Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngay cả Đông Nhạc quốc vẫn cố gắng che chở dân bản địa trước đây, cũng phải nhanh chóng hành quân, phục tùng sự chỉ huy.
Ngay cả quốc đô Đông Nhạc cũng không thể che chở dân bản địa được nữa!
Chẳng mấy chốc, đại quân Ma Thú sẽ đuổi theo bọn họ, thứ chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết.
Một phụ nhân ôm một hài tử trong tay, tay kia còn dắt một đứa lớn hơn chút.
Nàng tuyệt vọng nhìn thủ quân đi xa, nước mắt lại tuôn rơi.
Vì hài tử, lúc đầu nàng di chuyển từ Đại Hoang Tứ quốc đến Đông Nhạc quốc, vốn Đông Nhạc quốc còn có thể chiếu cố bọn họ, cho bọn họ có một đường sống.
Còn bây giờ, ngay cả quốc đô Đông Nhạc cũng bỏ lại bọn họ.
Nhìn hai hài nhi bên cạnh, đôi mắt nữ nhân ướt đẫm, cuối cùng run rẩy nói với nam hài lớn hơn một chút kia, "Nhị Cẩu, nương… Nương chạy hết nổi rồi… Nương không thể dẫn theo ngươi và Quế Hoa cùng đi…"
Nàng ngồi xổm xuống, nhét mấy chục viên linh thạch vào trong tay Nhị Cẩu, "Đây là linh thạch rất đáng giá tiền, nếu sau này ngươi có thể còn sống sót, dùng những linh thạch này có thể áo cơm không lo, đừng để người khác nhìn thấy!"
"Nhị Cẩu, ngươi chạy nhanh, nhất định phải đuổi kịp những thủ quân đó, đuổi kịp bọn họ còn có một đường sống!"
"Nương!" Nhị Cẩu khóc nói, "Ta không đi, ta muốn đi cùng nương và Quế Hoa!"
"Đi nhanh! Thể lực của ngươi tốt, đi một mình biết đâu còn có thể đuổi theo bọn họ, có thể sống một người là một người!"
"Không muốn, nương, Quế Hoa, ta…"
"Đi nhanh!"
Phía sau, đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, dân bản địa xung quanh hoảng sợ nhìn về phía sau.
Trong rừng đã có hắc ảnh xuyên toa rất nhanh, Ma Thú lại tới nhanh như vậy!
Xung quanh lập tức vang lên tiếng kêu hoảng sợ, mọi người đều đang điên cuồng chạy trối chết.
Nữ nhân lo lắng đến mức đổ mồ hôi, "Nhị Cẩu, ngươi nghe nương, đi nhanh!"
"Không muốn!"
Bộp một tiếng, nữ nhân hung dữ tát mạnh vào mặt Nhị Cẩu, "Ngươi muốn chọc nương giận chết sao! Coi như nương van ngươi, đi nhanh! Không đi nữa, nương sẽ chết ở trước mặt ngươi!"
Nhị Cẩu không có cách nào khác, khóc lóc chạy thật xa, chạy một lúc nó ngoảnh lại nhìn, cho đến khi thấy rất nhiều Ma Thú tràn ra từ trong rừng.
Một con mãnh hổ hai đầu nhào về phía mẫu thân của nó và Quế Hoa.
"Nương! Muội muội!"
Nhưng ánh mắt mẫu thân lại vô cùng bình tĩnh, dường như lúc này đã được giải thoát.
Nàng lẳng lặng ôm Quế Hoa, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của nữ hài, "Nhị nha đầu, chúng ta đi tìm cha ngươi…"
"Nương, vậy ca ca đâu?"
"Hắn? Nương cũng không biết để lại một mình hắn ở đây, là đúng hay sai… Ở một thế giới không có hy vọng, sống có nghĩa gì chứ."
Làn sóng thú đột kích, nhảy vào giữa những dân bản địa này, xung quanh lập tức máu chảy thành sông.
Nhị Cẩu điên cuồng chạy, tất cả sợ hãi, đau đớn đều hóa thành lực lượng, cho đến khi thân thể chết lặng, khí lực hao hết, vẫn không đuổi kịp thủ quân.
Thế nhưng, nó là một mục tiêu quá nhỏ, ngược may mắn trốn khỏi sự đuổi bắt của Ma Thú.
"Nương, Quế Hoa… Vì sao, vì sao bọn họ không thể dẫn theo chúng ta!"
"Vì sao không ai cho chúng ta đi theo?"
