Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1158 - Chương 1158: Cường Hóa Nguyên Tinh (2/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1158: Cường hóa Nguyên Tinh (2/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Cũng không phải chỉ có long chủng Ma Thú không hy vọng người tu tiên các ngươi mạnh mẽ!" Nguyên Thần lãnh nói: "Nếu nói từ một điểm này, thật ra ta lại đứng về phía Ma Thú."

Lục Thần khẽ nhíu mày, đúng là Nguyên Thần có đầy đủ lý do để không hy vọng người tu tiên mạnh mẽ!

"Cuối cùng việc ta mở ra linh mạch có ảnh hưởng gì đối với đại quân Ma Thú, vì sao hình như Hắc Kỳ Lân cũng hy vọng ta mở ra linh mạch?"

Giọng nói của Nguyên Thần trả lời: "Linh mạch sẽ khiến cho thiên địa linh khí dồi dào gấp mấy lần, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, người tu tiên cũng không thể hưởng thụ được chỗ tốt của việc linh khí dồi dào. Ma Thú Chí Tôn phá hỏng mỏ linh thạch ở khắp nơi, ngoại trừ việc để bản thân trưởng thành, đồng thời cũng cắt đứt cách các ngươi lấy được quyển trục rút ra hiện thực, cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, các ngươi sẽ không tăng lên bao nhiêu."

"Còn đối với đại quân Ma Thú, ví dụ như Hắc Kỳ Lân, trận pháp này là do ta bố trí, nhưng người duy trì trận pháp vận chuyển mấy ngàn năm lại là nó! Ngươi mở ra linh mạch, một phần thực lực cũng sẽ trở lại trong cơ thể nó!"

"Ngươi chỉ thấy Hắc Kỳ Lân thả ngươi đi, nhưng lại không biết, khi đó thực lực của Hắc Kỳ Lân không bằng một phần mười lúc mạnh nhất!"

Lục Thần hít vào một hơi, thì ra không phải Hắc Kỳ Lân bỏ lỡ cơ hội đánh chết mình, mà là mình bỏ lỡ cơ hội đánh chết Hắc Kỳ Lân. Chẳng trách gia hỏa kia chạy nhanh như vậy... Sáo lộ!

Lục Thần nhìn thoáng qua Nguyên Tinh, sau khi đã biết nhiều chuyện như vậy, hắn còn có thể mở ra linh mạch sao?

Suy nghĩ một lúc lâu, Lục Thần lắc đầu: "Ta cũng không rõ... Thật ra ta cũng không quá quan tâm phần thưởng của nhiệm vụ kia, một mỏ linh thạch mà thôi. Nếu ta bỏ qua bốn linh mạch còn lại, thực lực của Ma Thú Tứ Thiên Vương giảm mạnh, e rằng người tu tiên có thể ngăn cản đại quân Thần Ma..."

Sau khi nghe được đáp án của Lục Thần, Nguyên Thần đột nhiên nở nụ cười!

"Ha ha ha ha, thảo nào A Thiết lại ngoại lệ tặng Nguyên Thần lệnh cho một người ngoài như ngươi!"

"Hửm?"

"Duy Ngã Độc Cuồng, nếu đổi lại là người tu tiên khác, nếu chỉ cần mở ra linh mạch là thực lực của bọn họ sẽ tăng lên thì bọn họ sẽ không kịp chờ đợi mà mở ra linh mạch. Bọn họ căn bản sẽ không quan tâm đến cái gọi là sự sống chết của dân bản địa."

Lục Thần lắc đầu: "Nơi này có bằng hữu của ta... A Thiết, Tiểu Tuệ, Tuyết Nhi, Thái thúc, những thôn dân Liệp Long thôn tặng ta lễ vật... Thái Tinh và cố hương của ta có cái gì khác biệt đâu... Thần Ma đại chiến, người tu tiên còn không thể tự bảo vệ mình, huống hồ là bọn họ?"

"Cũng chỉ có ngươi mới đánh đồng dân bản địa và người trong thế giới của mình, chứ đừng nói tới là trở thành bằng hữu thật sự với bọn họ." Nguyên Thần nói.

"Duy Ngã Độc Cuồng, lẽ nào ngươi vẫn còn chưa rõ sao, khi ngươi mở ra linh mạch dưới Thiên Trì, Ma Thú Chí Tôn trọng sinh, Ma Thú Tứ Thiên Vương bỏ qua linh mạch trở về đại quân Ma Thú, Thất Thần Tướng viễn cổ liên tiếp thức tỉnh! Duy Ngã Độc Cuồng, Ngũ Trọng Thiên chắc chắn phải nghênh đón một trận tai nạn còn kinh khủng hơn lần Thần Ma đại chiến trước!"

