngẩng đầu nhìn người bán hàng rong.
Tên bán hàng rong này da mịn thịt mềm, khí chất cũng không tệ, nghe hắn ta nói mấy câu thì có vẻ sức quan sát cũng không tệ, không ngờ cũng chỉ là người bày hàng ở ngoài thành.
"Có phải ngươi muốn vào thành đúng không?" Người bán hàng rong khẽ hỏi.
"Đúng vậy, nhưng ta thấy hình như có rất ít người vào thành, vì sao vậy?" Lục Thần hỏi.
Người bán hàng rong mỉm cười nhìn Lục Thần, không nói tiếp nữa.
Lục Thần bất đắc dĩ lấy ra mười viên linh thạch từ trong balo đưa tới.
Người bán hàng rong cười hắc hắc, nói: "Ngô Bang thành chỉ tiếp đãi cường giả từ Tu Sư trở lên."
Người bán hàng rong đứng lên, lộ ra huy chương trước ngực, hắn là một tên Tu Sĩ cửu tinh.
"Người như chúng ta không thể vào thành, chỉ có thể bày hàng ở ngoài thành mà thôi."
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua cổng thành, quả nhiên có vẻ những người đi vào trong thành đều là một vài Tu Sư.
Lời editor: Chỉ còn 2 ngày nữa thôi các đại thần ơiiiiii! Chương đã lên kệ, mọi người đã chuẩn bị xong KP chưaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!