Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đó là “không nhúc nhích tí nào” thật sự, dù sao ngươi cũng nên đi mấy bước, cũng không đến nỗi bị người ta dễ dàng xem như bia ngắm, trực tiếp đánh giết tại chỗ chứ.
Sau khi nói ra, sợ cũng bị người ta cười đến rụng răng.
Đi hai bước cũng có thể mệt chết sao!
Trong nháy mắt, huyền kim trường thương của Hạo Chân đã đến trước mặt Lục Thần.
“Đi chết đi, rác rưởi!” Hạo Chân phẫn nộ quát một tiếng!
Lúc tất cả mọi người đều cho rằng cuộc tranh tài đã kết thúc, thằng hề đột nhiên nhảy ra này đã kết thúc phần diễn, đột nhiên, một đạo bạch quang cực mạnh nổ tung ở trong sân.
Đạo bạch quang kia chỉ lóe lên như vậy, nhưng toàn bộ Ngũ Niên sơn cũng đã bị bạch quang chiếu sáng.
Thoáng một cái, đạo bạch quang gần như chọc mù hai mắt mọi người lóe lên một cái rồi biến mất.
Khi mọi người lần nữa cấp bách nhìn vào trong sân, thời gian như dừng lại.
Trường thương trong tay Hạo Chân đã cách gương mặt trắng như tuyết của Lục Thần cùng lắm 10 phân, mà viện trưởng Vô Niệm Thánh Viện kia vẫn đứng tại chỗ, dường như cũng không động đậy.
Nhưng hình ảnh lại dừng ở khoảng cách 10 phân này!
Phù một tiếng, toàn bộ cánh tay phải của Hạo Chân cũng theo huyền kim thương trực tiếp rơi xuống từ trên cơ thể!
Hiện trường yên lặng đến đáng sợ, tất cả mọi người, bao gồm cả Hạo Chân đều trừng lớn hai mắt, nhìn một màn không thể tưởng tượng nổi này...
“Đây... Đây là, ảo giác của ta sao?”
“Ông trời ơi, vừa rồi xảy ra cái gì? Vì sao, vì sao... Tay của Hạo Chân bị đứt lúc nào?”
“Đó là thương thứ nhất của người mới Lăng Tiêu Thánh Viện, Đại Đế Tu tam tinh Hạo Chân! Tại sao có thể như vậy! Không thể nào!”
Hạo Chân nhìn cánh tay của mình một chút, thật vất vả ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn người trước mắt.
“Ngươi, ngươi dùng là...”
“Vô thức.”
Lục Thần không giải thích thêm cho hắn ta, ánh mắt lập tức lướt qua Hạo Chân, từ tốn nói với người khiêu chiến của Lăng Tiêu Thánh Viện.
“Ta đang gấp, cho nên...”
“Tên tiếp theo.”
Phụt một tiếng, Vân Hải nhẫn nhịn nửa ngày, trực tiếp phun rượu ra...
Người xung quanh vô cùng hiểu cho lão đầu này, lúc này, tuyệt đối là ai uống cũng phun!
Một Đại Tu Sư nhất tinh, trực tiếp miểu sát Đại Đế Tu tam tinh! Dù Đại Đế Tu không mở Hồn Thể Hợp Nhất, hoặc là sơ suất, thế nhưng chênh lệch đẳng cấp lớn như vậy, kết quả vẫn khiến người ta khiếp sợ không thôi.
Vân Hải khá chật vật, tuy hắn ta cũng không để ý hình tượng gì, kết quả vừa rồi khiến hắn ta khó có thể tin!
Một tiểu tử dáng mạo tầm thường kia, đánh bại đệ tử thiên tài của Lăng Tiêu Thánh Viện? Hơn nữa còn là miểu sát!
10 giây quá dài? Hắn đánh bại Hạo Chân, ngay cả một giây cũng chưa tới!
“Tiểu tử này... Không phải ta đang nằm mơ chứ!”
Lúc này, trước đó đệ tử Lăng Tiêu Thánh Viện còn đang đắc ý, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Bối phận của Hạo Chân thấp nhất, nhưng có thể được chọn tới tham gia tranh đoạt địa bàn cũ của Vô Niệm Thánh Viện, đó đều là cao thủ nhất đẳng cùng thế hệ trong học viện.
Mấy tháng trước đẳng cấp tu tiên của hắn ta đã đột phá tới Đại Đế Tu tam tinh!
Bối phận của Hạo Chân thấp, chỉ có thể nói rõ hắn ta nhập viện muộn, nhưng lại có thể trở thành năm người mạnh nhất cùng thế hệ trong thời gian cực ngắn, cũng nói rõ rằng năng lực thực chiến của hắn ta cực mạnh!
