Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1187 - Chương 1187: Tìm Hiểu Lần Cuối (1/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1187: Tìm hiểu lần cuối (1/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Biểu diễn kiếm chiêu hoàn tất, Lục Thần đã lòng như tro nguội, Liệt Thiên Kiếm biểu diễn từ đầu tới đuôi một hồi, hiện tại hắn chỉ nhớ rõ động tác lúc thu chiêu...

"Thật là... Không biết nói gì! Haizz..."

« Học được kiếm pháp Kiếm Thần cấp « Phá Thiên » »

"Hửm? Học xong?" Lục Thần vô cùng mừng rỡ.

"Tiểu tử, ta đã truyền thụ Phá Thiên cho ngươi, ngươi tìm hiểu thật tốt ở nơi này! Cần phải dung nhập vô thức vào trong Phá Thiên thì mới thể hiện được uy lực ban đầu!"

"Vô Cực, không ngờ chủ nhân của ngươi lại dùng ngươi để sử dụng ra Phá Thiên, hỏi ngươi có tức hay không. Ha ha ha ha..."

Thanh âm cuối cùng biến mất, Lục Thần nhìn Vô Cực Kiếm trong tay một chút, đột nhiên rõ ràng tại sao Vô Cực kiếm lại tin tưởng đối thủ cũ này.

"Cho nên, thật ra đối thủ cũ này của ngươi là một tên không có đầu óc?" Lục Thần khẽ cau mày nói.

"Ừm, tên kia thật sự không có đầu óc gì, trước đây ta không đánh lại hắn, chủ yếu là do chủ nhân của hắn quá mạnh mẽ. Lão đại, đừng để ý đến hắn, vẫn nên nhanh chóng tu luyện, Thiên Thần hoàn cảnh là nơi tu luyện cực kỳ khó có được, linh khí xung quanh sẽ căn cứ những thứ ngươi cần, huyễn hóa ra bất kỳ thứ gì ngươi suy nghĩ trong đầu."

"Ví dụ như ngươi muốn tu luyện linh lực thì có thể tưởng tượng xung quanh thành dưới Thiên Trì, nơi này có thể biến ảo thành Thiên Trì linh mạch, ngươi có thể tăng lên linh lực ở chỗ này, linh mạch còn lại cũng đều như vậy, hoặc là hoàn cảnh chiến đấu khác thì cũng đều được."

"Thần kỳ như vậy! Chẳng trách hắn nói tu luyện ở chỗ này tốt hơn ở bên ngoài nhiều."

Thời gian cấp bách, Lục Thần cũng không kịp nhiều như vậy, lập tức dành thời gian tu luyện.

Nhưng ngoài ý muốn là thứ đầu tiên Lục Thần tu luyện không phải linh lực, cũng không phải vô thức, Phá Thiên, mà là... Thế giới Thiên Tinh dẫn hắn tiến vào!

Sau khi lại trở về thế giới mới bắt đầu hình thành, Lục Thần lại tiến vào Lưỡng Cực Âm Dương Châu ảocảnh!

"Quan Thiên Mục! Hỗn Độn linh đan! Linh khí nhập vi! Thần Ma Cộng Sinh... Vô ngã!"

Sau khi Lục Thần tiến vào trạng thái này thì giống như một tảng đá, không nhúc nhích tý nào!

Thần Ma Vô Cực Kiếm sẽ không can dự vào việc tu luyện của chủ nhân, cũng không quấy rầy Lục Thần nữa, Lục Thần như dung nhập vào trong thế giới này, bắt đầu việc tu luyện của hắn!

...

Một tháng sau, ngày hôm nay là một thời điểm trọng đại đối với thất quốc.

Cuối cùng Đông Nhạc Băng Thần đã xuất quan! Thất thần viễn cổ đoàn tụ, cuối cùng Thiên Mệnh Thất Tuyệt Trận cũng có thể thấy lại ánh mặt trời!

Xét thấy tình hình chiến đấu càng hiện nay ngày càng kịch liệt, quốc quân thất quốc, thất thần viễn cổ đều đi tới Đại Hoang Đông Cực quốc ở Trung bộ Ngũ Trọng Thiên để cùng bàn đối sách.

Mặc dù đang là thời gian chiến tranh, nhưng thất thần viễn cổ xuất quan vẫn tuyệt đối là quan trọng nhất.

Ở quảng trường trong quốc đô của Đông Cực quốc, mấy trăm ngàn ngẩng đầu chờ đợi, nhìn về "Trích Tinh đài" cao ngất ở phía trước!

Khi đến thời điểm, bảy vị cường giả siêu cấp sẽ xuất hiện ở nơi đó.

