Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Buổi tối, Lục Thần không tu luyện, cũng không ngủ, ngồi ở bên cạnh bàn ngắm nhìn núi Vô Niệm dưới ánh trăng.
“Lão đại, uống thuốc đi.” Lục Y Y bưng thảo dược vừa mài xong lên, nàng vẫn không từ bỏ giúp Lục Thần hóa giải trạng thái tiêu cực hiện tại.
“Tiểu Lục, tay của ta...” Lục Thần quay đầu nhìn về phía Lục Y Y.
Lục Y Y cúi đầu hơi không dám nhìn Lục Thần, “Lão đại, muốn tái tạo nhục thân, ta nhất thiết phải đột phá Luyện Dược Sư cửu tinh.....”
Rất sớm trước đó Lục Thần đã là đại sư nấu nướng cửu tinh, nhưng muốn đột phá tầng này, độ khó quá lớn, trên thực tế, hắn cũng không biết làm sao mới có thể đột phá.
Kỳ ngộ, cơ duyên, hay là đạo cụ hiếm thấy gì? Không có bất kỳ thuyết minh gì, chỉ là độ thuần thục đạt tới tối đa thì không còn tăng thêm nữa.
Nấu nướng còn như vậy, huống chi là Luyện Dược Sư, độ khó tất nhiên càng lớn.
Lục Thần gật đầu, “Đừng nghĩ nhiều nữa, ta chỉ hỏi một chút. Thật ra hiện tại ta cũng đã quen với một cánh tay.”
“Lão đại, ngươi yên tâm, dù Tiểu Lục liều mạng cũng phải giúp ngươi chữa trị tốt!”
“Đồ ngốc, liều mạng cái gì, ngươi còn quan trọng hơn cánh tay của ta.”
Lục Y Y đột nhiên sững sờ, trong lòng ấm áp.
“Còn có tám ngày, những tên kia sẽ tới cướp địa bàn Vô Niệm Thánh Viện, kết quả bên này chỉ có một mình ta... Đến cùng Vô Niệm Thánh Viện đã trải qua cái gì, lại suy bại đến nước này!”
Lục Y Y ngồi bên cạnh Lục Thần, “Lão đại, ta thấy hình như lão giả kia cũng không phải loại người bỏ bê việc quản lý, hôm nay hắn cũng đi xem xét Vô Niệm Thánh Viện, chứng minh cảm tình của hắn với Thánh Viện vẫn rất sâu.”
“Ừ, ta cũng cảm thấy như vậy. Hôm nay hắn nói, trong học viện có đồ vật gì ‘không thể khống chế’, không biết có phải là thứ ta muốn tìm hay không.”
“Lão đại, ngươi phải cẩn thận, có thể giày vò một Thánh Viện đến tình trạng này, chỉ sợ không phải đồ vật dễ đối phó.”
Lục Thần gật đầu, “Càng cường hãn, ta lại càng hơi chờ mong.”
“Mặc kệ, trước tiên giành lại địa bàn Vô Niệm Thánh Viện rồi nói.”
“Thế nhưng lão đại, hiện tại thân thể của ngươi… Cũng không biết đám Tiểu Mao Đoàn, Thú Thần và Tiểu Nguyên ở đâu, không thì còn có thể giúp ngươi một chút, ta và Tiểu Mẫn thật sự vô dụng.”
“Đừng nói những thứ này, các ngươi có sở trường của các ngươi.” Lục Thần cười nói, “Lại nói, ta chỉ tiêu hao thể lực nhiều hơn, cũng không nói ta không thể đánh.”
“Ta cũng muốn xem, đám người Lục Trọng Thiên này có bản lĩnh cướp Vô Niệm Thánh Viện từ trên tay của ta hay không!”
Những ngày này, không ngừng có người của học viện khác tìm nơi ngủ trọ ở gần khách sạn, cuối cùng thời gian tranh đoạt Vô Niệm Thánh Viện cũng càng ngày càng gần.
Lục Thần thật sự không tu luyện gì nhiều, dưới núi không có bất kỳ tài nguyên tu tiên gì, Lục Thần chỉ có thể tu luyện linh lực Chiến Hồn một chút.
Dược liệu điều trị của Tiểu Lục không thể trừ tận gốc hai trạng thái tiêu cực lớn, nhưng lại khiến Lục Thần mạnh như rồng như hổ cả ngày.
Phần lớn thời gian cũng chỉ có thể ăn ngon, uống ngon, nghỉ ngơi tốt.
