Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu gia hỏa rất ngoan ngoãn đợi Lục Thần bình tĩnh lại, chờ Lục Thần cảm khái sinh mệnh vô thường một phen xong thì mới hơi không an phận đứng lên.
Lục Thần nhìn thoáng qua tiểu gia hỏa, trắng trẻo béo mập, ngoại trừ vừa rồi biểu diễn một chút năng lực ra thì hình như cũng không có gì khác hài nhi bình thường cả.
Hình như tiểu gia hỏa muốn nói cho Lục Thần cái gì đó, nó chỉ chỉ quả trứng lớn phía sau lưng.
"Ngươi bảo ta đi xem quả trứng này?"
Tiểu Thú Thần chưa nghe hiểu lời nói của Lục Thần nên chỉ cố thể hiện ý của mình, cứ chỉ tay về phía quả trứng, người cũng không an phận, chân nhỏ đạp loạn.
Lục Thần đại khái đoán được, có lẽ là bảo mình tự đi kiểm tra, nên hắn ôm Tiểu Thú Thần đi tới.
Vỏ trứng màu trắng ngoại trừ khá lớn ra thì hình như cũng không có gì đặc biệt, bên trong trống trơn.
Lục Thần nhặt lên một mảnh vỏ trứng vỡ trên mặt đất rồi đột nhiên trợn tròn đôi mắt: "Con bà nó, nặng như vậy?"
Một miếng vỏ trứng lớn cỡ bàn tay, hắn đoán ít nhất cũng phải mấy trăm cân!
Lục Thần suy nghĩ một chút, trước đây khi Ma Thú Chí Tôn sống lại đã từng thôn phệ vỏ trứng nở ra mình bản thân, chứng tỏ chắc chắn vỏ trứng có thứ nó cần để trưởng thành.
Vỏ trứng của Thú Thần cũng sẽ không kém hơn nó, dựa vào khối lượng này, hơn nữa còn trải qua thiên kiếp rèn luyện...
Suy nghĩ một chút, Lục Thần ngồi chồm hổm, đặt tiểu gia hỏa ở trên đầu gối, nhặt lên một mảnh vỏ trứng lay động ở trước mặt tiểu gia hỏa: "Ngươi muốn cái này?"
Tiểu gia hỏa vui vẻ khoa tay múa chân, tự tay đi cầm, thoạt nhìn dáng vẻ cực kỳ hưng phấn.
Lục Thần thử để nó tự cầm, nhưng vẫn giữ lại một nữa, dù sao vỏ trứng cũng quá nặng đối với một đứa con nít.
Nhưng ai ngờ tiểu gia hỏa lại dùng một tay cầm vỏ trứng lên nhét vào trong miệng.
"Mẹ nó, lực lượng lớn như vậy!" Lúc này Lục Thần càng thêm chắc chắn tiểu gia hỏa này không phải người bình thường.
Vỏ trứng này bị thiên kiếp rèn luyện nhiều lần cũng không bị vỡ ra, từ đó có thể thấy được nó kiên cố cỡ nào.
Suy nghĩ ngược lại một chút, thật ra đánh nát vỏ trứng từ bên trong cần lực lượng lớn hơn việc cầm lên một mảnh vỏ trứng vỡ không biết bao nhiêu lần, tiểu gia hỏa có thể làm được việc trước, tất nhiên cầm lấy vỏ trứng vỡ là chuyện không thành vấn đề.
Lúc trước con non thần thú phải sau khi thành niên mới có thuộc tính rất cao, còn khi vừa mới sinh ra thì thuộc tính cơ sở đều không khác mấy, đều là một chữ số.
Nhưng tên này vừa sinh ra đã có chút năng lực vốn có, thân thể còn mạnh mẽ như thế... Không hề nghi ngờ gì nữa, chắc lần hợp thành này đã thành công.
Tiểu gia hỏa ăn như hổ đói, không lâu sau đã ăn hết tất cả vỏ trứng, sau đó trốn ở trong lòng Lục Thần, hình như nơi đó chính là bến cảng an toàn nhất, ngủ một giấc thật say.
Nhìn tiểu gia hỏa ngủ say ở trong lòng mình, Lục Thần cười lắc đầu.
Lục Thần từng nghĩ Thú Thần có thể là Ứng Long, Chúc Cửu Âm, hoặc là thần thú thượng cổ lợi hại gì khác, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ là hợp thành một con Thú Thần lại khiến mình phải làm vú em...
"Tiểu gia hỏa, ngủ thật ngon đi." Lục Thần sợ làm Tiểu Thú Thần tỉnh giấc nên đã tìm một bãi cỏ mềm mại để ngồi xuống.Thiên kiếp yếu đi, Lạc Dao và Lục Y Y, Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn vội vã quay về.