"Cuối cùng thất thần viễn cổ cũng xuất quan, chúng ta được cứu rồi!"

"Chiến Thần viễn ciir, đây tuyệt đối là sự tồn tại có thực lực đỉnh phong trong Ngũ Trọng Thiên vào ngày hôm nay."

"Có người nói thực lực của Băng Thần mới nhậm chức vô cùng khủng bố, đã có tư cách ngồi ngang hàng với lục thần viễn cổ còn lại. Đúng là một buổi sáng lên như diều gặp gió!"

Ở cuối quảng trường vẫn còn rất nhiều dân bản địa phụ trách xây dựng Trích Tinh đài, bọn họ đang nhìn về phía Trích Tinh đài.

Một người trong đó âm thầm lấy ra một tấm lệnh bài bằng gỗ.

Trên lệnh bài bằng gỗ viết ba chữ Nguyên Thần lệnh, chỉ là Nguyên Thần lệnh đã từng hơi lóe lên ánh sáng đã biến thành tấm lệnh bài bằng gỗ thông thường.

Người nọ đau lòng nhìn lệnh bài, thở dài một tiếng: "Thất thần viễn cổ trọng sinh? Thì có ích lợi gì! Ngươi mới là người đánh bại Ma Thú Chí Tôn, ngươi mới là Chiến Thần mạnh nhất!"

"Bọn họ trọng sinh, còn ngươi lại bỏ mình... Dân bản địa chúng ta sẽ không còn thấy hy vọng nữa!"

Lạc Dao và sáu đại quốc quân khác cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía Trích Tinh đài.

Lúc này, bảy đại chiến thần đều đã đi tới Trích Tinh đài.

Bạch Sư quốc Sư Vương, Đại Hoang tứ quốc Bát Hoang, Bồng Lai quốc Hải Thần, U Ma quốc U Quỷ, Bất Chu quốc Thần Sơn, Tây Vương quốc Thánh Mẫu, cùng với Đông Nhạc quốc Lạc Trần, Đông Nhạc Băng Thần mới nhậm chức!

Khi bảy người này đồng thời hiện thân, mấy trăm ngàn người dưới quảng trường đều sôi trào.

"Đây chính là thất thần viễn cổ sao? Cường giả đỉnh cao nhất của Ngũ Trọng Thiên!"

"Có thất thần ở đây, chúng ta chưa chắc sẽ thua!"

"Thất thần viễn cổ, xin dẫn dắt chúng ta chống đỡ đại quân Ma Thú!"

"Thất thần trọng sinh giáng lâm, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!"

Thất thần đứng trên Trích Tinh đài, nhìn xuống chúng sinh phía dưới, trong mắt mỗi người đều tỏa ra tinh quang kinh người. Bọn họ đồng thời giơ lên vũ khí trong tay, vung tay cùng hô: "Phụng thiên thừa mệnh, tiêu diệt Ma Thú!"

Người ở dưới ầm ầm nổ tung, mọi người khàn cả giọng, người tùy tùng của thất thần cùng hô: "Tiêu diệt Ma Thú!"

Tình cảm mãnh liệt của tất cả mọi người đã bị đám thất thần cổ vũ!

Lạc Dao hít sâu một hơi, nàng cũng cảm nhận được sự cổ vũ của thất thần.

Nàng nhìn Đông Nhạc Thiên Sư ở bên cạnh: "Thiên Sư, trong lời tiên tri của ngươi có từng báo trước về việc thất thần trọng sinh giáng lâm không? Lẽ nào bọn họ không thể trở thành người giải được quẻ vô giải sao?"

Tên Thiên Sư này cau mày: "Bẩm Dao Đế, hạ thần cũng không ngờ tất cả thất thần sẽ trọng sinh... Ta không thể đoán được thực lực của thất thần viễn cổ, trong Ngũ Trọng Thiên chỉ có khoảng hai người có thể nhìn trộm vận mệnh của thất thần là Quỷ Môn Thiên Sư và Lạt Ma."

Lạc Dao từ tốn nói: "Quỷ Môn Thiên Sư đã tính tới chuyện Băng Thần vẫn lạc, tân thần kế vị, nhưng không tính ra thất thần có thể phá vỡ tử cục, còn Lạt Ma... Tên kia đã mất tích rất lâu rồi."

Tất cả đều vẫn là bí ẩn! Thế nhưng, dù sao là bí ẩn cũng tốt hơn tử cục một chút!

Sư muội Lạc Trần là Lạc Thủy nhìn bóng dáng vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trên đài.

Bình Luận (0)
Comment