Trong lúc, Nhị Cẩu móc ra một tấm Nguyên Thần lệnh ở trong túi.
Vốn tấm lệnh bài này không thuộc về nó, chỉ là sau khi Nguyên Thần lệnh mất đi hiệu quả, nó nhặt được ở ven đường.
Sau khi nhặt được tấm lệnh bài này, nó đã mang theo bên người coi đây là chí bảo.
Lúc này, nó nắm chặt Nguyên Thần lệnh, gào hét về phía lệnh bài.
"Nguyên Thần! Nguyên Thần! Ngươi ở đâu? Bọn họ đều nói ngươi là hy vọng của chúng ta, là thần của chúng ta, nhưng ngươi có thấy không! Nếu ngươi thấy được, vì sao không tới cứu chúng ta!"
Trong cơn tức giận, Nhị Cẩu mạnh mẽ bẻ gãy tấm bảng gỗ mục nát này!
...
Cạch một tiếng, lệnh bài trong balo của Lục Thần đã nứt ra!
Theo tiếng động này vang lên, Lục Thần cũng đã thức dậy!
Hắn chậm rãi mở mắt ra.
Thiên địa một mảnh Hỗn Độn, xung quanh tinh quang thiểm thước, sáng tối giao nhau.
Lục Thần đứng lên, lấy ngón tay làm kiếm, quét về phía một viên tinh quang.
Tức thì, vốn dù làm thế nào cũng không thể đánh trúng tinh quang, bây giờ lại chia thành hai nửa!
Hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra, Lục Thần nhẹ nhàng nói, "Nửa năm cuối cùng đã tới!"
Sau khi ra ngoài từ Thiên Thần ảo ảnh, Lục Thần xoay người lại nhìn về phía Thiên Thần Trủng đã sụp đổ.
Khi mặt đất rung chuyển, Phá Thiên Kiếm vẫn đứng vững không ngã, trong tương lai không lâu, nơi đây sẽ trở thành linh mạch thứ năm của Ngũ Trọng Thiên, Phá Thiên linh mạch!
Đến tận đây, ngũ đại linh mạch Thiên Trì, Nguyên Tinh, Thiên Tinh, Phá Thiên đã mở ra toàn bộ.
Nhiệm vụ "mở lại Ngũ Trọng Thiên" của Lục Thần cũng đã hoàn thành!
Trong balo của Lục Thần cũng xuất hiện một tấm bản đồ, có vẻ là một mỏ linh thạch chưa từng được khai phá.
Nhưng Lục Thần lại không cẩn thận kiểm tra bản đồ, trực tiếp đóng balo, đi ra ngoài núi.
Tiểu Thú Thần ở lại nơi này nửa năm cũng không trưởng thành quá nhanh, có thể là đã ăn hết mảnh vỡ Nguyên Tinh rồi, bây giờ thoạt nhìn cũng chỉ là dáng vẻ thiếu niên bảy tám tuổi.
"Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn, Đại Hoàng, đi!" Lục Thần thản nhiên gọi một tiếng, ba tên này liền đi theo Lục Thần.
...
Ở Bắc Phương bình nguyên phía bắc Vương thành Đông Nhạc quốc, lúc này toàn bộ Đại quân Ma Thú tiếp cận, trên bình nguyên mênh mông bát ngát này toàn là đại quân Ma Thú!
Trải qua gần một năm công kích thăm dò cũng tốt, công kích cục bộ cũng được. Quân đoàn Ma Thú lấy xe thế bẻ gãy nghiền nát, đánh đến phía trước tổng bộ liên mình cũng là phòng tuyến cuối cùng của đại quân người tu tiên.
Thất tướng, Tứ Thiên Vương Ma Thú đều xuất hiện!
Bên kia, người tu tiên các tộc đã sắp xếp chiến trận ở phía nam bình nguyên, kéo ra phòng tuyến.
Chỉ là, trong nửa năm trước, nhân số của đại quân người tu tiên còn vượt qua xa đại quân Ma Thú, lúc này nhân số lại không chênh lệch với đại quân Ma Thú là bao!
Thất thần viễn cổ đứng ở phía trước chiến trận.
"Đáng chết, đây, đây là quyết chiến sao? Vì sao cái tên kia còn chưa xuất hiện!"
"Tất nhiên là quyết chiến, nếu không Tứ Thiên Vương Ma Thú cũng không đồng thời xuất hiện! Lẽ nào nó cho rằng chỉ dựa vào Tứ Thiên Vương, đã đủ đánh chết chúng ta?"