Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1035 - Chương 1035: Hai Đại Thiên Tài (2/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1035: Hai đại thiên tài (2/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Hiện tại vấn đề quan trọng là có lúc dù có tiền cũng mua không được quyển trục rút ra hiện thực!

Tu Sư cửu tinh, tốc độ này thật sự rất nhanh!

"Người phía trước còn không nhường đường? Đường của Diệp công tử mà cũng dám ngăn cản, không muốn sống nữa sao!" Một tên Tu Sư tam tinh cưỡi Độc Giác Thú đi tới trước cổng thành.

"Cho ngươi 10 giây, lập tức cút ngay cho ta!"

Lục Thần nhíu mày lại, cũng không phải hắn muốn cản đường, nhưng người này lại hung thần ác sát rống về phía mình!

Binh sĩ vội vàng xin lỗi: "Thật xin lỗi, Hồng tiên sinh, chúng ta lập tức bảo hắn nhường đường cho Diệp công tử. Ngươi còn không cút đi!"

Hôm nay tâm trạng Lục Thần vốn không tệ, gặp phải chuyện này thì tâm trạng thoải mái lập tức tan thành mây khói.

"Này, là các ngươi bảo ta kiểm tra, hơn nữa cổng thành lớn như vậy, ta cũng không cản hết đường.”

"Chỉ dựa vào ngươi cũng dám giành đường của Diệp công tử sao? Cũng không nhìn lại bản thân là cái thá gì, Tu Sư nhất tinh cũng dám kêu gào, nếu còn không cút qua một bên, đừng trách ta phế ngươi!" Hồng tiên sinh trợn mắt nhìn Lục Thần: "Cút!"

Thái độ của đối phương càng ngày càng tệ, Lục Thần hơi bực mình.

Thái độ của hắn với người thường đều rất tốt, nhưng cố tình gây sự, liên tục sỉ nhục như thế, Lục Thần cũng không phải là người dễ trêu!

"Nếu các ngươi nói chuyện đàng hoàng, chưa chắc ta đã không nhường cho các ngươi một con đường, nhưng các ngươi muốn cậy mạnh như vậy, đầy một miệng phân, thế thì xin lỗi, ta sẽ không nhường đường!"

"Ngươi dám nói chuyện với bổn đại gia như vậy, được, bây giờ ta sẽ giết chết ngươi!" Đôi mắt Hồng tiên sinh đã lộ ra ý muốn giết người.

Cửu Thiên đúng là thực lực vi tôn, Thiên Vực càng cao, điều này lại càng được thể hiện rõ ràng, chỉ là chặn đường mà thôi, bên có thực lực cao lại trực tiếp động sát ý!

Ánh mắt Lục Thần lập tức lạnh đi: "Giết ta? Được, có bản lĩnh thì thử xem! Còn Diệp công tử hay không phải Diệp công tử gì đó, thành thật chờ đấy cho ta, lúc nào ta vào thì các ngươi mới được tiếp tục di chuyển!"

"Nếu không ta đánh gãy chân của các ngươi!"

Người bình thường thấy đội ngũ của Diệp công tử thì đã sớm bị dọa đến mức trốn sang một bên, sau đó lại bị bọn họ quát lớn thì đã sợ đến mức ngoan ngoãn.

Nhưng kẻ lạ mặt này trực tiếp đứng giữa cổng thành, thản nhiên nhìn vị bách phu trưởng đội này, trên mặt không hề sợ hãi.

Ngay lập tức, biểu hiện của Lục Thần hấp dẫn sự quan tâm của một đám người.

"Tình huống gì, dám khiêu chiến diệp công tử sao? Tiểu tử kia chán sống rồi hả."

"Các ngươi nhìn đẳng cấp của hắn, Dã Tu Sư nhất tinh? Đến bây giờ mà hắn còn chưa có môn phái sao? Chẳng trách không biết trời cao đất rộng như vậy."

"Đúng là tuổi trẻ khí thịnh, lúc này người có chút đầu óc đều biết không thể hành động theo cảm tính, nhường đường một chút là xong chuyện, đừng liên lụy đến tính mạng của mình."

"Khẩu khí cũng không nhỏ, phóng mắt khắp Đông Nhạc quốc, làm gì có ai dám ngăn cản đội ngũ Diệp gia?"

Trên tường thành, lúc này một đoàn người đang ở đằng xa nhìn tình huống xảy ra ở cổng thành.