"Dù ngươi không mở ra linh mạch ở nơi này, thực lực của Ma Thú Tứ Thiên Vương không thể khôi phục trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng không có nghĩa là bọn chúng không thể khôi phục! Trong trường hợp tồi tệ nhất, lẽ nào bọn chúng không có Tứ Thiên Vương mới!"

"Ma Thú Chí Tôn không chết chính là bắt đầu tai nạn!"

"Bánh răng vận mệnh đã khởi động, dù là ai cũng không thể ngăn cản... Đợt Thần Ma đại chiến thứ hai đến đã là chuyện tất nhiên, chỉ là vấn đề thời gian."

Lục Thần cau mày nói: "Đã như vậy, ngươi vẫn còn quan tâm ta có mở ra linh mạch hay không để làm gì?"

Nguyên Thần thở dài một hơi: "Đây là một bài kiểm tra nhỏ đối với ngươi, để ta xem rõ ràng cuối cùng ngươi là hạng người gì."

"May mắn là A Thiết không nhìn lầm người!"

"Ta sẽ mở ra linh mạch nơi này cho ngươi! Không chỉ như vậy, ta còn sẽ nói cho ngươi biết vị trí của ba linh mạch viễn cổ khác. Nhưng ngươi chắc chắn phải đồng ý với ta một việc."

"Chuyện gì?" Lục Thần cau mày hỏi.

"Dùng hết khả năng để ngăn cản Ma Thú Chí Tôn!"

Lục Thần không chút do dự nói, "Ta đồng ý với ngươi! Dù sao ta cũng phải vượt qua tên kia để đến Lục Trọng Thiên!"

"Tốt, mặc dù lời sấm nói kiếp nạn này không thể phá giải, nhưng ngươi và ta đều là người không tin trời. Nguyên Thần ta bằng lòng đặt cược một lần cuối cùng, đặt toàn bộ vào ‘người buộc chuông’ là ngươi!"

Nguyên Thần xuất hiện, cuối cùng đã khiến Lục Thần hiểu rõ ràng về Thần Ma Chi Chiến viễn cổ.

Dù là thất thần viễn cổ hay là Nguyên Thần, thật ra không thể nói rõ là ai thật sự kết thúc trận chiến tàn khốc này, nếu phải nói là ai đánh bại Đại quân Ma Thú, chỉ có thể nói là vô số người tu tiên, cùng với người tu tiên dân bản địa.

Thế nhưng, chắc chắn Nguyên Thần là điểm mấu chốt nhất, đúng là hắn ta lợi dụng lực lượng Nguyên Tinh, đánh bại Ma Thú Chí Tôn, hoàn toàn diệt đại quân Ma Thú.

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Lục Thần, trên tấm bảng gỗ không ngừng tràn ra linh lực, phù trận trên mặt đất cũng lưu chuyển theo.

Đột nhiên, trong phù trận hiện ra một luồng khí đen, nhanh chóng ngưng tụ thành dáng vẻ của Hắc Kỳ Lân.

Lục Thần vội vàng chuẩn bị nghênh chiến, Nguyên Thần lại nói, "Không cần căng thẳng, đó là linh lực do nó để lại. Ta giải trừ phong ấn, linh lực của nó cũng sẽ quay về với bản thể."

Lúc này, Lục Thần không nhịn được cảm thấy áp lực cực lớn.

Mở ra linh mạch, có nghĩa hắn đã thả ra toàn bộ lực lượng của Tứ Thiên Vương Ma Thú!

Đại quân Ma Thú lần này, chắc chắn cũng như do một tay mình chế tạo ra…

Quả nhiên, theo trận pháp mở ra từng bước, chỉ chớp mắt linh lực của Hắc Kỳ Lân đã lao về góc tây bắc, tháo chạy từ một lối đi tầm thường.

"Nơi đó là cửa ra sao?" Lục Thần lập tức ý nhận ra điều này, đúng lúc không cần đi tìm nữa.

Chẳng mấy chốc, Nguyên Tinh ngồi xuống phù trận dốc toàn bộ linh khí vào, hoa văn trên phù trận lóe lên ánh sáng màu vàng, sau đó đột nhiên như biến thành thực chất, vỡ nát!

Bình Luận (0)
Comment