Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Có thể hắn căn bản không kịp ngăn cản nó trưởng thành, không biết tương lai hắn phải đối mặt với tồn tại khủng bố gì đây.
"Đúng rồi, ngươi biết ngũ đại linh mạch viễn cổ không?" Nếu nữ nhân này không đơn giản, đương nhiên Lục Thần sẽ không bỏ qua cơ hội hỏi thăm thông tin.
"Cái đó quá cổ xưa, mấy ngàn năm trước từng bùng nổ một lần Thần Ma đại chiến, rất nhiều cổ tịch bị hủy trong lần hạo kiếp đó, hiện tại mọi người rất khó có thể tìm được thông tin về linh mạch viễn cổ từ trong cổ tịch." Lạc Dao nói: "Trừ khi là lão yêu quái sống mấy nghìn năm, nếu không... Ai biết! Những linh mạch đó đều đã tiêu tán, ngươi hỏi cái này để làm gì?"
Lục Thần mỉm cười: "Lịch sử là môn học ta thích nhất."
Hai người cứ trò chuyện qua loa lấy lệ như vậy, hai ngày này tuyệt đối không buồn chán.
Hai ngày sau, cuối cùng Lục Thần và Lạc Dao vượt qua biên cảnh Đông Nhạc quốc, tiến vào Bạch Sư quốc.
Phía đông Bạch Sư quốc có Ải Nhân, Thú Tộc, một số Tinh Linh, Nhân tộc quan hệ dị tộc khá hòa hợp ở lộn xộn với nhau.
Dọc đường đi bình thường có thể thấy được những thương đội dị tộc lui tới biên cảnh hai nước để buôn bán thương phẩm.
"Kỳ quái, thực lực của những chủng tộc này cũng không yếu, vì sao không cướp đoạt quyền khống chế quốc gia?" Lục Thần không hiểu hỏi.
"Vấn đề tập quán." Lạc Dao tùy ý đáp: "Nhân tộc ít cường giả, cho nên thích thành lập thế lực lớn hơn, còn những chủng tộc này ưa thích hợp tác nhóm nhỏ hơn, thật ra cái này cũng là nguyên nhân Nhân tộc kết minh với mấy dị tộc này, nếu đụng phải chủng tộc mạnh mẽ, đoàn kết hơn, nhân loại không thể nào có địa vị như ngày hôm nay."
"À, đúng rồi, ta nói đoàn kết, đương nhiên là mặt ngoài, ngươi cũng biết, việc mọi người thích làm nhất chính là gây chuyện sau lưng..." Hình như Lạc Dao có vẻ cực kỳ có quyền lên tiếng về chuyện này.
"Đến Bạch Sư quốc, khu vực biên cảnh còn tốt, nếu như đi vào sâu hơn, tốt nhất khiêm tốn một chút!" Lạc Tuyết lại nhắc nhở: "Nhất là gặp phải Dạ Hành Quỷ tộc, bọn họ có truyền thống săn giết Nhân tộc!"
Dạ Hành Quỷ tộc, bọn họ là một chủng tộc cực kỳ đặc biệt, trời sinh là linh thể!
Nghe nói linh lực của bọn họ phát triển vô cùng khủng bố! Mà linh lực là thuộc tính quan trọng nhất của bản thể, có ưu thế trên mặt này có nghĩa là Dạ Hành Quỷ tộc có ưu thế trời cao ưu ái trong việc tu luyện nhất!
Bởi không có thân thể nên bọn họ cùng đi săn giết chủng tộc khác để chiếm giữ thân thể.
Cũng vì vậy, căn bản không thể nhận ra Dạ Hành Quỷ tộc vào ban ngày, nói cách khác, bất kỳ chủng tộc nào ngươi gặp phải cũng có thể là Dạ Hành Quỷ tộc!
"Vậy tại sao bọn họ lại thích săn giết Nhân tộc?" Lục Thần không hiểu hỏi.
"Nhân tộc bị cho là chủng tộc nhỏ yếu nhất, thế nhưng hình như trời cao cũng cảm thấy được như vậy quá không công bằng với một chủng tộc, cho nên trong khiếu thẩm mỹ của các tộc đều cực kỳ kỳ quái cho rằng ngoại hình Nhân tộc là hoàn mỹ nhất." Hình như Lạc Dao đang nói về việc gì đó rất buồn cười: "Dạ Hành Quỷ tộc dâm tà, nếu có một túi da tốt, sẽ rất dễ thành công câu dẫn những Ải Nhân háo sắc gì đó."
