Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau đó, Lục Thần ngẩng đầu, từ tốn nói, "Các ngươi yên tâm, từ hôm nay trở đi, ta chỉ chuẩn bị Hồn Thể Hợp Nhất cho một người! Còn các ngươi, không phải mục tiêu của ta!"
Vừa nói ra lời này, đám người quan chiến đều trợn to hai mắt.
"Cái gì, không dùng Hồn Thể Hợp Nhất? Hắn, hắn điên rồi!"
"Một Tu Sư nhất tinh, dám không dùng Hồn Thể Hợp Nhất? Đùa gì thế!"
"Hắn biết thực lực của Chiến Hồn và bản thể có sự chênh lệch lớn đến mức nào không? Hắn, hắn đang tìm chết!"
Lúc này Yên Linh đã vô cùng sợ hãi, ở trong mắt của nàng, vẫn cảm thấy thực lực của Lục Thần cũng không cao hơn mình là bao, hắn đã dùng thủ đoạn hèn hạ trong thi đấu Trục Nhật, lúc hắn ở trong Thiên Trì cũng có pháp bảo Thanh Thủy Châu.
Khoảng cách gần như vậy, hắn còn có thể đánh lệch Phá Toái Hư Không!
E rằng hắn chỉ có vận khí tốt một chút, nhưng thực lực chân chính cũng không đạt đến độ cao mà mình không thể sánh bằng.
Nhưng lúc này, nam nhân hơi cà lơ phất phơ kia, lại có vẻ vô cùng nghiêm túc, khi hắn thu hồi nụ cười, lại có một cảm giác áp lực mạnh mẽ!
Một bộ quần áo màu đỏ kia mới là đồ thời trang thật sự của hắn sao? Một bộ quần áo màu đỏ chói mắt này cũng ngông cuồng như ID thật của hắn vậy!
Duy Ngã Độc Cuồng... Lẽ nào đây mới là dáng vẻ thật sự của hắn sao?
Cũng như đêm hôm đó, nàng thấy hắn tự nhiên thân thiết nói chuyện trời đất với bình dân, lúc này Yên Linh cảm thấy dường như bản thân chưa từng thật sự quen biết gia hỏa này!
"Một chọi ba, còn không mở Hồn Thể Hợp Nhất? Không phải lỗ tai của ta bị hỏng chứ?" Tuyên Lam cau mày, chỉ cần là người bình thường sẽ không đưa ra quyết định như vậy, nếu Vô Danh đã nói như vậy, vậy đơn giản chỉ có hai kết quả.
Hoặc hắn là thằng điên, muốn tự tìm đường chết, hoặc hắn là cường giả siêu cấp!
Một người thắng trận cũng không muốn cưới mình, rốt cuộc hắn là loại người nào?
"Vô Danh, ngươi thật sự là người ngông cuồng nhất mà ta từng thấy!" Lạc Trần hoàn toàn nổi giận.
"Ngày hôm nay, ta chắc chắn phải giết chết ngươi!"
"Hồn Thể Hợp Nhất!"
Lạc Trần, Diệp Long, Ảnh, đồng thời mở ra trạng thái Hồn Thể Hợp Nhất!
Lục Thần thản nhiên nhìn ba người trước mắt.
Tương lai đánh một trận với tên kia, sẽ có độ khó như thế nào? Có lẽ chỉ có tên Tán Tiên đã chết kia mới biết được.
Lấy Hồn Thể Hợp Nhất đánh bại ba người này, sẽ chẳng có độ khó gì với hắn, nếu Cửu Thiên không ngừng nhấn mạnh sức chiến đấu của bản thể, vậy hắn sẽ lấy bản thể để chiến đấu với ba người này.
Có lẽ độ khó như vậy, cũng chỉ tương đương với 1% độ khó khi quyết chiến với Ma Thú chí tôn, thậm chí một phần ngàn!
Lục Thần cũng hơi ngạc nhiên, một cái Ảnh Thạch, lại có thể khiến mình không thể không chú ý, một loại áp lực khó có thể diễn tả, khiến hắn không tự chủ được bắt đầu... Nghiêm túc!
Một thanh trường kiếm chậm rãi được rút ra từ trong hư không.
Thần Ma Vô Cực Kiếm!
"Lão đại, ngươi nhất định phải dùng bản thể đối chiến với ba người Hồn Thể Hợp Nhất?" Hiếm khi nào Kiếm Linh mở miệng.
Lục Thần nói, "Sao thế? Ngươi không muốn đánh?"
