Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Trong thành trấn nhỏ đã không còn ai, đã lâu rồi ta không bổ sung vật tư sinh hoạt…" Lục Thần lắc đầu, dùng xà phòng tắm và dầu gội đầu do Lục Y Y chế luyện.
Trong khoảng thời gian này hắn cảm giác mình càng ngày càng không làm... Thất vọng cấp bậc tu tiên của mình.
Dã Đại Tu Sư nhất tinh.
"Khốn kiếp, đẳng cấp càng cao, cảm giác mình càng Dã ghê hơn…"
Cho hắn một phòng phát sóng, hắn cũng có thể mở phát sóng trực tiếp sinh tồn ở dã ngoại.
Tắm xong lại giặt quần áo, nhóm lửa, câu cá, ăn…
Nhưng hiện tại Tiểu Thú Thần đã biết tự chạy tới chạy lui, mặc bộ quần áo rách rưới do Lục Thần tìm được từ xe cút kít của đại tỷ nạn dân, chơi với đám Đại Hoàng và Tiểu Mao Đoàn vui vẻ đến quên cả trời đất.
Ngày nào gia hỏa này cũng ăn mảnh vỡ Nguyên Tinh và thú đan, lớn lên rất nhanh, bây giờ nhìn đã giống như một tiểu hài tử ba bốn tuổi.
Ngay lúc Lục Thần đang bận rộn, Nguyên Thần lệnh sáng lên.
"Duy Ngã Độc Cuồng, thế giới ban đầu của ngươi gọi là Trái Đất sao?"
Lục Thần lật con cá nướng trên lửa, vẻ mặt nghi ngờ, "Sao ngươi biết?"
"Bên Đông Nhạc quốc có một vài người đến từ Tứ Trọng Thiên, bọn họ hỏi tới ngươi, cho nên ta để ý một chút."
Trong mắt Lục Thần đầy vẻ ngạc nhiên, lẽ nào người Trái Đất đã đến Ngũ Trọng Thiên?
Lại nói mình đã đến Ngũ Trọng Thiên hơn một năm, trước đây hắn trở về Trái Đất từng hỏi Lục Di, lần đầu tiên Lục Di nói có 2000 người, lần thứ hai nói 8000 người, nói chung phát triển rất nhanh.
Nhưng có thể đến Ngũ Trọng Thiên trong khoảng thời gian ngắn như vậy, vẫn nằm ngoài dự đoán của Lục Thần.
"Kế hoạch của người chỉ dẫn ngưu như vậy sao?" Lục Thần lắc đầu, "Ôi, Nguyên Thần, ngươi biết có những ai không?"
"Ta cũng không thể biết cặn kẽ như vậy, ta chỉ biết phần lớn bọn họ đến từ Trái Đất, ta chỉ biết dường như bên hoàng thất Đông Nhạc quốc đã có người tiếp xúc bọn họ, nếu là vậy, có lẽ tạm thời vẫn an toàn."
"À? Hoàng thất Đông Nhạc?" Lục Thần lại càng hoảng sợ, tuy hắn quen biết Lạc Dao, nhưng cùng lúc hắn cũng thiếu chút nữa giết người Vũ Vương phủ, cộng thêm hai tháng trước, hắn còn giết một gã tướng sĩ hoàng thất, cho nên hắn cũng không xác định hoàng thất Đông Nhạc có thái độ gì với hắn.
"Tiểu tử ngốc, ta nói không cần lo lắng, ngươi có yên tâm 120%, ngươi không biết mình có người trong hoàng thất sao?"
"Lạc Dao sao?" Lục Thần cau mày, "Nhưng ngươi không biết, lúc trước suýt nữa giết một vương gia của bọn họ, Lạc Dao có thân phận cao hơn Vương gia kia sao?"
"Chờ ngươi tự tìm đáp án."
Nếu Nguyên Thần không chịu nói, Lục Thần cũng không hỏi.
"Không biết nha đầu Lục Di kia có tới không, lần trước nàng là nhóm đầu tiên đi vào Tứ Trọng Thiên, nhưng sự cạnh tranh của cường giả Trái Đất càng ngày càng kịch liệt…" Lục Thần vẫn quan tâm muội muội nhất.
"Không biết ngoại trừ người Trái Đất, lần này còn có ai lên đây."