Thực lực yếu, dáng vẻ đẹp có ích lợi gì? Nhân tộc chiếm một ưu điểm vô dụng nhất...
"Hơn nữa, Nhân tộc trong suy nghĩ của các chủng tộc khác, ngoại trừ cường giả đỉnh cấp ra, nếu không bình thường Nhân tộc đều là rác rưởi, điều này cũng thuận tiện để Dạ Hành Quỷ tộc che giấu bản thân."
Lục Thần khẽ nhíu mày: "Vậy làm sao nhận ra bọn họ?"
"Rất khó phân biệt, nếu bắt buộc phải nói có kỹ xảo gì, vậy nếu ngươi gặp phải một người khác phái nào đó mặc kệ là chủng tộc gì mà luôn muốn câu dẫn ngươi, ngươi có thể suy nghĩ một chút liệu đối phương có phải là Dạ Hành Quỷ tộc hay không."
Lục Thần cau mày nói: "Đây chẳng phải nói, ở Bạch Sư quốc không cần nghĩ tới chuyện có diễm ngộ gì sao?"
"Diễm ngộ?" Lạc Dao liếc mắt nhìn Lục Thần: "Ngươi còn muốn có diễm ngộ? Kẻ đầu gỗ phiền phức như ngươi, dù diễm ngộ đặt trước mặt ngươi thì ngươi cũng không nắm bắt được!"
"Đi! Không phải ngươi đi Ma Đồng đại hạp cốc sao, còn hai ngày nữa mới có thể đến."
Đi tắt qua vài trấn nhỏ, Lục Thần vừa tới liền vọt vào thương điếm, hỏi tình hình quyển trục rút ra hiện thực.
"Tiểu tử nhân loại, hiện tại ngoại trừ chuyện mỏ linh mạch ra, quyển trục rút ra hiện thực đã sớm hết hàng, người nào cũng đều giữ trong túi, làm gì còn nơi nào bán." Lão bản Ải Nhân nói.
Lục Thần vô cùng buồn bực, hiện tại chỉ có mỏ linh mạch Đông Nhạc quốc bị tập kích, thế nhưng mỗi quốc gia đang sống yên ổn đã nghĩ đến ngày gian nguy, hạn chế buôn bán quyển trục rút ra hiện thực, các phe phái thế lực cũng giống vậy, siết túi tiền quá chặt.
Quên đi, xem ra rất khó lấy được quyển trục rút ra hiện thực trong thời gian ngắn.
"Lão bản, ở chỗ ngươi có bản đồ Ma Đồng hạp cốc không?"
"Ma Đồng hạp cốc? Ngươi muốn đi đâu? Gần đây bên kia cũng không thái bình."
Lục Thần lập tức cảnh giác, "Nơi đó thế nào?"
Lão bản vẫn lấy ra một tấm bản đồ điện tử: "20 linh thạch. Ma Đồng hạp cốc cũng có Ma Thú mạnh mẽ cư trú, đây vốn là không phải việc gì hiếm lạ, dù sao Ma Đồng hạp cốc cũng ngang dọc nghìn dặm, hơn nữa trước đây nó gần như chỉ ở hoạt động trong khu vực hạp cốc, muốn gặp được nó cũng không dễ dàng."
"Nhưng gần đây hình như tên kia hoạt động đặc biệt mạnh, nhìn từ sự kiện thương đội bị tập kích trong vòng hai tháng nay, phạm vi hoạt động của nó lại bao phủ cả Ma Đồng hạp cốc, hình như nó trở nên hơi không an phận."
"Lần trước còn có người nói, hình như nó tiến hóa thành cửu chuyển..."
"Cái này còn không phải điểm then chốt, quan trọng là, còn có người nói, trong hạp cốc còn có một tên kinh khủng hơn, trước đó vài ngày, vào ban ngày, một bóng đen vô cùng lớn bay qua hạp cốc, che khuất bầu trời, ai cũng không biết đó là vật gì, nó có ở trong hạp cốc hay không... Nói chung, ngươi muốn đi thung lũng, tốt nhất mua một cái cái này nữa." Nói xong, lão bản lấy ra một hạt châu thủy tinh.
"Đây là cái gì?"
"Dạ Minh Châu, buổi tối có thể chiếu sáng, có người nói tên cửu chuyển kia không thích ánh sáng, biết đâu có thể cứu ngươi một mạng, 180 linh thạch, giá thấp nhất toàn trấn."