Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1260 - Chương 1260: Không Phải Còn Có Ta Đây Sao? (13/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1260: Không phải còn có ta đây sao? (13/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Nếu viện trưởng là cảnh giới Nhân Vương, ta thấy cũng không hiếm có, nhưng một Đại Tu Sư nhất tinh có thể ngộ ra kỹ năng trạng thái, chỉ bằng điểm này, ta nghĩ hắn ắt hẳn có chỗ hơn người!”

“Các ngươi, đừng cả ngày nói Tiên Viện hay không.” Tiêu Chiến nói lời thành khẩn, “Con đường chúng ta đi tới này, không phải đều từ tầng dưới chót nhất đi lên sao, hiện tại Thần Ma Học Viện đang ở giai đoạn đầu thành lập, chính là thời cơ rất tốt để chúng ta mở ra ý đồ to lớn.”

“Tiên Viện, Thánh Viện, Hạ Viện gì đó, ở trong mắt Tiêu Chiến ta cũng không khác gì nhau!”

Tiêu Chiến không hổ là Tiêu Chiến, chính là tự tin như vậy!

Những người kia đều là bạn sinh tử với Tiêu Chiến, sau khi nghe Tiêu Chiến hùng biện, cuối cùng xác định không phải tiểu tử này ấm đầu nên mới tiến vào Thần Ma.

“Lão đại nói rất hay, năm người chúng ta này, Kinh Sư ta cũng tới xông xáo kỹ năng trạng thái trong truyền thuyết này! Lão Tiêu, ngươi đợi ta, mặc dù ta chống đỡ không đến chín phút, sáu phút vẫn có thể qua.”

“Được được được, thực sự là phục mấy người các ngươi, Kinh Sư ngươi nhanh lên, ngươi xong thì ta tới.”

Thực lực mấy người bằng hữu này của Tiêu Chiến cũng tương đối cường hãn, quả nhiên cũng chống nổi sáu, bảy phút, sau khi xông cửa, năm người dưới sự dẫn đầu của Huyền Giáp Vương, cùng nhau đi tới khu nghỉ ngơi của nơi chiêu mộ.

“Chào Sở Thiên sư huynh.” Tiêu Chiến hành lễ với Sở Thiên đến chào đón bọn họ trước.

Sở Thiên hoàn lễ, “Gọi sư huynh quả thực khiến cho Sở mỗ xấu hổ, ta cũng chỉ tới sớm một bước, chúc mừng các vị sư đệ sư muội thuận lợi qua ải, sau này tất cả mọi người là người một nhà.”

Sở Thiên có một ưu điểm lớn chính là, mặc dù hắn ta kiêu ngạo từ trong xương cốt, nhưng đối xử với mọi người khiêm tốn nhã nhặn, quả thực rất thích hợp làm sư huynh.

“Sớm một bước cũng là sớm, sau này còn mong sư huynh chỉ giáo thêm.”

“Không dám nhận, chỉ có điều sau này mọi người đều là đồng môn, ta cũng vô cùng chờ mong luận bàn thêm với Tiêu Chiến huynh đệ. Tới, gặp qua viện trưởng trước.”

Sau đó Tiêu Chiến vừa cẩn thận dò xét Lục Thần, quả nhiên là một tay, có vẻ cũng không quá có sức sống, Dã Đại Tu Sư nhất tinh trước ngực chói mắt.

“Chào viện trưởng.”

Lục Thần hài lòng gật đầu, “Biểu hiện của các ngươi đều không tệ. Đi vào nghỉ ngơi một chút đi.”

“Viện trưởng, chúng ta không mệt, hiện tại Thần Ma Học Viện không đủ người, chúng ta đi giúp các sư huynh sư tỷ duy trì trật tự.” Tiêu Chiến nói.

Đối với thiên tài như Tiêu Chiến, rất dễ dàng thích ứng với hoàn cảnh mới, bọn họ lập tức hòa mình vào tình hình của Thần Ma Học Viện.

Lúc này Sở Thiên đột nhiên hỏi, “Viện trưởng, đệ tử có một chuyện không rõ.”

“Hả? Chuyện gì?”

“Viện trưởng, Tiêu sư đệ có thực lực kinh người, ta tin tưởng sau này cường giả như vậy còn có thể xuất hiện, một núi không thể chứa hai hổ, đến lúc đó có thể xảy ra không ít tranh đấu.”

Lục Thần mỉm cười, “Vậy còn ngươi? Bình thường ngươi sẽ đi tìm Tiêu Chiến gây phiền phức sao?”