"Bây giờ Truyền Tống Môn cũng không vận chuyển, chỉ có thể vào không thể ra, căn bản không có cơ hội rời khỏi nơi này…"
Trên đường đi của Lục Thần đi qua mấy thành thị có Truyền Tống Môn, đáng tiếc hiện tại có chiến lệnh khẩn cấp, toàn bộ Truyền Tống Môn bị đóng lại, không được rời khỏi Ngũ Trọng Thiên!
Đây cũng là điều có thể hiểu được, dù sao nếu mọi người đều chạy, vậy sẽ không có ai đánh đại chiến Thần Ma.
Rất có khí thế quyết đánh đến cùng.
Đương nhiên, đối với đám người tu tiên, chắc chắn sẽ không tiếc toàn bộ giữ lấy Ngũ Trọng Thiên! Đối với mỗi một chủng tộc, cho dù là những chủng tộc có ưu thế, cũng không trực tiếp tiến vào Cửu Thiên từ Lục Trọng Thiên, nơi này là căn cơ của bọn họ, tuyệt đối không thể tổn thất!
Người Trái Đất tới Ngũ Trọng Thiên!
Bản chất của Ngũ trọng thiên khác biệt với lúc trước, huống chi bây giờ Ngũ Trọng Thiên đang ở trong thời khắc nguy hiểm nhất, sao Lục Thần có thể không lo lắng.
"Muốn đi về nhìn sao?"
Lục Thần rất muốn trở về, nhưng suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói, "Quên đi, tới đã tới, ta trở về cũng không thay đổi được gì, chỉ có tìm được hai linh mạch còn lại mới có hy vọng!"
Sau khi biết tin tức này, vốn Lục Thần định ngày hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, đột nhiên đứng lên, một chân dập tắt đống lửa trên mặt đất, gọi đám người Đại Hoàng tiếp tục chạy đi.
Biên cảnh Bồng Lai quốc cũng có yêu cầu đẳng cấp với người tu tiên, Lục Thần chỉ có thể lấy ra lợi khí của hắn, "xe cút kít cũ nát", tiếp tục lấy thân phận của nạn dân xuyên qua biên cảnh.
Bây giờ đã mấy ngày Lục Thần không ăn uống tử tế, đã không khác gì nạn dân thật sự, thành công qua cửa.
Bồng Lai quốc có rất nhiều tiểu đảo, diện tích của đại lục chính rất nhỏ, bảy tám ngày sau, Lục Thần đã đến bờ biển.
Vừa đến nơi đây, Lục Thần đã phát hiện thì ra lực lượng phòng thủ quan trọng nhất của Bồng Lai quốc đều nằm ở cạnh biển!
Trên rìa bờ biển hẹp dài, đã xây dựng bức tường vây thật dài.
Rất nhiều Trận Phù Sư đang gia tăng bố trí Phòng Ngự Trận mới, Luyện Khí Sư củng cố công sự, Ngự Thú Sư bố trí rất nhiều bẫy rập ở trong biển…
Chỉ nhìn từ số lượng thủ quân, nơi đây cũng có ít nhất mấy triệu! Đừng nói chỗ xa hơn còn có rất nhiều thủ quân đang củng cố công sự!
Lục Thần lắc đầu, "Nếu đánh trận chiến này, thật sự khó có thể tưởng tượng!"
Nguyên Thần nói, "Bồng Lai quốc cũng biết trọng điểm phòng thủ của mình ở cạnh biển, lúc này đã chuẩn bị đầy đủ hơn lần đại chiến Thần Ma đầu tiên, chỉ là không biết bọn họ có thể ngăn cản được hay không."
Lục Thần không thể trả lời vấn đề này, chỉ có thể chen chúc vào một đám dân bản địa ở đằng xa.
Thủ quân bận rộn củng cố phòng ngự, nhưng bọn họ cũng cần ăn uống, những dân bản địa này là người bắt cá cung cấp thức ăn ở nơi đây.
Bọn họ đứng xếp hàng, căn cứ vào yêu cầu của thủ quân, mỗi người lên một con thuyền gỗ nhỏ, rời bến đánh cá.
Lúc này còn phải rời bến, nếu gặp phải Ma Thú chắc chắn sẽ chết!
Có lẽ bọn họ cũng suy nghĩ đến điểm này, ôm suy nghĩ có thể lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, cho nên mới không phái thuyền lớn ra biển, chỉ để thuyền nhỏ rời bến, phân tán sự nguy hiểm.
"Quả nhiên không coi dân bản địa là người…" Trong mắt Lục Thần hiện ra vẻ giận dữ.