Vừa đến gần chỗ cắm trại, khu vực xung quanh đã hoàn toàn thay đổi, trong lòng Lạc Dao căng thẳng, vội vàng tìm kiếm khắp nơi.
Đại Hoàng nhanh chóng chạy ra khỏi chỗ cắm trại, đám người Lạc Dao vội vàng đuổi theo, cuối cùng đã tìm được Lục Thần. Lúc này tên kia đang đưa lưng về phía bọn họ, ngồi ở đó không nhúc nhích.
Sau khi chạy tới gần, Lạc Dao cuối cùng thấy rõ tình cảnh.
Chỉ thấy Lục Thần đang ôm một tên hài nhi nên đờ ra.
Lạc Dao trợn tròn đôi mắt, sợ hãi nhìn Lục Thần: "Vô Danh, hài tử này..."
Lục Thần quay đầu, thấy vẻ mặt Lạc Dao viết đầy dấu chấm hỏi.
Ở nơi hoang giao dã ngoại như Ma Đồng, lại mới vừa trải qua một trận thiên tượng kỳ dị, kết quả đột nhiên xuất hiện một tiểu hài, dù là ai thì cũng sẽ tỏ vẻ như vậy.
"Xuỵt, nó đang ngủ mà." Lục Thần ý bảo Lạc Dao nhẹ giọng một chút.
Đại Hoàng cùng Tiểu Mao Đoàn lại đặc biệt hưng phấn, Đại Hoàng đi dạo vòng quanh trước mặt Lục Thần, đưa cổ ra, muốn nhìn tiểu hài kia một chút, Tiểu Mao Đoàn trực tiếp nhảy lên trên người Lục Thần, ngoẹo đầu đánh giá tiểu hài này.
"Hai người các ngươi đừng đánh thức nó." Lục Thần nói.
Lạc Dao liếc qua hài tử, trắng trẻo béo mập, hiện tại đang ngủ say, nàng thật sự không ép được nghi ngờ trong lòng, thấp giọng truy hỏi: "Nhưng... Nhưng hài tử này ở đâu ra!"
E rằng muốn giải thích vấn đề này thì có hơi phức tạp, việc này còn phải nói từ U Nguyệt bí cảnh ở Nhất Trọng Thiên... Bao gồm cả việc đánh chết Thái Âm U Huỳnh nữa.
Thật ra hắn liên quan đến rất nhiều bí mật, Lục Thần cũng không muốn giải thích quá nhiều.
"Hài tử này là của ta..." Lúc đầu hắn muốn nói là "là chiến sủng của ta", nhưng cuối cùng hắn gắng gượng giữ lại hai chữ.
Nếu nói ra thì lại có một đống đồ vật phải giải thích.
Tại sao nó là hài nhi, vì sao ngươi không thể thu nó vào thú lan, tại sao nó là bản thể...
Sau khi Lạc Dao nghe xong thì càng chấn kinh hơn.
"Hài tử này là của ngươi?"
Lục Thần hít vào một hơi, vừa rồi bản thân nói như vậy sao? Ý tứ lập tức thay đổi rồi.
"Sặc... Ý ta nói là, hài tử này là do ta nhặt!" Lục Thần mạnh mẽ nói cho tròn câu.
"Nhặt?" Lạc Dao trợn tròn đôi mắt, đi nhanh đến trước mặt Lục Thần, nhìn hài tử ngủ thật ngon, vẻ u sầu trên khuôn mặt thoáng phai nhạt đi một chút.
"Vô Danh, vừa rồi thiên địa dị tượng, thân thế của hài tử này tuyệt đối không đơn giản." Lạc Dao nhắc nhở: "Phụ mẫu của nó tuyệt đối không phải phàm nhân!"
Lục Thần gật đầu: "Ta hiểu rồi, chúng ta ở lại chỗ này vài ngày đi, nếu không có người đến nhận hài tử thì ta lại ôm đi."
Lạc Dao suy nghĩ một chút, hiện nay cũng chỉ có thể như vậy, lỡ như phụ mẫu hài tử tìm đến thì ít nhất bọn họ cũng đã cố gắng đi tìm phụ mẫu hài tử, dù cuối cùng ôm đi, dù sao cũng tốt hơn bỏ ở nơi này để cho Ma Thú ăn nhiều!
Lời editor: Quyết tâm liều chết cho top 1!!!! Từ ngày 3/7 tới ngày 10/7, đẩy mỗi 10KP nhận ngay 900TLT hoặc 20LT (không giới hạn số KP)!!!! Các đại thần ơi, liều chết giúp muội với!!!