“Viện trưởng, Sở Thiên sẽ không.” Sở Thiên đạm nhiên nói, “Ta chỉ muốn trở nên mạnh mẽ, hơn nữa nếu đã vào Thần Ma Học Viện, trong mắt ta chính là người trong nhà, nếu ai bên ngoài trêu chọc Tiêu sư đệ, ta còn có thể giúp hắn lấy lại danh dự.”

Lục Thần cười nói, “Trong mắt của ta, thiên tài thật sự có thực lực kỳ thực đều rất khiêm tốn, cho dù tự tin, nhưng cũng không thích chủ động khi dễ người khác. Chỉ là nhiều lúc, người khác cũng không hiểu được, chỉ cảm thấy thiên tài cuồng vọng mà thôi.”

Sở Thiên lập tức ngây ngẩn cả người, viện trưởng quả thật nói ra tiếng lòng mình!

Người hiểu ta, viện trưởng!

“Lại nói, không phải trong học viện còn có ta đây sao?”

Câu nói này để cho Sở Thiên sửng sốt một chút, viện trưởng nói tự nhiên như vậy, giống như là thuận miệng nói ra được, nhưng người nói vô tình, người nghe hữu tâm.

Ý của viện trưởng là... Hắn có thực lực trấn trụ tất cả thiên tài sao?!

Cho đến chạng vạng tối, Thần Ma Học Viện mới kết thúc buổi chiêu sinh hôm nay, cả ngày hôm nay, Thần Ma Học Viện tuyển nhận tất cả 14 đệ tử mới, còn có mười mấy người đã báo danh, chỉ là cần mấy ngày chuẩn bị học phí.

Lục Thần nói đám Bích Y mua không ít rượu ngon thức ăn ngon, trở lại Vô Niệm sơn, chuẩn bị một bàn thức ăn lớn.

Đám người Vân Hải, Thần Ma tam kiệt, Sở Thiên, Tiêu Chiến cùng nhau vây quanh ở phía trước một bàn lớn.

Học viện khác đều có nhà ăn riêng, nhưng Thần Ma Học Viện lại là Lục Thần tự mình xuống bếp, một đám người ngồi quanh ở phía trước bàn tròn lớn, ngay tại diễn võ trường ăn cơm ngoài trời...

“Khỏi phải nói, ăn cơm như thế vẫn rất có cảm giác.” Lão Tửu nhỏ giọng nói.

“Ừ, tay nghề viện trưởng cũng rất giỏi.”

Bích Y rót rượu cho những người mới, “Hiện tại ít người, điều kiện không tốt, mọi người tạm chịu một chút.”

“Đa tạ sư tỷ, kỳ thực chúng ta không quan tâm hoàn cảnh như thế nào, có thể học được bản lĩnh thật sự mới là trọng yếu nhất.”

“Đa tạ sư tỷ, nói thật, từ lúc đến Ngũ Trọng Thiên, rất lâu không ăn một bữa cơm ngon như vậy.”

Có thể lấy được thành tựu mà người khác hâm mộ, những người này phải trải qua càng nhiều khảo nghiệm hơn người khác.

Trên bàn rượu, ăn uống linh đình, các đệ tử mới cũng dần quen thuộc.

Sau khi cơm nước no nê, Lục Thần phân phó một ít hạng mục công việc của học viện.

“Hiện tại học ciện vừa mới khởi đầu, rất nhiều khu vực còn chưa mở ra.” Lục Thần nói, “Bình thường các ngươi cứ ở diễn võ trường, lợi dụng không gian Sáng Thế huấn luyện, nhớ kỹ một điểm, lúc tiến vào tu luyện cần phải mang theo khống chế phù.”

“Hiện tại phần lớn tinh lực của chúng ta đều tại trên việc chiêu sinh, khống chế phù có hạn, tạm định mỗi người mỗi ngày một tấm.”

“Viện trưởng, mấy ngày nay chúng ta cũng không cần huấn luyện, mọi người cùng đi hỗ trợ chiêu mộ, người khảo sát nhiều lắm, sư huynh sư tỷ bận bịu không kịp.”

“Đúng đúng đúng, nếu đã gia nhập Thần Ma Học Viện, chúng ta chính là một phần tử của Thần Ma, những chuyện vụn vặt kia giao cho chúng ta làm là được.”

Lục Thần mỉm cười, “Vậy cũng tốt, ngày mai các ngươi đi cùng chúng ta.”

Bình Luận (0)
Comment