Kết quả, lại bị một đòn miểu sát!
Lúc này ánh mắt Kinh Hồng nhìn Lục Thần đã hoàn toàn thay đổi.
“Tên kia... Rốt cuộc là cái quỷ gì!”
“Này, các ngươi còn đánh nữa không?” Lục Thần chờ đợi hơi mất kiên nhẫn.
Nhưng đệ tử Lăng Tiêu Thánh Viện lại không ai dám tiếp lời hắn. Bọn họ nhao nhao nhìn về phía Kinh Hồng, “Sư huynh, chuyện này...”
Với tư cách là đội trưởng, sư huynh, Kinh Hồng nhất thiết phải giữ vững tỉnh táo!
Hắn ta hít sâu một hơi, mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thần, “Đừng hốt hoảng, vừa rồi hẳn là Hạo Chân khinh thường... Lần này, lần này ta tới!”
Dứt lời, Kinh Hồng hít sâu mấy cái, cất bước hướng về phía Lục Thần.
“Hồn Thể Hợp Nhất! Bá Thương Chiến thể! Bá Vương Truyền Thừa! Ma Huyết Khai Mạch. Nhị Trọng Cảnh!” Vừa lên, Kinh Hồng trực tiếp mở ra trạng thái Hồn Thể Hợp Nhất, lập tức quanh người Kinh Hồng huyết quang vạn trượng, tóc dài tung bay trong linh khí cuồng mãnh, giống như một Chiến Thần Ma tộc!
“Bá Vương lĩnh vực!”
“Vô Danh, đừng khinh thường Lăng Tiêu Thánh Viện chúng ta!” Sau khi mở hết trạng thái, Kinh Hồng lại khôi phục sự tự tin.
Vừa rồi Hạo Chân vì sơ suất mới chiến bại, tuy một đòn vô thức của tên Vô Danh kia thật sự chấn nhiếp hắn ta, nhưng chỉ cần mình ứng phó toàn lực, sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
“Dám đả thương đệ tử Lăng Tiêu Thánh Viện ta, ta để ngươi mở mang tầm mắt về Ma Thương Huyết Nhiễm của ta một chút!”
Lời này vừa dứt, mọi người không khỏi nhìn chăm chú vào Kinh Hồng.
Chỉ thấy từ trong hư không, Kinh Hồng rút ra một trường thương huyết sắc, thân thương dài 3m, đầu thương hiện ra hàn quang màu đỏ.
“Ma Thương Huyết Nhiễm! Sư huynh lấy ra Huyết Nhiễm!”
“Huyết Nhiễm vừa ra, không cùng tranh phong! Dù học viên cũ trong học viện, cũng khá kiêng dè Ma Thương Huyết Nhiễm.”
“Haizz, vốn là sư huynh dự định lúc đối phó với Vạn Yêu lại dùng Huyết Nhiễm, thật không ngờ bây giờ đã dùng đến, chỉ có điều tên Vô Danh gì kia thật sự rất quỷ quái!”
Tay Kinh Hồng dùng sức, rót linh lực vào, sau đó bên trên Ma Thương Huyết Nhiễm bộc phát một hồi huyết quang kinh khủng.
“Huyết Nhiễm Thị Huyết đã khởi động, chỉ cần bị Huyết Nhiễm đả thương, sẽ bị hút khô tinh huyết!”
“Quả nhiên là Ma Thương, cây thương kia cũng đứng đầu trong hàng Thánh Võ của toàn bộ đại lục Thịnh Nguyên!”
Lục Thần liếc mắt nhìn Kinh Hồng, khẽ nhíu mày, “Hơi thú vị, lại có thể khiến Vô Cực cảm thấy hưng phấn.”
Tay phải Lục Thần khẽ nâng lên, một thanh trường kiếm màu đen trắng dài hơn bốn thước, từng tấc từng tấc hiện ra từ trong hư không.
Trên thân trường kiếm, linh khí đen trắng chầm chậm lưu chuyển, nhưng lại phân biệt rõ ràng.
Toàn trường, đám người chỉ cảm thấy vũ khí của mình bị chấn động kịch liệt!
Thần Ma Vô Cực Kiếm vừa ra, giống như Quân Vương giáng lâm!
Dường như Ma Thương Huyết Nhiễm cũng cảm nhận được áp lực cực lớn khiến linh khí quanh thân nhanh chóng phun trào, như gặp đại địch.
“Huyết Nhiễm?”