"Không phải, ta chỉ là... Hơi hưng phấn!"
Lục Thần khẽ nhếch khóe môi, "Vậy sao, vậy rất tốt!"
"Thần Ma Cộng Sinh!" Trong nháy mắt, Lục Thần thay đổi hoàn toàn.
Một mái tóc đen lập tức biến thành màu trắng như sương, mái tóc dài tới eo bay theo gió.
Trong nháy mắt, lúc này Lục Thần cũng không còn là nam tử có vẻ ngoài bình thường không có gì lạ nữa, khuôn mặt vô cùng tinh xảo, mày kiếm nhập tấn, mắt sáng rực rỡ, cầm kiếm đứng thẳng người.
Bộ đồ thời trang Huyết Cuồng Kiếm Thần phối hợp với mái tóc bạc trắng và làn da trắng nõn của hắn, dường như một vết mực đỏ ở trong tuyết.
Đương nhiên, thứ bắt mắt nhất không phải mái tóc trắng và khuôn mặt tuấn tú tuyệt trần của hắn, mà là đôi lỗ tai xù lông ở trên đầu của hắn, lập tức hòa tan trái tim thiếu nữ của Tuyên Lam.
"Ta... Mẹ ơi, đó là yêu nghiệt gì, tại sao lại soái như vậy... Đôi tai kia, trời ạ, ta thích muốn chết"
Yên Linh cũng nhìn đến ngây người, người này thật sự là nam nhân thô bỉ kia sao? Đây cũng quá đẹp trai.
Trong số các đệ tử tu tiên có vô sô soái ca, vốn Yên Linh tưởng mình đã miễn dịch với soái ca, nhưng vừa thấy dáng vẻ của Lục Thần, cả trái tim đều đang đập thình thịch.
Đó không phải là soái ca, đó là... Mỹ nam tử! Cứ như một người đi ra từ bức tranh thủy mặc, không hề nhiễm bụi trần.
Nhất là đôi tai kia, chắc chắn đáng yêu muốn chết.
"Đây, đây là... Thật là đẹp trai..."
Xung quanh không ngừng phát ra tiếng kêu ngạc nhiên, nếu là lúc trước, e rằng Lục Thần sẽ đắc ý, khó khăn lắm mới dung hợp được một bề ngoài đẹp trai, hiệu quả khá tốt.
Còn chấn động hơn cả lúc Bắc Tuyết Cô Phi xuất hiện vào lúc trước.
Nhưng lúc này Lục Thần cũng không còn quan tâm những thứ này nữa.
Lúc này trong lòng hắn chỉ có một suy nghĩ, phải mạnh mẽ!
Phóng khoáng vung thanh kiếm trong tay một cái, Lục Thần dùng một tay cầm kiếm, mũi kiếm đâm nghiêng xuống mặt đất.
"Đến đây đi!"
"Chiến Hồn phụ thể, Ác Ma biến thân!"
"Long Huyết Phí Đằng! Tam Thế Luân Hồi!" Lục Thần phun ra một ngụm máu tươi, ngay sau đó hóa thành một cái bóng màu đỏ, lao về phía đối diện, "Quỷ Ảnh Trọng Trọng!"
"Phân thân!"
Trong khoảng thời gian ngắn, trên lôi đài xuất hiện rất nhiều Lục Thần.
"Vô Danh, đừng tưởng rằng làm ra những trò vặt vãnh này là có thể thắng, đứng trước mặt Chiến Hồn, ngươi chỉ là một con kiến hôi! Mọi người giết hắn đi!" Diệp Long gầm lên một tiếng.
"Cửu Long Bích lĩnh vực!"
"Vô Tẫn Hắc Dạ lĩnh vực!" Ảnh cũng phát động lĩnh vực.
"Bụi về bụi, đất về đất, Vạn Trần lĩnh vực!"
Dường như Lục Thần đã sớm đoán được bọn họ sẽ mở ra lĩnh vực, dù sao đây là chiêu thức khai chiến của rất nhiều người, hắn đã chuẩn bị xong từ lâu.
"Phá Toái Hư Không! Phá cho ta!"
Nếu là Chiến Hồn của Lục Thần đánh ra một kích này, chắc chắn cả ba lĩnh vực sẽ đồng thời vỡ vụn.
Thế nhưng lực lượng bản thể của Lục Thần chỉ có 11000 điểm, sau nhiều lần tăng lên, cũng không vượt qua 10 vạn điểm, lực công kích của Phá Toái Hư Không suy yếu rất nhiều.