Người dẫn đầu là một tên nam tử trung niên eo hổ vai gấu, chính là thành chủ Ngô Bang thành, Đại Tu Sư ngũ tinh Tuyên Chấn!

Cần giải thích một chút, tuy Ngô Bang thành nằm trong khu vực Thánh Sơn, nhưng lại cũng không thuộc sự quản lý của Thánh Sơn, có thể sở hữu thành thị lớn như vậy thì chỉ có Đông Nhạc Quốc!

Cũng vì vậy nên thực lực của Tuyên Chấn còn mạnh hơn cả Yên Tầm!

"Thành chủ, có muốn bắn chết tên Dã Tu Sư kia hay không?" Phó tướng thuộc hạ của Tuyên Chấn nói.

Tuyên Chấn vung tay chặn lại: "Không cần! Tiểu tử kia hơi kỳ lạ, Dã Tu Sư... Ngược lại cũng rất ít gặp, nếu không có chút thủ đoạn thì cũng không thể đạt đến cảnh giới Tu Sư."

"Nghe nói Diệp công tử đã đột phá cảnh giới Tu Sư, nếu thật sự có cơ hội, ngược lại có thể nhìn xem tiểu tử kia có tư cách trở thành rể hiền của Tuyên Chấn ta hay không!"

Thuộc hạ nói, "Thành chủ, một người chỉ là Dã Tu Sư cũng không đủ để cho Diệp công tử tự mình ra tay. Đám Hồng Viễn đã dư dả đối phó rồi."

Tuyên Chấn mỉm cười: "Phong Tức, tin tức của ngươi không quá nhanh nhạy."

"Ồ? Vì sao thành chủ nói lời này?"

"Ít ngày trước, ta nghe nói Thiên Trì thịnh hội của Thánh Sơn cho ra một tên kỳ tài chưa từng thấy, rất có thể việc linh khí ở khu vực Thánh Sơn khôi phục có liên quan tới tên kia."

"Thuộc hạ cũng nghe nói, nhưng thuộc hạ không rõ, việc này có liên quan gì với chuyện hôm nay?"

Tuyên Chấn cười nhạt một tiếng: "Ta đã thấy hình ảnh của tên kỳ tài kia, người nọ... Chính là tên tiểu tử dưới thành kia."

"Cái gì!"

Tuyên Chấn cười nói: "Thiên tài đều có một đặc điểm, đó chính là tuyệt đối tự tin vào bản thân! Quá nhiều lần thành công khiến bọn họ đã thành thói quen với việc bản thân chỉ có thể thành công, nhưng nếu hai thiên tài giống như vậy gặp nhau, vậy chắc chắn sẽ có một người nếm mùi vị thất bại, đây là một việc rất thú vị."

"Chắc chắn tiểu tử Vô Danh kia có chỗ hơn người, Diệp Long thì được gọi là đệ nhất thiên tài Thánh Sơn, vậy khi hai đại thiên tài này gặp nhau, ai sẽ tiếp tục là thiên tài, ai sẽ chết đi đây?"

Phong Tức nhìn bóng lưng thành chủ.

Thành chủ có tiếng thượng võ, có thể nói đã đến tình trạng say mê, thực lực của hắn ta sâu không lường được.

Hai đại thiên tài vô tình gặp nhau ở cổng thành tất nhiên sẽ khơi dậy sự hứng thú dày đặc của hắn ta.

Vô Danh đối đầu với Diệp Long, lần mâu thuẫn này có thể không thua gì màn tỷ võ cầu hôn sắp bắt đầu!

Trong lúc nói chuyện, phía sau tỏa ra một mùi thơm ngát, Tuyên Chấn hơi nghiêng đầu, trên gương mặt kiên nghị lộ ra một nụ cười ôn nhu: "Lam nhi, ngươi đã đến rồi sao?"

Người tới chính là nữ nhi của Tuyên Chấn, Tuyên Lam.

"Cha, không phải có trò hay để xem sao."

"Ừ, đến xem, dù sao ta cũng thật sự hy vọng hai người bọn họ có cơ hội ra tay."

Tuyên Lam đứng bên cạnh cha, tóc dài bay lên, nàng nhẹ nhàng vén sợi tóc trước mắt khi thấy tình cảnh phía dưới.

"Đúng là Dã Tu Sư nhất tinh, Phụ thân, người như thế có thể khiến Diệp Long ra tay sao? Ngươi nghĩ nhiều rồi."

Bình Luận (0)
Comment