Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi thấy rõ bốn con cự thú này, khuôn mặt Lục Thần tràn đầy vẻ sợ hãi!
Không tính ba con còn lại, thế nhưng trong đó có một con là Ma Thú Chí Tôn, Ứng Long bị Lục Thần đánh chết trước đây!
"Đây... Đây là con Ứng Long mà ta giết sao? Tại sao nó lại ở nơi này!" Đầu óc Lục Thần hỗn loạn tưng bừng.
Đúng lúc này, một bóng dáng chậm rãi đi ra từ sau lưng Hắc Long.
Lục Thần có thể thấy cả người hắn ta tản ra một lượng linh khí kinh khủng, hình như không phải một con người thật sự mà chỉ là hắn ta biến thành mà thôi.
"Duy Ngã Độc Cuồng, cuối cùng ngươi cũng tới."
"Không sai, nó chính là Ứng Long bị ngươi giết chết, nhưng... Hiện tại nó là khôi lỗi của ta." Người nọ mỉm cười.
"Còn ba con này, Lục Tổ Long, Chúc Long Ma Quân, Quỳ Ngưu Vương viễn cổ, chắc ngươi đều từng nhìn thấy trên bích hoạ của Ma Thú nhất tộc! Bọn họ đều Ma Thú Chí Tôn trong quá khứ."
Giọng nói của người nọ ung dung, vẻ mặt nhàn nhã: "Truyền thống của Ma Thú nhất tộc là ta quyết định cho chúng nó, còn mục đích, chắc hiện tại ngươi đã biết rồi."
Người nọ mỉm cười đi về phía Lục Thần.
"Ngươi cho rằng tất cả đều đã kết thúc? Ha ha ha, ngươi đúng là ngây thơ đến mức hơi khả ái. Ngươi cho rằng lời tiên tri của Thần Dụ Giả đều không có lửa mà có khói sao?"
"Kiếp số của Ngũ Trọng Thiên đã được giải, thế nhưng cái chết của ngươi còn chưa được hóa giải!"
"Cho nên, trò chơi chỉ vừa bắt đầu!"
"Ngươi có thể thay đổi vận mệnh của Ngũ Trọng Thiên, nhưng ngươi lại không sửa đổi được vận mệnh của mình!" Người nọ từng bước đi tới, bốn con cự thú theo sát phía sau.
Lục Thần khẽ nhíu mày: "Ngươi là Khôi Lỗi Sư?"
"Khôi Lỗi Thiên Sư!" Người nọ sửa lại, nói.
Lục Thần gật đầu, được rồi, chức nghiệp tiến hóa càng ngày càng phức tạp, hắn cũng không nhớ được đủ loại chi nhánh của nhiều nghề nghiệp như vậy.
"Ta phải giết ngươi thì mới có thể đi qua?"
Người nọ mỉm cười: "Người khác không cần giết ta, đương nhiên, bọn họ cũng không giết được ta, nhưng ngươi... Ta nghĩ ngươi nên biết, đãi ngộ của ngươi không giống như những người khác."
Xem ra lại là một trận tử chiến.
Lục Thần lắc đầu, thở dài một hơi, bất đắc dĩ rút ra Thần Ma Vô Cực Kiếm: "Được thôi, vậy thì tranh thủ thời gian đi. Học viện ở Lục Trọng Thiên đã bắt đầu chiêu mộ đệ tử, ta phải nhanh chóng tới đó."
Người kia cười nói: "Duy Ngã Độc Cuồng, chết đã đến nơi, sao ngươi vẫn cuồng như thế? Ta đã xem trận chiến của ngươi, hiện tại song Thiên uy của ngươi đã không có đất dụng võ, Khôi Lỗi Thuật của ta có thể khiến khôi lỗi phát huy ra thực lực còn khủng bố hơn khi còn sống, đối mặt với tứ đại Ma Thú Chí Tôn, ngươi làm gì còn phần thắng!"
Lục Thần lạnh lùng nhìn người nọ: "Có phải bình thường Khôi Lỗi Sư không có người nói chuyện, cho nên nói nhảm nhiều lời như vậy hay không?"
"Ngươi! Tiểu tử, còn dám kiêu ngạo, lập tức khiến ngươi sống không bằng chết!"
"Hồn Thể Hợp Nhất! Thiên Địa Huyền Hoàng, Tứ Cực Chí Tôn, Hồn Linh Tưởng Thông...... Địa Ngục Giác Tỉnh!"
Oanh một tiếng, tứ đại Ma Thú Chí Tôn bùng nổ linh lực khủng bố, rối rít tiến vào trạng thái thần thú!