Chỉ chớp mắt, thời gian ước định tranh đoạt Vô Niệm Thánh Viện đã đến, sơn môn Vô Niệm Thánh Viện mở ra, một nhóm lại một nhóm người đi lên Vô Niệm sơn.
Những người này, có người tới tham gia tranh đoạt, cũng có người tới xem chiến, dù sao không phải ai cũng có thể rút được tư cách tranh đoạt, nhưng cao thủ tranh chấp, vốn là một khóa học sinh động nhất.
Đứng trước sơn môn, Lục Thần hít sâu một hơi, cất bước đi vào.
Với tư cách viện trưởng Vô Niệm Thánh Viện, Lục Thần còn phải đi theo người khác đến diễn võ trường.
Thoạt nhìn không biết diễn võ trường này đã trải qua bao nhiêu năm tháng, đá xanh trên đất đã bị các học viên dẫm ra vài cái hố, bên sân để đủ loại binh khí, cũng là một ít trang bị cấp thấp vàng thẫm.
Lúc này, xung quanh diễn võ trường đã đứng đầy người, ít nhất có mấy ngàn người.
Phần lớn mọi người vẻ mặt ung dung tự tại, sớm chiếm vị trí tốt, chỉ chờ tranh đoạt bắt đầu.
Lúc cạnh tranh học viện sắp đến giờ, không lâu sau, một lão giả mặc trường bào màu trắng đi đến giữa diễn võ trường, ôm quyền với tất cả mọi người, hơi hành lễ.
Mọi người cũng nhao nhao đáp lễ.
“Đầu tiên, ta đại diện đại lục Thịnh Nguyên, Tề Tiên Các, cảm tạ mọi người đi đường xa đến, lần này ta cũng vô cùng chờ mong biểu hiện của đám hậu bối xuất sắc.”
“Mọi người đều biết, Vô Niệm Thánh Viện đã từng có lịch sử huy hoàng, người sáng lập Vô Niệm Thánh Viện - Vô Niệm tiền bối dẫn dắt 50 học viện, nam xông Hung Ma hải, bắc đãng U Minh ngục, tây ngự Thi Vương, từ đây đặt địa vị của học viện Vô Niệm thành ‘Thánh Viện’.”
“Hôm nay, Vô Niệm Thánh Viện đi đến tình trạng này, là thứ chúng ta đều không hy vọng nhìn thấy.”
“Tuy nói Lục Trọng Thiên là thánh địa tu luyện, nhưng cùng lúc cạnh tranh cũng vô cùng kịch liệt, tất nhiên Vô Niệm Thánh Viện từ thời đỉnh cao cho tới bây giờ đã khó mà duy trì, vậy chúng ta cứ dựa theo quy trình, tranh đoạt sân bãi Vô Niệm Thánh Viện.”
“Ta hy vọng lần này mặc kệ là ai chiến thắng, cầm xuống bảo địa, cũng có thể tiếp tục sáng tạo huy hoàng!”
Dù Vô Niệm Thánh Viện đã đóng cửa, nhưng những lời này cũng phải nói, đám người yên tĩnh nghe hắn ta nói xong.
“Tốt, hiện tại ta đọc tên học viện, mời đệ tử học viện tham gia tranh đoạt bước lên đài diễn võ.”
“Thánh Vũ Học Viện...”
Sau khi Lục Thần nghe được, không khỏi nhìn về phía phương hướng Thánh Vũ Học Viện, trước đó mấy người trẻ tuổi cứu hắn khỏi đảo cũng đi theo, chỉ có điều không có cơ hội lên sàn, năm tên sư huynh sư tỷ của bọn họ bước lên đài diễn võ.
“Thương Lam Học Viện...”
Lại có năm người lên đài.
“Sơn Hải Học Viện... Tiên Đồ Học Viện... Tiên Thần Học Viện...”
“Bắc Cực Thánh Viện...” Khi nêu ra cái tên này, mọi người không khỏi nhìn về cùng một hướng.
“Nhìn xem, đó chính là Bắc Cực Thánh Viện, đứng trong top mười của đại lục Thịnh Nguyên.”
“Sư huynh, bọn họ rất mạnh sao? Ngươi nhìn mấy tên ra sân kia, đều là dáng vẻ vênh vang đắc ý.”
“Nói nhảm! Có thể đi vào Bắc Cực Thánh Viện, ai không phải cường giả cấp thiên tài! Ngươi muốn nghe câu chuyện của loại thiên tài nghịch thiên kia thì qua bên kia tùy tiện kéo một người hỏi kinh nghiệm của hắn một chút liền biết.”