"Có thấy không, thực lực của bọn chúng không thua gì chiến lực đỉnh phong khi còn sống, không có song Thiên uy, ngươi chắc chắn phải chết!" Khôi Lỗi Sư giận dữ hét, trong mắt tràn đầy hưng phấn: "Giết ngươi xong thì ta sẽ tự do! Đi chết cho ta, Duy Ngã Độc Cuồng!"
Tiểu Thú Thần dựa lưng vào lưng Lục Thần, cảnh giác nhìn Ứng Long và Chúc Long trước mặt: "Cha, đánh như thế nào? Ngươi đối phó hai con, ta, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên và Đại Hoàng đối phó một con?"
"Các ngươi đối phó bốn con." Lục Thần từ tốn nói.
"À? Cha, như vậy thích hợp không?"
"Có gì mà không thích hợp, cho ngươi ăn thú đan không hả?"
"Không phải ta sợ, chúng ta đối phó bốn con, vậy còn ngươi?"
"Ngươi là cha hay ta là cha? Ngươi đang quản ta sao! Ta nuôi dưỡng các ngươi lớn đến như vậy dễ dàng sao, khi đánh nhau, các ngươi không lên mà chờ ta lên?"
"Nhưng cha..."
Lục Thần vung tay lên, Tiểu Mao Đoàn, Đại Hoàng, Tiểu Nguyên đều nhảy ra ngoài.
Tiểu Mao Đoàn lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, thân thể biến lớn, Tiểu Nguyên nhìn chằm chằm Quỳ Ngưu trước mặt, dứt khoát trực tiếp biến thành một con Quỳ Ngưu to lớn.
Đại Hoàng sủa một trận thật lớn về phía bốn con Ma Thú Chí Tôn, cộng thêm tên Khôi Lỗi Sư kia, sau đó nhanh chóng tránh sau lưng Tiểu Mao Đoàn, không để cho đối phương có bất kỳ cơ hội nào đánh lén mình.
"Đại Hoàng, đồng đội như ngươi thật sự rất khó có được..." Lục Thần lắc đầu.
Tên này hằng ngày ngậm Cửu Chuyển Ô Kim Kính, giống như đang tìm hiểu cái gì đó, kết quả đến hiện tại vẫn không tiến bộ, điểm duy nhất thay đổi chính là đám Tiểu Mao Đoàn càng ngày càng mạnh, lá gan của nó cũng càng lúc càng lớn.
Cha lên tiếng, Thú Thần cũng không từ chối, đôi mắt dấy lên hỏa diễm, cả người bị hỏa diễm rực rỡ bao lấy, phía sau chợt lóe lên tàn ảnh của mười tám con Thần Thú!
Sau đó, Thú Thần khẽ quát một tiếng: "Huyền Cực Thiên Hỏa Giáp! Sinh Mệnh Chi Tuyền!" Một hộ thuẫn làm từ ngọn lửa màu đỏ đồng thời bao bọc lấy ba thú.
Đây cũng là một loại phù chú, tăng hộ giáp, hồi phục thương thế cho đoàn đội.
Tuy bề ngoài Tiểu Nguyên biến thành Quỳ Ngưu, thế nhưng có thể thấy được làn da của nó óng ánh trong suốt, bên trong cũng không phải thân thể, mà là “dịch thể" không ngừng lưu động" ở nơi xa, đó là linh lực cô đọng ở nồng độ cao nhanh chóng di chuyển, khiến thoạt nhìn hình như huyết dịch đang di chuyển!
Tiểu Nguyên đã lâu không cùng chiến đấu với Lục Thần, thật ra thực lực trước đây của Tiểu Nguyên cũng rất mạnh mẽ, miễn dịch vật công linh công, còn có thể hấp thu linh công.
Mà hiện tại sau khi Tiểu Nguyên có linh trí và thân thể, thực lực tiến thêm một bước, nó là thiên địa linh khí ngưng tụ mà thành, hiện tại nó đã có thể khống chế thân thể của bản thân, cũng chính là khống chế linh lực di chuyển một cách vô cùng thành thạo.
Lục Thần khẽ nhíu mày: "Độ hòa hợp với linh lực của Tiểu Nguyên mạnh hơn ta, nói như vậy, sau khi sở hữu thực thể, tiềm lực trong tương lai của Tiểu Nguyên cũng không thể nào đoán trước được!"
"Phụ thân, chúng ta chỉ có thể đối phó ba con là nhiều nhất! Còn lại một con để lại cho ngươi! Chúng ta lên!"